Anh Chờ Em Lâu Rồi

Chương 10: Tàn hồn, sư phụ tiện nghi




Mất hết 5 phút ngắm hắn, nó mới chợt nhớ đến lời hăm he của Ropez, liền lại vội vàng chuẩn bị đồ. Hắn thấy vẻ hấp tấp của nó cũng lấy làm lạ. Có chuyện gì mà chị hắn lại gọi nó gấp thế nhỉ?

Chị ấy gọi em tới bar giờ này có việc gì gấp lắm sao?

Phải. Sắp diễn ra trận đấu giành “Chiếc ghế vàng” giữa các bang phái xã hội đen với nhau. Anh đừng nói với em là anh không biết đấy nhé! Bang an...h cũng tham gia đấy. – Nó trợn mắt nhìn hắn.

À há! Anh cũng quên mất. – Hắn thật thà thừa nhận.

Trời đất ơi! Một người quên đã đành thì thôi. Đằng này lại khiến cả một lũ quên sạch là sao? – Nó vò đầu.

Chậc…làm sao giờ? Nếu về nhà tahy đồ thì e là không kịp mất! – Hắn rối theo nó.

Nè! – Nó vớ đại trong tủ ra một cái quần jeans đen và một cái áo sơ-mi đen của con trai, thảy vào mặt hắn.

Ui…em không biết thương hoa tiếc ngọc gì à? – Hắn chu môi hờn dỗi, tay xoa xoa cái mặt vừa bị nó thẳng tay ném đồ vào.

Hoa với chả ngọc gì giờ này? Anh không phải hoa cũng chẳng phải ngọc để em thương tiếc cái gì hết. Bớt có biến thái giùm em! – Nó gắt rồi cầm bộ đồ bước vào phòng tắm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.