Anh Chàng Mộ Bên

Quyển 1 - Chương 40: Phong vân nổi lên (2)




“Cái gì? Hoàng Thượng muốn vi phục xuất tuần, còn muốn nô tài làm hộ vệ?!”

Tô Yên Nhi mới sáng sớm đã bị Chu Hạo Hi đánh thức, cơn buồn ngủ toàn bộ đều tiêu tán. Nàng toàn thân cao thấp bao bọc cùng cái chăn không khác cái bánh chưng chút nào, còn nghĩ ôm chăn thật chặt ngồi ở trên giường nhìn Chu Hạo Hi quần áo chỉnh tề. Nàng đầu tiên là hoài nghi mình đang nằm mộng, tiếp theo lại hoài nghi mình có phải nghe lầm hay không?

“Đúng là như thế.” Hắn cười đến rất là khoái trá, vừa nghĩ tới có thể không bị nàng nhìn hắn giống như yêu thích nam nhân, nụ cười của hắn càng thêm mê người.

Nàng trừng mắt nhìn, thiếu chút nữa bị nụ cười của hắn so sánh với ánh mặt trời còn chói mắt hơn làm cho điên đảo a. Hắn đúng là anh tuấn quá mức!

“Tiểu Tương Tử, ngươi là nhìn trẫm đến chảy nước miếng sao?” Hắn cố ý lên tiếng chế nhạo, mặc dù một đêm chưa ngủ nhưng tinh thần của hắn một chút cũng không có mệt mỏi.

Mặt nàng đỏ rực lên, toàn bộ lý trí cũng trở về. Nàng tay trói gà không chặt, sao có thể làm hộ vệ? Không được, vì an toàn của hắn, tuyệt không thể để cho mình đảm nhiệm chức hộ vệ này được.

“Hoàng Thượng xin hãy suy nghĩ đến người khác, cao thủ đại nội nhiều như vậy, ngự tiền thị vệ Đường Thiệu Tổ còn tốt hơn …”

“Hộ vệ không phải có công phu là được.” Hắn trực tiếp cắt đứt lời của nàng.

“Là sao?”

“Còn phải có đủ độ nhạy cảm.” Đây đương nhiên hắn tùy tiện mà nói, thật ra thì chỉ cần là nàng là được.

Độ nhạy cảm… Nàng còn gì nữa không? Kể từ sau khi biết thân phận chân thật của hắn, đầu của nàng thường bị lâm vào trạng thái hỗn độn.

“Ngươi không tin vào ánh mắt của trẫm?” (ac tin được mới lạ ah)

“Ta không tin mình có khả năng kia.” Nàng thấp giọng lầm bầm.

“Trẫm cũng không lo lắng, ngươi sợ cái gì?”

Nàng sợ… Nàng ở trong lòng thở dài một tiếng, nàng sợ mới nhiều chuyện a! Hết lần này tới lần khác lại thêm chuyện hỗn loạn, nàng thật sự rất khó suy nghĩ kỹ!

“Ngươi tiếp tục ngủ đi, ta phải vào triều sớm còn phải báo cho mấy tên trọng thần an bày một số chuyện nữa. Nếu không có vấn đề, hẳn là mấy ngày sau là có thể lên đường.” (hix có hoàng thượng nào lại bảo nô tài ngủ đi ta đi làm việc không, thế mà chị này cũng k nghĩ ra hic..hic!)

Nhìn hắn nói vừa dứt lời liền xoay người rời đi. Nàng trừng mắt nhìn, véo vào hai má của mình, “Đau a!” Thì ra là không phải là mộng, hắn thật muốn dẫn nàng vi phục xuất tuần đó có thể hay không sẽ đến Nam Kinh gặp nàng?

Sắc mặt nàng phút chốc biến đổi. Hỏng bét! Hy vọng hắn không biết… Nếu không, mọi chuyện sẽ bại lộ a!

Hoàng thượng muốn vi phục xuất tuần hơn nữa chỉ đem Tiểu Tương Tử, rất nhanh Lý Đại Duy liền nhanh miệng mà đến truyền vào tai lão vương gia.

Trong mật thất vương phủ hắn luôn miệng than thở, “Tiểu Tương Tử này thật là hạ được, xem ra giang hồ nói không sai. Người kia đối với nam nhân đặc biệt có một bộ công phu, nhanh như vậy đã thu phục được Hoàng Thượng.”

“Vương gia, ngươi lần này tìm người thật rất lợi hại, ta nghe nói…” Hắn mắt lộ ra chuyện mập mờ nghe được từ các cung nữ. Chu Hạo Hi cùng Tô Yên Nhi ở Càn thanh cung truyền ra cái kia làm người khác nghe đến mà đỏ mặt tim đập chân run. Còn có ngày đó Tô Yên Nhi bước đi tư thế quái dị, nhưng chỉ nói do Hoàng Thượng đang luyện công mà thuật lại.

“Hừ, hoàng thượng luyện công phu thời gian thật ngắn thế hắn đã vào tròng ta cần gì phải khổ cực mà nghĩ ra phương thức hạ độc mà đoạt vị nữa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.