Anh Chàng Lạ Kì Nhà Bên

Chương 23-24




Khách mời cảm thấy có gì đó không bình thường, bắt đầu thảo luận rào rào

Đám đông bỗng chốc rối loạn lên

Lão gia tử bên dưới khán đài sắc mặt sớm đã tối sầm, ông vẫy vẫy tay, bên bên nháy mắt với người dẫn Chương trình, một bên tìm người nhanh chóng chạy ra ngoài đại sảnh. Người dẫn Chương trình đứng trên khán đài cũng hoàn toàn không biết phát sinh chuyện gì, nhìn thấy ánh mắt của lão gia tử, ngại ngùng giàn xếp, “Tiêu thiếu gia của chúng ta đúng thật là hài hước, cố ý khiến mọi người căng thẳng chút, Tiêu thiếu gia, cậu không nên đùa giỡn với mọi người nữa, tân nương còn đang đợi cậu đó, nhanh ra đây đi”

Khách mời nửa tin nửa nghi ngờ nhìn lên khán đài

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Tiêu Lăng không hề có ý xuất hiện

Lần này khách khứa không bình tĩnh được nữa, lập tức bắt đầu nói nhỏ bên tai bàn luận

Sắc mặt của Tô Tố phút chốc trắng bệt, cô quay mắt nhìn về phía khách mời, trong nhóm khách mời đáng ra phải xuất hiện vợ chồng Tiêu Quốc Cường bên cạnh lão gia tử... nhưng cơ bản không thấy bóng dáng

Ha ha...

Xem ra, cô thật sự quá đánh giá cao địa vị của cô trong lòng của Tiêu Lăng

Vừa rồi anh ta hát bài hát vẫn còn vọng trong tai chưa phai nhòa, nhưng lúc này đây, những lời bài hát vang vọng trong tai, sao mà mỉa mai như thế này

Tất cả các khách mời tập trung lên nhìn cô, ánh mắt hoặc là đồng cảm, hoặc châm biếm, hoặc nhìn chuyện náo loạn không sợ lớn chuyện, Tô Tố dường như bị người khác nhìn thưởng thức cô cởi hết y phục vậy, lại dường như bị người khác tát một cái, trên mặt nóng ran vì đau,

Đôi chân cô mềm nhũn, chỉ có thể khoác chặt lấy cánh tay của Mộ Bạch, mới miễn cưỡng đứng vững thân hình

“Tô Tố... Tiêu Lăng cậu ấy, cũng có thể là có chuyện gì quan trọng...”

Mộ Bạch bản thân cũng an ủi không được, anh không thể nghĩ được chuyện gì có thể càng quan trọng hơn so với hôn lễ người phụ nữa mình yêu!

Đám phóng viên chớp lóa ánh đèn “xoạch xoạch” nổi lên, Tô Tố có thể nghĩ đến tin tức đầu trang ngày mai của bọn họ, “Tổng tài tập đoàn quốc tế Hoàn Vũ, trong ngày hôn lễ không xuất hiên, hoài nghi không vừa ý với tân nương” hoặc là “cô dâu lọ lem gả vào nhà giàu, tại hiện trường hôn lễ không thấy tân lang!”

Hiện tường bỗng chốc trở lên hỗn loạn

“Mộ Bạch...”

“Anh đây...”

“Đỡ lấy em...”

Mộ Bạch âm thầm túm lấy cánh tay của Tô Tố, cảm thấy cả người cô ấy mất hết lức lực, cả trọng lượng cơ thể đều dựa vào cánh tay của anh, sắc mặt của cô tái mét, nỗ lực điều chỉnh hơi thở, không đến 30 giây, cô ấy đã trở lại đứng thẳng lưng, kiên định bước về phía trước

Đây là hôn lễ của một mình cô!

Mộ Bạch không biết cô muốn làm cái gì, đỡ lấy cô tiếp tục bước lên trước

Các khách mời xáo động cũng không biết cô muốn làm cái gì, anh mắt chằm chằm nhìn Tô Tố

Tô Tố rất nhanh đi đến giữa khán đài

Cô lấy micro từ trong tay người dẫn Chương trình, trên mặt mỉm cười nói, “xem ra mọi người thật sự đều bị tôi và Tiêu Lăng dọa rồi, chuyện của ngày hôm nay thực tế là một trò đùa quái đảng, trên thực tế, Tiêu Lăng anh ta không muốn tổ chức hôn lễ, nhưng tôi luôn muốn mặc váy cưới, vì vậy mới có hiện trường hôn lễ này. Mọi người yên tâm, tuy rằng hôn lễ là trò đùa quái đảng, nhưng chuyện nhận giấy kết hôn của tôi và Tiêu Lăng là sự thật, hôm nay mời mọi người đến cũng là vì muốn mọi người vui vẻ vui vẻ, nhân tiện người thân bạn bè tụ tập, không có ý gì khác”

Mộ Bạch bỗng chốc nhìn về Tô Tố, trong ánh mắt ôn hòa có mặn nồng đau lòng

Cô ấy đang đổ hết mọi chuyện lên người mình

Những người Tiêu Lăng mời đến dạ tiệc đều là những người đã từng trải qua chuyện, nghe thấy Tô Tố nói vậy, hoàn toàn không tin

Tô Tố cũng không hy vọng bọn họ tin, cô đứng ra, cũng chỉ là một cách nói khách quan mà thôi

“Mọi người đừng bị trò đùa quái đảng của chúng tôi hù dọa, tôi tuyên bố, hôn lễ của hôm nay đến đây kết thúc, mọi người tiếp tục xem biểu diễn” Tô Tố nói xong, để lại micro, nhắc váy lên xuống khỏi khán đài

Dưới khán đài, Trương Hân và Tiểu Hy đã đợi ở đó, lúc nhìn thấy cô xuất hiện vây quanh đưa cô rời khỏi đại sảnh

Lập tức đám nhà báo đuổi theo

Sắc mặt lão gia tử biến sắc, nói lớn, “các vị đang làm cái gì vậy, muốn xem biểu diễn thì xem tiếp, không muốn xem thì cút hết cho lão tử! hôm nay ai rời khỏi vị trí của bản thân, thì là không nể mặt lão đầu tôi rồi!”

Đám nhà báo nhìn lão gia tử, phút chốc rụt cổ lại, lại nhìn bên cạnh lão gia tử cặp vợ chống Tiêu Quốc Chinh, phút chốc đều ủ rũ

Bọn họ ngốc thì mới đi đắc tội Tiêu lão gia tử!

Lão gia tử chấn chỉnh hiện trường, bên cạnh nói với Tiêu Quốc Chinh, “ở đây giao cho con, ta đi ra ngoài xem sao”

“Bố, yên tâm!”

Lão gia tử nắm lấy gậy ba-toong bước lớn đuổi theo ra ngoài

...

Tô Tố rời khỏi đại sảnh, cả người bắt đầu khống chế không được run rẩy lên

“Mami...”

Cảnh Thụy và Tiểu Thất lo lắng nhìn cô

Tô Tố cố gắng nhịn nước mắt, ôm chặt lấy hai đứa trẻ, “không có chuyện gì, mami không có sao...”

Trước khi câu chuyện còn chưa rõ ràng, Tô Tố không muốn để hai đứa trẻ trong lòng có bất kỳ ánh mắt thù hận bào với Tiêu Lăng, cô xoa xoa đầu hai đứa trẻ, “daddy có chuyện quan trọng phải ra ngoài rồi, đợi chút mami đi tìm daddy, hai con cùng thái gia gia ngoan ngoãn ở trong khách sạn được không?”

Cảnh Thụy và Tiểu Thất rất hiểu chuyện, lúc này đây cơ bản không gây thêm rối loạn cho Tô Tố, “vâng, mami nhanh tìm daddy quay lại”

“Ừm, sẽ thôi, nhất định sẽ vậy”

Lão gia tử ra ngoài nghe thấy đoạn đối thoại này, bỗng chốc trong lòng xót xa không tưởng, “nha đầu”

“Ông nội...”Tô Tố đẩy hai đứa trẻ đến bên lão gia tử, “ông nội, bọn trẻ gửi ộng chăm sóc trước”

Lão gia tử ngoảnh đầu nhìn Lãnh Mạc và Tôn Nguyên, cặp lông mày bỗng sắc sảo, “thẳng tiểu thử thối đó đi đâu rồi?”

“Cháu cũng không biết ạ...”Tôn Nguyên muốn khóc quá, thành thật khai báo, “cháu và Lãnh Mạc cơ bản cũng muốn cùng cậu ta vào lễ đường, kết quả đại ca bỗng nhiên nhận một cuộc điện thoại, sau đó sắc mặt biến đổi, không nói lời nào bỏ đi”

Sự tức giận của lão gia tử cơ bản không khống chế nổi, giọng nói bỗng chốc cao lên tám độ, “bỏ đi? Bỏ đi các cháu không biết chặn nó lại! Ai muốn kết hôn, là nó muốn kết hôn, kết quả tại hiện trường gây cho ta cả một đống chuyện như thế này! Nó rốt cuộc muốn như thế nào, nó còn muôn để Tô Tố làm người nữa không! Thằng chết tiệt đó, đợi nó quay lại ta phải đánh gãy chân nó!”

Sắc mặt lão gia tử đỏ ửng lên

Tô Tố nhìn bọn trẻ, “ông nội, ông đừng nói nữa...”

Lão gia tử cũng biết bản thân thất lễ, nhưng ngọn lửa tức giận của ông không thể khống chế nổi, thẳng chết tiệt đó, nếu như nó nói nó không muốn hôn lễ thì tốt! nói trước một lời nó có thể chẳng phải tổ chức, nhưng sự thật thì sao, hôn lễ là nó bản thân yêu cầu, cũng không có người cầm súng ép nó nhưng nó làm cái gì thế này!

Bỏ Tô Tô lại ở hiện trường hôn lễ, tại khán đại giàn xếp cho nó

Nhưng còn bản thân cô ấy thì sao!

Những người này về sau nhìn cô ấy như thế nào!

Lão gia tử càng nghĩ càng tức, cắn chặt răng nói, “nha đầu cháu yên tâm, ông nội tuyệt đối sẽ không để cháu phải chịu bất kỳ thiệt thòi nào, đợi thằng tiểu tử thối quay lại, nếu như nó không cho ta một lời giải thích lý do, lão gia tử sẽ là người đầu tiên không tha cho nó!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.