Anh Chàng Lạ Kì Nhà Bên

Chương 19-20




“Phạt! Phạt!”

Tiểu Hy dang tay cười nhìn tân lang, “Đây không phải là yêu cầu của tôi, là mọi người cùng yêu cầu haha, đến đến đến đây chúng ta bắt đầu phạt nào!”

Tiểu Hy chạy vào bên trong phòng ngủ, trong tủ lấy ra một viên kẹo, cô đưa viên kẹo ra trước mặt Tiêu Lăng lắc qua lắc lại, “Trừng phạt mà, rất đơn giản, chính là xé viên kẹo này ra, tân lang quan và tân nương tử mỗi người cắn một miếng, ddùng sức cắn viên kẹo này làm hai phần rồi ăn nó luôn, sao, trừng phạt của tôi quá nhẹ nhàng đúng không.”

Nói thì đơn giản!

Kẹo cứng to bằng ngón tay cái, mà hai người phải cùng cắn, mà phải dùng răng cửa cắn, đây vốn dĩ là một hạng mục gian nan khó khăn nhất trong nhiệm vụ lần này mà.

Mà lúc cắn thì răng môi hai người phải đụng vào nhau chứ.

Tô Tố nhìn một vòng mọi người trong phòng, má đỏ bưng lên, áp giọng trầm xuống, “... Tiểu1Hy”

“Gọi mình cũng không có tác dụng, đây là yêu cầu của mọi người mà! Với lại kết hôn là phải ăn kẹo, cũng là chúc cho hai bạn hôn nhân ngọt ngào, tân nương không thể lâm trận mà rút lui được.

Tô Tố, “...”

Tiểu Hy sau khi làm qua MC, bản lĩnh nói chuyện của cô quả thật là càng ngày càng lợi hại, lời đều bị cô ta nói hết rồi, cô còn có thể nói gì.

Tô Tố vươn đầu nhìn Tiêu Lăng.

Tiêu Lăng hôm nay mặc bộ đồ tây rất đẹp, ngày cả từng sợ tóc tơ trên đầu cũng được chải chuốt gọn gàng, con người anh vốn ít cười nói vậy mà mặt anh hôm nay đều nở nụ cười từ đầu đến cuối chưa từng ngưng qua, “Tiêu Lăng, anh thấy sao?”

“Tiểu Hy nói đúng, chúng ta cứ coi như là một dấu hiệu tốt vậy, đưa kẹo qua đây!”

“Đưa đưa đưa.” Tiểu Hy nhanh chóng đưa kẹo cho Tiêu Lăng, tròng mắt cô quay một vòng, lại nói,1“Không được gian lận đó, nhất định phải là hai người cùng cắn viên kẹo, không thể xuất hiện việc một người cắn nát rồi đưa vào miệng người kia, mắt của mọi người đều sáng như tuyết vậy, mọi người nói đúng không?”

“Đúng!”

Tiểu Hy cười đắc ý.

Tiêu Lăng hằn nhẹ một tiếng, việc nhỏ này sao làm khó được anh chứ?

Tiêu Lăng xé kẹo ra, dùng răng cắn chặt một nửa, sau đó cúi người với tư thế ngang bằng với Tô Tố, từ từ đưa viên kẹo còn lại vào miệng Tô Tố,

Có thật phải làm vậy không.

Tô Tố dùng mắt hỏi Tiêu Lăng, nhìn thấy Tiêu Lăng gật đầu, cô hít một hơi mạnh, cố gắng lơ ánh nhìn của mọi người trong phòng, mặt đỏ chót cắn chặt phần còn lại của viên kẹo.

“Oa oa oa_có thể bắt đầu rôi đó!”

Mọi người vui vẻ la lớn lên, “Cố lên! Cố lên!”

Tiêu Lăng và Tô Tố dùng sức cắn viên kẹo, nhưng thể tích viện kẹo thật sự quá nhỏ, thể tích mà càng5nhỏ thì càng khó nát hai người cắn hoài mà kẹo chả thấy nát, môi hai người tiếp xúc nhau có thể cảm nhận được làn môi mềm mại của đối phương. 

Năm phút trôi qua, kẹo vẫn cứ là một viên kẹo hoàn chỉnh,

Tiểu Hy thối!

Sao lại chuẩn bị viên kẹo cứng vậy, răng cô sắp gãy luôn rồi, nhưng kẹo thì chả gãy miếng nào!

Cắn vậy thì cắn tới bao giờ đây.

Miệng Tô Tố mỏi cả ra.

Tiểu Hy đứng bên cạnh, cười đến sắp méo cái mỏ.

Vì cảnh hôm nay, cô đã tìm rất nhiều viên kẹo, khó khăn lắm mới tìm được một viên khó cắn nát nhất, đâu thể để họ dễ dàng qua ải được.

Hahaha!

“Tiểu Hy...”

“Haha, gì chứ! Ối má ơi, nước mắt tôi sắp rơi ra rồi.”

Tôn Nguyên méo môi, đè giọng thấp xuống, “Tôi lấy nước mắt xương máu tôi nói với cô rằng, sức chịu đựng của đại ca tôi thực sự là vô cùng vô cùng không tốt, đặc biệt là hôm nay, anh lại muốn lấy chị dâu2như vậy, nên tôi vẫn phải nói cho cô biết, đại ca tôi thù rất dai, vô cùng vô cùng thù dai! Khứ... tóm lại một câu, cô vẫn nên vừa vừa phải phải thôi.”

“Ừm hừm, tóm lại tôi là người theo chủ nghĩa không hôn nhân gì hết, tôi lại không kết hôn, Tiêu Lăng cho dù muốn phá lễ cưới của tôi, vậy cũng không thể nào được!”

Người không theo chủ nghĩa kết hôn?

Lông mày Tôn Nguyên nhảy nhảy lên.

Lại hai phút trôi qua, “Tiểu Hy, vậy là coi như được rồi, đợi thêm nữa là sẽ qua giờ lành đấy.”

“...”

Đúng vậy!

Tiểu Hy tuy vẫn coi chưa đã đã mắt màn kịch vui này, nhưng cũng không muốn bỏ lỡ việc lớn, cô lau đi nước mắt vui mừng trên khóe mắt, nhẹ nhàng nói, “Ày, thôi đi thôi đi, chúng ta không nên làm khó tân lang và tân nương, như vậy là tốt rồi, kẹo các người muốn làm sao tùy ý, sau khi ăn xong cho đám người đang bao xung quanh9này một cái hôn nồng nhiệt kiểu Pháp, chúng tôi coi như xong được không?”

Không nói sớm!

Tiêu Lăng cuốn lưỡi lại, kẹo đã vào trong họng anh, anh không do dự cắn nát thành nửa, dùng đầu lưỡi đẩy một nửa vào miệng Tô Tố, đợi hai người ăn xong kẹo, Tiêu Lăng giữ chặt má Tô Tố, cúi đầu hôn.

“Ú...”

Đúng là nụ hôn đúng chuẩn Pháp!

Tiêu Lăng và Tô Tố hôn nhau không nỡ tách ra, hai người chìm sâu trong nụ hôn nồng nàn đó, đám người xung quanh thấy cảnh này cũng đỏ mặt tía tai.

Một giây!

Hai giây!

Một phút trôi qua, hai người dường như không có ý định tách ra.

Ối má ơi...

Mọi người xung quanh không giữ được bình tĩnh, kiểu hôn sâu như vậy, khiến người ta dù chỉ nhìn một lần thôi cũng cảm thấy toàn thân phát ra hormone kích thích.

Tiêu Lăng cảm thấy cái hôn này có xu hướng không nghe theo sự khống chế, trước khi mất khống chế, anh nhanh chóng bỏ môi ra.

Hơi thở của hai1người có chút loạn nhịp.

Hai má Tô Tố đỏ hết lên, ngước mắt nhìn Tiểu Hy một cái, trong ánh mắt đầy ý cảnh cáo.

Tiểu Hy cười hihi, “Được rồi được rồi, giờ phạt cũng phạt xong rồi, chúng tôi không phải là không nói lí lẽ, nói được làm được, giờ chú rể mang giày cho cô dâu là chúng ta có thể xuất phát rồi!”

Tô Tố thở phào nhẹ nhõm.

Con tiểu a đầu Tiểu Hy này thật nhiều chủ ý quỷ quái quá.

Nếu mà buông tay cho cô làm lại việc khi nãy, cô cũng không biết có thể làm tới khi nào đây.

Tô Tố hướng mắt nhìn Tiêu Lăng.

Anh luôn không thích nghe lệnh người khác, hôm nay lại bị Tiểu Hy chỉ huy một thời gian dài như vậy, mà hoàn toàn không tỏ thái độ tức giận.

Tiêu Lăng đương nhiên không giận, kết hôn mà, chính là quẩy một tí sẽ có không khí hơn.

Anh cầm đôi giày trên nền nhà lên, một chân quỳ gối dưới đất, một chân khác giống tư thế ngồi xổm, anh đặt chân cô lên chân mình, giống như đang nâng một bảo bối dễ vỡ vậy, anh nhặt giày trên nền nhà lên, nhẹ nhàng luồn giầy vào chân cô.

Tình cảnh đó đẹp không nói nên lời.

Mọi người đều chịu không được toàn bộ đều bỏ hết ý nghĩ chọc đùa họ, mặt ai nấy đều ngưỡng mộ nhìn hai người đó.

Đây là lần đầu tiên Tiêu Lăng mang giày cho người khác,

Động tác anh ta có chút không quen, vô cùng nhẹ nhàng dịu dàng dường như sợ làm cô đau.

“Tiêu Lăng...”

“Hử?”

“Cám ơn anh!”

“Ngốc ạ!” Tiêu Lăng mang xong giầy cho cô, vô cùng dịu dàng nhìn cô, “Anh làm gì cho em cũng thấy xứng đáng hết.”

Tô Tố vẫn còn cảm động, Tiêu Lăng đã cong người xuống bế cô theo tư thế nằm ngang, Tô Tố liền đưa tay móc chặt cổ anh ấy.

“Được rồi, tân nương tử, chúng ta xuống lầu nhận phỏng vấn thôi.”

“Anh thả em xuống, em tự đi được.”

“Ngốc ạ, em nghe ai nói qua là để cô dâu mình tự xuống lầu chưa, đương nhiên là anh ẵm em xuống.”

Còn có quy tắc này?

Cô thật là không biết đấy!

Tiêu Lăng ôm Tô Tố đi về phía dưới, mọi người tự động nhường đường, hoan hô cùng hai người đi xuống lầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.