Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi

Chương 75: Không tài nào hiểu nổi.....




Khi Quy Khư trở lại, Hạ Sam cùng Mạnh Cửu đang ngồi ngay ngắn, cũng không trò chuyện gì, chỉ là ngồi nhìn nhau. Quy Khư liếc mắt khinh thường họ, trong lòng thầm nghĩ, giả vờ cái gì, cho rằng y không thấy môi hai người đều đỏ hay sao?

“Nhanh vậy sao?” Hạ Sam đứng lên nhận lấy cặp lồng trong tay y.

“Tốc chiến tốc thắng, tôi còn phải quay về S thị làm việc, còn cậu, trong lòng lúc nào cũng chỉ biết lo cho tiểu tử Mạnh Cửu khốn kiếp kia?”

Hạ Sam mở cặp lồng cho Mạnh Cửu ra, múc cơm, thổi nguội rồi uy cậu ăn, nhìn cũng không thèm nhìn Quy Khư nói: “Vậy giờ cậu cứ về đi, chúng tôi có thể tự giải quyết.” Mạnh Cửu trong miệng đầy thức ăn, không tiện nói chuyện, thế nhưng cũng cố sức gật đầu, biểu thị tán thành.

Quy Khư bi phẫn nhìn hai người, sao họ có thể qua cầu rút ván như thế chứ, đồng tâm hiệp lực đuổi cái bóng đèn đi? Tốt xấu gì cái bóng đèn này cũng giúp bọn họ nha. Hứ, y không đi đấy!

Nói giỡn thì nói giỡn, trong lòng Mạnh Cửu và Hạ Sam đều biết Quy Khư là người rất tốt, cả hai muốn y có thể mau chóng trở về. Hai người cố gắng ăn cơm thật nhanh.

Quy Khư đưa điện thoại cho Mạnh Cửu, nói: “Tôi nghe trong điện thoại của cậu rồi, ghi âm từ lúc Bất Từ gõ cửa, thanh âm rất rõ ràng. Cảm tạ âm sắc đặc biệt của hai người, dù là người ngoài nghe cũng có thể phân biệt được.”

Mạnh Cửu nhận điện thoại, chợt hồi tưởng một chút về chuyện xảy ra ngày ấy. Một buổi sớm tinh mơ đã bị tiếng đập cửa đánh thức, cậu tiện tay cầm di động xem giờ một chút, liền bỏ vào túi. Chắc là khi đó mơ mơ màng màng đã mở nhầm chức năng ghi âm.

“Trong đoạn ghi âm, Bất Từ gọi tên cậu và địa chỉ, tôi đã xử lí rồi, nghe không ra đâu. Thế nhưng, đoạn Bất Từ uy hiếp cậu, còn có đoạn về… cái đó…” Nói tới đây, Quy Khư ngập ngừng nhìn Mạnh Cửu và Hạ Sam, dù sao cũng là chuyện cũ của người ta, một người bị uy hiếp bởi âm H, nhắc tới đó, Quy Khư có chút ngại ngùng. Hai người đều biết y đang ám chỉ điều gì, vẫn không lên tiếng, tiếp tục nghe y nói: “Không công  bố ra, tất mọi người đều đổ lỗi cho cậu, nói không chừng còn dẫn tới chuyện tệ hơn. Công bố ra, cũng không tốt…”

Nói xong, Quy Khư trầm mặc, hai lựa chọn này, chỉ có thể để Mạnh Cửu quyết định, người ngoài không thể can thiệp.

Mạnh Cửu hạ mắt, lông mi khép hờ. Hạ Sam ở một bên nhẹ nhàng nắm tay cậu, truyền cho cậu hơi ấm. Mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng có anh cùng cậu đối mặt, cùng cậu bước đi, vậy thì có gì phải sợ chứ?

Mạnh Cửu ngẩng đầu nhìn Hạ Sam, anh cười với cậu, nói rằng: “Đừng tự làm mình khó xử, chúng ta cùng nghĩ cách khác, không nhất định phải công bố đoạn ghi âm đó.”

Mạnh Cửu gật đầu, rồi lại quay sang Quy Khư, hướng về phía y kiên định nói: “Công bố đi.”

Hai người kia đang định nói gì đó, Mạnh Cửu đã lắc đầu, nói thẳng suy nghĩ của mình: “Nói thật, tôi hiểu Bất Từ, chúng ta đã động tới hắn, hắn nhất định sẽ không từ thủ đoạn để báo thù, đoạn âm H kia dù đã xóa hay chưa, hắn chắc chắn sẽ công bố ra ngoài, thậm chí còn có thể công bố cả địa chỉ, họ tên, tất cả thông tin ngoài đời của tôi. Vậy nên, chỉ cần đơn giản nói ra tất cả sự thật, khiến hắn bị người ta chán ghét, kéo dư luận về phía tôi.”

Sau khi nghe Mạnh Cửu nói, Quy Khư lấy ra máy tính mang từ nhà Mạnh Cửu tới, lên mạng, bò vào diễn đàn võng phối.

Vừa mở diễn đàn ra, toàn bộ trang đầu đều là topic anti Cựu Mộng, nhiều tới mức Quy Khư xem mà nhịn không được nhíu mày. Y cố gắng kiềm chế muốn mắng người, bắt đầu viết topic. Rất nhanh, trên trang đầu diễn đàn đã có một bài post mới.

《  Vạch trần bộ mặt thật của tên ngụy quân tử khốn kiếp trong giới võng phối Bất Từ, có bằng chứng 》 Người mở topic: Quy Khư.

Lầu chính: Làm bạn của Cựu Mộng, mấy ngày nay thấy cậu ấy bị người ta thay phiên chửi rủa, trong lòng thực rất đau xót. Tôi quyết định nói hết tất cả những gì mình biết, ai đúng ai sai, các người tự mình phán xét. Tôi đang biện bạch, xem xong xin đừng tiếp tục mắng nữa.

Đầu tiên, tám năm trước, Cựu Mộng cùng Bất Từ là một cặp ở ngoài đời. Vì Bất Từ, Cựu Mộng lẻ loi một mình tới S thị, thế nhưng Bất Từ lại là một tên bắt cá hai tay, thậm chí còn mang cả tiểu tam về nhà qua đêm, còn muốn rủ Cựu Mộng 3P. Lúc này, Cựu Mộng mới chạy trối chết. Bất Từ nói với Cựu Mộng, nếu như cậu không chơi nổi với hắn, vậy thì chia tay. Đó chính là chuyện thật của tám năm trước.

Hôm nay sau tám năm, các người đều cho rằng Cựu Mộng trước sau bắt cá hai tay với Bất Từ và Hạ Quang Niên, đều là do Bất Từ bịa chuyện giả dối. Trên thực tế, Hạ Quang Niên cùng Cựu Mộng ngoài đời tình cảm rất tốt, người chân chính quấy rối, kẻ thứ ba thật sự chính là Bất Từ.

Còn về chuyện quán bar, các người đều cho rằng Bất Từ sama của mấy người thật tốt bụng, quán bar đóng cửa cũng không chịu nói địa chỉ cho mấy người biết, còn phải để các người ép mới chịu nói. Ngay khi các người đang đắc ý dạt dào, liệu có nghĩ tới chuyện tất cả đều là kế hoạch của Bất Từ hay không?

Được rồi, không nói lời vô ích, trực tiếp lấy bằng chứng. Lời của tôi là thật hay giả, chỉ cần nghe là hiểu.

【 Đoạn ghi âm 】

Vì sao cần Quy Khư đích thân ra công bố mọi chuyện, đó cũng chính là tính toán của y. Đầu tiên, Bất Từ với Quy Khư cũng chỉ là quen biết trên mạng, Quy Khư không sợ hắn trả thù. Thứ hai, Quy Khư có quyền có thể, nói trắng ra là có chỗ dựa, tựa như hổ mọc thêm cánh.

1L: Xếp hàng vây xem (﹁” ﹁)

2L: Quần chúng không biết chân tướng đi ngang qua xem.

3L: Không ngờ Quy Khư lên biện bạch cho Cựu Mộng?

4L: Đợi lâu như vậy mới có người lên biện bạch (^o^)/~ Chúc mừng Cựu Mộng sama.

5L: Cái này chính là đổ ngược lại toàn bộ cho Bất Từ sama? Cựu Mộng thật GJ!

6L: Đi nghe bằng chứng trước.



Bài post càng ngày càng dài, dường như trong một đống các topic anti Cựu Mộng, tự dưng xuất hiện “Topic biện bạch” như một điểm sáng.

Ngay từ đầu, những người vào xem cũng bất chấp tất cả, mở miệng ra là xỉ vả người ta, sau lại dần dần, có người nghe xong ghi âm, tình thế lúc này mới đảo ngược.

49L: Thực sự làm cho người ta khiếp sợ mà, đúng là được mở rộng tầm mắt! Khiến tôi nhịn không nổi phải nói một câu: CMN!

50L: Không ngờ Bất Từ lại là kẻ độc ác thủ đoạn đến vậy! Mau cút khỏi giới võng phối đi! Giới võng phối không có chỗ cho loại cực phẩm này!

51L: Hóa ra tất cả đều chỉ vì tiền của fan?? Ha ha, Bất Từ, anh thực vô sỉ! Chuyện tôi tình họ nguyện? Ha ha ha ha ha ha! Đúng đúng, tôi thích anh đúng là tôi mắt mù! Hôm nay cuối cùng cũng nhìn rõ.

52L: Chúng ta đều hiểu lầm Cựu Mộng sama rồi ┭┮﹏┭┮

53L: Bất Từ mau cút khỏi giới võng phối!!!!!!!!

54L: Bất Từ khốn kiếp!!!!! (#‵′)

55L: Ngày hôm qua tôi còn cố ý tới quán bar của Bất Từ, hiện tại ngẫm lại thật kinh tởm! Hóa ra hắn ta chỉ nghĩ tới chuyện moi tiền từ chúng ta mà thôi!

79L: Chỉ có tôi mới thấy hứng thú với đoạn ghi âm H sao?

80L: Lầu trên đúng là tiện nhân.

81L: Cựu Mộng sama công bố đi mà, xấu hổ xấu hổ, tôi muốn nghe H.

82L: Ha ha, lầu trên đúng là đồng loại của Bất Từ. Hơn nữa, không ngờ Bất Từ lại ghi âm cái loại này, đúng là đê tiện.

83L: Đừng cố chối bỏ, có chối thế nào cũng không thể thay đổi được sự thật Bất Từ là một kẻ khốn kiếp.

84L: Lúc rảnh rối để mấy fan cứ giúp Bất Từ sama biện bạch, còn không thì cứ tới quán bar của hắn đốt tiền, không thấy hắn bảo quán bar sắp đóng cửa sao? Hắn sẽ cho các người âm H làm phúc lợi đó.

156L: Cựu Mộng sama, xin lỗi!

157L:  Quỳ xuống xin Bất Từ mau cút khỏi giới võng phối!!!!!! Tôi nguyện ý trả tiền!!!!!!!

158L: Bất Từ mau cút khỏi giới võng phối +1! Ha ha, một đồng chắc không thỏa mãn được Bất Từ đại thần đâu nhỉ? Tôi nguyện ý trả mười đồng!!!!

159L: Mỗi người quyên góp một đồng cho Bất Từ, đá hắn ra khỏi giới!!!

160L: Cựu Mộng sama, xin lỗi!!! Bất TỪ mau cút khỏi giới võng phối!!!

161L: Cựu Mộng sama, xin lỗi!!! Bất TỪ mau cút khỏi giới võng phối!!!

162L: Cựu Mộng sama, xin lỗi!!! Bất TỪ mau cút khỏi giới võng phối!!!

163L: Cựu Mộng sama, xin lỗi!!! Bất TỪ mau cút khỏi giới võng phối!!! Hãy trả lại sự yên bình cho giới võng phối!!!!



223L: Xin lỗi cái rắm, các người nhìn xem bên ngoài có bao nhiêu topic anti Cựu Mộng? Nào là tiện nhân, nào là không biết xấu hổ… Có từ nào các người chưa nói qua? Nếu như chính các người bị chửi như vậy, chỉ xin lỗi liệu có đủ không?

224L: Mấy post xin lỗi với đuổi khỏi giới, bắt đầu từ đây xuống dưới, xếp hàng xin lỗi Cựu Mộng sama. Đem Bất Từ đuổi khỏi giới võng phối.

225L: Các người xác định một đoạn ghi âm có thể gán cho Bất Từ một tội lớn như vậy? Đừng có oan uổng người tốt.

226L: Ai gu, lầu trên là người thật sao?

227L: Bất Từ sama tới rồi, tới đây tới đây, tôi nói cho anh biết, anh có công âm phi thường phi thường ôn nhu, thực sự rất dễ nhận ra, anh nên vui vẻ cảm ơn thanh âm tốt đẹp của mình a, có thể khiến chúng tôi nghe một chút liên biết đó là anh, căn bản không thể đổ cho người nào khác.

228L: Đừng có phủ nhận, thanh âm này ngoại trừ Bất Từ, còn có thể có ai? Hơn nữa, tôi đã xem qua tần phổ, đây không phải âm ghép, hay là nối ghi âm. Đừng có đổ oan cho Quy Khư đại nhân.



Trải qua một trận ồn ào này, phương hướng dần trở nên tốt đẹp, mọi người đều đồng lòng lên án Bất Từ, muốn đem Bất Từ đuổi ra khỏi giới võng phối, có thể nói là điều chưa từng có trong lịch sử giới võng phối.

Quy Khư sau khi đăng topic này, xem một hồi, cũng may mà mọi người đều rất công bằng, tuy rằng hằng ngày hay mắng CV nọ, chửi CV kia, nhưng tới khi thật sự có chuyện thì đều đồng tâm hiệp lực.

Tắt topic đi, y duỗi người, lộ ra thần sắc uể oải: “Được rồi, chuyện này coi như cũng giải quyết xong, tôi cũng cần phải trở về.” Quy Khư lắc lắc cái cổ, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, vội vàng nói: “Mạnh Cửu, sau khi cậu xuất viện, nhất định phải dọn tới nhà Hạ Sam, nghe chưa?”

Mạnh Cửu gật đầu, cho dù Quy Khư không nói, cậu cũng đã dự định thế.

Ngay khi Quy Khư định đứng dậy đi về, điện thoại của Mạnh Cửu vang lên. Cậu cầm lên xem, là dãy số xa lạ từ S thị, chắc chắn là Bất Từ.

“Nghe không?” Mạnh Cửu nắm điện thoại, hỏi.

“Đương nhiên, xem hắn muốn nói gì.”

Mạnh cửu hít sâu một hơi, tiếp máy, nghiêm trang nói: “Uy, xin chào, ai vậy?”

“Mạnh Cửu… Em thật giỏi, có thể khiến anh thành ra thế này, còn biết đâm sau lưng anh, thật quá giỏi?” Bất Từ nghiến răng nghiến lợi nói, cho dù các nhau cả trăm dặm cũng có thể tưởng tượng ra dáng dấp tức giận của hắn.

“Anh nói cái gì? Tôi nghe không hiểu?” Mạnh Cửu giả ngu nói.

“Em đừng con mẹ nó giả vờ, Quy Khư đăng topic còn không phải do em giật dây? Ghi âm kia chỉ có em mới có.” Bất Từ chửi ầm lên, hoàn toàn không còn chút dáng vẻ nhã nhặn thường ngày. Bỏ đi lớp vỏ ngụy trang, hắn bắt đầu nói móc cậu: “Mạnh Cửu a Mạnh Cửu, thật không thể tin nổi, sau bảy năm, em cũng biết lật lọng.”

“A… Cái kia ấy hả…” Mạnh Cửu cố tình kéo dài âm, nói: “Là tôi đưa cho Quy Khư, thế nhưng topic là cậu ấy đăng, không phải tôi đăng. Tôi chỉ bàng quan đứng nhìn thôi, không có trái với lời hứa của chúng ta.”

Bất Từ dừng một hồi, dường như là bị phản bác tới không biết làm thế nào, lâu sau mới phản ứng, giận dữ cười:” Ha ha ha ha ha ha, được, được! Mạnh Cửu, em cứ chờ đấy, em cũng đừng quên, ghi âm H của em vẫn còn ở trong tay anh, muốn khiến anh thân bại danh liệt sao? Được, anh sẽ không bỏ qua cho em! Muốn chết chúng ta cùng chết!” Nói xong, hắn lập tức dập máy.

Nghe từ đầu dây bên kia truyền tới tiếng tít tít, Mạnh Cửu nắm chặt điện thoại, ngây người. Hạ Sam nhìn cậu, yêu thương để đầu cậu tựa vào lòng anh, vỗ về, nói: “Đừng lo lắng. Anh cùng em đối mặt.”

Mạnh Cửu thoải mái dụi đầu trong ngực anh, nhắm mắt lại, nói: “Em không sao, chỉ là em đang tự hỏi, tại sao trước đây em lại thích loại người khốn kiếp thế này?”

“Đừng nghĩ nhiều, có ai thời trẻ không gặp một người đáng ghét chứ?”

Hạ Sam, có anh ở bên em thật tốt quá. Tuy rằng anh không có mặt khi em đau khổ nhất, nhưng lại luôn toàn lực giúp em xoa dịu vết thương. Cảm tạ đã anh bỏ ra nhiều thời gian cùng công sức tới vậy để tiến vào thế giới khép kín trong tâm hồn em.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.