Anh Ấy Rất Hay Trêu Chọc Tôi

Chương 9: Bảo Giáp




Tô Viên Viên cúi xuống nhặt một nhánh cây trở tay xoay xoay vài vòng, nhìn camera vừa lòng cười: "Không tồi, dùng thứ này làm vũ khí được đó, hình như lúc trước có đi qua một trảng rừng, trong đó khẳng định có con mồi, để tôi quay lại thử xem!"

Nàng tiện tay buộc túm mái tóc lên, gương mặt hoàn mỹ 360 độ không góc chết lập tức xuất hiện trên màn hình camera. Người quay phim đột nhiên cảm giác chân mình không quá tê mỏi nữa, cướp được việc này vẫn thực tốt, ít ra có thể gần gũi quay chụp một tuyệt thế mỹ nhân! Nhưng, anh ta chẳng vui vẻ được bao lâu, Tô Viên Viên đã ra dấu im lặng, rồi chỉ chỉ lên ngọn cây trước mặt bọn họ. Anh ta vô thức đưa camera theo hướng đó, lập tức tóc gáy dựng đứng, sống lưng lạnh toát!

Trên đó có một con rắn!

Tô Viên Viên không hề tạo ra chút tiếng động nào, lặng lẽ rón rén bước tới phía trước, người quay phim trong lòng thầm hò hét "Đừng cử động!", nhưng vị trí của nàng lúc này cách con rắn đó không xa, anh ta chỉ có thể cắn chặt khớp hàm, nhìn chằm chằm vào nàng. Ngay trong nháy mắt con rắn kia cảnh giác ngẩng lên, cành cây trong tay Tô Viên Viên lao vút đi, xuyên thẳng bảy tấc!

Chỉ vài phút sau, con rắn kia bất động, thấy Tô Viên Viên cúi xuống xách nó lên tiếp tục bước về phía trước, người quay phim mới phục hồi tinh thần lại, nhưng hai chân anh đã mềm nhũn bước không nổi nữa, run run rẩy rẩy đứng nguyên tại chỗ. Mình vừa nhìn thấy cái gì?!!! Mỹ nữ biến sát thần!!! Tiêu diệt dã thú dứt khoát lưu loát như thế, đột nhiên cảm thấy thực nguy hiểm làm sao bây giờ?!!!

Phương Lập Triết phát hiện tình huống bên này, hắn thương lượng với tổ đạo diễn, nhận lấy công tác quay phim cho Tô Viên Viên. Như vậy cũng khiến nàng càng thả lỏng, chỉ một lát sau lại bắt được thêm một con gà rừng, đồng thời tìm quanh phụ cận được một ổ trứng gà, đào được hai loại rau dại có thể ăn được......

Phương diện này chính là một trong những sở trường của nàng, đời trước từng đi qua nhiều nơi như vậy, nàng đã thăm dò rõ ràng cái gì có thể ăn và cái gì không thể, hiện giờ bị thả vào hòn đảo này chẳng khác gì đi dạo trong sân sau nhà mình vậy. Tìm kiếm thêm một hồi, xem chừng đã dủ thức ăn cho bảy người, Tô Viên Viên liền xách toàn bộ đồ vật về khu cắm trại, trên đường thuận tay nhặt thêm một chút cành khô, lá cây để nhóm lửa.

Tới nơi, có hai người đang loay hoay dựng lều trại, thấy những thứ Tô Viên Viên xách trở về, mắt họ trợn trừng như sắp lọt tròng! Tiếp theo đó, đờ người nhìn nàng đánh lửa như pháp thuật, trơ mắt ếch nhìn nàng nấu trứng gà, nướng gà rừng, làm canh rắn nấu với rau dại. Còn chưa hết, Tô Viên Viên lại dùng nhánh cây thô ráp dựng thành một chiếc bàn nhỏ, dùng dừa làm hai món nước giải khát.

Một lát sau, đám người đi tìm kiếm đồ ăn ủ rũ cụp đuôi trở về, nhìn tình hình này mà trợn mắt há hốc mồm, ngáp ngáp mãi không nói nổi một câu......

Họ cũng không ngẩn ngơ lâu lắm, dù sao thì tất cả đều tiêu hao không ít thể lực, cũng không khách khách khí khí nữa, tụ lại náo nhiệt ăn bữa cơm dã ngoại sinh tồn đầu tiên, dù trù nghệ của Tô Viên Viên chỉ thuộc dạng thường thường bậc trung, nhưng cả đám đều vừa ăn vừa giơ ngón cái lên, hở được miệng là lại khen nức khen nở.

Ăn uống no đủ, không còn bất cứ ai xem nhẹ thực lực của Tô Viên Viên nữa, trực tiếp đề cử nàng làm đội trưởng, hành trình tiếp theo, nàng sẽ là người phân phối nhiệm vụ!

Ngay trong hôm đó, cả đoàn dựa trên phân công của Tô Viên Viên, kiến tạo căn cứ, bắt giữ con mồi, đến buổi tối nghỉ ngơi, hoàn cảnh nơi này thay đổi khá nhiều, tạm thích hợp để ở một thời gian!

Tiếp theo, Tô Viên Viên còn dạy mọi người cách phân biệt thảo dược, thiết kế bẫy rập, chế tác vũ khí, xuống biển bắt cá, dường như nàng không gì không làm được, dù mọi người gặp phải vấn đề khó khăn nào, nàng đều có thể giải quyết nó dễ như trở bàn tay, hoàn toàn giành được sự tín nhiệm tuyệt đối từ những người khác.

Càng về sau, mọi người càng bội phục năng lực cao siêu của Tô Viên Viên, liên tục cảm thán "Sao trên đời này lại có một cô gái vừa xinh đẹp vừa cường hãn đến thế?" hay "Không biết những fan hâm mộ thường xuyên kêu nàng là "tiểu tỷ tỷ xinh đẹp" nhìn thấy những cảnh này sẽ nghĩ như thế nào, liệu có vỡ mộng mà không yêu thích nàng nữa không?"......

Trên thực tế, khi tiết mục kỳ này phát sóng, Tô Viên Viên lại thu hút thêm một lượng fan đáng kể. Bởi vì, các fan vô cùng hào hứng, nàng không còn là một bình hoa xinh đẹp nữa, không chỉ kỹ thuật diễn tốt, khả năng ca hát tốt, giờ ngay cả dã ngoại cầu sinh cũng không làm khó được được nàng, từ một tiểu muội muội mong  manh đột phát hóa thân ngự tỷ mạnh mẽ. Nội tâm ngực tỷ cùng bề ngoài mỹ lệ kết hợp lại, cái cảm giác tương phản manh này làm các fan càng thích thú. Không cần nhiều lời, ai cũng hiểu chương trình dã ngoại cầu sinh này lại một lần nữa nâng cao danh khí của Tô Viên Viên, trở thành một trong những tác phẩm tiêu biểu của nàng!

Đồng thời tỏa sáng còn có album mới nhất của nàng, tổng cộng mười bài hát, chủ đề đều là tình yêu ngọt ngào, lên kệ ngay sau khi Tô Viên Viên kết hôn, quá hợp tâm ý các fan, nghe xong đều nhao nhao nhắn tin mong đợi nàng tổ chức buổi biểu diễn.

Buổi biểu diễn đương nhiên phải tổ chức, phim truyền hình và điện ảnh cũng muốn chụp, có Phương Lập Triết, sự nghiệp của nàng và Lâm Hi đều phát triển vô cùng thuận lợi. Chỉ 5 năm sau, Lâm Hi đi trước nàng một bước, đoạt được ảnh đế! Khi đứng trên đài lãnh thưởng, anh ta nắm chặt chiếc cúp, kích động nghẹn ngào. Lâm hi cảm tạ tất cả mọi người, đạo diễn, các nhân viên đoàn phim, các fan hâm mộ, sau đó nhìn về phía Phương Lập Triết nói: "Có thể giành được vinh dự này, người tôi muốn cảm tạ nhất chính là người đại diện của tôi - Phương Lập Triết, Phương tiên sinh. Nếu không có anh ấy, hiện tại tôi vẫn là người thực vật, hoặc có lẽ đã chết từ lâu. Mộng tưởng của tôi ngay từ lúc ban đầu chính là ảnh đế, là anh ấy cho tôi hậu thuẫn kiên cố nhất, con đường phát triển tốt nhất, chính anh ấy đã thành tựu tôi của hiện tại, tôi sẽ cảm kích suốt cuộc đời này. Lập Triết, huynh đệ, trọn đời!"

Lâm Hi nắm chặt tay đấm đấm vài lần lên vị trí trái tim, dưới đài, Phương Lập Triết cũng làm động tác tương tự, toàn trường lập tức dậy lên tiếng vỗ tay như sấm, chúc mừng thành tựu của họ, cũng vì tình huynh đệ này mà reo hò.

Phương Lập Triết đã được công nhận là kim bài người đại diện, Tô Viên Viên cũng trở thành minh tinh hàng đầu, fan trải rộng toàn cầu......

Thiên phú của Tô Viên Viên ở phương diện ngôn ngữ thực sự rất cao, nàng vừa mới hoàn thành chuyến lưu diễn toàn cầu, trong lần lưu diễn này, nàng không chỉ trình bày ca khúc tiếng Trung, mà còn có những ca khúc tiếng nước ngoài cực hay. Nàng thông hiểu bảy thứ tiếng, năng lực này lại mạ thêm cho nàng một tầng kim quang sáng chói, trở thành học bá chỉ số thông minh cao vợi trong mắt mọi người.

Kỳ thực, Tô Viên Viên vẫn thường xuyên chột dạ, bởi nàng chỉ giỏi ngôn ngữ thôi, những lĩnh vực khác tỷ như vật lý, hóa học chính là dốt dặc cán mai. May mà không có người rỗi hơi truy tra bằng cấp, nếu không nàng thực sự chẳng còn mặt mũi đâu mà tiếp tục làm minh tinh nữa.

Tác phẩm tốt trong giới giải trí gần như bị nàng nhận thầu, hai vợ chồng phối hợp vô cùng ăn ý, mỗi lần đều có thể bắt lấy cơ hội để đạt được kết quả tốt nhất. Mà nàng và Lâm Hi cũng tương trợ lẫn nhau, trở thành hai đại minh tinh phát triển nhanh nhất, tốt nhất trong vài năm qua, khiến các tân nhân hay nghệ sĩ đều mơ ước được ký hợp đồng cùng Phương Lập Triết.

Lão tổng Tinh Huy Giải Trí đã sớm tức đến hộc máu, khai trừ một người đại diện năng lực cao đến nghịch thiên như thế, tổn thất bao nhiêu tiền a? Tô Tô, Tô Viên Viên và Lâm Hi có thể mang lại bao nhiêu vinh quang? Ba người này, tùy tiện lấy ra một người cũng có thể làm trụ cột của một công ty giải trí! Hiện tại, lại bởi vì họ, Tinh Huy Giải Trí ẩn ẩn bị xa lánh, chỉ cần Phương Lập Triết và nghệ sĩ của hắn tiếp tục huy hoàng, tiếp tục mở rộng tầm ảnh hưởng, dù là người ngoài nghề cũn biết kết cục của Tinh Huy thực đáng lo ngại. Hết thảy đều bị lão tổng đổ lên đầu Phùng Huy,  ông ta không dám gây chuyện với Phương Lập Triết, liền đem toàn bộ lửa giận phát tiết lên người gã.

Phùng Huy chịu kích thích quá nhiều, không ngờ lại kích phát bản tính lưu manh, gã theo dõi lão tổng Tinh Huy một thời gian, nắm lấy cơ hội lái xe tông mạnh vào xe ông ta, hai chiếc xe va chạm biến hình nghiêm trọng, Lão tổng Tinh Huy bỏ mạng tạ chỗ, Phùng Huy thương nặng phải cắt mất một chân. Từ đây, Tinh Huy Giải Trí hoàn toàn sụp đổ, Phùng Huy cũng phải vượt qua quãng đời còn lại trong lao ngục. Tinh thần của gã không quá bình thường, bởi hoàn toàn không thể tiếp thu được tình trạng hiện tại. Đáng tiếc, gã chỉ là tinh thần thất thường, chưa tới trình độ bệnh nhân tâm thần, do đó chỉ có thể tiến vào trại giam.

Chuyện này cũng gây xôn xao vài ngày, sau đó cũng chẳng còn ai quan tâm. Phương Lập Triết cùng Tô Viên Viên càng không có thời gian chú ý, bởi vì nàng vừa đoạt được giải thưởng cao nhất trong Liên hoan Âm nhạc, trở thành thiên hậu danh xứng với thực! Mọi người còn đang hân hoan ăn mừng, chỉ vài ngày sau, nàng lại được bầu chọn làm ảnh hậu, là ảnh hậu trẻ tuổi nhất trong lịch sử điện ảnh Trung Hoa! Nàng đã trở thành siêu sao đỉnh nhất, không ai có khả năng vượt qua, bởi vì không ai có thể tài năng như nàng, cũng không ai có được vẻ đẹp hoàn mỹ như nàng!

Thời điểm đứng trên đài lãnh thưởng, Tô Viên Viên nói lời cảm tạ không khác Lâm Hi là mấy, sau đó, nàng nhoẻn miệng cười nhìn về phía Phương Lập Triết, vui vẻ nói: "Vinh quang này, cũng đồng thời thuộc về chồng tôi, người luôn ở bên tôi - anh Phương Lập Triết - là anh ấy luôn giúp đỡ tôi, vì tôi dọn sạch mọi chướng ngại. Mấy năm nay, tôi vì công việc mà bận rộn bay khắp trời nam biển bắc, cũng nhờ anh ấy mà cả sự nghiệp và hôn nhân của tôi đều không gặp phải chút ảnh hưởng tiêu cực nào. Đồng thời, anh ấy cũng là người đại diện của tôi, là người đại diện tốt nhất, người chồng tốt nhất trong lòng tôi! Cám ơn mọi người vẫn luôn duy trì, chúc phúc cho chúng tôi, chúng tôi sẽ hạnh phúc đến vĩnh viễn, cám ơn tất cả mọi người!"

Dưới đài hoan hô như sấm dậy, Tô Viên Viên và Phương Lập Triết xa xa nhìn nhau, trong mắt đều đong đầy ý cười. Những lời ngọt ngào hơn nữa, không cần thiết phải nói trước mặt đám đông, lưu trữ về nhà lặng lẽ nói......

Bọn họ từng bên nhau cả đời, đã ăn ý tới mức chỉ cần một ánh mắt lướt qua là có thể hiểu rõ đối phương đang nghĩ gì. Kiếp này lại kết làm vợ chồng, quan hệ càng thêm thân mật khăng khít, ân ái hạnh phúc, ra vào như hình với bóng. Khi đã bước tới độ cao có thể ghi nhập lịch sử điện ảnh, hai người liền không tích cực giao tranh như trước nữa, dù sao thì đã bận rộn thật nhiều năm, nhân sinh ngoại trừ tu luyện ra còn có rất nhiều điều khác nên thể nghiệm.

Do đó, thời gian tiếp theo họ thả chậm tốc độ, không có kịch bản kinh điển sẽ không tiếp nhận, các loại quảng cáo hay chương trình truyền hình đều từ chối, sinh hoạt lập tức trơ nên nhàn nhã hơn nhiều, thích liền đi du ngoạn khắp nơi, không thích liền nghỉ ngơi tại nhà hưởng thụ. Mà trên thực tế, các tác phẩm kinh điển đương nhiên ít vô cùng, cho dù sau này danh tiếng của Tô Viên Viên đã không ai có thể so sánh, nhưng lượng fan cũng không tăng là mấy. Bởi người thích nàng có vậy thôi, sau khi hấp thu toàn bộ, điểm nguyện lực cũng tăng trưởng cực kỳ thong thả.

Họ cũng phân ra một phần nguyện lực để chữa trị ngọc bội hồ ly mà Phương Lập Triết đeo từ trước, chỉ là khí linh bám trên ngọc bội vẫn  ngủ say như cũ, dường như bị thương rất nặng, chỉ có thể tiếp tục chậm rãi tẩm bổ.

Hai vợ chồng đời này hạnh phúc ngọt ngào, thật sự bạc đầu chẳng phân li, dù tới thời điểm cuối cùng tâm tình họ cũng nhẹ nhàng hơn đời trước rất nhiều. Bởi vì họ biết đây không phải chân chính chia ly, bọn họ sẽ gặp lại nhau vào một thế giới tiếp theo, có lẽ, hiện tại nhắm mắt, rồi chỉ cần mở mắt ra là có thể đoàn tụ......

Tô Viên Viên hiện tại đã biến thành một bà cụ tóc trắng xóa, nàng luôn căn cứ theo biến đổi ngoại hình từng năm của Phương Lập Triết mà biến hóa. Nàng ngồi bên mép giường nắm tay Phương Lập Triết, cười nói: "Ngươi đi trước một bước, ta sẽ lập tức tới tìm người."

Phương Lập Triết cũng mỉm cười nhìn nàng, đột nhiên nói: "Ngươi còn nhớ đời trước ta từng nói cái gì không?"

"Ngươi nói nhiều điều như vậy, ta có thể nhớ rõ hết sao?" Tô Viên Viên cười cười lắc đầu, nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu, mỉm cười nói, "Tìm được chuyển thế của ngươi, muốn chúng ta lớn lên bên nhau?"

Phương Lập Triết khẽ gật gật đầu, ánh mắt ôn nhu mà luyến tiếc, "Mỗi một đời ta đều cảm thấy thời gian không đủ dài, nếu chúng ta là thanh mai trúc mã, vậy sẽ không phải lãng phí nhiều năm như vậy. Tới tìm ta sớm một chút nhé, lão thái bà."

"Hừ, khi tìm được ngươi, chắc chắn ta chính là một tiểu cô nương xinh đẹp, đến tận bây giờ các fan vẫn còn gọi ta là tiểu tỷ tỷ xinh đẹp đấy!"

"Được, ta chờ ngươi...... tiểu cô nương xinh đẹp của ta...... ta...... đi trước......"

Tô Viên Viên lẳng lặng nhìn hắn rời đi, thu thập đồ vật quan trọng đối với hai người giao cho 001 bảo quản, sau đó liền kêu 001 đưa nàng rời khỏi thế giới này. Nàng đã ủy thác Lâm Hi giúp họ xử lý hậu sự, không cần phải lo lắng gì, chi bằng sớm rời đi để tìm hắn......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.