Ân Sủng

Chương 45




- Long Tịch, một trong Tứ Đại Sát Vương lần trước, Long Vương Long Tịch?

Nghe được hai chữ Long Tịch, ánh mắt Tiêu Phàm rung động một cái. Cũng không phải vì uy danh Long Tịch khiến hắn khiếp sợ như vậy, dù sao đến Cận Tà cũng đã gặp qua, Long Tịch hẳn là cũng tương đương với hắn.

Khiến hắn rất ngạc nhiên là, ba huynh muội Long Vũ bọn hắn vậy mà quen biết Long Tịch.

- Long Tịch cũng họ Long, chẳng lẽ?

Tiêu Phàm bỗng nhiên lấy lại tinh thần, hai mắt khẽ híp một cái, không cần nghĩ cũng biết, Long Tịch này hẳn là người Long gia.

Hơn nữa, vừa rồi Long Chấn Thiên trong miệng Long Tịch, Tiêu Phàm cũng biết là ai, chính là Đại Long Đế Chủ bị Hoa Thiên Bảo giết chết, Phụ Đế của bọn Long Vũ.

Long Tịch trở về, là báo thù cho Đại Long Đế Chủ Long Chấn Thiên? Diệt tộc tất cả mọi người Hoa gia?

Long Tịch áo bào đen liếc nhìn Long Vũ, Long Tiêu cùng Long Thần, không nói câu nào, sau đó cầm huyết kiếm trong tay nhìn về người Hoa gia bốn phía.

Long Tịch mặc dù không nói, nhưng sát ý trên người hắn vô cùng mãnh liệt, trong huyết kiếm phóng thích ra huyết chi quang mang đáng sợ.

Kiếm khí vô thanh vô tức xuất hiện, trong bầu trời đêm truyền đến từng đạo thanh âm phốc phốc cực kỳ yếu ớt, những nơi kiếm khí đi qua, tất có người phải chết.

Có người bị nhất kiếm phong hầu, có người bị chặn ngang chặt đứt, có người trực tiếp bị chẻ dọc làm hai, bộ dáng vô cùng đau buồn, cả vùng toàn mùi huyết tinh.

Phàm là người Hoa gia, đều bị một cỗ huyết khí nồng đậm bao phủ, khí tức tử vong bắt đầu lan tràn tại hư không.

Âm thanh tiếng kêu thảm thiết, chạy trốn, sợ hãi văng vẳng bên tai không dứt, bóng người trên không loạn cả một đoàn.

Đám người Tiêu Phàm đứng sừng sững ở không trung, vẻ mặt nghiêm túc nhìn một màn này, đám người không có ý nhúng tay vào.

Mặc dù trong mắt bọn Tiêu Phàm, tội Hoa gia không đến mức diệt tộc, nhưng mà ở trong mắt Long gia, diệt Hoa gia còn là nhẹ, có đào mộ tổ Hoa gia cũng không xả hết giận.

Dù sao, Long gia cực đại, lại có bao nhiêu người chết ở trong tay Hoa gia chứ.

Long Tiêu, Long Thần cùng Long Vũ ba người cũng không mở miệng, mặc cho Long Tịch phát tiết lửa giận trong lòng, chỉ có bọn hắn hiểu rõ nguyên nhân Long Tịch sở dĩ tức giận như thế.

Trong đêm tối, Long Tịch như Ám Dạ Tử Thần, qua lại giữa một đám sinh mệnh, bóng đen kia rất nhanh, như là bóng ma, vô thanh vô tức xuất hiện.

Những nơi huyết kiếm đi qua, không một ai sống, huyết kiếm trong tay Long Tịch giờ phút này đang có từng giọt giọt huyết dịch màu đỏ tươi nhỏ xuống.

Có người há hốc mồm, vừa định la lên, lại bị đạo huyết quang Kiếm Nhất xẹt qua, trong nháy mắt bị nó nuốt hết. Theo kiếm khí màu đỏ ngòm nở rộ, hư không chậm rãi trở nên tĩnh mịch.

Giết chóc, tiến hành đâu vào đấy, 100 ~ 200 người Hoa gia, chỉ sau thời gian một lát, liền bị chém giết hầu như không còn.

Trong không khí tràn ngập khí huyết tinh nồng đậm, hư không rơi xuống huyết vũ, bóng người bốn phía sớm đã bị Sát Phạt Chi Ý của Long Tịch dọa cho toàn thân run lên.

100 ~ 200 người đó, hơn nữa đều là tu sĩ Chiến Hoàng cảnh, vậy mà không có một ai tẩu thoát, tất cả đều bị Long Tịch trong mười mấy khắc chém giết.

Thực lực dạng này, tâm tính dạng này, quá là đáng sợ.

Đây nhất định là một đêm đổ máu!

Trước đó một nhóm Tiêu Phàm giết mấy đại Cường giả Chiến Đế, bây giờ Long Tịch lại diệt Hoa gia Nhất Tộc, chuyện hôm nay, nhất định vang vọng đông đảo Đế Triều.

Ngược lại là những tướng sĩ Đại Long, lại không có một người thụ thương, bọn hắn run lẩy bẩy đứng tại chỗ, vẻ mặt kinh khủng nhìn bóng lưng gầy gò trên bầu trời.

- Long Tịch, chẳng lẽ là người Long gia kia?

- Long Tịch, mười năm trước, chủ động từ bỏ vị trí kế thừa Đế Chủ, rời khỏi Đại Đế Tử Đại Long? Không phải nói hắn chết rồi sao? Sao lại còn sống?

- Hẳn là hắn, mười năm trước ta đã thấy mấy lần, lờ mờ còn có thể nhớ kỹ hình dạng hắn, đúng là Long Tịch không thể nghi ngờ. Đáng tiếc thân sinh hắn không phải Đế Chủ, không nhận được sự chào đón của Long gia.

- Đúng vậy, hắn ngạo khí trùng thiên, chức vụ Đế Chủ căn bản không để trong mắt, dứt khoát thoát ly khỏi Long gia, biến mất thời gian ròng rã mười năm, không nghĩ tới bây giờ lại xuất hiện lần nữa.

Âm thầm có không ít tu sĩ đang nghị luận, thanh âm không lớn, nhưng bọn Tiêu Phàm nhãn lực nhạy cảm, tất nhiên nghe được từng câu từng chữ, trong lòng cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Long Tịch là được Long gia nuôi dưỡng?

Tiêu Phàm hơi ngoài dự liệu, truyền âm hỏi Kiếm Hoàng cùng Hỏa Hoàng, những sự tình này chắc cũng chỉ có tu sĩ thế hệ trước như họ biết rõ.

- Đúng vậy, Long Tịch là một cô nhi, lúc ba tuổi được Long Chấn Thiên, Đại Long Đế Chủ trước đây nhặt được lúc đi du hành bên ngoài, đặt tên là Long Tịch. Về sau lúc bảy tuổi liền thức tỉnh Cửu Phẩm Chiến Hồn, cũng được Long Chấn Thiên phong làm Đại Đế Tử, người thừa kế Đại Long Đế Chủ hợp pháp đầu tiên.

Hỏa Hoàng nhớ lại sự tình năm đó, gật gật đầu nói.

- Vậy tại sao?

Tiêu Phàm hơi hơi chấn kinh, Long Chấn Thiên cũng là người kỳ lạ, vậy mà phong một người không có chút quan hệ huyết mạch nào làm người thừa kế. Điều này thật chẳng khác gì với việc chắp tay đưa Đại Long Đế Triều cho một người ngoài.

- Về sau, Long Tiêu cùng Long Thần cũng thức tỉnh Bát Phẩm Chiến Hồn, thiên phú không yếu, các lão tổ Long gia tất nhiên không muốn để cho một đệ tử họ khác đảm nhiệm vị trí Đại Long Đế Chủ. Tình cảm của Long Tịch đối với Long Chấn Thiên như là phụ tử thật sự, hắn không muốn để cho Long Chấn Thiên khó xử, cho nên liền rời khỏi Long gia.

Hỏa Hoàng hít sâu một hơi nói.

Nghe được lời này, ánh mắt đám người nhìn về phía Long Tịch tràn ngập một tia kính sợ, khó trách hắn lại trở về báo thù cho Long Chấn Thiên.

Ai mà nghĩ đến, Long Tịch 10 năm sau đã cường đại đến mức này.

Bọn Tiêu Phàm rất nhanh cũng hiểu rõ, vì sao Long Tiêu mới là Đại Long Đại Đế Tử, hoá ra Long Tịch chỉ được nhận nuôi, hơn nữa còn rời khỏi Long gia.

Trừ Tiêu Phàm cùng một vài người, ai mà biết Long Tịch năm năm trước đã từng là một trong Tứ Đại Sát Vương nổi danh hiển hách của Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ chứ?

Trên không trung, con ngươi Long Tịch lạnh lẽo liếc nhìn bốn phía, tựa như muốn nhớ kỹ từng khuôn mặt, ép đám người còn không dám thở, những quân sĩ Đại Long toàn thân càng thêm sợ run.

Thiên Hương Bà Bà phía xa trong lúc nhất thời cũng không dám mở miệng, bà phát hiện sự tình hôm nay hoàn toàn vượt qua dự kiến của mình.

Vốn dĩ sắp xếp Tiêu Phàm ở chỗ này, chẳng qua là thoả thuận với Lôi Hải, ở chỗ này có thể không kiêng nể gì mà diệt sát Tiêu Phàm.

Thế nhưng bà không nghĩ tới, lại có hắc y nhân muốn giết Tiêu Phàm, lúc ấy trong lòng bà vui mừng, nếu Tiêu Phàm chết, thật không thể tốt hơn.

Nhưng thực lực Tiêu Phàm vượt quá sự hiểu biết của bà, những hắc y nhân vô danh kia tất cả bị diệt, ngay sau đó Lôi Hải quả nhiên dẫn người đến, nhưng vẫn bị Tiêu Phàm chém giết.

Sau đó Tiêu Phàm đánh nhau với bà, lại dẫn ra Long Vũ cùng Long Thần, sau đó còn kinh động cả Hoa Thiên Bảo.

Nhưng cho đến bây giờ, những người muốn giết Tiêu Phàm, tất cả đều chết, chỉ có một mình bà ta còn sống.

Thiên Hương Bà Bà trong lòng cực kỳ khủng hoảng, kẻ này chính là một Thiên Sát Cô Tinh, ai chọc vào hắn đều phải chết. Bà âm thầm thề, qua hôm nay, hoặc không tiếp tục đối địch với Tiêu Phàm nữa, hoặc lập tức phải giết chết hắn.

- Đầu các ngươi tạm thời giữ nguyên trên cổ, nếu có lần sau, tất cả mọi người đều phải chết, tru di cửu tộc!

Con ngươi Long Tịch lạnh lẽo đảo qua bốn phía, thanh âm không lớn, lại giống như từng tiếng sấm vang vọng vào đầu những quân sĩ Đại Long.

- Rõ.

Quân sĩ Đại Long bị dọa đến toàn thân run rẩy, tất cả đều phù một tiếng quỳ trên mặt đất.

Bọn hắn tất nhiên biết rõ Long Tịch nói lần sau nghĩa là gì. Lần trước Hoa gia đánh vào Đế Cung, những đại bộ phận quân sĩ đều lựa chọn không phản kháng, mới để cho Hoa gia có cơ hội lợi dụng.

Nếu như toàn lực chiến đấu hăng hái, Hoa gia làm sao có thể dễ dàng diệt Long gia như vậy?

- Hừ!

Hừ lạnh một tiếng, Long Tịch quét qua ba người Long Tiêu, liền đạp không hướng về nơi xa chuẩn bị bay đi.

- Chờ đã, Đại Ca!

Đột nhiên, một thanh âm suy yếu vang lên. Thân thể Long Tịch run lên bần bật, bỗng nhiên ngừng lại bất động tại chỗ.

MinhLâm - Lục Đạo -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.