An Nhiên

Chương 20




Chatherina chìm vào trong mộng tưởng vĩ đại mà không biết mình đã gây ra 1 đại họa khiến cho gia tộc chìm xuống tận đáy nước a.

Lúc này đây, cầm đang khá là khó chịu vì tự nhiên không đâu có kẻ đến quấy rối, làm hắn đang chuẩn bị đi ngủ trưa mà không được.

Sẵn bực tức trong người, Cầm hừ lạnh 1 tiếng. Tiện tay cầm lấy viên lạc trên bàn khẽ bắn.

Lập tức mấy tên hộ vệ ra ngoài nằm ngay đơ cán quốc không gượng dậy được.Tất nhiên Cầm không giết người. Hắn bắn ra chỉ điểm vào 1 huyệt đạo khiến mấy tên này thân thể đau đớn và trở nên nặng nề. Không thể đứng lên gây sự với Cầm nữa.

Vốn dĩ Cầm chỉ định thử nhưng không ngờ thành công a. Điểm huyệt dùng trong đánh nhau quá tuyệt. Nhất là với những người không muốn giết người như Cầm a.

Lần đầu đã thành công khiến tinh thần Cầm thấy tốt hơn. Nên hắn cũng trở nên nhẹ nhàng hơn:

- Người của cô đã thua rồi, mau mang chúng về đi. Lần sau biết điều đừng chọc tới ta nữa.

Nhưng được chiều chuộng trong nhung lụa đã quen thì làm sao Catherina có thể chịu cái nỗi nhục này cơ chứ:

- Ngươi… ngươi có biết cha ta là ai không. Cha ta là huân tước đó. Lần này ngươi chết chắc rồi. Dám hạ nhục ta giữa đường thế này. Ta nhất định sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất để mà tra tấn ngươi…

Lời nói lập tức khiến Cầm nhíu mày. Hắn không thích nghe mấy lời đe dọa a. Thấy cô nàng còn định chửi tiếp, Cầm không nương tay nữa mà lại cầm 1 viên lạc nữa lên mà bắn về phía cô nàng chua ngoa kia. Chỉ thấy cô nàng như trúng định thân thuật vậy. Đứng đó ú ớ nửa ngày không nói được 1 chứ.

1 tên dường như là đầu lĩnh sững sờ khi nhìn thấy cảnh này. Nhìn Cầm đầy oán độc:

- NGươi chết chắc rồi. Dám đả thương quý tộc. Lần này không ai cứu được ngươi nữa đâu.

Cầm chán ghét nói:

- Mang chủ nhân của ngươi cút đi. Ta chỉ trừng trị cô ta vì cái tội miệng độc thôi. 1 ngày sau sẽ nói lại bình thường được. Mà về chuyển lời cho chủ của ngươi. Ta không muốn gây sự nên tốt nhất đừng tìm tới ta.

Nói rồi phất tay trở lại cái bàn mà lười biếng ngồi xuống. Không thèm quan tâm đến đám người này nữa cho đỡ nhức đầu.

Đám hộ vệ nói 1 lúc không thấy đáp lại đành mang theo cô chủ trở về.

Mấy người vây xem cũng lập tức tản đi sợ vạ lây a. Tiểu tử này đắc tội quý tộc thì xác định là bị tra tấn đế chết đi. Có người hảo ý khuyên anh chàng nên chạy đi nhưng lại được Cầm nhã nhặn chối từ đành ngao ngán mà bước đi.

Hẻm nhỏ lại lần nữa chìm vào trong yên tĩnh hợp ý anh chàng a.

Cầm thấy thế mới thả lỏng được 1 hơi. Đi ăn trưa xong lại làm 1 giấc.

Nhưng mà chỉ ngủ được 1 lát anh chàng lại bị tiếng bước chân đánh thức.

Phải biết với 1 con sâu ngủ như Cầm thì bị đánh thức giữa chừng là rất ức chế a. Mắt chưa mở, Cầm ra chửi cho đã:

- Biết là đang trong giờ nghỉ trưa của ta không mà làm ồn thế hả. Biết tôn trọng người khác 1 chút đi.

Và khi anh chàng mở mắt thì thấy bao quanh mình là 1 đống binh sĩ. Hết vòng này đến vòng khác.

Bỗng vòng vây tách ra 1 Lối đi và 1 trung niên nhân mặt chuột đi vào. Nhìn Cầm khẽ hừ nói:

- Tên thường dân kia. Đám giữa ban ngày ban mặt mà đả thương con gái ta. Khôn hồn chịu trói đi..

Đó chính là huân tước Connor. Đang lúc trưa thì thấy đám hộ vệ đưa con gái lão về trong tình trạng chỉ biết ú ớ không nói được 1 câu. Hắn lập tức cho mời mấy bác sĩ đến nhưng đều bó tay chấm com.

Rồi nghe mấy tên hộ về tường thuật về vụ 1 tên khốn đã có hành vi ác như thế nào, rồi bọn họ đã xả thân như thế nào nhưng lực bất tòng tâm.. nói chung là nước bẩn là đổ hết lên đầu Cầm.

Khỏi nói vị huân tước tức giận đến đỏ cả mặt. Lập tức triệu tập binh lính đi bắt tên dân đen khốn khiếp đó.

Và đã tạo ra tình huống hùng vĩ thế này a

Và nó cũng làm Cầm khó chịu. Rõ ràng đã dặn đừng có mà đến gây sự rồi mà cứ đến thôi. Lại còn mang binh đến thị uy nữa chứ. Xem ra bài học ban nãy chưa chưa thấm a.

Và không để cho tên huân tước có thời gian chuẩn bị. Cầm động thủ trước.

Chỉ thấy anh chàng lướt đi như gió, dùng tay không mà đánh ngất bọn binh lính hàng đầu tiên.

Thấy thế tên huân tước mặt chuột vội nói:

- Còn dám phản kháng. Người đâu bắt hắn cho ta. Nhớ để lại 1 hơi. Ta muốn hắn sống không bằng chết.

Nhưng tên này quá coi thường Cầm a. Định dùng 1 đống luyện khí tầng 1 tầng 2 mà đòi vây giết 1 tên trúc cơ. Như vậy tu luyện không đáng tiền chút nào a.Mà nơi đây còn khá hẹp, vũ khí thì toàn giáo mác thì làm sao mà ăn được.

Y như rằng chỉ mất 5 phút là cả trăm tên binh lĩnh đã đo ván nằm co quắp trên sàn a.

Tên huân tước mặt chuột đã sợ hãi đến không dám làm gì rồi.

Khi thấy Cầm tiến đến, lão chỉ có thể sợ hãi mà lùi lại, miệng la:

- Đừng đến đây, đừng đến đây. Ta là huân tước của đế quốc. Ngươi dám động đến thì cả nhà ngươi chịu họa.

Cầm thấy thế khẽ hừ lạnh nói:

- Đúng là cha nào con đấy, miệng đều tiện như nhau. Xem ra ta phải dùng cách khi đối phó với con gái ngươi rồi.

Nói rồi điểm huyệt Câm của lão ta rồi nói:

- 1 ngày sau, lão sẽ có thể nói được. Trong lúc đó thì xám hối đi.

Nói rồi lại dứt áo quay vào nhà.

Không thèm quan tâm đến đám lính nữa.

Tầm 1 tiếng sau, đám binh lính cũng nặng nhọc đứng dậy mà mang theo người bị thương đi. Khiến cho cả khu hẻm lại chìm trong yên lặng.

Nhưng yên lặng không được bao lâu a.

Chiều dần đến. đáng lẽ bây giờ là giờ đông đúc vì mọi người đang trên đường đi làm về để đoàn tụ với gia đình. Nhưng hôm nay đường phố vắng đến lạ. Vì hôm nay có 1 sự kiện kinh động cả đế đô đã xảy ra.

1 huân tước bị đánh. Còn bị đánh giữa ban ngày a. Người đánh không ngờ lại là 1 thanh niên chưa ráo máu đầu mở 1 cửa tiệm nhỏ buôn bán trong góc hẻm.

Đã thế hắn còn đánh cả binh lính đến bắt hắn nữa.

Rõ ràng đây là đang đánh mặt triều đình a. Bọn hắn để yên mới là quái sự.

Và khiến người ta không ngờ người đẫn đầu lại là đại tướng Budo a.

Xem ra sự việc này lớn rồi đây.

…..

Budo khi nghe tin thì cực kỳ giận giữ. Là 1 người cực kỳ cổ hủ. Hắn không thể chấp nhận được việc 1 quý tộc bị xúc phạm nghiêm trọng như vậy bởi 1 tên thường dân.

Thế là hắn quyết định tự thân suất mã. Triệu tập 100 cấm vệ quân đi để phòng hắn trốn mất.

Và xuất phát.

Sau hơn nửa tiếng. Cuối cùng bọn họ đã đến được nơi ở của tên tội phạm đó.

Tiệm vạn năng.

Nhưng đến nơi. Lập tức từ quân lính đến tướng quân mặt đều tràn đầy cổ quái. Bởi trong không khí lại tràn ngập mùi thơm kích thích cơn thèm ăn trọng họ. Thơm quá. Đây là lần đầu tiên bọn hoi ngửi được mùi thơm như vậy a. Có mấy tên bụng đã biểu tình a.

Nhưng đúng là cấm quân. Tuy bị hấp đẫn nhưng vẫn không ai đứng sai vị trí.

Nhưng đám lính đều ngạc nhiên vì tên tội phạm còn dám nấu cơm a.

Budo thì hừ lạnh.

Đúng là tên không biết trời cao đất dầy mà.

Tay hắn bắt đầy tụ khí và

- Bùm!!!!

….

Đại chiến không đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.