Ẩn Long Đại Hiệp

Chương 11: Cự tuyệt




Có một loại người dù ăn mặc đơn giản đi trong đám người vẫn sẽ như hạc trong bầy gà, Chu Từ chính là loại người này.

Tô Mộc nhún vai nói:

- Thế còn không bằng một cặp vui sướng khi người gặp họa, cáo khóc thỏ.

Chu Từ cười hỏi:

- Tướng công, thấy anh săn sóc như vậy tiểu nữ tử xin mời anh ăn bữa thịnh soạn được không?

Tô Mộc gật đầu, nói:

- Được rồi, vậy xin vui lòng cho cô mặt mũi.

- Đi đi, đừng ba hoa nữa.

Mọi người nhìn chăm chú Chu Từ thật tự nhiên ôm tay Tô Mộc, hai người biến mất phía cuối đường. Không có xe đắt tiền để lái nhưng Chu Từ không thấy khó chịu gì, cô càng hạnh phúc, vui sướng hơn trước kia.

Tô Mộc ngồi trong quán vỉa hè trang hoàng tạm được, nhìn thịt nướng đặt trên mặt bàn.

Tô Mộc lắc đầu bất đắc dĩ nói:

- Đây là bữa ăn thịnh soạn mà em nói?

Chu Từ tội nghiệp nói:

- Tại người ta nghèo, không mời nổi anh ăn đồ mắc tiền. Hay chúng ta đổi chỗ? Cùng lắm người ta ói máu lấy ra hết đồ cưới?

Chu Từ đúng là yêu tinh, từng hành động toát ra quyến rũ khó mà chống cự.

Tô Mộc cười nói:

- Được rồi, xem như anh chưa nói gì. Thật ra anh rất thích ăn thịt nướng.

Chu Từ quyến rũ nói:

- Vậy tốt, nào, ăn thoải mái đi.

Tô Mộc không biết nên nói cái gì:

- Em...

Ngón tay Tô Mộc vô tình chạm vào cánh tay Chu Từ, Quan Bảng trong đầu vận chuyển. Độ thân mật từ bốn mươi vọt lên tám mươi, vượt qua tám mươi nghĩa là Tô Mộc có thể hoàn toàn tin tưởng vào cô. Con số này khiến trái tim treo cao của Tô Mộc yên lòng.

Tô Mộc tin tưởng Quan Bảng vô điều kiện, hắn cũng không nghi ngờ tình cảm của Chu Từ đối với mình. Chu Từ vì Tô Mộc nói mà cắt đứt quan hệ với Phùng gia, khó ai làm được dứt khoát như vậy. Nhưng có Quan Bảng thì càng chắc ăn hơn, Tô Mộc sẽ không bỏ qua Quan Bảng.

Chu Từ mỉm cười nói:

- Nhìn bộ dạng của anh là biết bản kế hoạch không được bao nhiêu người thừa nhận. Sao, có cần em dùng quan hệ tìm mấy nhà đầu tư giúp anh không?

- Không cần.

Tô Mộc lắc đầu, nói:

- Thân phận của em đang mẫn cảm, mới cắt đứt quan hệ với Phùng gia đã cố gắng giúp anh, không phải chuyện tốt. Anh có sắp xếp khác cho em. Hội chiêu thương không thành công thì thôi, anh không nản lòng. Yên tâm, trong thị không ai có ánh mắt thì anh đi thành phố.

Chu Từ kinh ngạc hỏi:

- Anh định đi Thành phố Thịnh Kinh?

Tô Mộc cười uống hớp bia:

- Đúng vậy! Vừa lúc có chuyện cần làm, thuận tiện giải quyết luôn.

Tô Mộc rút ra tấm thẻ:

- Chu Từ, em đang ở trong nhà đúng không? Đã gả đi rồi, không cần tiếp tục ở trong nhà mẹ đẻ nữa. Anh nói như vậy không phải kêu em bỏ nhà, nhưng anh nghĩ một nữ nhân nên có chỗ ở của mình.

- Anh không biết trong tấm thẻ này có bao nhiêu tiền, nhưng chắc đủ để em mua căn phòng nhỏ, mua xe trong Thành phố Thanh Lâm.

- Đừng tiết kiệm tiền thay anh, từ ngày em theo anh thì những điều này là anh nên làm. Anh không dám bảo đảm nhiều, nhưng tôi có thể làm cho cô hạnh phúc.

- Đừng từ chối, nhận đi.

Chu Từ cười nói:

- Từ chối? Ai bảo em từ chối? Nương tử dùng tiền của tướng công là thiên kinh địa nghĩa. Anh chờ đi, em rất giỏi xài tiền.

Chu Từ cất thẻ, hốc mắt ướt nước, chỗ yếu đuối nhất đáy lòng bị xúc động.

Tô Mộc cười nói:

- Được rồi, đừng ở đây khóc làm anh mất mặt. Nào, uống tiếp, ngày mai anh sẽ đi Thành phố Thịnh Kinh.

Chu Từ lau lệ vương mi, nhoẻn miệng cười:

- Vậy đêm nay anh phải cùng người ta. Cho anh thận này, ăn đi.

Thoáng chốc Chu Từ biến trở về yêu tinh quyến rũ.

Đêm nay Tô Mộc không trở về Trấn Hắc Sơn nhưng cũng không dọn ra nhà hàng Nhã Trúc. Nơi ấy không liên quan gì Chu Từ nữa, cô tuyệt đối không đặt chân vào nhà hàng Nhã Trúc lần nữa, dù trở lại thì cô sẽ lấy thân phận chủ nhân thật sự quân lâm Nhã Trúc, hoàn toàn nắm nhà hàng Nhã Trúc trong tay.

Tô Mộc và Chu Từ điên loan đảo phựơng trong một khách sạn Thành phố Thanh Lâm. Cuối cùng Chu Từ chịu không nổi xin tha Tô Mộc mới bỏ qua. Hai người ôm nhau ngủ đến sáng.

Tô Mộc đã dặn dò xong những gì nên dặn, hắn rời khỏi Thành phố Thanh Lâm ngay, ngồi xe khách đường dài đi Thành phố Thịnh Kinh. Trước khi đi Tô Mộc gọi điện thoại cho Lương Xương Quý, Triệu Thụy An, Tạ Văn, nói mục đích đi Thành phố Thịnh Kinh. Lương Xương Quý và Triệu Thụy An đương nhiên không có vấn đề gì, hai người dặn dò Tô Mộc cẩn thận.

Tạ Văn không nói mấy câu bình an nhưng cũng không ngăn cản Tô Mộc. Đại hội chiêu thương lần này huyện Hình Đường không thu hoạch được gì, làm Tạ Văn rất mất mặt. Tạ Văn trút hết tức giận vào cục chiêu thương, không rảnh quan tâm đến Tô Mộc. Trong lòng Tạ Văn cũng hơi mong chờ, có khi nào Tô Mộc làm được điều gì trong Thành phố Thịnh Kinh không? Nếu vậy thì huyện Hình Đường không đến nỗi mất hết mặt mũi.

Phong cảnh hai bên xe hơi lướt vù vù. Tô Mộc nheo mắt, trong đầu hiện ra tất cả tư liệu Quan Bảng đã ghi lại. Ai bị Tô Mộc chạm một lần là tư liệu kỹ càng về người đó sẽ lưu trữ trong Quan Bảng, cho hắn tùy thời đọc.

- Rời khỏi Trấn Hắc Sơn đã bảy ngày, con số mười màu xám vẫn không thay đổi, tức là chỉ còn ba ngày nữa Lý Nhai sẽ bị cách chức. Lý Nhai phạm lỗi gì mà bị cách chức trưởng bộ tổ chức huyện? Không lẽ vì Ngưu Đức Trụ gian díu với phu nhân của Lý Nhai, tẩy tiền đen nên kéo Lý Nhai xuống đài?

- Con số Từ Tranh Thành lên chức là mười hai, nghĩa là sau khi Lý Nhai rơi đài Từ Tranh Thành sẽ thăng chức!!! Bây giờ nếu thăng chức khả năng lớn nhất là cục trưởng công an huyện, tức là thay Tiết Phong. Trong động đất này, Tiết Phong sắm vai phản diện gì?

- Triệu Thụy An vào phút mấu chốt không đáng tin, dù mình đã từng biểu minh sẽ đứng về phe hắn nhưng vẫn trao đổi giữa chính trị. Muốn đứng vững gót chân trong quan trường thì phải có được hệ thống nhân mạch cực kỳ đáng tin cho mình.

Chỉ có nắm giữ quyền cao thì ngươi mới có quyền nói chuyện trong chính trị. Tô Mộc phân tích Triệu Thụy An, tâm tính cũng dần thay đổi.

Hiện giờ nhìn chung thì Tô Mộc không có vài người trung thành. Lâm Thần chủ nhiệm chính Đảng Trấn Hắc Sơn, Từ Viêm sở trưởng đồn công an. Có lẽ Từ Tranh Thành cũng xem như người mình, và Chu Chính Trấn Long Tỉnh có độ hảo cảm cao với Tô Mộc.

Trừ bốn người này ra thành viên tổ chức của Tô Mộc rất ít, không còn ai đầu vào. Lâm Song thi Tô Mộc không để bụng, nếu hắn và Triệu Thụy An trở mặt, Lâm Song là thư ký của gã tuyệt đối không đầu vào hắn.

Kết minh trên quan trường toàn ràng buộc vì lợi ích, không có ích lợi tuyệt đối thì liên minh dễ dàng tan rã.

- Muốn lăn lộn thuận lợi trong quan trường, phải dựa vào đại sát khí Quan Bảng, nhanh chóng xây dựng thành viên tổ chức thuộc về mình.

Tô Mộc nghĩ thông những điều này, thở hắt ra:

- Phù.

Những tạp niệm trong đầu bị ném đi, Tô Mộc khép mắt ngủ.

Khi Tô Mộc đến Thành phố Thịnh Kinh đã gần giữa trưa, trước đó hắn không gọi điện cho Diệp Tích, Lý Nhạc Thiên, muốn tạo bất ngờ cho hai người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.