Ăn Hết Tiểu Bạch Thỏ

Chương 44: Đệ tứ thập tứ chương




- A . . . Là ai . . .

Một tiếng gào thống khổ vang lên, Hắc Quả Phụ cảm nhận được một loại lực áp bách cường đại, không thể không nhanh chóng hóa thành nhân hình lần nữa, chỉ thấy trên người nàng có hơn mười đạo vết thương giăng khắp nơi, thảm nhất chính là tay phải, nửa bàn tay cũng bị chém đứt.

Bị chém đứt còn không coi là gì, địa phương bị chém đứt lại hoàn toàn bị nát bấy, nếu không đến tình trạng này nàng rất dễ dàng là có thể nối liền, như bây giờ thì có thể phiền toái, mà cổ họng của nàng cũng bị đâm thủng một lỗ, toàn thân có rất nhiều vết thương.

Đây cũng chính là mới vừa rồi nàng phản ứng kịp thời hóa thành bản thể, nếu không lần này chết chắc.

Không ai trả lời nàng, lão nhân mặt cười từ điểm sáng kia, biến mất lần nữa, giống như hắn chưa bao giờ tồn tại. Nhưng là vô số người ở hiện trường cũng mở to mắt, bất thình lình bị hù dọa ngoài ý muốn.

Ngay cả Vân Phượng Nhi giờ phút này đứng ở nơi đó, không nhịn được nhìn xem cây bên cạnh người một chút, mới vừa rồi nàng kia điểm sáng kia từ bên cạnh mình đi qua, tốc độ kia, tốc độ kinh khủng trong nháy mắt này, làm cho nàng cũng khó mà quên mất, đây là người nào, tại sao lại ở chỗ này?

Nhưng ngay sau đó Vân Phượng Nhi mạnh mẽ nhìn về phía Nhậm Kiệt, Nhậm Kiệt cười chỉ chỉ Hắc Quả Phụ.

- Lục thẩm, nhìn xem nàng còn dám lớn lối hay không, thu thập nàng.

Vân Phượng Nhi cũng biết bây giờ không phải là lúc hỏi thăm, thân hình vọt lên lần nữa, phản công Hắc Quả Phụ.

Tên tiểu tử thúi này, thế nhưng còn có ngón này, mới vừa rồi đó là? Giờ phút này Nhậm Thiên Túng đang chiến đấu cùng Cửu Đầu Long Vương, cũng bị đánh áp đảo, bị thương không nhẹ thấy Vân Phượng Nhi không có chuyện gì, căn bản không để ý chiến đấu ở phía mình, khóe miệng lộ ra nụ cười, đồng thời cũng rất vui vẻ vì Nhậm Kiệt còn có ngón này.

Trên thực tế, có thể lấy dương hồn tầng thứ ba dây dưa cùng Cửu Đầu Long Vương lâu như vậy, cũng chỉ có Nhậm Thiên Túng.

- Hắc Vương, chuyện gì xảy ra?

Cửu Đầu Long Vương cũng là cả kinh, không giải thích được liền phát hiện Hắc Quả Phụ bị trọng thương, hơn nữa mới vừa rồi hắn căn bản không có phát hiện ra cái gì, thậm chí không có cảm nhận được có người khác tồn tại.

- Cẩn thận chút . . .

Hắc Quả Phụ chịu đựng đau đớn ứng đối phản kích của Vân Phượng Nhi, quan trọng nhất là nàng còn phải âm thầm đề phòng một tên gia hỏa khủng bố kia.

- A...

Bên này không đợi nàng nói xong, sau một khắc Cửu Đầu Long Vương cũng là hét thảm một tiếng, thân hình hắn vốn là áp bách Nhậm Thiên Túng nhanh chóng lui về phía sau, ở trong tay của hắn thế nhưng đang cầm chính đầu của hắn, chỉ có trong nháy mắt đạo ánh sáng kia hiện lên trước người hắn, đầu hắn đã bị chặt đứt.

Kêu thảm, thống khổ, đỉnh đầu của Cửu Đầu Long Vương có một đầu nữa nhô ra, chỉ bất quá loại đau đớn trí mạng đó cũng khiến nó vô cùng thống khổ.

- Người nào . . . Là ai . . . Lăn ra đây cho ta . . .

Cửu Đầu Long Vương ngay cả Nhậm Thiên Túng cũng không dám truy kích, điên cuồng rống giận, đây cũng chính là nó, bản thể có chín cái đầu. Năm đó mặc dù bị lão Đan Vương chém rụng, nhưng sau lại có kỳ ngộ trải qua tu luyện để khôi phục, nhưng hôm nay bị chém đứt lần nữa, loại đau đớn cùng ảnh hưởng này càng thêm khổng lồ.

Trên thực tế Cửu Đầu Long Vương thấy Hắc Vương bị thương, đã có phòng bị, nhưng cho dù có phòng bị thì như thế nào, nó có thể cảm nhận được, đây là bởi vì nó có phòng bị, nếu không trong nháy mắt mới vừa rồi có lẽ là có thể trực tiếp lấy đi tánh mạng của mình, mà không phải chỉ chặt đứt một cái đầu của chính mình.

Khủng, quá kinh khủng, làm sao lại có một tên lợi hại như vậy đang ẩn núp, là ai, rốt cuộc là người nào?

- Tới vô ảnh, đi vô tung, giết người chỉ trong một tia sáng, Vương của sát thủ . . .

Lúc này, lão Đan Vương đang ở trong đại viện của gia chủ Nhậm gia không nhịn được lầm bầm lầu bầu. Đây là một loại hình dung về Vương của sát thủ, đó là một sát thủ đáng sợ, một Vương của sát thủ độc lai độc vãng nhưng tên lại được liệt vào một trong Bát Đại Vương Giả.

Thật không nghĩ tới, người như vậy lại xuất hiện ở Nhậm gia, còn giúp Nhậm Kiệt đối phó địch nhân.

Giờ phút này lão Đan Vương cũng rất muốn hỏi Nhậm Kiệt một chút, hắn rốt cuộc còn ẩn tàng bao nhiêu thứ, chẳng lẽ hắn đã sớm biết, đã sớm bố trí xong?

- Ta đamg tự hỏi là ai, nguyên lai là lão sát thủ ngươi, làm sao, không làm sát thủ lại đi làm hộ vệ a.

Nhưng vào lúc này, giữa không trung đột nhiên vang lên một cái thanh âm, sau đó một người đột nhiên xuất hiện từ phía trên không trung, từng bước từng bước đi xuống phía dưới, mỗi khi bước ra một bước thì linh khí chung quanh cũng như sóng biển nhấc lên cơn sóng gió động trời, không ngừng ba động, dưới loại ba động này còn muốn ẩn thân cũng đã rất khó.

Hải Vương, Hải Vô Thường.

Lúc này, lão Đan Vương chợt đứng lên, trong thân thể tản mát ra một cổ khí thế cường đại, xa xa tập trung vào Hải Vương Hải Vô Thường.

Mà ở địa phương khác của Ngọc Kinh Thành, sau khi Hải Vương Hải Vô Thường dò xét đến nơi này rồi xuất hiện, không ít người cũng hít một hơi lãnh khí, bởi vì bọn họ cũng không biết phía sau chuyện lần này dĩ nhiên là Hải Vương Hải Vô Thường thúc đẩy, lúc này thấy hắn xuất hiện liền giật nảy mình.

- Lão sát thủ, chính là nói Vương của sát thủ sao?

- Nhậm gia thế nhưng mời Vương của sát thủ, bất quá Hải Vương Hải Vô Thường xuất hiện, Nhậm gia sẽ xui xẻo.

- Xem ra ngày lành của Nhậm gia thật sự chấm dứt, may mắn toàn bộ đều dùng hết ở thời đại Nhậm Thiên Hành, đệ nhất nhân của Bát Đại Vương Giả tới, lần này phiền toái của Nhậm gia cũng lớn.

- Không trách được Cửu Đầu Long Vương cùng Hắc Tri Chu Vương kia dám đến Nhậm gia gây chuyện, nguyên lai sau lưng có Hải Vương Hải Vô Thường làm chỗ dựa, chuyện lần này thật là làm lớn chuyện.

- Hôm nay thật là quá náo nhiệt, Nhậm Thiên Hành bế quan nhiều năm thế nhưng xuất thủ, phu nhân kia của hắn chẳng những thức tỉnh lại còn lợi hại như thế.

- Còn có Vương của sát thủ, bất quá địch nhân này mạnh hơn, nhất là Hải Vương, đây chính là đệ nhất nhân hoàn toàn xứng đáng trong Bát Đại Vương Giả.

Chuyện không ngừng biến hóa, Cửu Đầu Long Vương cùng Hắc Quả Phụ đột nhiên tới cửa động thủ, sau đó vợ chồng Lục gia Nhậm Thiên Túng thế nhưng cường hãn đánh ra, điều này làm cho không ít người giật nảy mình, nhưng biến cố sau đó càng làm cho bọn họ không tưởng được, thậm chí ngay cả Vương của sát thủ cũng xuất hiện, hiện tại Hải Vương cũng xuất hiện.

- Hừ, có người mời ta giết hai súc sinh này, ta tự nhiên xuất hiện ở nơi này.

Thanh âm của lão nhân mặt cười vang lên, theo Hải Vương chế tạo sóng biển linh khí tùy ý ba động, ngay cả Hải Vương cũng không dám phán đoán chính xác hắn đang ở nơi đâu. Mặc dù Vương của sát thủ rất đặc biệt, nhưng chỉ cần là làm sát thủ thì cừu gia dĩ nhiên là không ít, cho nên hắn rõ ràng cho thấy không muốn có quá nhiều dính líu cùng Nhậm gia. Mà làm sát thủ, lấy tiền làm việc rất bình thường.

- Ta còn tưởng rằng ngươi là vì yêu đan của Thiên Yêu kia nên mới tới.

Hải Vương vừa nói, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía Nhậm Kiệt.

- Bây giờ còn có thể ngồi ổn định như vậy, cũng có chút phong phạm của gia chủ, bất quá hiện tại ngươi trốn hay không trốn cũng đều giống nhau, gọi yêu đan của Thiên Yêu ra.

Lão nhân mặt cười núp trong bóng tối, thân hình giờ phút này bị Hải Vương bức bách không ngừng biến hóa, vẻ mặt biến đổi, hắn làm sao lại biết.

Cái đầu gia gia hắn, bảo tiểu tử này cẩn thận chút, kết quả hắn hết lần này tới lần khác làm loạn, lần này có thể phiền toái.

- Yêu đan của Thiên Yêu, Nhậm gia có yêu đan của Thiên Yêu?

Lúc Hải Vương nói ra những lời này, vô số người chú ý tới nơi này tất cả cũng giật mình, có người của ngũ đại gia tộc, còn có siêu cấp cường giả khác ở bên trong Ngọc Kinh Thành, hai mắt cũng là sáng lên.

Yêu đan của Thiên Yêu, đây chính là bảo vật tuyệt thế.

- Nguyên lai Nhậm gia có yêu đan của Thiên Yêu, không trách được Cửu Đầu Long Vương liên thủ cùng Hải Vương xuất hiện.

- Xem ra lúc trước khí tức của yêu đan của Thiên Yêu này thật sự có quan hệ cùng Nhậm gia.

- Yêu đan của Thiên Yêu, điều này sao có thể, chẳng lẽ là năm đó Nhậm Thiên Hành lưu lại?

Người xem náo nhiệt giờ phút này tất cả cũng kích động lên, yêu đan của Thiên Yêu a, đó là bảo vật tuyệt thế, ai không muốn lấy được. Ngay cả Hoàng đế nghe được cũng lộ ra ánh mắt tham lam, chỉ tiếc giờ phút này cục diện của Nhậm gia quá mức phức tạp, nhất là Hải Vương xuất hiện, Bát Đại Vương Giả hôm nay đã xuất hiện bốn người ở Nhậm gia, người khác thật đúng là không dám dễ dàng tham dự vào.

- Yêu đan của Thiên Yêu, bản thân ta là muốn có.

Nhậm Kiệt cười buông tay nói:

- Đáng tiếc ta còn không có, nếu là bản gia chủ có sớm đã dùng, làm sao chờ ngươi tới đây kêu gào. Nói thực Hải Vương ngươi dùng chiêu này đúng là rất cao minh, ngươi là người của Thiên Hải Tông, nếu như ngươi không tìm ra một cái lý do, ngươi trực tiếp xuất hiện ở Nhậm gia ta chẳng khác nào Thiên Hải Đế Quốc đối địch với Nhậm gia, khiêu khích Minh Ngọc Hoàng Triều. Ngươi sợ Minh Ngọc Hoàng Triều có phản ứng, cho nên ngươi trước tìm được một cái lý do không liên quan tới quốc gia tới tông môn, mà yêu đan của Thiên Yêu chính là lý do tốt nhất.

- Vậy ngươi còn không chạy?

Hải Vương vừa nói, đã sắp tới phụ cận, hắn cũng không suy nghĩ nhiều liền nói ra, hắn nói ra cái này bất quá là muốn tìm lý do, mượn cớ.

Dĩ nhiên, hắn cũng không biết hắn cố ý gài tang vật tùy ý tìm một cái lý do, thế nhưng nói ra tình hình thực tế.

- Chạy, vì cái gì phải chạy, nơi này là Nhậm gia, Nhậm Kiệt ta là gia chủ Nhậm gia. Thân là gia chủ Nhậm gia, có chuyện gì có thể làm cho ta chạy, có chuyện gì có thể làm cho ta lui, bản gia chủ là chủ nhân đi tiểu đứng, kịch bản phấn khích như vậy gia chủ còn không có nhìn đủ a, chạy cái gì mà chạy.

Giờ phút này Nhậm Kiệt ngồi ở chỗ đó, đối mặt với đệ nhất nhân của Bát Đại Vương Giả, nói không sợ hãi chút nào.

Không chỉ lời nói dõng dạc, thậm chí có chút ít lớn lối, nhưng giờ khắc này tất cả người của Nhậm gia nghe vào trong tai, vô số người của Ngọc Kinh Thành nghe vào trong tai cũng là có một cảm giác khác.

Đối mặt với sự tập kích của Cửu Đầu Long Vương cùng Hắc Quả Phụ, đối mặt với Hải Vương Hải Vô Thường đệ nhất nhân trong Bát Đại Vương Giả, người dám nói như thế có được mấy người.

Oanh! Oanh!

Lúc này, theo Hải Vương đi tới, linh khí nương theo chung quanh thân thể hắn cuộn sóng đánh một luồng sóng vào phía trên đại trận phòng ngự của Nhậm gia, chỉ là uy lực này thế nhưng không thể so với một kích mới vừa rồi Hắc Quả Phụ xuất thủ công kích, lộ ra vẻ yếu sức, hơn nữa một lớp tiếp theo một lớp, một lớp mạnh hơn một lớp.

- Miệng cũng là quá cứng rắn. Bổn vương cũng muốn xem một chút xem ngươi học được mấy phần bản lãnh của Nhậm Thiên Hành.

Hải Vương Hải Vô Thường vừa nói, tay đã chậm rãi giơ lên, trong chớp nhoáng này người dò xét chung quanh đều có một loại ảo giác, giống như là long trời lỡ đất, thật giống như sóng biển muốn rơi xuống từ bầu trời, cả biển rộng cũng áp bách xuống, trực tiếp nện vào Nhậm gia.

- Hải Vô Thường, ngươi đường đường là đệ nhất nhân trong Bát Đại Vương Giả, cấu kết yêu thú đánh lén ta đã không nói, hôm nay Nhậm gia chủ đã cứu ta, vì ép ta đi ra ngoài ngươi thậm chí ngay cả gài tang vật hãm hại cũng dùng đến, ngươi không sợ sẽ làm mất mặt Hải Vương ngươi sao?

Rốt cục, lão Đan Vương đã nhẫn nại đến cực hạn, rốt cuộc báo cho Nhậm Kiệt, khí thế ầm ầm trong nháy mắt bộc phát ra, cả người đã xông lên bầu trời.

- Lão Đan Vương Ngọc Trường Không, là lão Đan Vương Ngọc Trường Không.

- Hải Vương thế nhưng đánh lén lão Đan Vương, hắn đây là ý gì?

- Con mẹ nó, cũng biết hắn không yên lòng, đây nói không chừng là âm mưu của Thiên Hải Đế Quốc.

- Hôm nay đây là thế nào, Ngọc Trường Không dĩ nhiên luôn luôn ở Nhậm gia, hơn nữa nghe lời nói của hắn lại là . . . Nhậm Kiệt cứu hắn.

- Nguyên lai là bởi vì vậy, không trách được a.

- Ta đã nói rồi, nếu như là vì tranh đoạt yêu đan của Thiên Yêu, người nào sẽ gióng trống khua chiêng, cho dù biết Nhậm Kiệt cùng Nhậm gia có yêu đan của Thiên Yêu, chính mình len lén cướp đoạt coi như xong.

- Chuyện này có thể náo nhiệt a, lần này không chừng sẽ đánh tới lật trời a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.