Âm Thanh Tình Yêu

Chương 6: Nỗi lo lắng




Sau khi cẩn thận giao túi xách trong tay cho bồi bàn, sau n lần căn dặn “Ngàn vạn lần không được mở, nhất định phải giữ gìn cho kĩ”, Myfreshnet cổ thu hết dũng khí mà bỏ lại sau lưng chiếc túi xách đầy tuyển tập doushinji và Ipod đầy phim ảnh vốn chẳng bao giờ rời xa cô nửa bước, xoay người tiến về hội trường tổ chức tiệc. (Doujinshi: Thể loại truỵện phóng tác do fan hay có thể cả những Mangaka khác với tác giả truyện gốc. Tác giả vẽ Doujinshi thường dựa trên những nhân vật gốc để viết ra những câu chuyện theo sở thích của mình.)

Đi vào, cô mới phát hiện mình bị bao quanh bởi một “biển người mù mịt” ── mặc dù chưa phóng đại tới mức đó, nhưng thật sự là rất đông người. Xoay tới xoay lui vẫn chưa thấy gương mặt quen thuộc nào, Google… ngay cả cái bóng cũng không thấy, tên này đến tột cùng là đang ở đâu đây?

“Myfreshnet?” Cách đó không xa có người gọi cô.

Quay đầu, nhìn qua khe hở giữa đoàn người thì bắt gặp Tianya: “Tianya… Làm ơn cho tôi đi qua một chút, cảm ơn…”

Tianya đẩy kính mắt, quan sát Myfreshnet: “Thật là cô rồi. Thay đổi một cái mà suýt nữa hết nhận ra luôn…”

Myfreshnet đang mặc một chiếc váy dài màu rượu đỏ lấp lánh, chiếc khăn choàng màu nâu đơn giản hờ hững khoác trên vai, khuyên tai màu bạc cỡ lớn đung đưa phát ra âm thanh leng keng toát lên một phần gợi cảm. Hai quầng đen như ẩn như hiện trên mắt đã được phấn trang phủ mờ, gọng kính đen được tháo bỏ giúp gương mặt Myfreshnet trở nên sáng sủa hơn, hấp dẫn không ít ánh mắt cánh đàn ông xung quanh.

“Đúng vậy…” Tianya đánh giá, “Nếu cứ trá hình như vậy, lần này nói không chừng còn có thể hốt được một anh hot boy keo con voi nào nữa đó.”

“Không có cửa đâu, tôi đâu có đến đây để hẹn hò…” Myfreshnet kỳ thực cũng không trang điểm gì nhiều, chỉ là muốn có chút thay đổi mà thôi. Vả lại cô cũng không có hứng thú với ánh nhìn của những người đàn ông kia, chỉ cảm thấy bầu không khí trước mặt và xung quanh Tianya hơi lành lạnh. Lẽ nào có chuyện kinh hoàng nào đã xảy ra trước khi cô đến đây?

Đàn gia khỏa vây xung quanh Baidu lập tức công khai lên án.

“Baidu à, sao cậu lại có thể xé lẻ với thằng Yahoo như vậy chứ…? Theo trai cũng không nói cho bọn anh biết một tiếng, tốt xấu gì cũng phải ngăn cản cậu một hồi…” Sohu vẻ mặt tiếc hận, nhưng thật ra lòng thì đang phởn muốn chết, bởi vì trợ lý vừa gọi điện thoại nói với gã rằng đã đưa tin lên mạng rồi, Sohu đã trở thành trang web đầu tiên đăng tải tin tức này.

Sina nghiên cứu biểu tình của Baidu: “Nhìn mặt có vẻ ngây thơ vô số tội…”

Mop cảm thấy khó hiểu: “Em thấy con người của Google cũng được, nhưng còn tên Yahoo kia thì thật không giống người tốt lắm.”

NetEase trợn mắt, nghĩ thằng Gồ mà tốt ở chỗ nào, nhưng để tránh gây áp lực cho Baidu nên đành miễn cưỡng nói: “Được rồi, đừng nghĩ nữa, về nhà tắm rửa ngủ nghê đi. Ngày mai tìm gã giải thích là được.”

Duy chỉ có người bị hại Baidu là như lọt vào trong sương mù: “Mọi người đang nói gì đó, tôi thực sự không hiểu…”

Đứng gần đó, Tianya đã kể đầu đuôi câu chuyện cho Myfreshnet.

Myfreshnet dù đã thân kinh bách chiến với vô số thể loại đam mỹ và loại hình CP (couple) nhưng vẫn bị há hốc mồm, muốn nói gì đó nhưng lại ứ biết nói gì. Cô bị tình tiết vở kịch làm choáng váng mất rồi.

“Chờ… Chờ một chút, tôi có một câu hỏi…” Myfreshnet vỗ vỗ đầu, nỗ lực làm cho mình tỉnh lại, “Sự tình đã tới nước này thì cũng không cần giấu diếm nữa đâu. Mục tiêu lần này của Yahoo không phải là NetEase sao?”

NetEase hơi giật mình nhìn Myfreshnet, sao cô ta biết chuyện này? Có điều, biết thì cũng vậy thôi. “Đúng vậy, hắn trả thù tôi đó.”

Baidu nghi hoặc chuyển mắt về phía NetEase, bọn họ đang nói gì vậy?

“Vậy nếu Yahoo ra tay thì cũng phải nhằm vào anh chứ, hắn tìm Baidu làm gì mới được?” Myfreshnet một câu bắn trúng vào vấn đề then chốt.

“Cái kia…” NetEase và Sohu đuối lý. Do dự hồi lâu, trong đầu hiện lên vô vàn lý do khoái thác, cuối cùng NetEase gian nan trả lời Myfreshnet: “Là… Ngoài ý muốn.”

Myfreshnet nhìn, hai thằng già kia nhất định là có chuyện không muốn nói ra. Khoát khoát tay, nhún nhún vai: “À, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi… Nếu chuyện này thật sự là ngoài ý muốn thì không sao, nhưng giả như là có kế hoạch gì đó… Chậc chậc, người bày ra chắc chắn sẽ bị Google xử đẹp cho mà xem.”

Sắc mặt Sohu lập tức trắng bệch.

“Trước tiên không bàn việc này nữa. Cô có biết bây giờ Google ở đâu không?” Tianya hỏi Myfreshnet. Có vẻ giao tình giữa cô ta và Google khá tốt.

“…” Myfreshnet nhíu mày, “Không rõ lắm. Gã chưa bao giờ bị đả kích như thế này cả, phỏng chừng sẽ tìm một nơi không ai biết mà tự kỷ ở đó.”

Mọi người lặng yên. Nói như vậy, đêm nay đừng hòng nghĩ tới việc tìm Google.

Từ đầu đến cuối Baidu vẫn mang vẻ mặt mờ mịt. Mop tiến đến bên cạnh, lâu lâu làm mặt quỷ hù doạ cậu một cái: “Baidu, anh biết vì sao tối hôm nay Google giận hông?”

Baidu lắc đầu.

“Bởi vì ảnh thấy anh thân mật với Yahoo đó. Google ghen đó.”

Gì? !

Baidu đực mặt. Ghen á…

Google vì mình mà ghen… sao?

“Ha ha… Mấy người nói giỡn hay nói chơi vậy?… Google vì tôi mà… ghen sao…?” Giọng cậu nhỏ dần rồi im bặt. Baidu dù bị hủ nữ YY tơi bời hoa lá, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa hề nghĩ tới biểu cảm của mình sẽ ra sao khi cái sự YY này lại biến thành hiện thực.

Lúc trước ra sức cự tuyệt và phủ nhận những suy nghĩ của hủ nữ về quan hệ giữa mình với Google, muốn tìm cớ thuyết phục bọn họ, rằng đó chỉ là phán đoán, không có cái gì gọi là chứng cứ xác thực. Nhưng giờ thì… Baidu bỗng cảm thấy lòng mình rối bời, dứt khoát đẩy mọi người ra mà cắm đầu chạy đi.

“Rồi, thêm một đứa nữa.” NetEase xoa xoa mũi, “Hai người bọn họ thật đúng là ăn ý, chạy mà cũng chạy y chang nhau.”

“Không ai để ý một chút là tên đầu sỏ gây chuyện đi đâu rồi à?” Tianya nhìn quanh quất, đúng vậy, không thấy Yahoo đâu cả.

Myfreshnet hơi buồn bực, sự tình hôm nay phát sinh cũng thật là… xoắn quá đi. Yahoo chẳng biết tại sao lại nhắm vào Baidu, bị Google bắt quả tang tại trận, sau đó… thì trở thành như bây giờ ư?

Các bậc tinh anh của Internet đứng xớ rớ tại chỗ, không nghĩ ra được biện pháp giải quyết như nào cả. Anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, rồi không hẹn mà cùng bó tay chấm com.

Thôi, về nhà, để mai tính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.