Âm Phủ Thần Thám

Chương 72: Ngoại truyện Tần Thời Nguyệt (1)




Toàn bộ lễ trao giải còn kéo dài thêm nửa giờ nữa, ngoại trừ một lần ra ngoài đi toilet thì Yến Thanh Ti vẫn không về. Mặc dù có nhiều ngôi sao đã về trước nhưng cô lại cảm thấy rời đi như thế là rất không tôn trọng người khác.

Cho nên cô vẫn chờ đến khi kết thúc buổi lễ.

Sau khi kết thúc, Yến Thanh Ti khéo léo từ chối lời mời ăn cơm của vài người rồi vội vàng rời đi.

Quý Miên Miên thấy Yến Thanh Ti đi ra thì lập tức chạy tới khoác cho cô một chiếc áo lông dài từ cổ tới chân. Cả bọn đều lo lắng gần chết, chỉ sợ cô bị mệt mỏi.

Quý Miên Miên nhỏ giọng nói: “Chị, ông chủ ở trong xe chờ chị, chúng ta mau về thôi. Lên xe rồi em sẽ tháo trang sức ra co chị.”

Yến Thanh Ti gật đầu: “Được.”

Tiểu Từ lấy ra một cái túi giữ nhiệt cho cô cầm.

Quý Miên Miên không dám để Yến Thanh Ti đi quá nhanh, nhưng phía trước có rất nhiều phóng viên, Yến Thanh Ti vẫn phải mỉm cười với họ và nói vài ba câu.

Đi được vài bước, Yến Thanh Ti nói: “Không được, chị phải vài toilet đã.”

Quý Miên Miên nói: “Em đi cùng chị.”

Chỉ không ngờ, vào toilet lại gặp Hạ Lan Tú Sắc cùng Thân Tố Hi đang ở đó.

Hai cô gái này gần đây gây ra rất nhiều tranh luận, nhiều người ở trên mạng còn dè bỉu nói một cuộc thi Tìm kiếm tài năng cuối cùng toàn tuyển ra một đám đã đi phẫu thuật thẩm mĩ.

Thân Tố Hi khiếp vía thốt lên: “Xin chào… Tiểu thư Thanh Ti, em là fan của chị, chị có thể… ký cho em được không?”

Thanh âm của cô ta rất quen, Yến Thanh Ti vừa nghe đã run lên.

Cô nhìn Thân Tố Hi hai giây, muốn từ trên mặt cô ta nhìn ra điểm gì đó.

Sau đó, cô nhận lấy cuốn sổ, ký tên của mình lên.

Thân Tố Hi tiếp nhận, cúi đầu cảm ơn: “Cảm ơn tiểu thư Thanh Ti, cảm ơn chị…”

“Đừng khách sáo.”

Yến Thanh Ti đột nhiên hỏi: “Cô… trước đây đã tới Lạc Thành bao giờ chưa?”

Thân Tố Hi cười nói: “Có, từng tới rồi… Em tới đây du lịch với ba mẹ, Lạc Thành rất đẹp, em rất thích nơi này.”

Yến Thanh Ti gật đầu không nói gì nữa.

Cô tạ lại nói: “Vậy em đi trước, hẹn gặp lại, sau này có cơ hội, hy vọng chị có thể chỉ điểm cho em vài điều.”

Yến Thanh Ti: “Hẹn gặp lại.”

Hôm nay Thân Tố Hi mặc một bộ dạ hội hở lưng, lộ ngực, bó sát mông, nhìn cô ta, Yến Thanh Ti cảm thấy lạnh hết cả người.

Cô ta thải đôi giầy phải cao tới 11cm, lắc môi rời đi.

Yến Thanh Ti nheo mắt nhìn theo.

Quý Miên Miên nhìn Yến Thanh Ti thất thần, không biết đang nghĩ gì bèn gọi: “Chị, chị không đi sao?”

“Đi chứ, đang mải suy nghĩ mấy chuyện, đi thôi.”

Yến Thanh Ti thở dài một tiếng, sau khi mang thai có phải cô trở nên đa nghi hơn rồi không?

Ra khỏi toilet, xuyên qua hành lang, lúc đi đến trước thang máy thì thấy một người đàn ông cúi đầu đi tới. Anh ta đi rất nhanh, mặc áo lông rộng, vóc dáng không thấp, mang khẩu trang nên không nhìn rõ mặt.

Quý Miên Miên vừa thấy liền giữ chặt lấy Yến Thanh Ti, lập tức tiến lên đứng chắn trước cô, thân hình nghiêng qua đón người đàn ông kia đi tới.

Hai người chạm vào nhau, Quý Miên Miên chỉ cảm thấy bả vai như bị đập nát, người này sao lại khỏe như thế?

Quý Miên Miên cả giận mắng: “Anh đi thế nào đấy hả? Đi đường thì phải ngẩng đầu lên chứ?”

Người nọ liên tục nói: “Thật xin lỗi… Thật xin lỗi… Tôi đang vội nên không để ý…”

Nói xong bèn bước đi, Yến Thanh Ti không để ý tới hắn, chỉ hỏi xem Quý Miên Miên thế nào.

Quý Miên Miên xoa xoa bả vai: “Không sao, người này cũng khỏe thật, may mắn là em cũng khỏe không kém.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.