Âm Dương Thần Thám

Chương 29




Chuyển ngữ: Nuy Ham

Lần này đến gặp Hiền tông, Ngọc Tiểu Tiểu và Cố Tinh Lãng vẫn được dẫn đến Lãm Thư Các trong Đế cung.

Người ra nghênh đón hai vợ chồng nhỏ vẫn là Kính Trung, một bộ dạng cung kính có thừa, giống như cho đến bây giờ Ngọc Tiểu Tiểu chưa từng mắng hắn là thái giám chết bầm vậy.

Cố Tinh Lãng trước khi vào Lãm Thư Các, đưa tay cầm lấy tay của Ngọc Tiểu Tiểu, ý là làm cho mặt nghiêm, mặt không biểu tình để cho Ngọc Tiểu Tiểu không cần khẩn trương, tất cả đã có chàng.

Ngọc Tiểu Tiểu không hiểu được dụng tâm lương khổ của Cố tam thiếu, kinh ngạc nhìn Cố tam thiếu một cái, cất bước vào Lãm Thư Các.

Lúc này trong gian phòng Lãm Thư Các, Cảnh Mạch, cha con Triệu Thu Minh, thậm chí Triệu phi đang trọng thương, tất cả đều trình diện.

Ngọc Tiểu Tiểu vừa vào, liền thấy sau lưng Triệu Thu Minh trừ Triệu Thành Bắc, còn có ba tiểu thanh niên quý tộc, vừa nhìn cũng biết là anh em với Triệu đại công tử.

Triểu Trang và Tiểu Vệ nâng Cố Tinh Lãng vào, sau khi an bài Cố Tinh Lãng xong, hai tiểu ca liền lui xuống.

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Đừng đi, đứng ở chỗ này." Cả nhà Triệu thị đều xuất động, vậy về trận hình, bọn họ không thể thua nha.

Tiểu Trang, Tiểu Vệ không muốn ở lại, vạn nhất một lát nữa các chủ tử cãi vã, bọn họ là nghe hay không nghe? Hơn nữa, tệ hơn là khi các chủ tử đánh nhau, bọn họ có phải nên đứng ra giúp đỡ Công chúa cùng đánh nhau hay không? Người Triệu gia cũng không phải này nọ, bọn họ không chọc nổi.

Hiền tông giương mắt nhìn Tiểu Trang, Tiểu Vệ, nói: "Linh Lung kêu các ngươi ở lại, các ngươi liền ở lại đi."

Tiểu Trang, Tiểu Vệ vô cùng không muốn, nhưng chỉ có thể ở lại.

Cảnh Mạch đợi cho sau khi Ngọc Tiểu Tiểu và Cố Tinh Lãng hành lễ với Hiền tông, mới nhìn Ngọc Tiểu Tiểu một lúc lâu, tối hôm qua, sau khi Thanh Ngọc được đại phu cứu tỉnh, khóc lóc nói là Ngọc Tiểu Tiểu đánh nàng ta, biết Công chúa Linh Lung là một người có võ, động thủ đánh người là rất bình thường, chẳng qua lúc này nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, trên người của Ngọc Tiểu Tiểu mặc một bộ váy dài màu hồng phấn, trên đầu cài một bộ trang sức trang nhã, mặt mày tinh xảo, búi tóc cài một bộ thạch ngọc diêu [Hình], Công chúa Linh Lung thấy như thế nào cũng là một thiếu nữ xinh đẹp, thật lòng nghĩ không giống như người động thủ đánh người.

Cố Tinh Lãng thấy Cảnh Mạch nhìn chằm chằm Ngọc Tiểu Tiểu, chân mày hơi chau lại, đồng thời trong lòng nghĩ tới nhị ca, không biết huynh ấy đã đưa Ngọc Tử Dịch ra khỏi kinh thành hay chưa.

Hiền tông nói với Ngọc Tiểu Tiểu: "Linh Lung, con ngồi đi."

Lúc này Ngọc Tiểu Tiểu nhìn phụ thân hôn quân của mình, sắc mặt tiền tụy, nói: "Ông...." Từ khi trở thành con gái hiếu thuận, Ngọc Tiểu Tiểu muốn nói với Hiền tông một chút về tác hại xấu do túng dục (*buông thả dục vọng - Nuy) mang lại.

Hiền tông thấy khuê nữ muốn mở miệng nói chuyện, liền khoát tay, nói: "Không cần nói cám ơn, ngồi đi."

Ngọc Tiểu Tiểu nuốt một ngụm nước miếng, ngồi cũng phải nói cám ơn? Loại quy củ này rốt cuộc là cái tên khốn khiếp nào định xuống hả? Thượng đế đều nói con người sinh ra đều ngang hàng, vân vân, đây là Thượng đế đã nói sao? Á, Ngọc Tiểu Tiểu đặt mông xuống ghế tròn do tiểu thái giám đưa lên, lấy tốc độ ánh sáng suy nghĩ đến vấn đề thần học này.

Lúc này Cảnh Mạch đã thu ánh mắt từ trên người Ngọc Tiểu Tiểu ra, vị Công chúa này ngày hôm qua lại giả ngây giả dại với hắn, thật ghê tởm, nhưng Cảnh Mạch cũng phải thừa nhận, Công chúa Linh Lung lớn lên rất hợp với tâm ý của hắn.

Hiền Tông nhìn Cảnh Mạch, nói: "Đại hoàng tử....."

"Thánh thượng, ta đã nói qua." Cảnh Mạch không đợi Hiền tông nói hết lời, lên tiếng: "Trước kia là ta suy nghĩ không kỹ, niên kỷ (*) của Thất điện hạ quá nhỏ, ngược lại niên kỷ của Lục điện hạ lại thích hợp hơn."

(*) niên kỷ: số tuổi - Nuy

Giờ phút này Triệu phi lộ ra vẻ mặt đau thương buồn bã, sau khi Cảnh Mạch nói xong, thì nhỏ giọng khóc lên.

Triệu Thu Minh nói: "Đại hoàng tử, hôm nay thân thể của Lục điện hạ khó chịu, làm sao có thể theo Đại hoàng tử lặn lội đường xa tới Tru Nhật?"

Cảnh Mạch nói: "Ngã bệnh tự nhiên sẽ có đại phu, đây là Triệu tướng lo ta không mời đại phu cho Lục điện hạ? Hơn nữa, chẳng lẽ đại phu của Tru Nhật ta lại kém cỏi hơn đại phu của Phụng Thiên?"

Cảnh Mạch và Triệu Thu Minh vì chuyện của Lục điện hạ, trực tiếp mặt đối mặt tranh cãi nhau, lần này Triệu Thu Minh đã không giống như lần trước ở trước mặt Cảnh Mạch, một bộ dạng khúm núm kia, cùng với bộ dạng tranh chấp với Cảnh Mạch, nhìn lại có mấy phần khí phách giống như là vua của Phụng Thiên vậy.

Ngọc Tiểu Tiểu và Cố Tinh Lãng liếc mắt nhìn nhau, Cố tam thiếu cũng là vẻ mặt mờ mịt, đầu óc của Ngọc Tiểu Tiểu thì rối loạn, lúc nàng ngủ, thế giới này lại xảy ra chuyện gì thế? Thế nào đột nhiên tới phiên tiểu Lục gặp chuyện, còn tiểu Thất lại không có gì?

"Thánh thượng." Cảnh Mạch đang nói chuyện với Triệu Thu Minh, đột nhiên nhìn về phía Hiền tông, nói: "Ý của ngài thế nào?"

Hiền Tông nhìn Triệu phi một cái, những ngày này Triệu phi gầy đi không ít, đang khóc tới hoa lê đẫm mưa, trong bụng Hiền tông không đành lòng, một lần nữa hỏi lại Cảnh Mạch: "Đột nhiên thay đổi người, Đại hoàng tử hãy cho trẫm một lời giải thích chứ?"

Cảnh Mạch cười một tiếng, nói: "Lý do ta đã nói với Thánh thượng rồi."

Thất điện hạ quá nhỏ, nên mới chọn Lục điện hạ?

Ót Hiền tông nổi gân xanh, năm nay Ngọc Tử Minh bất quá cũng chỉ là ba tuổi rưỡi, tuổi này thì lớn hả? (@Còn đỡ hơn Ngọc Tử Dịch mới hơn một tháng tuổi nha *hừ* - Nuy)

Cảnh Mạch nói: "Thánh thượng cảm thấy ngoại trừ Thất điện hạ ra, thì trong sáu vị hoàng tử, ai thích hợp theo ta về Tru Nhật?"

Chọn người nào Hiền tông không dám nói, từ năm người con trai còn lại, ông chọn bất kỳ một đứa nào, thì mẫu phi của người con trai đó cũng sẽ liều mạng với ông, hơn nữa, đều là con trai mình, sao ông có thể chịu được?

Cảnh Mạch nhìn về phía Ngọc Tiểu Tiểu, hỏi: "Công chúa Điện hạ, ngài nói sao?"

Tiếng khóc của Triệu phi dừng lại.

Ngọc Tiểu Tiểu há mồm, nói: "Ta thấy tiểu Lục đi, tốt vô cùng."

"Thánh thượng." Triệu phi khóc kêu Hiền tông một tiếng, nàng không nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, sợ mình không nhịn được, sẽ cùng tiện nha đầu này đồng quy vu tận mất.

Hiền Tông nói: "Linh Lung, Lục đệ của con còn nhỏ á."

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Nha, vậy tiểu Thất của con còn nhỏ hơn đi."

Hiền tông bị nghẹn không nói ra lời.

Triệu phi nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, nức nở nói: "Công chúa Điện hạ, vì Thất điện hạ, ngươi không quan tâm đến Lục điện hạ sao? Hắn cũng là đệ đệ của ngươi."

Ngọc Tiểu Tiểu kinh ngạc, nói: "Ta còn phải quan tâm đến tiểu Lục?" Bảy người em trai, sau này lớn lên không phải điểu (*ý là tiếng mắng chửi người - Nuy) tốt thì không được, nàng đều phải quan tâm, nàng quản được sao? Triệu phi không bị điên chứ?

Triệu phi vừa nghe Ngọc Tiểu Tiểu hỏi, khóc còn dữ dội hơn, nói: "Lời của Công chúa, quá tổn thương lòng của ta."

Lúc này Cố Tinh Lãng cũng mở miệng: "Triệu phi nương nương, Thất điện hạ cũng là hoàng đệ của Công chúa, một người Công chúa cũng không bỏ được, nhưng tóm lại cũng cần phải có một vị hoàng tử điện hạ đến Tru Nhật không phải sao? Nương nương cảm thấy vị hoàng tử nào đi là tốt nhất?"

Triệu phi mơ hồ muốn cắt nát môi mình, tiện chủng do hoàng hậu sở sinh, quả nhiên là từ nhỏ đã khắc nàng, Ngọc Linh Lung khắc nàng, Ngọc Tử Dịch cũng khắc nàng!

"Thánh thượng!" Cảnh Mạch cũng nói: "Chuyện này Tru Nhật ta sẽ không thay đổi nữa, kính xin Thánh thượng sớm an bài."

Hiền tông bắt đắc dĩ, nói: "Trẫm biết, mấy ngày nữa trẫm sẽ đưa ra câu trả lời chắc chắn cho Đại hoàng tử."

Triệu Thu Minh nhắm mắt lại, chuyện này xem ra đã không còn đường sống vẹn toàn rồi.

Vào lúc đó, ngoài phòng vang lên giọng đại thái giám: "Thánh thượng, Tả Hựu của Bạch Hổ Quốc, Tả nguyên soái cầu kiến."

Hiện tại tâm tình của Hiền tông đang buồn bực, không muốn gặp bất cứ kẻ nào, nhưng đây là Binh mã Đại nguyên soái của Bạch Hổ Quốc, ông cũng không dám đắc tội, chỉ có thể nói: "Tuyên hắn vào cung."

Ngọc Tiểu Tiểu nhìn về phía cửa phòng, chờ cái người gọi là Tả Hựu tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.