Âm Dương Thần Thám

Chương 19




Chờ Uất Trì Tà Dịch trở về chủ động nói lên.

“Tà Dịch đã trở lại, trước hết chúng ta nói chính sự...... Tà Dịch, con đã đi qua rừng rậm ma thú?”

Vẻ mặt đảo chủ nghiêm túc hỏi, Uất Trì Tà Dịch lạnh nhạt đứng dậy, nói:“Vâng......”

“Vậy có phải bên trong con gặp người của Mẫn Bá Thiên?”

Trong lòng mọi người cả kinh, quả nhiên, là thiếu đảo chủ cùng bọn họ giao thủ qua .

“Có gặp, lúc đó......”

Uất Trì Tà Dịch đem sự tình đơn giản nói một lần, đương nhiên, bọn họ cũng không có cùng người của Mẫn Bá Thiên trực tiếp giao thủ.

“Hả nhẫn trữ vật?” Đảo chủ khiếp sợ nhìn Uất Trì Tà Dịch, cuối cùng nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh:

“Ngươi nói rừng rậm ma thú xuất hiện Dị Hỏa? Mẫn Bá Thiên là mang theo Lạc trưởng lão đi thu phục dị hỏa?”

Chuyện lớn như vậy, Thiên Thương đảo bọn họ lại không biết chút nào? Phác Dương sơn, giấu giếm thật sự là đủ nghiêm mật.

“Đúng, bọn họ phải đi thu phục Dị Hỏa, chẳng qua, đến cuối cùng, Lạc trưởng lão kia cũng không thành công, ngược lại bị Hoan Hoan cầm mất nhẫn trữ vật ......”

Nói đến nhẫn trữ vật, Đông Phương Ngữ Hinh không dám tham ô, nàng đem nhẫn đưa qua, đảo chủ nhìn lướt qua, đồ vật trong này......

Phương thuốc không ít a, công pháp cũng có chút...... Chính là......

“Đảo chủ, đồ vật trong này có chút phương pháp thích hợp cho luyện đan sư tu hành, ta liền cùng Hoan Hoan tu luyện một chút...... Dược liệu kia, có thể sử dụngta cũng dùng xong......”

Nói đến cái này Đông Phương Ngữ Hinh có chút xấu hổ, một cái nhẫn trữ vật tốt như vậy, đến trong tay nàng, hơi dùng nhanh một chút a, bây giờ đồ trong đó còn không đến một nửa lúc đầu.

Kỳ thật, Đông Phương Ngữ Hinh của chúng ta chỗ nào là dùng hơi nhanh một chút a, rõ ràng chính là rất nhanh.

Nàng cùng Hoan Hoan nhưng là không có dùng thứ tốt bên trong a ......

Nhẫn trữ vật này, vô cùng có khả năng sẽ phải trả lại đi, tất nhiên nàng sẽ không để cho Lạc trưởng lão được tiện nghi rồi.

“Được, có thể sử dụng thì dùng cũng được...... Hiện thời Mẫn Bá Thiên khống chế trên một trăm người của chúng ta, Tà Dịch, con nghĩ làm sao bây giờ?”

Việc này nói đến cùng là Uất Trì Tà Dịch làm ra, tự nhiên đảo chủ hỏi ý tứ của hắn.

“Này...... Cùng bọn họ đàm phá , cùng lắm thì trả nhẫn trữ vật cho hắn là được......”

Uất Trì Tà Dịch không thèm để ý nói xong, bắt người đến đòi thoả hiệp, Mẫn Bá Thiên này cũng thực làm được.

“Vậy Dị Hỏa đâu?”

Vẻ mặt Đại trưởng lão thân thiết hỏi, đối với ông mà nói, Dị Hỏa càng làm cho ông cảm thấy hứng thú hơn.

Bởi vì Dị Hỏa tượng trưng cho thực lực, nếu để cho bọn họ có được, thực lực của Phác Dương sơn cũng liền cao hơn một tầng.

“Cái này...... Ta luyện hóa ......” Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt cười, tựa hồ đây là chuyện cực kỳ bình thường!

“Ngươi luyện hóa ?” Đại trưởng lão có chút không thể tin được, phải biết rằng luyện chế Dị Hỏa, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.

“Đúng...... Bản thân ta cũng là luyện đan sư, cho nên......”

Luyện đan sư...... Mọi người vừa nghe Đông Phương Ngữ Hinh là luyện đan sư, có mấy cái sắc mặt đã thay đổi.

Tuy rằng thực lực của bọn họ rất mạnh, nhưng...... Luyện đan sư, có nơi nào lại ngại nhiều luyện đan sư a.

Đặc biệt một ít luyện đan sư cao cấp.

“Đông Phương cô nương, ngươi là luyện đan sư cấp mấy?”

Vẻ mặt Nhị trưởng lão hứng thú hỏi, lời này kỳ thật không chỉ là ông muốn biết, liền ngay cả đảo chủ cũng rất muốn biết.

“Ta...... Ta không có khảo hạch (kiểm tra) qua, cũng không biết cấp mấy......”

Đông Phương Ngữ Hinh ngượng ngùng cúi đầu, có khảo hạch nếu rảnh có lẽ nên đi thử một chút, không có cái kia (voi: ở đây hình như là giấy chứng nhận luyện đan sư cấp mấy đấy), thật không có phương tiện.

“Ách......”

Khuôn mặt mọi người đầy vạch đen, tưởng là luyện đan sư cao cấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.