Ám Dạ Tình Nhân

Chương 59




Kế Đỉnh Thịnh đang cố gắng biểu hiện chính mình trước mặt các vị lãnh đạo, vẻ mặt Văn Nhập Hải xấu hổ bưng chai rượu đi qua đi lại rót rượu, nhìn qua thật giống như người phục vụ trong nhà hàng.

Đợi sau khi buổi tiệc đã tan, Văn Nhập Hải lái xe đưa Tần Mục về nhà. Tần Mục phát giác tâm tình của hắn có chút không đúng, liền cười hỏi hắn chuyện gì xảy ra.

Văn Nhập Hải do dự hồi lâu mới ám chỉ với Tần Mục, khi nãy Kế Đỉnh Thịnh đã nói ra một ít lời bất lợi với văn phòng khai phát, dụng tâm phi thường ác độc. Tần Mục rộng lượng khoát tay, dặn hắn không cần xem là thật, làm công tác mỗi người đều có phương thức của mình, có người thích thì phải có người chán ghét.

Mặc dù Tần Mục nói giọng quan, nhưng nghe vào trong tai Văn Nhập Hải hoàn toàn khác hẳn. Chỉ sợ Tần Mục đã hận Kế Đỉnh Thịnh không nhỏ, vì vậy không mở miệng nói ra ý kiến, chỉ sợ trong lòng Tần Mục cũng đang hi vọng Kế Đỉnh Thịnh rơi đài cho xong.

Trước lúc xuống xe, Tần Mục dặn dò Văn Nhập Hải phải nắm giữ tình huống những công trình trong bốn khu còn chưa khởi công xây dựng, chỉ cần chưa khởi công, đều có quyền lợi yêu cầu ngừng lại, đây là thành ủy cấp đặc quyền cho văn phòng khai phát. Vì sao gọi là căn cứ thực nghiệm, đó là do nhiều đại lão nắm giữ ấn soái, Tần Mục chủ quản, xem như là khảo sát hắn. Tần Mục nhận được tin tức bên lão gia tử, bởi vì báo cáo về gió tốc tài chính Châu Á, hiện tại Tần Mục đã trở thành nhân vật chạm tay có thể bỏng trong thủ đô. Có bao có biếm, nhưng đại đa số đều cho rằng Tần Mục trẻ tuổi lý lịch còn đơn giản, cho dù ngẫu nhiên viết ra báo cáo có lời châm chích rất mạnh, nhưng ai có thể nói bên trong không có Tần lão gia tử ra sức? Cho nên văn phòng khai phát chẳng khác gì là bài thi mà thủ đô giao cho Tần Mục, làm sao viết câu trả lời phải do chính hắn nắm giữ.

Cho nên Tần Mục phi thường xem trọng cơ hội này, hắn sẽ không để cho mình ngồi lên vị trí tầm thường vô vi.

Nhìn bước chân kiên định của Tần Mục đi vào tòa lầu, Văn Nhập Hải âm thầm cắn răng. Hắn nhìn nhà của Tần Mục sáng đèn, ngồi trong xe suy nghĩ hồi lâu, lúc này mới lái xe đi tìm điện thoại công cộng gọi cho Trương Á.

Bởi quan hệ của Văn Nhập Hải, Trương Á vạch trần chuyện Đỗ Thành Băng tham ô, đẩy được cha nàng là Diêm Bỉnh Khoan lên vị trí cục trưởng. Vì thế thái độ của Diêm Bỉnh Khoan đối với nàng hiền lành hơn một ít, cho dù ở trong nhà của hắn cũng không còn phản đối hắn gặp mặt con gái riêng, thậm chí còn mời nàng đến nhà làm khách. Trước đó vài ngày cha con trở mặt thành thù, trong nháy mắt liền phá băng lộ xuân, Trương Á đương nhiên hiểu được tác dụng của Văn Nhập Hải bên trong. Hơn nữa Văn Nhập Hải phong độ nhẹ nhàng, lúc trước khi còn chưa ly hôn nàng đã thích hắn, hiện giờ hắn khôi phục độc thân còn bước lên cương vị trọng yếu, tự nhiên càng thêm hấp dẫn người khác. Quan hệ giữa hai người nhanh chóng ấm lên, ngay mấy ngày trước rốt cục đột phá phòng tuyến cuối cùng thẳng thắn với nhau. Hai người còn đang thương lượng sang năm kết hôn, Văn Nhập Hải có cảm giác tràn đầy hạnh phúc.

Gọi điện thoại khá lâu mới có người nhấc máy. Hiện tại Trương Á đã dời qua ở trong nhà Văn Nhập Hải, đến lúc này hắn mới cảm giác mình không phải nằm mộng. Đợi nghe tiếng khóc lóc của Trương Á truyền ra, Văn Nhập Hải cảm giác có chút không đúng, bằng cá tính sang sảng của nàng, vì sao lại khóc?

- Nhập Hải, vợ cũ cùng cậu em vợ của anh mới đến đây, lấy hết đồ đạc trong nhà mình…ngay cả đồ vật chúng ta mua cũng không còn, còn nói thật nhiều lời khó nghe…

Thanh âm của Trương Á mang theo vẻ ủy khuất vô cùng.

Văn Nhập Hải bốc lên lửa giận, giậm chân phát tiết. Hai ngày trước hai người mới đến thị trường bán đồ cũ cân nhắc cùng nhau mua một bộ đồ dùng trong nhà, xem như lúc kết hôn không đến nỗi lạnh lẽo. Không nghĩ tới hai chị em Hồ Bân cùng Hồ Anh dám không đem mình đặt vào trong mắt, thật sự nghĩ rằng mình là quả hồng mềm tùy tiện mà nắm?

Hắn trấn an Trương Á vài câu, dặn nàng ở nhà chờ mình trở về. Sau đó hắn cúp điện thoại, ngồi vào xe lái về nhà. Trên đường văn Nhập Hải nhiều lần oán hận muốn lập tức lái xe tới nhà vợ cũ, nhưng đã mấy lần bỏ qua ý nghĩ này. Lời dặn của Tần Mục vang lên bên tai hắn, theo ý của Tần Mục muốn hắn đem việc nhà xử lý tốt, đừng làm ảnh hưởng đến công tác. Lời ngầm có ý gì hắn vẫn luôn không nghĩ ra, lúc này như rẽ mây nhìn thấy mặt trời, hoàn toàn thông thấu. Ý tứ của Tần Mục chính là chỉ cần là công việc thì hắn cứ đi mà làm, có Tần Mục chống cho hắn, không cần phải sợ bất kỳ ai.

Từ thái độ vẽ mặt Kế Đỉnh Thịnh hôm nay mà xem, ngay cả Kế Đỉnh Thịnh là người nổi bật nhất trong cán bộ trung tầng thành phố cũng không làm gì được Tần Mục, thì hắn cần phải sợ gì? Chỉ cần bị mình cắn lên, sẽ có Tần Mục đứng sau lưng gánh vác, điều kiện tiên quyết nhất định là ở việc công.

Trong việc công! Văn Nhập Hải sực tỉnh, lập tức tấp xe vào ven đường, lấy ra bút ký tìm một tên người sau đó đi ra tìm điện thoại công cộng gọi qua.

- Là Vương kinh lý của kiến trúc đệ tam thành phố sao? Tôi là Văn Nhập Hải của văn phòng khai phát. Chào ngài chào ngài, tôi muốn hướng ngài hỏi thăm sự kiện.

Văn Nhập Hải vẫn luôn quan sát từng hành vi lời nói của Tần Mục, phương thức nói chuyện bắt đầu bắt chước hắn.

Vương kinh lý cũng thật nhiệt tình, văn phòng khai phát hiện tại là đơn vị sốt dẻo nhất Châu Nghiễm, ai dám không cho mặt mũi. Văn Nhập Hải lại khách sáo vài câu, lúc này mới hỏi thăm công ty kiến trúc của họ có cho người nào tên gọi Hồ Bân thầu công trình bên ngoài hay không.

Bất quá kết quả làm cho hắn thất vọng, Vương kinh lý tìm hồi lâu cũng không tra xét được có tên của Hồ Bân. Văn Nhập Hải che giấu ý nghĩ không vui, không ngớt lời cảm tạ Vương kinh lý, có cơ hội cùng đi ăn cơm. Mặc dù có chút không như ý, nhưng xem như đặt được giao tình, nhân mạch luôn được tạo dựng lên như thế.

Văn Nhập Hải tìm kiếm tên người khác, tiếp tục gọi điện. Dưới sự liên lạc không tha của hắn, rốt cục ở trong một kiến trúc tư nhân tìm được tên của Hồ Bân, nghe nói là thủ hạ của một thương nhân, gần đây bên khu Kỳ Lân có kế hoạch xây một khu nhà ở, Hồ Bân chính là đốc công của tòa kiến trúc, dưới tay có mấy chục người.

Cuối cùng lấy được tin tức, Văn Nhập Hải phi thường cao hứng, nói:

- Đa tạ ngài, Tạ quản lý, hay là như vậy, ngày mai tôi làm chủ mời ngài ăn bữa cơm, ngài đã giúp đại ân.

Tạ quản lý vội vàng nói:

- Nào dám nào dám, chỉ là nhấc tay mà thôi nhấc tay mà thôi. Văn khoa trưởng, nếu nói hiện tại trong Châu Nghiễm ai nổi danh nhất, ngoại trừ Tần chủ nhiệm chính là Văn khoa trưởng ngài đây, thật ngóng trông ngày sau có thể đạt được sự chiếu cố của ngài đối với công ty chúng tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.