Ám Dạ Ma Vương

Chương 53: Có giỏi thì trả giá




Bóp chết Tiêu Dực sau đó Phi Linh nhìn sang những người khác.

-Ta làm vậy, môi người ở đây không có ý kiến gì chứ?

Phi Linh nói với giọng điệu hàm chứa nhiều phần sát khí mà lúc nãy cậu tỏa ra. Mọi người trong nghị sự đường thì câm như hến, lắc đầu liên tục không thôi.

-Vậy các ngươi cần tiền. Ta sẽ cho các ngươi. Nhưng với điều kiện là các ngươi không động đến chuyện riêng tư của Ngưng Nhi muội muội nữa. Còn những tên Thần Thánh thế gia gì gì đó mà dám tìm đến muội ấy thì ta sẽ chào đón bọn chúng nồng hậu. Còn các ngươi nếu nhắc về việc hôn sự hay ta ra tay với ai thì đừng trách mình bị như tên khốn này. Chết không còn xác.

Vừa dứt lời, trong tay Phi Linh Tiêu Dực bị một ngọn lửa màu vàng kim bao trùm, lửa cháy mạnh mẽ vô cùng, đến cuối cùng thì lửa tắt mà xác của Tiêu Dực cũng không thấy đâu nữa. Những cái kia trưởng lão nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi sợ teo tờ-rym.

Lửa vừa dứt thì Phi Linh trong tay xuất hiện một đống những cái tinh tạp mà mỗi cái trên còn có ghi một vạn, chất thành một chồng cao như núi giữa đại sảnh của nghị sự đường. Mà toàn bộ mọi người trong phòng một lần bị Phi Linh làm cho kinh ngạc không thốt nổi lấy một lời.

Kết thúc thi triển Thần Thuật, trước mặt Phi Linh lúc này con số tinh tạp đếm khó mà hết được.

-Đây là một tỷ yêu linh tệ. Các ngươi cứ giữ lấy mà lo cho cái thế gia của mình đi. Ta đi trước. Đừng quên. Đừng để ta động tới các ngươi. Cho dù có Ngưng Nhi ngăn ta lại cũng không có cửa để các ngươi sống đâu.

Phi Linh âm lãnh sắc mặt quay đi về phía cửa lớn rời đi phòng nghị sự yên ắng như nghĩa trang.

---------

-Haizz, cuối cùng cũng xả được cục tức trong lòng.

Phi Linh thở dài.

-Cậu quan tâm cô gái đó quá rồi đấy.

Eri Kousaki ghé tai cậu mà nói, má phồng lên nhìn rất xinh xắn.

-Mà, mà. Ngưng Nhi không có sai. Ta giúp nàng ấy, cũng quyết theo đuổi nàng ấy. Nhưng địa vị của cậu là không thay đổi a. Cho dù ta có hàng ngàn người vợ đi nữa thì cậu vẫn là người tớ yêu nhất, Eri.

Phi Linh tình tứ nhìn Eri Kousaki nói. Eri Kousaki nghe xong mặt đó lên, dù biết chỉ là nịnh mà thôi nhưng con gái vẫn thích được người đàn ông của mình nói như vậy.

-Lẽo mép.

Nói xong Eri Kousaki biến mất tâm. Phi Linh chỉ cười khổ mà thôi. Con gái đúng là rất nhiều suy nghĩ a. Lúc này lúc nọ, thay đổi liên tục.

Mà lúc này ở Luyện Đan Sư Công Hội là đang cuốn quít lên mà đi luyện đan nhờ vào mười bản đan phương Phi Linh đưa cho Dương Hân ngày hôm qua, Cổ Viêm, người đứng đầu Luyện Đan Sư Công Hội đồng thời là một luyện đan sư giàu kinh nghiệm cũng đã xác nhận rằng các bài đan phương mà Dương Haân đưa hoàn toàn chính xác có thể luyện đan hơn nữa còn luyện rất dễ dàng, chỉ cấn ai có thể nắm được những cái cơ bản nhất trong việc luyện đan thì hoàn toàn có thể thực hành. Vì thế Luyện Đan Sư Công Hội đã tập trung toàn bộ nhân lực luyện chế đan, mua toàn bộ các dược liệu cần có cho việc luyện chế mà đa phần những dược liệu đều có ở những của hàng và chợ, chúng rẻ đến khó tưởng nên họ mua sạch.

Và Luyện Đan Sư Công Hội còn thông báo với toàn bộ người dân trong Quang Huy chi Thành rằng sắp sứa tiến hành kinh doanh những thứ thần diệu đan dược với số lượng khổng lồ trước nay chưa từng có, mà kể cả từ xa xưa thời thời kỳ hắc ám cũng không hề có. Tin tức cứ như vậy đổ xô nhau mà lan truyền khắp nơi. Mà cũng Luyện Đan Sư Công Hội đã cho người chứng thực trước toàn bộ công chúng, chứ nói hờ thì làm sao có người nào mà tin.

---------

Buổi tối cung ngày, Tiêu Ngưng Nhi từ Thánh Lan học viện về. Nhờ vào Lôi Giáng Phong Hành công pháp kia mà Phi Linh truyền thụ cho nàng mà tối hôm qua Tiêu Ngưng Nhi nhưng là trực tiếp đột phá một trăm điểm linh hồn lực đạt Thanh Đồng nhất tinh cấp bậc Yêu Linh Sư.

Mà khi Tiêu Ngưng Nhi quay về, nàng lại không thấy Tiêu Dực cái kia phiền phức trưởng lão nữa không khỏi thắc mắc nhưng nàng hỏi hết người này đến người khac, cả phụ thân nàng cũng không trả lời mà chỉ đánh trống lãng lung tung rồi cho qua.

Ôm cái vẻ mặt thắc mắc cũng cho qua, Tiêu Ngưng Nhi quay về phòng của mình. Phi Linh thấy nàng vẫn bình thường thì chắc là chưa ai nói cho nàng biết về hồn sự gì rồi. Cũng vào sau khi Phi Linh đưa cho Tiêu Vân Phong một đống yêu tinh tạp kia thì Dực Long thế gia ngay lập tức tuyên bố với Thần Thánh thế gia là tách biệt khỏi bọn chúng, ngay cả hôn sự giữa đại thiếu gia của Thần Thánh thế gia cùng Tiêu Ngưng Nhi cũng bị hủy bỏ một cách thẳng thừng. Điều này khiến Thần Thánh thế gia không thể nào chấp nhận được.

-Ngưng Nhi, hôm nay trên lớp gì vui không?

Phi Linh sang phòng Tiêu Ngưng Nhi hỏi nàng. Cậu đi vào trong phòng mà không thấy tiếng trả lời thì lại đi vào sâu thêm chút, có lẽ do cậu nói nhỏ quá chăng. Cậu vào thì thấy một cái bồn tắm, mà đột nhiên bước từ một chỗ bị che khuất, Tiêu Ngưng Nhi không mặc y phục bước ra. Thật ra ở đây không có phòng tắm riêng mà là để một cái bồn bằng gỗ giữa phòng rồi tắm mà thôi.

Phi Linh nhìn thấy cảnh này không khỏi cứng đơ, mà Tiêu Ngưng Nhi vừa bước ra thì thấy Phi Linh cũng đơ ra. Một giây sau.

-P…Phi Linh đại ca, tại sao ngươi lại vào phòng của ta?

Tiêu Ngưng Nhi mặt đỏ nhanh chóng chạy vọt vào chỗ bị che khuất kia. Phi Linh thì quay mặt đi. Có vẻ như cậu bị đùa giỡn khá nhiều a.

-Ta ta chỉ hỏi thăm muội một chút lại không thấy muội trả lời nên ta vào xem thử có chuyện gì a. Ta không cố ý. Ta ra ngoài ngay. Lát nói chuyện sau.

Nói xong Phi Linh chạy ngay ra ngoài.

-Haizz, chắc ta phải đi kiếm việc gì đó làm a. Ở nhà như vậy nguy hiểm chết ta mất.

Phi Linh chạy ra cửa sau đó thở dài nói.

Thoáng một chốc cũng không nhanh lắm, Tiêu Ngưng Nhi tắm xong, Phi Linh lại vào phòng. Vẫn như mọi khi, Tiêu Ngưng Nhi vẫn mặc y phục mà không có lấy cái áo lót, khiến ngực nàng không được cố định mà cứ lắc tới lắc lui nhìn rất ư là bổ mắt a.

Tiêu Ngưng Nhi ngồi xuống kế bên Phi Linh đang ngồi trên giường của nàng.

-Huynh tìm ta có chuyện gì?

Tiêu Ngưng Nhi chưa hết ngượng ngùng, mặt vẫn có chút đo đỏ nói.

-A, À. Muội có tiến triển gì về tu vi không? Bộ công pháp ta đưa muội thế nào?

Phi Linh bất chợt từ ngẩn ngơ tỉnh lại nói.

-Tu vi của ta tiến nhanh hơn rất nhiều. Nhờ công pháp của huynh a.

Tiêu Ngưng Nhi mỉm cười nói. Không có Phi Linh thì nàng cũng không có tiến triển nhanh như vậy.

-À. Ta còn có chút đan dược muội giữ lấy mà dùng tạm.

Phi Linh lấy ra một lọ đựng gần trăm viên đan dược, bên trong là Trưởng Hồn đan mà Phi Linh tự tay tạo ra, cậu cũng ước chừng dược lực tuyệt đối vừa phải phù hợp cho Tiêu Ngưng Nhi hấp thu.

-Đây là đan gì vậy?

Tiêu Ngưng Nhi thắc mắc hỏi.

-Là Trưởng Hồn đan, ta đã ước chừng dược lực đủ mạnh để đề thăng thực lực cho muội.

Phi Linh cười cười nói.

-Cái gì! Trưởng Hồn đan là Luyện Đan Sư Công Hội chỉ mới vừa thông báo sáng hôm nay thôi mà. Còn chưa có bắt đầu bán ra ngoài, làm sao huynh co được chúng?

Tiêu Ngưng Nhi kinh ngạc hỏi. Phải biết Luyện Đan Sư Công Hội vừa mới chế luyện ra cùng chứng thực mà thôi, có khi gần một tuần nữa mới bắt đầu kinh doanh a.

-Mà, mà. Muội cứ cầm lấy mà dùng. Nếu hết thì cứ bảo ta.

Phi Linh cười cười nhét lọ dược vào tay Tiêu Ngưng Nhi.

-Không được cái này quá quý giá a. Ta cùng huynh chỉ mới gặp nhau hai ngày mà thôi. Làm sao có thể nhận quà của huynh như vậy?

Tiêu Ngưng Nhi ngay lập tức từ chối đẩy lọ đan vào tay Phi Linh.

Chốc.

Phi Linh ngón trỏ búng vào trán Tiêu Ngưng Nhi. Nàng dễ thương ôm lấy cái trán của mình.

-Muội ngốc quá. Tuy là như vậy thật. Nhưng ta là người theo chủ nghĩa phụ nữ, những thứ này cũng không đáng gì với ta. Muội cứ nhận lấy, ta không muốn nhìn thấy nước mắt của một cô bé dễ thương như muội chảy ra vì đau khổ.

Phi Linh cười tình tứ nói. Tiêu Ngưng Nhi đỏ mặt khi nghe thấy như vậy. Đến cuối cùng vẫn là cầm lấy.

-Cảm ơn huynh, Phi Linh đại ca.

Tiêu Ngưng Nhi cảm ơn Phi Linh rồi bất ngờ cho Phi Linh một nụ hôn lên mà cậu. Hôn xong nàng cười rất đẹp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.