Ấm Áp Nhất Là Lúc Tuyết Rơi

Chương 46




Oành’ một tiếng, vị trí trái phải hai bên mạn thuyền của tiền đội dòng nước chợt bắn ra một chuỗi đạn pháo, rơi xuống thương thuyền vị trí không xa, dấy lên bọt nước. Nhạc Phi giới thiệu:

” Nếu thuyền địch bị bao vây, nhất định sẽ đổi hướng thuyền với ta. Lúc này thuyền ở phía trước phát lực, đuổi theo thuyền tiếp giáp khoảng cách gần nhất. Đệ tử cho thuyền tiếp giáp an bài móc sắt, dây thừng. Một khi móc trúng, có thể dựa vòa nhân lực trực tiếp lại gần. Thân thủ tốt, thậm chí có thể trực tiếp lay động thuyền địch.”

Quả nhiên, thuyền trước đột nhiên dụng lực, chen vào đầu thương thuyền. Hai thuyền giao thoa, sóng nước đánh ập vào nhau, thương thuyền lắc lư bất định. Mà quân Tống thì có chuẩn bị. Hơn mười mấy dây thừng ném lên boong tàu. Rồi sau đó hơn mười hán tử vừa hô khẩu hiệu, nhanh chóng kéo hai thuyền vào nhau. Tiếp theo đó là xông lên thương thuyền.

Nhạc Phi giới thiệu:

” Tiếp chiến chính quy, tất nhiên còn có tổ hỏa cung thủ, tiếp cận tiếp cận thuyền, sau hai đợt tiễn cầm binh khí chuẩn bị lên tàu. Như vậy vừa lên có thể khiến cho địch chuẩn bị trên boong tàu rối loạn. Còn có tiên sinh ném thủ pháo, cũng ở vị trí hai thuyền phù hợp ném ra. Đệ tử đối với trận chiến boong tàu rất có tự tin. Trước mắt chủ yếu là kéo hạ buồm không thuần thục, ảnh hưởng thời gian đội thuyền phản ứng. Đệ tử đang tiến hành gia tăng huấn luyện đối với phương diện này.”

” Nhạc Phi, qua bên nói chuyện.”

Âu Dương kéo Nhạc Phi đến một bên nói:

” Thật ra… Ta đang xem náo nhiệt, về phần vào trong đó có huyền cơ gì, làm sao phối hợp lẫn nhau, ngươi biết là tốt rồi. Hơn nữa người triều đình tới, cũng chính là đến xem thành tích bề ngoài của hạm đội Hàng Châu này. Tiếp đãi thượng cấp thế này, Cao Cầu biết, lúc hắn huấn luyện cấm quân, mười vạn cấm quân Đông Kinh cùng nhau múa đao, đó thật là đẹp mắt. Thái thượng hoàng đúng là vô cùng thoả mãn. Người thường xem náo nhiệt, thành thạo xem lề lối. Triều đình với hạm đội Hàng Châu có hai yêu cầu, uy vũ, còn có thể đánh thắng trận. Đánh thắng hay không, cũng không ai biết, vậy cần phải xem tương lai ngươi có thành tích mới có thể nói. Nhưng thế này quả rất đẹp mắt…”

Nhạc Phi khó xử nói:

” Tiên sinh, ngài là người làm chuyện thực tế, phải làm thế nào?”

” Nhạc Phi à, ngươi ngẫm lại xem, ngươi bên này không ngay ngắn náo nhiệt uy phong một chút, triều đình sẽ coi trọng hạm đội này sao? Tư chất tiếp tế về sau sẽ còn sẽ nghĩ tới hạm đội Hàng Châu sao? Cho dù là đặt xong năm mươi chiếc chiến thuyền khác đang chế tạo kia, cũng có thể chậm trễ thời hạn.”

Âu Dương nói:

” Có một điểm ngươi phải học hỏi Hàn Thế Trung người ta. Quan lại triều đình tất cả do ngươi tiếp đãi, ít nói ít sai, sai rồi cũng là người khác. Như vậy thì sẽ không bởi vì chuyện này khiến quân lộ Tây Bắc bị người lo lắng. Còn nữa chính là phải uy vũ, Hàn tướng quân nhưng mà có ba trămy trượng đội chuyên môn, đều là hán tử năm thước bảy tấc, bình thường cũng không luyện giết địch, chỉ luyện chạy bộ, hô khẩu hiệu, đặc biệt qua mặt quan lại tuần tra bên trên. Ngươi xem ngươi vừa rồi bày những thứ thực chiến kia để làm gì? Cũng biết là thương thuyền, cờ xí múa may, mười thuyền phá sóng lao tới, gõ trống khua chiêng. Cảnh tượng đẹp mắt là được.”

Nhạc Phi giật mình chợt hiểu ra:

“Đa tạ tiên sinh, Nhạc Phi đã hiểu rõ.”

” Hiểu rõ cái gì?”

Âu Dương hỏi ngược lại.

” Ý tiên sinh là triều đình đã thấy được chiến thắng, nhưng trước khi giành được chiến thắng tất nhiên phải nhìn xem phong thái của hạm đội. Nếu hạm đội không thể để cho những người ngoài nghề kia thấy vậy hài lòng, tương lai của hạm đội này tất nhiên sẽ không được coi trọng. Phải đánh thắng trận, không chỉ có đánh thắng trận mà hơn nữa còn phải chú ý đến suy nghĩ và cái nhìn của người triều đình.”

Âu Dương gật đầu:

” Trẻ nhỏ dễ dạy.”

Hắn sớm đã nhìn ra, Nhạc Phi chính là thuộc loại người phải cụ thể. Nhìn hiện đại quốc gia nào mà không có đội danh dự. Để làm cái gì? Chính là để biểu diễn, phải nói sức chiến đấu của những người này không bẳng cả đầu bếp của quân đội chính quy.

Nhạc Phi lo lắng nói:

” Nhưng lần này…”

Âu Dương khoát tay:

” Lần này ta lớn nhất, nhưng không có khả năng mỗi lần đều là ta tới. Sau này ngươi cũng đừng tự mình tiếp đãi, để các quan văn tới đón. Ngươi cứ nói ngươi huấn luyện bận rộn.”

Nhạc Phi sau khi gật đầu ngẫm lại đã hiểu ra:

” Khó trách tiên sinh bảo các đệ tử làm cho bọn họ say tàu thì ra là muốn cho bọn họ biết rõ sự gian khổ của các sĩ tốt ở trên biển.”

” Ừ, điều cuối cùng, hôm nay chỉ là quy mô đơn giản, không có chuyện gì thì đánh trận thử. Thứ nhất để các binh sĩ luyện tập, thứ hai cũng có chút thành tích để triều đình nhìn. Ta biết rõ, ngươi không thích làm bộ làm dáng, nhưng ngươi phải nhớ hạm đội Hàng Châu này muốn mạnh hơn không thể thiếu được sự ủng hộ của triều đình.”

Nhạc Phi cung kính hỏi:

” Xin tiên sinh nói rõ.”

” Năm mươi thuyền uy phong bát diện đang bày trận ở lãnh thổ biển Cao Ly, Liêu, Kim”

Âu Dương nói:

” Ấn tượng đầu tiên là quan trọng nhất, Phúc Châu chúng ta không đi, ngươi để hạm đội Hàng Châu tới đây gặp nhau, rồi sau đó trực tiếp lên bắc, thứ nhất để trình diễn, thứ hai cũng là để khảo nghiệm năng lực của các ngươi.”

” Đệ tử đã hiểu rõ.”

Nhạc Phi hô:

” Người đâu, phái thuyền lên bờ…”

” Chậm đã.”

Âu Dương nói:

” Lại bảo người ta chế tạo gấp gáp năm mươi lá cờ lớn. Nền xanh chữ đỏ, trên viết Đại Tống, giắt ở đỉnh thuyền mỗi thuyền. Sau này các hoạt động như tuần tra thường lệ, bảo vệ thương thuyền, thuyền buôn lậu… Lá cờ kia ngươi nếu như có thêm sáng ý tốt gì thì cứ tự mình sửa lại.”



Tốn hao không ít thời gian, cũng may Âu Dương là lão đại tuần tra lần này, không có người nói nhảm. Năm mươi thuyền rốt cuộc đã toàn bộ hội họp tại phụ cận Đăng Châu. Rồi sau đó một đường lên bắc, đi dạo qua ven biển Nhật Bản rồi vào eo biển Triều Tiên. Rồi sau đó về phía tây, đi dạo nửa bán đảo Triều Tiên, đi qua Khai Thành của Cao Ly, Tây Kinh đến hải vực Kim quốc. Cuối cùng tiến vào Bột Hải, ở hải vực nước Liêu tuần tra một lần rồi về trụ sở Hải Châu.

Mỗi khi đến hải cảng của một thành thị, dựa theo căn dặn của Âu Dương, đều sẽ phái ra thuyền bé cập bờ, dưới sự dẫn dắt của thuyền trưởng đến gặp người phụ trách địa phương trình ra ‘ danh thiếp ngoại giao hải quân Đại Tống’, bên trong viết hải quân Tống sẽ không gián đoạn không định giờ tiến hành tuần tra với hải vực phụ cận, dẹp bắt buôn lậu, không phản đối ngư dân bắt cá, nhưng sẽ tiến hành điều tra trên các thuyền đánh cá. Đây kỳ thật chỉ là một tờ danh thiếp thị uy. Đội tàu lúc rời khỏi còn theo lệ cho nổ pháo trên thuyền, uy vũ đồ sộ, khiến tất cả các hải cảng đều sợ hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.