Alpha Nhà Tôi Có Chút O

Chương 15: Muốn cùng dùng bữa




Hắn nghe lão nói liền giật mình hỏi lại.

- Này lão cũng có thể tu luyện sao?

- Tiểu tử người có ý gì? Không lẽ ngay cả tên tiểu tử người cũng tu luyện được mà ta lại không thể tu luyện được.

- Hì hì tất nhiên một người à không một khí linh lợi hại như lão muốn tu thứ gì mà không được.

Long Thắng Thiên đột nhiên nghĩ ra điều gì liền quay lại hỏi.

- Lão Dịch người không định dẫn ta đi đánh cướp đó chứ?

- Người không dám sao?

Hắn nghe lão trả lời mặt liền đen lại đây không phải là vấn đề dám hay không mà là hoàn toàn không thể.

- Ai nói ta không dám, cho dù là bảo vật của chúa tể ta cũng không sợ nhưng mà ông bà ta nói thỏ khôn không ăn cỏ gần hang khà khà dù sao ta cũng là một thanh niên nghiêm túc đôi lúc cũng phải biết nghe lời lão nói đúng không?

- Tiểu tử xem ra người cũng không ngốc như ta tưởng tượng.

Hắc Dịch tiên vương thấy hắn muốn cải liền cướp lời.

- Người nghĩ ta sẽ dẫn một tên linh sư đi cướp đồ của một tên linh hoàng sao? Ta cũng không có sở thích tự ngược giống như người.

Long Thắng Thiên nghe lão nói liền nhớ lại lần trước hắn một mình xông vào mấy chục con độc giác tê cái không kiềm được rùng mình.

- Lão nói không đi cướp không lẽ đi mua sao?

- Không sai chính là đi mua.

- Này này lão từ bao giờ trở nên tốt như vậy?

- Tiểu tử mới biết sao? đừng đơ ra đó mau đi thôi.

Hắn theo lời Hắc Dịch tiên vương tiến vào nơi trao đổi của khí viện tại đây đệ tử có hai cách lấy được vật mình cần, thứ nhất là dùng điểm cống hiến thứ hai là dùng linh tử.

- Ta nói này lão Dịch có chắc là ở đây không?

- Tiểu tử nếu như ta cho người một hắc linh thạch thì người sẽ làm sao?

- Hừ còn phải hỏi tất nhiên là bỏ vào giới chỉ.

- Vậy nếu ta cho một phàm nhân một hắc linh thạch thì sao?

- A.

Long Thắng Thiên hai mắt tỏa sáng nhanh chóng chạy vào bên trong hắn nhìn tài liệu để khắp nơi đến hoa mắt.

- Đúng là nhiều thật nếu ta hút hết bao nhiêu đây linh khí kim hệ, chắc chắn có thể tiến vào linh tướng.

- Tiểu tử người đừng làm loạn trên đó có cấm chế mỗi cái đều liên thông với nhau nếu người phá một cái những cái còn lại sẽ hướng người công kích.

Hắn nghe xong liền kiềm chế kích động sao đó tiếp tục tìm kiếm.

- Lão Dịch sao ta không thấy thứ nào giống bảo vật hết vậy?

- Hừ nếu tiểu tử người nhìn ra được bảo vật chúng còn nằm ở đây sao?

Long Thắng Thiên im lặng đi theo sự chỉ dẫn của Hắc Dịch tiên vương cuối cùng cũng tìm được món đầu tiên là một cục đá đen xì nặng khoảng 1000 cân.

- Lão Dịch đừng nói bên trong cục đá này có một mỏ hắc tinh kim a.

- Người đang mơ sao? khối đá này bên trong chứa đựng khoảng trăm cân vẫn thiết vạn năm, miễn cưỡng có thể chế tạo ra được vài món địa cấp thượng phẩm.

Nghe Hắc Dịch tiên vương nói xong hắn nhìn qua bản giá để 100 bạch linh tử lần này lại kiếm lớn.

- Lão Dịch đại ca người có bộ công pháp nào có thể nhìn thấu vạn vật không?

Hắc Dịch tiên vương nghe hắn hỏi liền đề phòng.

- Người hỏi để làm gì? ta khuyên người đừng mơ tưởng, nữ nhân nếu đạt đến một mức độ nhất định sẽ có linh khí tự động hộ thân người có học cũng không xem được gì đâu.

Long Thắng Thiên đầu đầy hắc tuyến không ngờ nhân phẩm của mình từ lúc nào lại thảm hại như vậy hắn đường đường là chúa tể tương lai lại có thể rình xem người khác sao?

Hắc Dịch tiên vương đi được một vòng liền quay về vị trí viên đá màu đen lúc nãy chỉ viên đá màu đỏ kế bên.

- Lấy thứ này đi.

- ẶC tại sao lúc nãy người không chọn luôn.

- Tiểu tử người không thấy ở đây đầy cấm chế sao? muốn kiểm tra cũng không phải chuyện dễ.

Hắn nghe lão nói cũng có lý nhưng không hiểu tại sao lại có cảm giác bản thân bị troll nhỉ.

- Lão Dịch đây là thứ gì?

- Hỏa long thạch có chứa khí tức long tộc có thể giúp con tiểu xà của người tăng thêm huyết mạch.

Long Thắng Thiên cầm theo hai tấm ngọc bài tiến ra bên ngoài phòng, bên trong ngọc bài là thông tin tài liệu hắn cần mua tổng cộng hai món tiêu hao 150 bạch linh tử, hắn vừa bước ra khỏi phòng liền gặp lại người quen là Mã Đại Bảo phía sao còn có Trần Hà đang nhìn hắn cười, bên cạnh còn thêm một tên cao to không kém.

- Bảo mã sư huynh người đến tìm ta sao?

- Hừ Long Thắng Thiên lần này ta muốn cùng người thách đấu.

- Tốt, người muốn đấu như thế nào đá gà hay đá dế?

- Người cứ tiếp tục lẽo mép đi để ta xem người còn nói được bao lâu, lần này là ra võ đài quyết đấu.

Long Thắng Thiên nghe Mã Đại Bảo nói liền mỉm cười.

- Sư huynh có phải người luyện khí đến tẩu hỏa nhập ma rồi không? chúng ta đều là đệ tử khí viện ra võ đài để múa rối sao?

Hắn thấy Mã Đại Bảo muốn mở miệng nói liền tiến lại gần thanh niên kia.

- Vị sư huynh này ta nhìn người mài kiếm mắt tinh, uy vũ bất phàm nhất định không phải là người khí viện đúng không?

- Không sai, Cổ Điền ta là người vũ điện xếp hạng 75 trên vũ bảng.

Long Thắng Thiên nhìn sơ qua Cổ Điền sao đó lại nhìn Mã Đại Bảo đúng là ngu tầm ngu mã tầm mã rất xứng đôi vừa lứa a.

- Vị Cổ Điền sư huynh này không biết người hôm nay đến đây làm gì?

- Tất nhiên là…

Cổ Điền đang nói bổng nhiên nhớ lại những lời Long Thắng Thiên nói lúc trước liền sửa lời.

- Đến tìm Mã đại sư luyện giúp ta vài loại vũ khí.

Long Thắng Thiên nghe được Cổ Điền nói liền gật đầu.

- Thì ra là vậy nếu như mọi người còn có việc vậy tiểu đệ không làm phiền.

Mã Đại Bảo nhìn Long Thắng Thiên định rời đi liền lên tiếng.

- Long Thắng Thiên người đứng lại đó ta muốn cùng người so luyện khí.

Long Thắng Thiên nghe hắn nói liền mỉm cười thân thiện quay người lại.

- Bảo Mã sư huynh người muốn so luyện khí với ta sao? ta không nghe lầm đó chứ, không lẽ sư phụ không có nói với người làm người nhất định phải biết cầu tiến không ngừng vươn lên đạt được tối cao của khí đạo sao? người bản thân là đại sư lại đi so với một người mới nhập môn như ta, không lẽ người không phân biệt được cầu tiến với cầu lùi sao? xem ra sư huynh người nhập ma không nhẹ a vừa hay tiểu đệ có vài miếng đậu hủ nếu người cần có thể đến gặp ta bất kì lúc nào.

Hắn nhìn Mã Đại Bảo mặt đỏ bừng lại quay sang Cổ Điền.

- Cổ sư huynh ta là có ý tốt muốn khuyên người nên đổi người luyện khí nếu không linh tử của người e là không đủ a.

Long Thắng Thiên nói xong tiêu soái rời đi, Mã Đại Bảo ở phía sao phẩn uất, hắn kiềm nén không được hét lớn một tiếng nếu có Tử Yên ở đây nhất định sẽ vỗ tay ăn mừng cuối cùng cũng có người chia sẽ cảm giác với nàng.

Sao khi trở về phòng Long Thắng Thiên liền lấy ra hỏa long thạch hấp thu, một dòng nhiệt lượng nóng bỏng truyền vào không ngừng thiêu đốt cơ thể, một cổ khí thế bá đạo hiện lên trước mặt, Long Thắng Thiên có cảm giác mình đang đối diện với thiên địa, áp lực liên tiếp đè nén làm hắn không thể thở nổi, hắc đỉnh bên trong rung lên cổ khí thế kia liền biến mất, bên trong cơ thể tiểu xà vương thân thể cũng bắt đầu biến đổi có thể thấy rõ nhất chính là trên lưng đã có vài cái vây.

- Lão Dịch cái khí thế lúc nãy là gì vậy?

- Đó chỉ là một tia long uy thôi không đáng nhắc đến, nhớ năm xưa chủ nhân của ta còn muốn bắt chân long để hầm ăn đây.

Hắn nghe Hắc Dịch tiên vương nói mà trân trối, ngay cả một tia long uy đã bá đạo như vậy, đã vậy còn muốn hầm nguyên con lão già này còn chém ghê hơn hắn.

- Lúc trước chủ nhân của lão là tu vi gì?

- Đại thánh.

- Hắn là nam hay nữ nếu là nữ người còn nhớ số đo 3 vòng không?

- Tiểu tử người đùng mơ tưởng nữa hắc đỉnh trước giờ chỉ chọn nam làm chủ nhân thôi.

- Hử, không lẽ nó cũng trọng nam khinh nữ sao?

Tại một nơi khác trong vũ viện.

Bên trong một căn phòng một bạch y nữ tử đang luyện công, trên thân nàng tỏa ra hàn khí bức người trên đầu lại hiện lên một con hồ li đang không ngừng thôn phệ linh khí nếu có người khác ở đây nhất định sẽ há to mồn vì lượng linh khí tiểu hồ li hấp thu ít nhất cũng gấp 10 lần người bình thường nữ tử mi mắt rung động vài cái sao đó mở mắt ra.

- Là tiếng gì vậy, hình như phát ra từ trong phòng sư phụ.

Nhan Như Ngọc tiến lại phòng sư phụ nàng, trong lúc tĩnh tâm nàng phát hiện trong lượng linh khí mình thu được không ngờ lại có một tia hàn khí nên nàng mới ngừng lại quan sát sao đó liền xác định nguyên nhân là từ phòng sư phụ, nàng tiến lại gần căn phòng lại nghe được tiếng rên rỉ làm nàng đỏ mặt đến mang tai muốn quay mặt chạy đi nhưng nghe kĩ lại đây không là loại kia mà là do đau đớn tạo nên.

- Sư phụ người không sao chứ?

Sao một lúc vẫn không có ai trả lời Nhan Như Ngọc vận linh lực sử dụng băng toái đánh vào cánh cửa nếu Long Thắng Thiên ở đây nhất định sẽ tức chết, băng toái được thi triển hoàn toàn không để lại dấu vết gì trên của mà lại tiến vào ổ khóa phía sao cánh cửa làm nó nổ tung rõ ràng nàng đã luyện đến cảnh giới cách không.

Nhan Như Ngọc tiến vào căng phòng liền thấy sư phụ mình nằm trên mặt đất hai tay ôm lấy vai đang rung rẩy miệng không ngừng phát ra tiếng kêu đau đớn đôi môi cũng đã bị nàng cắn nát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.