(AllMikey) Máu, Dị Năng Và Em

Chương 3: Chạy trốn




“Chẳng phải em không biết làm tình là gì, không biết thế nào là đẹp trai đến mức không khép chân lại được sao, hôm nay anh sẽ dạy cho em hết.”

“...” Cảnh Y Nhân khẩn trương vịn tay lên vai anh: “Cậu...”

“Gọi là Lục Minh.” Lục Minh dịu dàng ra lệnh bên tai cô.

Cảnh Y Nhân bị anh chọc ghẹo khiến cả người khó chịu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lựng, cô ngượng nghịu lúng túng, dồn hết sức lực gọi một tiếng: “Lục... Lục Minh.” Tiếng ngâm nga than nhẹ của cô như một lời mời gọi, Lục Minh lập tức hôn cô điên cuồng, không một chút kiêng dè, anh vùi đầu vào cần cổ của cô. Bàn tay to của anh thò vào áo cô, ngón tay thô ráp lướt qua nơi đầy đặn ấy của cô, khiển cả người Cảnh Y Nhân run rẩy.

Lục Minh rất vừa lòng khi thấy phản ứng của cô.

Đây là lần đầu tiên của họ, Lục Minh không muốn nhanh chóng vào chủ đề”, anh phải từ từ nhấm nháp cô, từng ngụm từng ngụm mà nuốt cô vào bụng.

Đêm đầu tiên của họ nhất định phải khắc sâu, suốt đời khó quên.

Cảnh Y Nhân quần áo xộc xệch nằm trên giường, chỉ thoáng khiêu khích là cô đã ý loạn tình mê, Lục Minh rất vừa lòng. Không nhanh không chậm rời khỏi người cô, anh đi lấy một chai vang đỏ và một chiếc ly trên bàn thủy tinh giữa phòng rồi trở lại giường. Ngón cái khẽ bật nắp chai ra, chất lỏng màu đỏ theo động tác tao nhã của anh mà đổ vào ly rượu.

Màu đỏ thẫm đẩy mị hoặc, lộ vẻ gợi cảm. Lục Minh đặt chai rượu lên tủ đầu giường, tay cầm chiếc ly ngửa đầu tao nhã uống một ngụm. Chỉ là một động tác đơn giản nhưng đặt cạnh người đàn ông ấy lại cực kỳ gợi cảm, Cảnh Y Nhân nằm trên giường vốn đã đỏ mặt, đầu óc trống rỗng, vừa thấy vậy lại càng thất thần.

Một giây sau, Lục Minh đột nhiên cúi xuống, một tay nâng sau gáy cô lên, dịu dàng trút số chất lỏng còn lại trong miệng mình vào cái miệng thơm ngọt của cô. Đột ngột bị trút rượu, Cảnh Y Nhân phải ho nhẹ vì sặc, chất lỏng màu đỏ chảy từ khóe miệng xuống cổ, xuống xương quai xanh rỗi trườn vào trong ngực.

Lưỡi của Lục Minh khuấy đảo trong miệng cô đến tận khi cô không thở nổi mới chậm rãi buông ra.

Khóe miệng anh gợi lên một nụ cười gian tà, ánh mắt hưng phấn của anh lộ ra ham muốn gặm nhấm con mồi giống như bá tước Dracula vậy.

Đôi môi anh hôn lên những nơi chất lỏng chảy qua, nuốt toàn bộ vào miệng. Trông anh rất cuồng dã, tà mị nhưng từng hành động cử chỉ lại mềm mại nhẹ nhàng như đang đối xử với thứ quý giá nhất.

Cảnh Y Nhân thực sự không nhịn nổi, một tiếng ngâm nga than nhẹ bật ra khỏi miệng khiến cô hoảng sợ, lập tức che kín miệng mình. Sao cô lại phát ra âm thanh kỳ quái đến thế? Lục Minh cười khẽ, quay người cô lại, vén mái tóc cô ra trước người.

“...” Cảnh Y Nhân không rõ anh định làm gì, bỗng cảm thấy lưng chợt lạnh, chất lỏng chảy từ xương cột sống gợi cảm của cô xuống eo, rồi tụ lại thành giọt nước màu đỏ giữa vùng thắt lưng. Lục Minh đặt ly rượu xuống, cúi người chậm rãi hôn lên giọt nước trên lưng cô, bàn tay anh vén váy cô lên. Cảm xúc khác thường khiến cảnh Y Nhân dễ chịu đến mức chân khẽ run, một luồng nhiệt đổ dồn vào bụng dưới.

Thấy cô đỏ bừng vì xấu hổ, hai mắt nhắm chặt, Lục Minh khẽ cười một tiếng, làn da nóng rực dưới lòng bàn tay khiến anh biết cô cũng có cảm giác như anh.

Ngay tại lúc Lục Minh định tiến thêm một bước thì bỗng cảm thấy bên dưới lớp vải ngăn cách với nơi mềm mại kia lại có cảm giác hơi thô ráp. Bàn tay anh đột ngột dừng lại, vẻ mặt nghiêm túc, anh bỗng có linh cảm chẳng lành. Lục Minh nhẹ nhàng nhấn vào phần thô dày dưới quần của cô, hỏi: “Đây là gì thế?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.