Ái Tình, Uấn Nhưỡng Trung

Chương 1: Tiểu thư Fukawa (Thượng)




*Lâm Hàn Tuyết Sương ( Laura): em gái song sinh của nó. Mái tóc màu nâu, mắt màu hổ phách là những điểm khác biệt duy nhất giữa cả hai. Giả trai vào học chung với nó, gọi là Lâm Thiên Phong. Cả 2 chị em nhà này đều dùng tên giả ( tên thực là gì thì sau này sẽ nói tiếp) Bang phó của Killer. Tên dùng trong bang: White Rose. Giỏi võ, hay dùng súng, IQ: 250/300

__________________

Chiếc BMW đậu ngay gần chỗ Kin. Bước xuống là 4 cô gái có gương mặt như thiên thần làm bọn hặn bất giác đơ. Không phải vì tụi nó quá đẹp, càng không phải là do có tật giật mình, mà là có 1 cô gái giống nó y như đúc. Hắn lắp bắp.

- Trong 2 người... ai là Florah?- hắn hỏi với khuông mặt không thể nào ngu hơn.

- Mấy người là ai? Sao lại đứng trước cổng nhà bọn tôi?- Laura giở giọng ngang tàn. Kết quả là 1 cái liếc mắt cũng đủ để cậu nhận ra cô không phải là Florah. Florah cô chưa bao giờ có cái tính đỏng đảnh kiêu kì tới mức như thế.

- Tại hôm nay mấy người nghỉ học nên tụi tui tới thăm thôi!- Kai trả lời

- Chúng ta không thân tới mức đó.-Blux

- Cô... là ai ? - Vừa nói, Kai vừa đưa mắt liếc nhìn Laura.

-My twin sister. - Nó bước lên.

- Nee à! Họ là ai vậy? Người quen của các chị à?- Laura chớp chớp mắt hỏi.

- Là bạn cùng bàn thôi. Còn người này là anh trai ruột của chị, Kin.- Mind vừa nói vừa chỉ chỉ vào Kin.

- Chào! Tôi tên là Laura.

- Tôi tên Kin. Hân hạnh làm quen.

- Kel hoặc Kelvin tùy cô.- Hắn lấy lại thái độ lạnh lùng của bản thân

-Em định bao giờ về nhà hả Nhi Nhi?

- Ngày mai em cuốn gói về nhà liền, anh khỏi nhắc.

- Mai có đi chung xe hông Mind? - Blux hỏi

- Tất nhiên!

- Chị hai , vô nhà đi, ở ngoài này hồi nắng cháy da em bây giờ! - Laura lại giở giọng nũng nịu.

- Chịu cô. Mấy người cùng vào đi. - nò nói rổi xác nhận vân tay vào nhà.

Cả đám nối theo bước nó vào căn biệt thự đồ sộ. Riêng nó thì lái chiếc BMW cất vào gara.

Bước vào trong, bọn hắn như choáng ngợp trước khiến trúc cũng như những vật dụng ở đây, hầu như chưa từng xuất hiện trên thị trường. Màu chủ đạo là lam, tím, trắng. Sàn nhà trải 1 tấm thảm lớn không rõ chất liệu, có hoa văn màu tím, uốn lượn rất mềm mại uyển chuyển. Phía trên là chiếc đèn chùm bằng vàng và pha lê xanh, lung ling ảo diệu. Giữa nhà là 1 bộ bàn ghế lớn rất lạ mắt, kẻ caro trắng tím. Tổng cộng trong nhà có 8 cái bình hoa, 6 cái rèm cửa, 3 bức tranh phong cảnh, 2 cái cầu thang, ... một đống vật dùng trong nhà với mẫu mã mà bọn hắn chưa bao giờ thấy. Hắn đến bên 1 bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp, hỏi.

- Tranh này của họa sĩ nào vẽ vậy?

- Florah - Blux

- Loài hoa này lạ quá, ai lai thế?- Kai

- Florah - Mind

- Ai thiết kế cái biệt thự này vậy ?

- Tôi. - nó từ bên ngoài bước vào

- Còn đồ dùng trong này chưa có trên thị trường?- Hắn nhíu mày hỏi

- Nó thiết kế đấy - hai nhỏ đồng thanh

Vậy là diễn ra một màn mắt to trừng mắt nhỏ dữ dội. Trong đó, 3 cặp mắt kinh ngạc dán chặt vào nó.

- Tôi không phải người ngoài hành tinh. - nó khó chịu

...

...

...

-... Cô có phải là người không ? - hắn

- Theo cậu nghĩ?

- Không!

-...

- Do cô thiết kế hết sao ? - hắn thắc mắc

- ...

- Câm à ?

-...

Hỏi mãi mà không chịu trả lời hắn cũng đi chỗ khác. Vào phòng khách thì đã thấy đám ôn dịch ngồi ăn bánh uống trà tự thuở nào, củng không thèm gọi một tiếng. Bực bội chồng chất bực bội, cuối cùng hắn cũng bực bội ngồi xuống. Khoảng vài chục phút sau, mùi thức ăn thơm lừng cánh mũi. Thế là cả bọn mò vào bếp. Chỉ thấy nó đang loay hoay với đống thức ăn trên bàn. Hai nhỏ nhảy vô.

- Cho tụi tao phụ với.

- Khỏi. - nó

- Sao vậy?- bọn hắn hỏi

- Muốn nhịn đói ?

....

- Thôi hai đứa ra ngoài này chơi đi.- Kin liền ngọt sớt rủ hai nhỏ đi

Rốt cuộc cũng đuổi được những kẻ quấy rối, nó lại tiếp tục hì hục nấu ăn. 30 phut sau, nó dọn thức ăn ra bàn. Đám láo nháo kia ngửi được mùi đồ ăn liền bơi ra ngay.

__________

Sau khi bị nó đuổi, hai nhỏ lại bị mấy tên con trai kéo sền sệt ra tận phỏng khách. Tới nơi, cả ba làm mặt hình sự nhìn Mind Blux và tất nhiên không thể thiếu Laura

- Mấy người thực ra là ai ? - Kai

- Chả phải các cậu biết cả rồi sao? - Laura

- Các cô nhìn thấy?- Kel

- Tụi này không có tội, là Florah thấy. - Mind

- Tại sao em giấu anh? Dừng việc nguy hiểm đó lại đi!- Kin gần như hét lên

- Vậy tại sao anh có thể mà em lại không, hả KILL ?? - Mind nhấn mạnh âm cuối

- Biết cả rồi. -Kel chợt cười thú vị

- Em là con gái và em khác anh! Sao em cứng đầu vậy?

- Anh mặc kệ em ! Họ là bạn em và em phải giúp họ. Anh không cần có ý kiến.

...

- Dừng cãi đi, có đồ ăn rồi, đi ăn thôi! - Blux vội can ngăn

Hai anh em Kin và Mind cũng ngừng cãi, nối bước vào bếp.

♡♡♡♡

Woah ! Hôm nay thịnh soạn dữ ! - nhỏ vừa bước vô đã thốt lên kinh ngạc. Cả bàn đầy ắp thức ăn, vô cùng bắt mắt, kích thích vị giác của mọi người. Nào là tôm hùm, bào ngư, vi cá, ... ôi thôi đủ thứ. Nó khẽ lên tiếng.

- Ăn đi.

Cả bọn ngồi vào bàn . Hắn ngồi cạnh nó. Blux ngồi kế Kin. Kai ở phía đối diện bên cạnh Mind. One.. Two... Three.. . Mọi người cùng bắt tay vào việc... ăn. Cặp Mind- Kai ăn lấy ăn để, đến nỗi bóc tay luôn. Kin nhăn mặt.

- Chú ý hình tượng một chút đi Nhi Nhi.

- Anh không cần khuyên nó đâu. Ăn nhiều cũng tốt mà. Anh cũng nên ăn nhiều một chút.- Blux gắp một miếng tôm bỏ vào chén anh . Kin mỉm cười. (* Ôi sao ta thấy hoa bay phấp phới!*) Mind và Kai chợt nhìn nhau rồi cùng cười nham hiểm. Mind bắt đầu trưng ra bộ mặt không thể nào gian hơn.

- Ai nha, sao tui thấy hoa bay phấp phới !!

( *t/g : Tiểu Nhi nhi, ngươi phải trả tiền bản quyền cho ta đó nha!

U Nhi : Muốn chết? Đồ nhiều chuyện, lo viết đê !* dép bay đầy trời

t/g: Xin thí chủ bình tĩnh, người thông minh là người am thông chữ nhẫn* né

U Nhi : Lảm nhảm mãi, đừng trách bổn cô nương ta tàn nhẫn* le dao

T/g: Ấy đừng manh động, ta viết tiếp mà* mất dạng :v )

- Hey, chướng quá đó Kin- Kai cũng tiếp tay cho nhỏ. Kin tuy hơi ngượng nhưng vẫn chém lại.

- Nhìn hai đứa tâm đầu ý hợp nhỉ? - Thế là anh đã trả đũa bằng một cú quá đẹp. Hai tên loi choi kia cũng im bặt.

Nãy giờ cũng chỉ có 2 người không lên tiếng. Hắn và nó chỉ im lặng ăn. Riêng hắn lẳng lặng ngắm nó. Hắn khá lo khi thấy nó chỉ bới lưng chén. Lát sau, nó bỏ chén đũa đi thẳng lên phòng. Hắn cũng đi theo.

Lên tới phòng nó, cửa không khóa, hắn vẫn dứng ngoài băn khoăn không biết có nên gõ cửa hay không. Chợt, có giọng nói nhỏ nhẹ vang lên từ trong phòng, nghe có vẻ mệt mỏi.

- Vào đi.

Điều này có hơi bất ngờ với hắn . Thứ nhất là vì sao nó biết hắn ở ngoài này, thứ hai là lần đầu tiên nó tự động bắt chuyện. Dù vậy, hắn vẫn bước vào.

Bên trong là một căn phòng có diện tích gần 40 mét , màu chủ đạo là trắng đen và tím nhạt. Đồ đạc trong phòng mẫu mã rất kì lạ, nhưng trông rất tinh tế và đẹp mắt. Đối diện cánh cửa là 1 cái tủ kính khá lớn, bên trong chất toàn bằng khen và huân chương. Cả trăm cái chứ chẵng ít. Nhưng chắc hắn không biết, đây là 1/ 20 số bằng khen huy chương nó có. Ước tính nếu lấy mấy tấm giấy ấy ra mà dán tường thì có thể dán kín 2 cái nhà loại này ( hơi quá !!) .

Ngắm nghía một lúc lâu, hắn mới nhìn thấy nó đang ngồi với cái laptop trên chiếc giường đen trong góc tối nhất của căn phòng. Chả biết nó thay đồ tự khi nào . Hiện giờ nó chỉ 1 cái sơ mi trắng bung 1 cúc trên, quần bò ngắn bó sát và một cái đồng hồ đeo tay bằng bạc. Mái tóc bạch kim cột cao để lộ cái cổ trắng ngần. Cái latop đặt trên cặp đùi trắng, hai tay thoăn thoắc trên hàng phím bạc. Khuôn mặt nghiêm túc nhưng khá mệt mỏi. Đôi mắt màu ruby nhìn chăm chăm vào màn hình, không để ý tới mọi thư xung quanh. Trong căn phòng âm u đáng sợ này, hình ảnh nó hiện lên mờ ảo và có chút gì đó quỷ dị như hớp hồn người ta. Khẽ lắc đầu cho tỉnh táo, hắn bước đến gần nó. Khoảng cách giữa cả hai rút ngắn dần. Từng tiếng bước chân lộp cộp vang lên trong màn đêm. Nó vẫn không mảy may chú ý.

8m... 6m... 4m... 3m... 2m...

PHỤT !!

_____________

* Kounichiwa mina-san ! Chap này có vẻ nhảm. Xin lổi vì đã ra chap trễ, chắc mọi người muốn gạch đá em lắm. Không sao, muốn chọi cứ chọi, em đang cần xây nhà :v

Giỡn chút chơi. Bữa rày cài anime nên quên bén mất. Mong mọi người đừng bỏ truyện của em, tội nghiệp. Em sẽ cố gắng viết chap tiếp nhanh nhất có thể. Bye bye nha mina- san~

Ai da! Quên phén mất, dạo này già ròi, mau quên. Nếu có góp ý gì, mong mọi người cờ -men để em rút kinh nghiệm cho chap tiếp. Bái bai tập hai nha !! ~

* Iris

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.