Ái, Thuyết Bất Xuất Khẩu

Chương 45: Hảo cảm đã đầy




Chủ nhật trở lại võ quán, quét dọn trong ngoài, thu thập những kỹ vật ngày xưa. Qua nhiều năm như vậy, trên gác xếp chất đầy tạp vật, tủ dụng cụ, bát đũa, chăn đệm, TV cũ: “Mẹ, ở đây có vài thứ nên nếm đi thôi…” Cảm thấy có chút mệt mõi, Linh Tĩnh đội mũ, 1 thân trang phục như chiến sĩ thi đua (CN) hướng ra bên ngoài kêu lên.

Đại khái mẹ nàng ko có mặt ở bên ngoài, vì vậy đem Gia Minh gọi tới, đem 1 mớ đồ ra ngoài sân phơi nắng, ko lâu sau, Sa Sa tóc thắc đuôi ngựa, cũng mặc 1 thân trang phục như Linh Tĩnh bước qua hổ trợ. Lúc trước, thích nhất là cái gác xếp nhỏ này, hàng năm cứ mùa hè là ở đây 1 đoạn thời gian, nhìn cảnh vật bên ngoài qua cái cửa sổ nho nhỏ, nghe chuông gió vang lên. Nhưng lúc này cả thảy ko gian đều bị mấy thứ linh tinh chiếm giữ, giường nhỏ cũng bị 1 cái tủ đè lên, nàng chuyển vài thứ, phủi phủi bụi bặm: “Đào Đào, Duẫn Kiệt, còn có Duẫn Đình mà qua, nói ko chừng còn muốn ở trên này, bọn nó cũng thích nhất cái gác xếp này nha.”

Chuyển mấy thứ to lớn ra bên ngoài, đệm chăn các loại cũng bị quăng ra, 1 ít thứ linh tinh bên trong cũng lộ ra, có khung ảnh bị phá vỡ, nhớ lúc nhỏ là dùng để treo tờ giấy khen đầu tiên của nàng, còn có cái TV cũ bị hư mất, mua lúc nào ta, hình như là lúc mùa đông, giá trị lúc đó ko ít tiền: ‘Gia Minh, ba mình mới mua TV mới, buổi tối cùng xem đi.” hình như lúc đó Gia Minh trốn nhà đi rồi bị bắn, ko lâu sau thì mua, qua 1 đoạn thời gian bọn họ lại nhận thức Sa Sa.

“Không biết còn có thể dùng ko…” Sa Sa leo lên, nàng cười rồi nói tới cái TV cũ, sau đó 2 chị em ngồi trên mặt đất treo ghẹo 1 phen, đem dây điện cái TV cắm vào trong ổ nhưng lại ko sáng: “Thật đáng tiếc.”

“Để đem xuống dưới phơi nắng, để xem Gia Minh có sửa dc nó hay ko, chất lượng của nó lúc trước cũng ko tệ.”

Các thứ này nọ dần dần chuyển ra, mấy thứ linh tinh quen thuộc ngày càng nhiều. Mẹ nàng đại khái đã quay lại, trong sân mơ hồ truyền đến âm thanh hàn huyền với Gia Minh: “A… đây là… lúc trước… haha…” nàng quét dọn sàng nhà 1 phen, gác xếp đã lâu ko có người ở, hồi đó thích nằm đây nhìn bên ngoài qua cửa sổ nhỏ, cái chuông gió treo ở chổ kia cũng đã cũ kĩ rỉ sét, ngón tay phẩy động, chuông gió đã ko còn vang. Ngồi bên giường nhỏ chưa có chăn đệm, đại khái chắc là đã ở quen phòng lớn, gác xếp xo với trong ấn tượng đã có phần chật chội.

Bất quá khẳng định mấy đứa nhỏ sẽ thích.

Trong góc còn có mấy cái rương, là mấy thứ đồ vật linh tinh của nàng, Gia Minh cùng Sa Sa chưa có trở lại, nàng tính tiện tay định chuyển ra ngoài. Bất quá, thời gian đã thật quá lâu, rương đã ko còn bền chắc, lúc đưa tay định di chuyển thì đã rớt trên đất, mấy thứ linh tinh hồi nhỏ lăn lốc rơi ra. Các loại trang sức nhỏ, dây thun, cúc áo xin đẹp, tiểu tinh linh Origami (chắc mấy thứ xếp bằng giấy), chai Lavender, tranh mỹ nữ dán tường… đủ thứ…

Nàng cười cười, ngồi xuống gom mấy thứ này lại, lúc này ngẩng đầu lên, phát hiện vài thứ khác đổ ra từ trong rương, đưa tay lấy ra, là 1 cái cặp sách nhỏ, mặt trước dùng chỉ hồng thêu mấy chữ: Hồng Tinh tiểu học, Diệp Linh Tĩnh.

Ha…

Nàng đem những thứ đồ khác lấy ra, mấy thứ này nàng nhớ rất rõ, có cặp sách của nàng, cũng có cặp sách trước kia của Gia Minh, còn có gậy của Sa Sa, tuy là ko đánh nhau nữa, nhưng cũng mua cây gậy bóng chày làm bộ là tịch, trong rương có cả phiếu điểm, bài tập sách vở các loại, nhớ lúc đó Gia Minh toàn là chép bài tập của nàng, sau khi lên sơ trung chia lớp hắn ko chép dc nữa, mình còn hạnh tai lạc họa 1 phen.

Còn có hộp nhạc bị hư dán mấy Trương Đại Đầu (???), lúc đó nàng, Sa Sa, Gia Minh tụm 1 chổ soi mói, đó là lúc học sơ trung, 3 người bọn họ mỗi cuối tuần đến biệt thự nhà Sa Sa ở lại, hệt như đi cắm trại vậy. Bên cạnh 1 cái rương khác còn có 1 vỏ chai rượu, nàng cầm lên ngẫm lại, không khỏi ôm vào trong ngực nở nụ cười, là chai rượu vang lúc đó a, là do Sa Sa tìm về từ trong biệt thự sau đó để tại đây, nếu như ko có cái đêm ngoài ý muốn khi tốt nghiệp trung học, 3 người bọn họ sau này ko biết sẽ biến thành bộ dạng gì nữa. Lúc đó Sa Sa giống như nam hài tử còn nghĩ cách giúp mình theo đuổi Gia Minh… haha, khi đó 3 người đều là tỉnh tỉnh mê mê, ngây thơ chất phác như tờ giấy trắng, sau đó cứ như vậy mà ở bên nhau.

Rồi có thư thông báo của thánh tâm học viện, 3 người thuê nhà ở, đáng tiếc căn nhà 2 tầng kia ko phải là vật vĩnh cửu, dù là kỷ niệm khó quên, nhưng về sau đề phố mở rộng đã bị tháo dỡ. Ngày chuyển đi đó bọn họ còn chụp 1 tấm ảnh trước căn nhà dưới ánh tịch dương, hiện tại còn treo ở trong phòng ngủ. Bất quá nhìn những vụn vặt linh tinh trong rương, lại nghĩ tới tình cảnh lần đầu lúc dọn tới căn phòng kia…

Còn cái thanh kìa khóa ban đầu kia, vừa mới lên sơ trung nàng đã tỉ mỉ chọn lựa cái móc chìa khóa, mặt trên còn có in hình Doraemon, bây giờ 3 cái đều ở đây. Gia Minh là hình Nobita, Sa Sa lấy cái Shizuka (Xuka), nàng thì giữ lấy cái có hình Doraemon, tuy về sau Gia Minh nói Sa Sa hẳn phải là Nobita, hắn nên là Doraemon, còn mình là Shizuka. Ha ha… sao cũng dc… Còn nhớ lúc 3 người chạy đi mua mấy cái mốc chìa khóa là 5 đồng (NDT) 1 cái, vào lúc đó cảm thấy thực là quý, chính mình thì đơn giản ra vẻ tội nghiệp nhỗng nhẽo rồi mè nheo trả giá, đem 3 cái trả còn có 10 đồng, hồi đó bọn họ có thật nhiều kế hoạch, tiền ko đủ dùng nha…

Còn có đồng hồ báo thức xinh đẹp bị hư, 1 cái ống heo tiếc kiệm nho nhỏ, lắc 1 cái bên trong cư nhiên còn có vài tiền xu, vé tàu Tinh Mộng, linh kiện Repeater, băng từ Anh ngữ, laptop ố vàng. Lật ra sau, bên trong cặp còn có tranh dán tường, giấy nháp, bên trên có vài ca từ bài hát, bên cạnh còn có vẽ vài chấm tinh xảo, đóa hoa, mỹ nữ các loại… tựa hồ là làm lúc học sơ trung. Còn có 2 cuốn vở, là sổ sách thu chi khi đó, tùy ý lật ra 1 tờ, trên đó viết: năm 98 ngày 3 tháng 7, nghỉ…, Gia Minh và Sa Sa ăn kem cây 2 đồng, Linh Tĩnh ăn quả Đông 1 đồng, về nhà ăn chực, ko cần mua rau… ban nhạc Khái Niệm diễn xuất… thu nhập…

Phía dưới còn có 1 tấm hình, trên sân khấu 3 quái nhân đeo mặt nạ dưa leo, chuối tiêu, cà tím, Gia Minh quá xấu… kỳ thực ngẫu nhiên có có thêm Huân vào vai khách mời đeo mặt nạ hình trái sầu riêng…

Lại còn có 1 cái búp bê Baby chưa mở hộp, tính cả cái hộp cũng bảo tồn rất tốt, đây là… quà sinh nhật.

Chú Liễu…

Khi đó Liễu Chính ko có khiếu tặng quá gì, chủ yếu là ko biết đưa tăng cho nữ hài món quà gì, lần sinh nhật vào lớp 10 kia, vậy mà lại gọi tiểu đệ đưa đến cái hộp búp bê Baby xinh đẹp này, khẳng định là rất quý giá ah, đoán chừng là gọi đàn em mua 1 món quà sinh nhật thật quý thật xịn mà nữ hài tử ưa thích… Bây giờ nghĩ lại, mũi có hơi xót…

Đủ kiểu, đủ loại linh tinh, cọc cọc kiện kiện, các rất nhiều thứ đã chuyển tới nhà mới bên kia, nhưng cũng có rất nhiều thứ lưu ở chổ này, thời điểm học cấp 3, 3 người tác quái đi chụp ảnh cô dâu, có khi còn đem Gia Minh giả trang thành nữ hài tử, có đôi khi mình và Sa Sa giả trang thành nam hài, ảnh để ở nhà mới. Nhưng những thứ son môi này nọ dùng để trang điểm thì để ở đây. Trước tại hồm thuốc ở nhà cũ, tìm trong đó dc 1 tập bưu thiếp phong cảnh, 1 hòn đá nhỏ xinh đẹp, lúc đó là Gia Minh nói chia tay, mình đi Quế Lâm mua về thứ này làm “lễ vật”… rồi vé máy bay đến Vienna, thư thông báo… toàn những thứ ra bên ngoài rồi giữ lấy, rương hồm thật nhiều, nhưng ko thể giữ lấy hết cảm giác kỷ niệm. Chỉ chốc lát sau, Sa Sa leo lên, cũng ngồi xuống bên cạnh, lẳng lặng nhìn…

Không khí buổi chiều an nhàn thanh thản, lúc Gia Minh lên, 2 đại nữ hài đang ngồi trên sàn bên kia gác xếp, đều mặc trang phục lao động quét dọn, Linh Tĩnh cỡi giầy, trên vớ trắng dính ít bụi bặm, Sa Sa dựa vào vai nàng, trong tay cầm 1 khối lập phương chơi đùa, Linh Tĩnh thì ôm 1 thùng giấy nhỏ, lấy ra mấy thứ bên trong, rồi bỏ qua đống vật phẩm trước mặt. Gò má mỹ lệ của hai người đều là mồ hôi cùng bụi bặm, bây giờ mồ hôi đã khô, còn chút dấu vết lưu lại, tựa như buổi chiều nhiều năm trước, bọn họ đùa giỡn ở chổ này, rồi nghỉ ngơi tại đây, hoặc là tụm lại 1 chổ làm ván cờ vua.

Trước mặt, đủ thứ lớn nhỏ đều dc bày ra, ở giữa là 2 cái cặp sách thuê chữ Hồng Tinh tiểu học, còn thêu cả tên hắn cùng Linh Tĩnh, rồi mấy cây gậy tròn nằm ở bên cạnh, sau đó là các vật linh tinh lớn nhỏ, búp bê vãi, tem sách, mảnh thủy tinh, thiên chỉ hạc (?), sách bài tập, hộp âm nhạc, album ảnh cũ… đủ loại vụn vặt, đếmcũng ko thể rõ ràng, cứ như là 1 tòa núi nhỏ…

Hắn nhìn qua những thứ này thì đã minh bạch, theo sau cười đi tới ngồi xuống nhìn, Linh Tĩnh cùng Sa Sa nhẹ nhàng cầm chặc 1 tay hắn. Cả đời này đã từng trãi qua rất nhiều chuyện, từ lúc quen biết Linh Tĩnh cùng Sa Sa cho tới bây giờ, hắn có rất nhiều ký ức, những ký ức đó là từ khi những thứ này xuất hiện thì mới bắt đầu.

Không lâu sau, Gia Minh cũng ngồi xuống, tựa lưng vào vách tường phía sau, Sa Sa nằm trên đùi hắn, Linh Tĩnh bày xong mọi thứ, ôm thùng giấy rỗng dựa vào vai hắn, an an tĩnh tĩnh, lông mi lay động giống như đã ngủ. Một lúc sau, Gia Minh hình như phát hiện thứ gì, đưa tay duỗi qua.

“A… thì ra mày còn ở chổ này…”

Chuông gió ngoài cửa sổ nhỏ nhẹ nhàng vang lên, 1 vòng hào quang nghiên nghiêng từ đó rọi vào gác xếp, đem mảnh trời đất nho nhỏ này chìm vào sự an tĩnh, hào quang màu vàng ấm, đó là thuộc về ký ức, vĩnh viễn ko phai mờ…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.