Ái Thật Lâu Bằng Hữu

Chương 21




“Không cần biết mẹ trả lời thế nào con cũng không đồng ý. Cuộc sống của con, không do người khác làm chủ.” Anh dứt khoát quyết định, khiến sắc mặt Tân Viên Thường đỏ lên.

Thấy bộ dạng bảo vệ Hạ Băng Khuynh của anh, Tân Viên Thường mới ý thức được vừa nãy mình hồ đồ chút nữa là làm ra chuyện đáng hối hận.

“Xét nghiệm DNA nhất định làm. Nếu là cốt nhục của Nguyệt Sâm, Mộ gia tôi nhất định không bạc đãi cô. Nếu không phải thì nên là Ôn gia nói rõ chuyện này với chúng ta rồi.”

Tân Viên Thường khôi phục lại sự bình tĩnh ngày tháng, lời nói không chút lỗ hỏng.

Sắc mặt Ôn Tử Tích ngưng trọng, nhìn 3 người đối diện.

“Được. Con sẽ đợi câu trả lời của bác gái.” Ôn Tử Tích nhường đường, để 3 người vào.

Chỉ là, 3 người đi vào lại không thấy bóng dáng Mộ Tuyên Nhất đâu.

“Con đâu?” Tân Viên Thường quay người nhìn Ôn Tử Tích.

Ôn Tử Tích chấn động, gấp gáp chạy qua. Thấy trong phòng trống không liền hoảng loạn.

“Hôm nay rõ ràng tôi để con trong phòng, sao biến mất rồi?” Cô gấp gáp chạy loạn trong phòng, tìm ở những chỗ nhỏ không có khả năng giấu người.

Nhìn bóng người đi qua đi lại, Mộ Nguyệt Sâm cảm thấy sắp hoa mắt rồi.

“Dừng lại! Báo cảnh sát trước, để họ dùng cảnh lực tìm đứa nhỏ.” Mộ Nguyệt Sâm là người bình tĩnh nhất.

Anh nói ra cách, Hạ Băng Khuynh lập tức ăn ý lấy điện thoại gọi.

Mà Ôn Tử Tích đứng ở bên, nước mắt lấp lánh, gấp đến sắp khóc ra.

Chỉ là trước nước mắt đó lóe lên tia sáng.

“Chúng ta đi coi camera khách sạn, nói không chừng người phạm tội còn lưu lại chứng cứ.”Cô vừa nói xong liền cảm thấy ánh mắt lạnh lẽo của Mộ Nguyệt Sâm rọi lên người cô.

Cô run rẩy, sau đó khôi phục lại bình thường.

“Nếu để tôi phát hiện cô làm trò ở trong đó, cô tiêu rồi.” Mộ Nguyệt Sâm bước ra, Tân Viên Thường cùng Ôn Tử Tích theo sau.

Tuy nhiên Hạ Băng Khuynh vẫn đứng tại chỗ cũ, ngây người, không nói, cũng không đi.

Camera

2 chữ này, Mộ Nguyệt Bạch trước đó nhấn mạnh nhiều lần với cô.

Sao cô cảm thấy bản thân như đi vào bẫy rồi.

Cái bẫy này, người bị hại là mình.

“Hạ tiểu thư, sao cô không đi?” Ôn Tử Tích nhắc nhở, khiến cô bừng tỉnh.

Đáp 1 tiếng rồi cùng mọi người rời đi.

Trong thang máy, 4 người im lặng.

Nhưng Ôn Tử Tích như cố ý nói chuyện với Hạ Băng Khuynh.

“Hạ tiểu thư, vừa nãy sau khi nghe chữ camera liền ngây người. Trong đó có phải có ẩn tình gì?”

Ôn Tử Tích nhìn cô như có chút nghi ngờ.

Hạ Băng Khuynh mím môi không muốn quan tâm cô.

Ôn Tử Tích bị lờ đi, không chút không vui nào, ngược lại nói: “Nhưng bây giờ tôi cảm thấy có chút kì lạ, tại sao Hạ tiểu thư hôm nay lúc tìm tôi lại nhất định phải đi cầu thang? Không lẽ là có âm mưu?”

Câu này vừa nói ra, Mộ Nguyệt Sâm và Tân Viên Thường bất giác nhìn Hạ Băng Khuynh.

Một người nghi ngờ cô tìm Ôn Tử Tích lúc nào.

Một người nghi ngờ sao cô lại đi cầu thang.

Tim Hạ Băng Khuynh hừ lạnh mấy tiếng, cuối cùng ý thức được tại sao.

Xem ra, Mộ Nguyệt Bạch lại chơi cô rồi.

Cái gì mà không nên xuất hiện ở camera, bây giờ nghĩ lại hoàn toàn là vì giúp Ôn Tử Tích tìm ra động cơ và chứng cứ.

A, cô thật ngốc, lại lần nữa tin Mộ Nguyệt Bạch.

- -------- ----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.