Ai Nói Thế Thân Không Có Tình Yêu?

Quyển 1 - Chương 9-4




Chỉ nghe tiếng ‘ phốc ’ vang lên, U Minh Linh Bức bị Diệp Dương Thành kẹp cổ rú lên thê lương thảm thiết:

- Chít chít chít chít ~

Cánh bằng thịt bị thương, thân thể U Minh Linh Bức mất đi cân đối, nó lao từ không trung xuống như đạn pháo.

Mà cùng lúc đó, Diệp Dương Thành một đao đánh rơi một con U Minh Linh Bức, hắn lại vung dây xích lên, khóa chặt lấy con U Minh Linh Bức còn lại, hắn kéo mạnh khóa sắt một cái, cuối cùng kéo con U Minh Linh Bức kia xuống vài mét, sau đó hắn lại nhảy lên lưng con U Minh Linh Bức này.

Tất cả những hành động này chỉ diễn ra trong nháy mắt, đám Thần Hoàng trong máy phi hành trợn mắt há hốc mồm! Phương thức chiến đấu của Diệp Dương Thành chính là dùng mạng tương bác, càng mạo hiểm, càng khó chơi hơn,

- Ta biết con U Minh Linh Bức kia đi đâu rồi!

Nhìn qu Diệp Dương Thành đang khống chế U Minh Linh Bức, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng lẩm bẩm, nói:

- Thì ra cũng có thể dùng phương thức này tác chiến... Có thể nói là chưa từng có.

- Nếu như không phải lão sư dạy hắn, như vậy, hắn quả thực là thiên tài!

Lưu Dịch Tư Thần Hoàng tán thưởng một tiếng, mà không có bất kỳ người nào đi phản bác, cho dù là Ma Nhĩ Khắc Thác không quan tâm Diệp Dương Thành cũng không tự chủ gật đầu.

Mười chín Thần Hoàng đều là cường giả thân kinh bách chiến, đưong nhiên biết rõ, muốn như Diệp Dương Thành ở trên không trung săn giết U Minh Linh Bức, trừ phán đoán chính xác ra còn phải có đủ dũng khí.

Hiện tại Diệp Dương Thành giống như diễn viên ba lê nhảy trên dây cáp, hơi không cẩn thận là tan xương nát cốt, cần dũng khí to lớn.

Hơn nữa bọn họ không thừa nhận cũng không được, Diệp Dương Thành dùng biện pháp này đối phó dị thú quả thực là ý nghĩ hão huyền, nhưng lại có hiệu quả thiết thực...

Mười chín Thần Hoàng trong máy phi hành không tiếc lời tán thưởng, nhìn xem con U Minh Linh Bức cuối cùng bị Diệp Dương Thành khống chế.

Mà Diệp Dương Thành đứng trên lưng con U Minh Linh Bức cuối cùng tương đương im lặng, hắn nhìn chằm chằm vào dây xích, sau đó nhìn qua máy phi hành tử kim bên kia quát:

- Trên bảy mươi mét, trái ba mươi mét, nhanh!

- Ah ah nha...

Nghe được Diệp Dương Thành hô, phi công trong phòng điều khiển kịp phản ứng, tranh thủ thời gian đáp ứng, bắt đầu điều khiển máy phi hành bay tới phương vị Diệp Dương Thành vừa nói.

Ước chừng ba mười giây đồng hồ sau, máy phi hành xuất hiện ở vị trí Diệp Dương Thành chỉ định, cùng lúc đó, Diệp Dương Thành đứng trên lưng U Minh Linh huyễn hóa quang đao, một đao chém vào cánh phải của U Minh Linh Bức này.

Phốc ~!

- Chít chít chít chít ~!

Con U Minh Linh Bức cuối cùng hét lên thảm thiết, thân hình khổng lồ sau khi mất đi cân đối lại từ không trung hai ngàn mét lao xuống đất, cho dù không mất mạng cũng trọng thương không nhẹ.

Hơn nữa sau khi mất đi ưu thế phi hành, U Minh Linh Bức mất đi năng lực công kích, mặc cho người ta chém giết.

Phanh ~

- Cảm tạ Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ cứu mọi người chúng ta!

Nói ra câu sau cùng, mấy ngàn người hô to trở nên rõ ràng, hiệu quả thính giác vô cùng rõ ràng.

Nhìn qua các Thần Vương và võ giả thập cấp cảm tạ Diệp Dương Thành, đám người Mễ Lệ Tư Thần Hoàng sắc mặt không tốt lắm, cuối cùng cũng chỉ có thể nhún nhún vai nhìn nhau cười, nhưng không biết cười cái gì.

Không hề nghi ngờ, trải qua chuyện nầy làn, Diệp Dương Thành trong mắt Thần Hoàng, Thần Vương thậm chí là võ giả thập cấp có được danh vọng cực kỳ cao siêu, đây tuyệt đối là chuyện tốt, thực tế đối với Diệp Dương Thành mà nói, đây là chuyện cầu còn không được.

- Chuẩn bị một chút, nên xuất phát.

Ngay lúc Diệp Dương Thành cùng rất nhiều Thần Vương nói đùa với nhau, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng giống như quỷ mị xuất hiện bên cạnh Diệp Dương Thành, nhìn hắn nói:

- U Minh Linh Bức cũng đã đến, nói rõ Tất Tất Lạp đã triệu hoán các bộ hạ của nó, trận chiến này rất mãnh liệt.

Nghe được Mễ Lệ Tư lời nói, Diệp Dương Thành nghiêng đầu nhìn qua nàng một cái, bỗng nhiên linh cơ khẽ động xoay người sang chỗ khác, giơ tay phải lên nắm thành nắm đấm, hô to:

- Vì tự do, giết!

- Vì tự do, giết!

Tiếng gầm vang vọng mấy chục dặm, Diệp Dương Thành phúc chí tâm linh rống to một tiếng, cơ bản xác định địa vị của hắn trong lòng của các Thần Vương, võ giả thập cấp.

Nhìn thấy có rất nhiều người ủng hộ Diệp Dương Thành, Lý Chấn Hùng, Lưu Dịch Tư mấy vị Thần Hoàng sắc mặt xem như bình thường, mà Ma Nhĩ Khắc Thác Thần Hoàng với tư cách là nghị viên tối cao của hiệp hội lính đánh thuê tự do thì sắc mặt khó coi hơn nhiều, Diệp Dương Thành đột nhiên xuất hiện chẳng khác nào cướp đi địa vị của hắn.

Nhưng Ma Nhĩ Khắc Thác Thần Hoàng cũng không có ngu ngốc bạo phát vào lúc này, hắn chỉ nhìn qua Diệp Dương Thành, giọng nói tăng thêm vài phần, nói ra:

- Chư vị dũng sĩ, Tất Tất Lạp đã xuất hiện tại ngoại ô phía bắc vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc, là lúc chúng ta xuất hiện rồi.

- Lên đường đi!

Diệp Dương Thành nói ra, xung phong chạy như bay tới vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc, thân thể hóa thành lưu quang, tốc độ nhanh kinh người.

- Hắn sao có thể nhanh như vậy?

Mắt thấy thân ảnh Diệp Dương Thành lóe lên rồi biến mất, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng kinh ngạc nhìn qua hướng Diệp Dương Thành biến mất, sau đó theo sau.

Mười chín vị Thần Hoàng, bốn ngàn ba trăm bảy mươi chín vị Thần Vương, hai ngàn bảy trăm chín mươi ba võ giả thập cấp, tổng số đạt tới hơn tám ngàn cường giả, cứ như vậy đi theo Diệp Dương Thành đi tới vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc.

Mà cùng lúc đó, ngoại ô phía bắc vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc có bốn mươi máy phi hành to lớn như núi đang bay cách mặt đất một ngàn mét, đạn pháo từ trong máy phi hành bắn ra như mưa, bắn vào dị thú to lớn trước mặt.

Tất Tất Lạp toàn thân có lân phiến màu đỏ bao phủ, toàn thân có ánh lửa màu đỏ tím kinh người, lấy nó làm trung tâm, phạm vi mấy trăm cây số biến thành than cốc, càng làm cho người ta giật mình.

Rống ~ ngang!

Tất Tất Lạp to lớn như núi, thân hình khổng lồ đứng thẳng, nương theo tiếng gầm giận dữ, sóng sâm khuếch tán ra chung quanh, không gian trở nên vặn vẹo.

- Đáng chết, súc sinh này lại ra chiêu đó!

Trong phòng điểu khiển một chiếc máy phi hành trên đầu Tất Tất Lạp, một nam tử chừng ba mươi nhìn thấy hành động của Tất Tất Lạp thì sắc mặt đại biến, chửi một câu, hai tay hóa thành tàn ảnh di động nhanh trên bàn phím điều khiển.

- Đáng chết!

Bên tai hắn không ngừng nghe báo cáo vang lên, sắc mặt phi công biến đổi lớn, hắn vỗ mạnh vào bàn điều khiển, sau đó...

Oanh!

Máy phi hành hình tròn rộng hai trăm bảy mươi mét lập tức tan nát.

Ngay vào lúc Tất Tất Lạp trùng kích máy phi hành này, các máy phi hành còn lại đã có chuẩn bị, năng lượng pháo trên máy phi hành bắn ra như mưa...

Ầm ầm...

Tiếng nổ kinh thiên vang vọng các nơi.

Đôi mắt của Tất Tất Lạp đỏ ngầu nhìn qua các máy phi hành chung quanh, chỉ thấy nó hơi cúi người xuống, chân sau thô to giẫm lên mặt đất, thân hình khổng lồ dường như có dấu hiệu co rút lại..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.