Ai Nói Thế Thân Không Có Tình Yêu?

Quyển 1 - Chương 7-4




- Dựa vào nguyên tắc công bằng, công chính, công khai.

- Ta Mễ Lệ Tư và Lewis Thần Hoàng, Lý Chấn Hùng Thần Hoàng cùng chứng kiến.

- Lần này kết quả đối chiến Thần Vương sách trên đỉnh núi Tác Qua Lạc trải qua nhiều lần xác nhận hữu hiệu, hiện tại ta tuyên bố.

Sắc mặt Mễ Lệ Tư Thần Hoàng rất nghiêm túc, lúc này lỗ tai của vô số người trên Vũ Không đại lục đều dựng đứng lên, Sanchez đang nóng lòng chờ đợi kết quả, cũng đã lộ ra nụ cười, một loại nụ cười tự tin tuyệt đối.

Dừng lại ước chừng năm giây, cuối cùng Mễ Lệ Tư Thần Hoàng mới tuyên bố:

- Lần này người thắng sau đối chiến Thần Vương sách trên đỉnh núi Tác Qua Lạc là... Diệp Dương Thành Thần Vương của hiệp hội dong binh tự do!

Theo kết quả cuối cùng được tuyên bố, toàn thế giới cũng yên tĩnh.

Mọi người ngơ ngác nhìn màn ảnh, có một số người thậm chí theo bản năng giơ tay lên vỗ vỗ đầu mình, cho là mình nghe nhầm!

Mễ Lệ Tư Thần Hoàng bệ hạ, nàng mới vừa tuyên bố cái gì? Nàng có biết mình đang nói gì không? Diệp Dương Thành thắng? Điều này sao có thể?

Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi liền có vô số tiếng chất vấn vang lên khắp Vũ Không đại lục, mọi người quả thực không thể tin được lỗ tai của mình!

Giờ khắc này, không biết có bao nhiêu chiếc chén rơi xuống mặt đất, cũng không biết có bao nhiêu chiếc xe phi hành xảy ra va chạm kịch liệt trong thành phố.

Thậm chí ngay cả chén trà mây mù trên tay Hách Nhĩ Nam Đa cũng rơi xuống đất, cũng không thể lập tức phản ứng, hắn chỉ trợn trừng cặp mắt của mình sắc mặt không thể tin!

- Thắng?

Hách Nhĩ Nam Đa rù rì nói:

- Chuyện này... không thể nào!

- Thắng? Làm sao có thể thắng được chứ?

Martinez cũng sửng sốt, hắn có chút luống cuống chân tay nghĩ đến, đây không phải là trao đổi lợi ích xấu xa, hèn hạ chứ? Nhưng hắn rất nhanh phủ nhận ý nghĩ của mình bởi vì... chuyện này căn bản không thể phát sinh! Nói cách khác, ông chủ của hắn thật sự giống như đã thắng...

Martinez ngây người trong chốc lát, sau đó lộ ra nụ cười vô cùng hạnh phúc, nghĩ đến:

- Từ sau ta không cần quấn quýt gì nữa!

- Ta không nghe lầm chứ?

Cùng một thời gian, bên trong cung điện ở đế đô Solo đế quốc, Solo Saatchi cũng vô cùng kinh ngạc quay đầu nhìn nhi tử của mình, hắn cho là lỗ tai của mình có vấn đề.

Diệp Dương Thành, thật sự thắng?

Chuyện này không thể nào! Nụ cười trên mặt Sanchez sau tuyên bố kết quả trong nháy mắt ngưng lại, hắn nổi giận đùng đùng tiến lên một bước, hô lớn:

- Hắn làm sao có thể thắng? Ta không tin!

Ngàn tỷ ánh mắt theo dõi sát sao nhất cử nhất động ở hiện trường, đòn công kích cuồng bạo kinh thiên động địa lúc trước của Sanchez đã để lại ấn tượng vô cùng khắc sâu, không ai tin tưởng Diệp Dương Thành có thể thuận lợi né tránh dưới công kích như vậy, càng không có ai tin tưởng... Diệp Dương Thành có thể thắng!

Sanchez không tin, đánh chết hắn cũng không tin, kết quả vốn đã kết thúc, lại xảy ra nghịch chuyển buồn cười như thế, hắn thất bại? Bại bởi một Thần Vương một triệu tỷ mới tấn thăng có cường độ năng lượng thấp hơn hắn hơn một ngàn tám trăm triệu? Nói đùa gì vậy?!

Trong lòng hắn làm thế nào cũng không muốn tin kết quả mà Mễ Lệ Tư Thần Hoàng công bố, so với chất vấn, hắn tin tưởng Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nhất thời nói sai, nói nhầm tên Sanchez thành Diệp Dương Thành.

Nhưng Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đối mặt với chất vấn của Sanchez, chỉ cười nhạt, nói ra một câu khiến cho mọi người dại ra:

- Kết quả đã định, đừng làm ồn.

Trên trán Sanchez toát ra ba đường hắc tuyến, câu trả lời hời hợt của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, khiến cho hắn cảm nhận được một loại khuất nhục và đè nén trước nay chưa từng có, hắn túm tay thành quả đấm, như một con dã thú bị thương gầm lên:

- Diệp Dương Thành, ngươi ăn gian!

- Gian cái đầu cha ngươi!

Diệp Dương Thành đứng phía sau nham thạch ở xa lập tức mở miệng phản bác, cũng nhẹ nhàng nhảy từ phía sau nham thạch ra ngoài, không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của Sanchez, nói:

- Nếu như không phải ba vị Thần Hoàng xuất thủ ngăn cản, ngươi nghĩ ngươi còn có thể tiếp tục ở nơi này kêu gào sao? Ngươi nghĩ ngươi còn có thể còn sống đứng ở chỗ này giống như một con khỉ làm trò cho người ta thưởng thức sao?

- Lão tử không đánh cho ngươi tàn phế, đánh chết ngươi, ngươi nên trở về thắp nhang khấu tạ mười tám đời tổ tông nhà ngươi, ngươi còn có mặt mũi ở chỗ này kêu loạn lên sao?

Diệp Dương Thành không chút lưu tình, khinh bỉ nói:

- Ngươi có còn phong độ và khí phách lúc này hay sao?

Sanchez sững sờ, ngẩn người nhìn Diệp Dương Thành vẫn vui vẻ từ phía sau nham thạch nhảy ra, trong lúc nhất thời căn bản không cách nào tiếp nhận hiện thực tàn khốc như thế.

Lúc này, Lý Chấn Hùng Thần Hoàng cũng tiến lên một bước, thản nhiên nói:

- Kết quả đã xác nhận, không có nhầm lẫn, lần đầu tiên là ta xuất thủ cứu ngươi một mạng, lần thứ hai lại là Mễ Lệ Tư Thần Hoàng và Lewis Thần Hoàng cùng xuất thủ cứu ngươi, điểm này tất cả Thần Vương ở đây đều có thể làm chứng.

Nói tới đây Lý Chấn Hùng Thần Hoàng khẽ xoay người sang chỗ khác, nói hỏi hơn hai mươi Thần Vương ở phía xa:

- Sanchez Thần Vương hai lần bị thua, các ngươi đều thấy rõ ràng chứ?

Một đám Thần Vương vây xem nghe được hỏi thăm của Lý Chấn Hùng Thần Hoàng, không khỏi đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng bọn họ đều nhất tề gật đầu đáp:

- Thấy rõ ràng, Sanchez Thần Vương quả thật thua.

Ba vị Thần Hoàng, hai mươi bảy vị Thần Vương cùng làm chứng bảo đảm, chứng tỏ tính xác thực của chuyện này không phải bàn đến nữa!

Sanchez thua, Diệp Dương Thành thắng, Sanchez thua thảm hại, Diệp Dương Thành thắng gọn gàng dễ dàng! Bắt đầu từ hôm nay, bắt đầu từ hiện tại, lịch sử của Vũ Không đại lục đã hoàn toàn bị sửa đổi!

Không có ai đi chú ý đến oán hận và mất mát của Sanchez, trên mặt Mễ Lệ Tư Thần Hoàng lộ ra nụ cười ấm áp, nàng nhẹ giọng nói:

- Mời Diệp Dương Thành Thần Vương lên đài, tiếp thu vật đặt cược của Sanchez Thần Vương.

Trên bầu trời những chiếc phi cơ trinh sát không người lái, dưới sự khống chế của mọi người, vội vàng nhắm ngay ống kính về phía Diệp Dương Thành đang tung người nhảy lên đài cao, tựa hồ như tất cả quang huy đều chiếu rọi trên người Diệp Dương Thành.

Lúc này Sanchez Thần Vương làm người thất bại, chỉ oán hận nhìn Diệp Dương Thành một cái, sau khi nặng nề hừ lạnh một tiếng, liền xoay người đi xuống núi.

Nhưng lúc này hắn muốn đi cũng đi không được, bởi vì một phần lực chú ý của Diệp Dương Thành vẫn phân tán trên người hắn, nhất cử nhất động của hắn cũng không thể tránh được chú ý của Diệp Dương Thành.

Lúc này thấy Sanchez thua muốn rời đi, hắn làm sao có thể để cho người kia dễ dàng rời đi như thế?

- Ta nói, Sanchez Thần Vương miện hạ tôn quý, hiện tại ngươi không phải muốn bỏ chạy chứ?

Diệp Dương Thành có chút thú vị kêu hắn:

- Cầm được thì cũng buông được, làm một vị Thần Vương một triệu tỷ có địa vị cao quý, ngươi không phải muốn trốn nợ chứ?

Cả người Sanchez Thần Vương đều cứng đờ, mọi ống kính đều đang hướng lên người Sanchez, cho đến lúc này, mọi người mới hồi tưởng lại vật đặt cược của Diệp Dương Thành và Sanchez!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.