Ai Nói Thế Thân Không Có Tình Yêu?

Quyển 1 - Chương 3-2




Cho nên, Sanchez ôm theo mong đợi rời đi, còn Diệp Dương Thành và Hách Nhĩ Nam Đa cùng tiến vào một gian phòng gần đó, vừa tiến vào phòng, Hách Nhĩ Nam Đa liền bật cười nói:

- Tỷ lệ nắm chặt năm ngày sau, có lẽ không vượt qua 80% chứ?

Sự kiện Thần Vương sách và đánh cuộc dị thú đã hoàn toàn cho Hách Nhĩ Nam Đa thấy được thủ đoạn của Diệp Dương Thành, cũng biết nếu như không nhất định nắm chặc..., Diệp Dương Thành chắc sẽ không đề xuất điều kiện như vậy.

Cho nên lần này, Hách Nhĩ Nam Đa cũng không đi chất vấn quyết định của Diệp Dương Thành, mà thần sắc dễ dàng cười nói:

- Sanchez Thần Vương dáng thương, ta thậm chí cảm giác hắn đã thành con rối trong tay ngươi.

- Ta không có ý định thật biến hắn thành con rối.

Diệp Dương Thành nghe được lời nói của Hách Nhĩ Nam Đa..., chẳng chỉ cười một cái ngồi xuống ghế sa lon, sau đó đưa hai tay ra sau đầu, tựa vào ghế sa lon nói:

- Chẳng lẽ ngươi không phát hiện tính cách của Sanchez Thần Vương có chút cổ quái hay sao?

- Sao?

Hách Nhĩ Nam Đa kỳ quái nhìn Diệp Dương Thành, hỏi:

- Có gì kỳ quái?

- Hai ngày trước ta có xem qua một số tư liệu về Sanchez Thần Vương.

Diệp Dương Thành nói:

- Phát hiện trước khi hắn trở thành Thần Vương, từng là một người có phẩm đức tương đối khá, thậm chí mấy lần thú họa trong thành còn cứu vớt dân chúng mấy thôn, một mình xông vào trong thú triều.

- Sanchez khi đó có thể xem là một thanh niên vô cùng nhiệt huyết, trung nghĩa, dũng cảm, đây tuyệt đối là một người tốt, ít nhất lúc ấy là như vậy. Nhưng kể từ khi hắn đột phá giới hạn cấp mười trở thành Thần Vương tới nay, trong thời gian mấy ngàn năm xảy ra thay đổi lớn cỡ nào? Người thanh niên trung nghĩa, dũng cảm, nhiệt huyết ban đầu dần dần biến thành một tên khốn khiếp tham lam, táo bạo, lòng đầy oán hận!

- Là nguyên nhân gì khiến hắn xảy ra thay đổi cực lớn như thế?

Diệp Dương Thành nói rất chân thành:

- Ta muốn tìm được đáp án trên người hắn, hắn là một ví dụ vô cùng điển hình.

- Ách...

Hách Nhĩ Nam Đa hiển nhiên không ngờ Diệp Dương Thành hạ bộ Sanchez, là vì mục đích như vậy, sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, hắn liền bật cười nói:

- Cái này có gì kỳ quái chứ? Thời gian mấy ngàn năm đủ để thay đổi bất cứ người nào, huống chi là một vị Thần Vương một triệu tỷ có hơn hai vạn tử tôn tộc nhân? Bản thân ta cảm thấy cái này rất bình thường.

- Vậy tại sao các Thần Vương đều muốn sử dụng thuốc trấn định hoặc là trà xanh mây mù?

Diệp Dương Thành cân nhắc trong lòng một phen, cuối cùng vẫn đi thẳng vào vấn đề nói:

- Bởi vì sau khi các Thần Vương đột phá cấp mười, sẽ từ từ chịu ảnh hưởng của thú hạch, mà loại ảnh hưởng này không cách nào tiêu trừ, chỉ có thể thông qua dược vật tiến hành áp chế! Nếu có một ngày, các Thần Vương, Thần Hoàng của Vũ Không đại lục có thể thoát khỏi loại cục diện lúng túng và nguy hiểm này, ta tin tưởng chuyện này là một hảo sự cực lớn đối với cả Vũ Không đại lục.

- Lão sư ta từng nghiên cứu rất nhiều tình huống như thế, cũng từ từ tìm được một số biện pháp.

- Ta hy vọng có thể thông qua Sanchez Thần Vương tìm được biện pháp giải quyết cuối cùng!

Diệp Dương Thành đem vọng tưởng vô sỉ của mình giả dạng làm một kính dâng vĩ đại, hắn đứng dậy nói:

- Các Thần Vương, Thần Hoàng nên là tồn tại vĩnh sinh bất tử!

Hách Nhĩ Nam Đa có chút phát mộng, cuối cùng không đồng ý với lý tưởng của Diệp Dương Thành, cũng không đả kích nhiệt huyết của Diệp Dương Thành, hắn chỉ chuyển dời đề tài:

- Không nói cái này nữa, bây giờ ta muốn biết, ngươi định xử lý thi thể con Khiếu Thiên Thư như thế nào?

Là con Hoàng cấp mười hai đầu tiên bị chém giết trong lịch sử Vũ Không đại lục, giá trị thi thể của con Khiếu Thiên Thư này hiển nhiên khó có thể tính ra.

Sau khi nghe được hỏi thăm của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành không do dự gì nữa, nói thẳng:

- Ta sẽ lấy thú hạch của Khiếu Thiên Thư, về phần xử lý thi thể..., ngươi có hảo ý gì không?

- Thú hạch dĩ nhiên là của ngươi, về phần thi thể, ta hi vọng ngươi có thể giao cho hiệp hội dong binh tự do tiến hành xử lý.

Hách Nhĩ Nam Đa trầm ngâm một phen, nói:

- Bình thường thi thể của Thú Vương cấp mười một, giá trị từ mười ba tỷ tới mười lăm tỷ tiền Vũ Không, hơn nữa còn là toàn bộ.

- Con Khiếu Thiên Thư này đã không còn đầu, con ngươi và bộ não rất trân quý cũng không còn.

- Như vậy đi, ta trả cho ngươi ba mươi tỷ tiền Vũ Không mua thi thể con Khiếu Thiên Thư này, giá tiền này không phải là thấp.

- Được.

Diệp Dương Thành cũng không có nhiều mong đợi, trực tiếp đứng dậy cười nói:

- Ba mươi tỷ thì ba mươi tỷ, thi thể Thú Hoàng giao cho hiệp hội xử lý cũng không thành vấn đề, nhưng ta cần thú hạch Thú Vương...

- Lại có bốn vị Thần Vương liên lạc với ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau năm giờ là có thể nhận được thêm năm tới bảy miếng thú hạch Thú Vương.

Hách Nhĩ Nam Đa nói:

- Đến lúc đó ta sẽ trực tiếp đưa tới cho ngươi.

- Hai mươi bảy cộng thêm năm... Ba mươi hai miếng rồi!

Diệp Dương Thành vui mừng, lộ ra nụ cười:

- Tốt, vậy thì làm phiền ngươi.

Hách Nhĩ Nam Đa dù sao cũng là lão thủ lo liệu công việc hàng ngày ở hiệp hội dong binh tự do, ở một số phương diện lộ ra tài năng quả thật làm cho Diệp Dương Thành hơi bị ghé mắt, đáng tiếc đây không phải là loại nhân tài mà hắn muốn....

Một mình ở trong phòng nghỉ ngơi hơn bốn giờ, Hách Nhĩ Nam Đa liền mang theo sáu miếng thú hạch Thú Vương mới thu mua xuất hiện trong phòng Diệp Dương Thành, trực tiếp giao cho Diệp Dương Thành sáu miếng thú hạch Thú Vương, đồng thời nói:

- Vừa rồi mấy vị Thần Hoàng có hỏi tới chuyện Thú Hoàng.

Diệp Dương Thành nghe thế chỉ hơi sửng sờ, tiếp theo giống như không có chuyện gì cười cười, gật đầu nói:

- Thú hạch ta còn thiếu rất nhiều, tiếp tục thu mua đi, tiền mua vẫn như cũ.

- Ách

Hách Nhĩ Nam Đa có chút phát mộng, hắn sửng sốt một lúc lâu mới hỏi:

- Ngươi không muốn biết mấy vị Thần Hoàng nói cái gì sao?

- Biết rồi có thể làm gì, không biết thì phải làm thế nào đây?

Diệp Dương Thành thấy buồn cười nói:

- Cần lãng phí thời gian ở mấy chuyện thế này làm gì? Ừ, thú hạch ta sẽ mang đi, lần này ta đại khái sẽ ra ngoài khoảng bốn năm ngày, tiền lời sau khi xử lý thi thể con Thú Vương và Thú Hoàng kia, trực tiếp gửi vào tài khoản của ta là được.

Nói xong lời này, Diệp Dương Thành đã cất sáu miếng thú hạch Thú Vương trong suốt vào trong không gian thứ nguyên, đồng thời rời khỏi phòng.

Hách Nhĩ Nam Đa không ngờ Diệp Dương Thành lại đi dứt khoát như vậy, nhìn thấy Diệp Dương Thành muốn rời khỏi phòng, hắn cũng không nhịn được nói:

- Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nói đã quá khinh thường ngươi, thi thể con Thú Hoàng kia mặc dù không có đầu, nhưng dù sao thi thể vẫn còn, điểm tích lũy sẽ hạch toán vào giết Thú Hoàng.

- Cộng thêm con ngươi của Liệt Thiên Miếng, điểm tích lũy dong binh của ngươi đã vượt qua hai trăm vạn, có thể tấn chức hồng chương dong binh tự do rồi, dựa theo quy củ đặc quyền của Thần Vương cấp một, ngươi hiện tại cũng là thái chương rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.