Ai Nói Thế Thân Không Có Tình Yêu?

Quyển 1 - Chương 13-1




Bốn Thần Hoàng tấn công một Thần Hoàng bị thương nghiêm trọng mạnh nhất, cho dù giết không chết, muốn chạy trốn cũng hoàn toàn không có vấn đề, huống chi, bốn Hắc bào nhân này còn nắm giữ ẩn thân thuật!

Bốn người từ mặt đất nhảy lên cái bàn tròn, khi một số Nghị viên Thần Hoàng đang tính toán động thủ, bọn họ lại hoảng sợ phát hiện, bốn Hắc bào nhân này tựa hồ đã biến mất...

- Đáng chết, chuyện gì xảy ra vậy?

Các nghị viên Thần Hoàng trợn tròn mắt, cảnh tượng ly kỳ như thế vốn đã vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của bọn họ, bốn người sống tự nhiên biến mất?

- Nguy hiểm!

Đối lập với mười hai nghị viên Thần Hoàng này, Diệp Dương Thành cũng coi là người có kiến thức rộng rãi, nhìn thấy bốn Hắc bào nhân một lần nữa ẩn thân, trong lòng hắn liền quýnh lên, quát nữ Thần Hoàng kia:

- Kiếm quang từ trái sang phải, hướng về phía trước bảy mươi lăm độ, đâm mau!

Nữ Thần Hoàng trong lúc nhất thời cũng có chút hoảng sợ, sau khi nghe thấy tiếng hô của Diệp Dương Thành, không chút suy nghĩ cứ dựa theo lời nói của Diệp Dương Thành, cầm trong tay kiếm quang, hung hăng đâm tới!

Kết quả chính là...

- Đang đang đang đang ~!

Liên tiếp bốn tiếng vang kim khí đụng nhau, vang lên trên đỉnh Tự Do, bốn Hắc bào nhân không biết từ khi nào đã lặn tới trước mặt nữ Thần Hoàng, nếu không phải Diệp Dương Thành nhắc nhở kịp thời, sợ rằng vị nữ Thần Hoàng này đã bỏ mạng ở đây.

Kinh biến như thế khiến hơn mười vị nghị viên Thần Hoàng đều biến đổi sắc mặt, bọn họ hết sức rõ ràng, nếu như bốn Hắc bào nhân kia muốn ám sát bất kỳ người nào đó trong bọn họ, ngoại trừ Diệp Dương Thành, kết quả chờ đợi bọn họ cũng chỉ có một!

- Giết bọn họ!

Sau khi nhận ra điều này, ý nghĩ của mười hai vị nghị viên Thần Hoàng đồng loạt thống nhất, bất luận sử dụng thủ đoạn gì, nhất định phải giết chết bốn tên gia hỏa khủng bố này!

Nhưng sau khi nghe thấy tiếng la thống nhất của mấy vị Thần Hoàng, Diệp Dương Thành lại bắt được một cơ hội sắp biến mất, vừa mãnh liệt vọt tới phía bốn Hắc bào nhân trước mặt nữ Thần Hoàng, vừa quát:

- Đừng giết bọn họ, lưu lại người sống!

Đây là một lần kinh biến, nhưng nếu có thể bắt sống bốn Hắc bào nhân này, đồng thời lôi được chút gì đó từ trong miệng của bọn hắn, mới là kết quả tốt nhất, giết bọn họ, cái gì cũng không biết, suy đoán sẽ lung tung.

Vì vậy, bắt giữ bốn nam tử hắc bào này mới là lựa chọn tốt nhất.

Trong khi nói chuyện, Diệp Dương Thành cũng đã nhào tới phía sau bốn Hắc bào nhân, trong tay cầm trường thương do cực quang thuần túy tạo thành, quét tới chân bốn Hắc bào nhân.

Nhưng khi nhìn thấy sắp sửa đắc thủ, bốn Hắc bào nhân lại một lần nữa biến mất, hơn nữa dùng tốc độ như tia chớp vây quanh phía sau Diệp Dương Thành, tiếp theo phản thủ thành tấn công.

- Cẩn thận!

Nhìn thấy bốn Hắc bào nhân bỗng nhiên hiện phía sau Diệp Dương Thành, hẳn là muốn một lần nữa xuất thủ ám sát Diệp Dương Thành, nữ Thần Hoàng được Diệp Dương Thành cứu một mạng lập tức hô lên:

- Bọn họ đến phía sau ngươi rồi!

Trên thực tế, khi nữ Thần Hoàng vừa hô lên “cẩn thận”, Diệp Dương Thành đã cảm nhận được ba động khí lưu mãnh liệt phía sau, còn khi nữ Thần Hoàng hô lên hai chữ “bọn họ”, bốn Hắc bào nhân cũng đã một lần nữa phát động công kích.

Ở loại thời khắc nghìn cân treo sợi tóc này, tốc độ chắc chắn biến thành pháp bảo khắc chế đối phương, một khi Quy Nhất thân thuật thi triển, cả người Diệp Dương Thành sẽ biến thành một dãy tàn ảnh, hoặc ngã, hoặc cúi, hoặc nghiêng, vô số bóng dáng giống như thật thể phân thân, diễn dịch ra khỏi quỹ tích hành động của Diệp Dương Thành.

Bốn Hắc bào nhân cũng bị tốc độ kinh khủng của Diệp Dương Thành hù sợ hết hồn, nhất là khi đối mặt với những hư ảnh gần như phân thân, lâm vào trạng thái dại ra ngắn ngủi.

Chính vào thời điểm này đã cho Diệp Dương Thành đủ thời cơ xuất thủ.

Trong 0,1 giây né tránh bốn Hắc bào nhân liên thủ ám sát, đồng thời còn muốn hoàn thành công việc từ phía trước vây quanh phía sau, tốc độ như vậy đã có thể so với thuật di động rồi.

- Khốn khiếp, lại dám đánh lén ta!

Một lần nữa vây quanh phía sau bốn Hắc bào nhân, Diệp Dương Thành không có ý tứ nương tay nữa, Cửu Tiêu lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, tay phải cầm trường thương cực quanh, cảnh tượng giống như Thiên Thủ Quan Âm.

Trong 0.3 giây, cán thương liên tiếp đánh vào não bộ của bốn Hắc bào nhân không dưới trăm lần, tốc độ nhanh đến mức gần như có thể xé mở hàng rào không gian!

Bởi vì tốc độ quá nhanh, cảnh tượng mà nữ Thần Hoàng nhìn thấy, chính là Diệp Dương Thành cầm trường thương bay bay đánh lên đầu bốn Hắc bào nhân, sau đó bốn Hắc bào nhân bể đầu chảy máu, tiếp theo như đạn pháo bay ra bốn phương hướng bất đồng...

- Rầm rầm rầm ~!

Cho đến lúc này, các Thần Hoàng có cảm giác bén nhạy, mới miễn cưỡng nghe được một trận tiếng va chạm bang bang dày đặc mà thảm thiết, giống như đang đốt pháo.

Phương thức công kích thần kỳ như thế, còn nhanh hơn tia chớp không biết bao nhiêu lần, lập tức làm cho mười hai Thần Hoàng có chút si mê, đặc biệt là khi Diệp Dương Thành sử dụng Quy Nhất thân thuật, tránh né đánh lén của Hắc bào nhân, càng làm cho bọn họ gần như điên cuồng.

Làm cường giả Thần Hoàng, bọn họ dĩ nhiên biết kỹ xảo như vậy có ý nghĩa như thế nào!

Hơn nữa trọng yếu nhất là, trên người Diệp Dương Thành xuất hiện ba động năng lượng, nói cách khác, Diệp Dương Thành lại lợi dụng năng lượng trong cơ thể trước kia chỉ có thể dùng để công kích địch nhân, hoàn thành động tác hoa lệ như vậy!

Đây là một loại khống chế năng lượng tinh tế, cũng là kỹ xảo trọng yếu mà các Thần Hoàng cần phải học trong tương lai...

Bốn gã Hắc bào nhân xuất thủ đánh lén bị Diệp Dương Thành bắt lại, do đầu bị đánh liên tục, hơn nữa lại bị Cửu Tiêu lực xâm nhập, trực tiếp khiến cho bốn gã Hắc bào nhân lâm vào trạng thái hôn mê.

Diệp Dương Thành hạ xuống đất, giải tán trường thương laser trong tay, sau đó mới ngẩng đầu nhìn về phía vị nữ Thần Hoàng suýt nữa gặp chuyện không may, hỏi:

- Ngươi không sao chứ?

- Không có chuyện gì.

Trên mặt vị nữ Thần Hoàng đã không nhìn thấy tới nửa điểm thất kinh, vô cùng trấn định lắc đầu, nói với Diệp Dương Thành:

- Xử lý bốn tên này trước đi, ta không có gì đáng ngại.

Sau khi nữ Thần Hoàng trả lời, Diệp Dương Thành mới khẽ gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn bốn Hắc bào nhân ngã xuống đất không dậy nổi, trầm giọng nói:

- Xuyên thấu xương quai xanh của bọn họ trước đã!

Nhĩ Khắc Thác và Kanubisa hết sức dứt khoát gật đầu đáp ứng, trên thực tế, sau khi trải qua trận kinh biến này, Diệp Dương Thành đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mười hai vị nghị viên, nhất là thân pháp quỷ mị cùng với phương thức công kích lôi đình, lại càng mở ra một thế giới mới trước mắt bọn họ.

Lúc này nghe được Diệp Dương Thành phân phó, những nghị viên Thần Hoàng tựa hồ theo bản năng quên mất thân phận giữa mọi người là ngang nhau, mơ hồ có một loại cảm giác làm theo mệnh lệnh của Diệp Dương Thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.