Ai Nói Thế Thân Không Có Tình Yêu?

Quyển 1 - Chương 12-3




- Hiện tại, ta thay mặt mười hai vị nghị viên của nghị viện cao nhất hiệp hội dong binh tự do, lấy thái độ thành khẩn, công chính phát ra lời mời chính thức với Diệp Dương Thành Thần Hoàng, xin hỏi, ngươi có nguyện ý chính thức gia nhập hiệp hội dong binh tự do hay không, bất luận phía trước có bao nhiêu khó khăn, cũng sẽ vượt qua khó khăn mà tiến lên, đè nát tất cả địch nhân ngăn trở trên con đường tự do của loài người?

- Ta nguyện ý.

Diệp Dương Thành nghiêm túc gật đầu.

- Xin hỏi, ngươi có nguyện ý chính thức gia nhập hiệp hội dong binh tự do, bất luận gặp gỡ địch nhân cường đại cỡ nào, cũng sẽ giữ vững tín niệm của mình, vì hòa bình và tự do của nhân loại mà hi sinh nhiệt huyết?

- Ta nguyện ý.

Diệp Dương Thành tiếp tục gật đầu, vẻ mặt vẫn nghiêm túc dõng dạc. Nhưng trình độ này phức tạp của cái gọi là giai đoạn tuyên thệ này vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn.

- Xin hỏi, ngươi có nguyện ý hay không...

- Ta nguyện ý.

- Xin hỏi, ngươi...

- Ta nguyện ý.

Sau khi kéo dài đến ba mươi sáu câu “Ta nguyện ý”, Diệp Dương Thành đã không nhớ ra mình rốt cuộc nguyện ý cái gì, nếu không phải Victor Moore và mười một vị nghị viên còn lại đều giữ vẻ mặt nghiêm túc, hắn thậm chí sẽ hoài nghi có phải Victor Moore đang giở trò trêu chọc hắn hay không?

Thật vất vả hoàn thành giai đoạn đối đáp, khi Diệp Dương Thành cho rằng mọi việc đã kết thúc, Victor Moore lại một lần nữa giơ cánh tay phải, sau đó nói với hắn:

- Xin hỏi, nếu như ngươi gặp phải địch nhân cường đại hơn ngươi, mà phía sau ngươi còn có một đám dân chúng cần ngươi bảo vệ, dưới loại tình huống đó ngươi sẽ làm thế nào? Xin lớn tiếng trả lời ta.

Sau khi tẩy não kết thúc, lại muốn bắt đầu khảo hạch chính trị sao? Diệp Dương Thành thật sự không biết nói gì, nhưng nhìn đống thú hạch Thú Vương chất đống trên cái bàn tròn, hắn vẫn rất chân thành hồi đáp:

- Ta sẽ liều chết ngăn chặn địch nhân, che chở dân chúng rút lui an toàn.

Nhưng đáp án Diệp Dương Thành đưa ra lại bị Victor Moore phủ nhận, chỉ thấy hắn lắc đầu nói:

- Dưới loại tình huống đó, ngươi nên bảo vệ an toàn của mình đầu tiên. Bởi vì chỉ khi ngươi an toàn, mới có thể đi bảo vệ những người khác, chỉ cần không ảnh hưởng đến đại cục, trước tiên nên nghĩ đến vấn đề an toàn của mình.

Nói tới đây, Victor Moore dừng lại một lát, tiếp theo liền cười nói:

- Trả lời mặc dù sai, nhưng chúc mừng ngươi, thông qua được khảo hạch, tiếp theo lại bắt đầu tiến vào nghi thức nhập hội chính thức.

Kết quả là các nghi thức rỉ máu cùng uống, ba lạy chín gõ, đụng vai….cứ như vậy bắt đầu.

Một loạt nghi thức khó hiểu làm cho Diệp Dương Thành có chút thất điên bát đảo, khi hắn đang không biết tiếp theo sẽ làm những gì, Victor Moore rốt cục nói:

- Nghỉ, gia tăng băng đá.

Một vị nghị viên phóng lên cao, lấy ra một khối nham thạch khổng lồ ngay tại chỗ, sau đó rút kiếm quang tùy ý gọt chém một phen, liền có một chiếc ghế đá xuất hiện giữa không trung, sau đó hắn nhẹ nhàng đá một cước, ghế đá liền vững vàng rơi xuống bên cạnh cái bàn tròn:

- Bịch!

- Mời chư vị nghị viên ngồi xuống.

Victor Moore cười nói.

Diệp Dương Thành ngồi xuống chiếc ghế đá vừa được gọt chém, dưới mông còn có thể cảm nhận được trận trận ấm áp, ngồi trên mặt ghế đá ở đây, Diệp Dương Thành chợt nhớ tới truyền thuyết kỵ sĩ bàn tròn của phương Tây, đây là cảnh tượng giống cỡ nào chứ!

Victor Moore cũng không chú ý đến Diệp Dương Thành suy nghĩ cái gì, sau khi ngồi xuống hắn liền mở miệng nói:

- Làm nghị viên của nghị viện cao nhất hiệp hội dong binh tự do, chúng ta vừa hưởng thụ vinh dự chí cao, đồng thời cũng gánh vác trách nhiệm to lớn.

- Vì có thể khiến chúng ta lấy trạng thái sung mãn nghênh đón các cuộc khiêu chiến, những nghị viên như chúng ta, cứ cách mười ngày đều có quyền lực điều động bất cứ tài nguyên gì của hiệp hội dong binh tự do.

- Là nghị viên mới gia nhập, Diệp Dương Thành nghị viên có quyền lực lựa chọn một loại tài nguyên tiến hành bổ sung lúc đầu, hiện tại ngươi có mấy lựa chọn sau.

- Một ngàn tỷ tiền Vũ Không, ba mươi miếng Thú Vương cấp mười một nhiên liệu thú hạch, một mảnh thổ địa hai vạn cây số vuông.

Victor Moore nhìn Diệp Dương Thành, nói:

- Ngươi muốn loại nào?

Tiền Vũ Không Diệp Dương Thành cũng không thiếu, thổ địa hai vạn cây số vuông đối với hắn mà nói cũng hoàn toàn không có lực hấp dẫn, cho nên, căn bản không cần đi quấn quýt.

- Ba mươi miếng thú hạch Thú Vương.

Diệp Dương Thành vô cùng khẳng định nói.

- Như vậy, ba mươi miếng thú hạch Thú Vương này sẽ là của ngươi.

Victor Moore lộ ra nụ cười, sau khi gật đầu với Diệp Dương Thành, liền đẩy một đống thú hạch Thú Vương bày chính giữa chiếc bàn tròn tới trước mặt Diệp Dương Thành.

Một giây sau khi Diệp Dương Thành nhận lấy ba mươi miếng thú hạch Thú Vương này, tin tức đầu tiên cũng đã được thông báo khắp Vũ Không đại lục:

- Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ đã chính thức tuyên thệ gia nhập nghị viện tối cao của hiệp hội dong binh tự do, hiện tại, chúng ta cùng nhiệt liệt hoan hô, hồi đáp quyết định của Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ ra... Dân chúng, hoan hô đi!!!

Diệp Dương Thành chính thức gia nhập nghị viện tối cao hiệp hội dong binh tự do? Bốn gã thần bí toàn thân mặc hắc bào đứng ở đầu đường đế đô đế quốc Ánh Sáng, sau khi nghe thấy thông báo, bốn người nhất tề quay đầu nhìn về phía màn hình lớn siêu cấp trên tòa cao ốc, trên màn hình lớn, đang chiếu hình ảnh của Diệp Dương Thành trước mắt!

- Mục tiêu xác định.

Hắc bào nhân đứng bên tay trái phát ra một trận thanh âm khàn khàn, giống như hai cái khay đánh bóng ma sát với nhau, thanh âm vô cùng chói tai:

- Trụ sở của nghị viện tối cao hiệp hội dong binh tự do, giết hắn!

- Đúng, giết hắn.

Ba tên Hắc bào nhân còn lại đều nhất tề gật đầu, trong thanh âm khàn khàn tựa hồ còn bí mật mang theo một chút phấn khởi, trên người bọn họ dần hiện ra hơi thở nguy hiểm cực kỳ nồng nặc.

Sau khi xác định vị trí trước mắt của Diệp Dương Thành, bốn Hắc bào nhân không do dự nữa, tập trung vào phương hướng mục đích, liền trực tiếp rời khỏi đế đô đế quốc Ánh Sáng, chạy tới một vị trí cách đó vạn cây số, cũng chính là trụ sở của nghị viện tối cao.

Sau khi bốn Hắc bào nhân này rời khỏi phạm vi đế đô, chỉ thấy thân thể của bọn hắn có một trận lay động rất nhỏ, sau đó cứ như vậy biến mất trong hư không, nếu như lúc này Diệp Dương Thành đang ở gần đây..., nhất định sẽ kinh ngạc kêu lên! Đây... Đây không phải là Ẩn Thân thuật sao?

Mặc dù ẩn thân thuật này hết sức vụng về, cẩn thận quan sát còn có thể nhìn ra một chút đầu mối, nhưng không thể phủ nhận là, đối với cường giả bản xứ của Vũ Không đại lục mà nói, Ẩn Thân thuật quả thực đồng đẳng với Thần Thuật!

Ít nhất, Diệp Dương Thành chưa từng gặp bất cứ kẻ nào từng thi triển Ẩn Thân thuật ở Vũ Không đại lục đã, bởi vì... cái này thực sự đã thuộc vào kỹ năng phạm vi pháp thuật, mà cường giả bản xứ ở Vũ Không đại lục lại đều là võ giả thuần túy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.