Ai Nói Thế Thân Không Có Tình Yêu?

Quyển 1 - Chương 11-6




Đối với nhân loại địa cầu mà nói, Diệp Dương Thành là chúa cứu thế của Địa Cầu, Cửu Tiêu thần điện chính là ký thác tín ngưỡng tinh thần của bọn họ, bởi vì có Diệp Dương Thành, bởi vì có Cửu Tiêu thần điện, cho nên mới có như Địa Cầu hòa bình như bây giờ.

Đối với Hoa Hạ thần quốc hiện tại mà nói, Diệp Dương Thành không khác gì hoàng đế khai quốc, bởi vì có Diệp Dương Thành, mới khiến cho Trung Quốc trở thành trung tâm số một Địa Cầu, hơn nữa còn là khu vực duy nhất trên toàn cầu còn bảo lưu chữ “quốc”.

Ngươi nhìn trên giấy căn cước của người ta đều viết số mấy thành phố số mấy khu số mấy, nhưng ta thì sao? Bốn chữ vàng Hoa Hạ thần quốc rực rỡ cỡ nào, lấy ra cũng có cảm giác vô cùng có mặt mũi!

Hơn nữa, theo sự phát triển của Cửu Tiêu thần điện, cùng với Địa Cầu Liên Bang dần dần đi vào quỹ đạo, vai trò của Hoa Hạ thần quốc trên địa cầu cũng càng ngày càng trọng yếu.

Vì vậy biến hóa mang đến cũng rõ ràng nhất, đầu tiên, toàn bộ cơ cấu khám chữa bệnh của cả Hoa Hạ thần quốc đều được miễn phí, nói cách khác, khám bệnh hiện tại không còn mất tiền nữa!

Tiếp theo, các bộ phận chính phủ của Hoa Hạ thần quốc vận hành liên bang, có lẽ thật sự muốn tạo phúc cho dân, cũng có thể chỉ vì thành tích, dù sao, không biết bao nhiêu công ty trên thế giới cũng đến Hoa Hạ đầu tư rồi, thậm chí có không số nhãn hiệu lâu đời, như Chanel, Mercesdes-Benz, BMW…. Cũng chuyển tổng bộ đến đây.

Bởi vậy kết quả mang đến, dĩ nhiên là kinh tế của Hoa Hạ thần quốc điên cuồng phát triển như ngồi hỏa tiễn, sau đó, dân chúng giàu có, quan viên chính phủ cũng nhanh chóng thăng chức.

Dưới khuyến khích của chính sách lương cao, không có mấy quan viên liên bang dám làm những chuyện khiến người người oán trách, nhất là Địa Cầu Liên Bang cũng không phải độc đại, trên đỉnh đầu Địa Cầu Liên Bang, còn có Cửu Tiêu thần điện, trên Cửu Tiêu thần điện, còn có một... nữ nhân.

- Nàng đến chỗ nào rồi?

Trên con đường xa lộ từ huyện Ôn Lạc tỉnh Chiết Giang Hoa Hạ thần quốc đi thành phố Hàng Châu, một dãy hơn mười chiếc xe cảnh sát đang kéo còi lao như bão táp trên xa lộ, trên chiếc xe cảnh sát ở giữa, một gã cảnh sát hơn ba mươi tuổi đang giơ điện thoại di động, vẻ mặt vội vàng hỏi:

- Sắp gần biển chưa?

- Sắp gần biển?

Nữ nhân bên kia điện thoại có chút kinh ngạc nói:

- Trời đất, người ta lái chiếc xe có giá hơn chín nghìn vạn, vậy mà hiện tại các ngươi đến đâu rồi?

- Chúng ta?

Nam cảnh sát quay đầu nhìn thoáng qua phía ngoài cửa xe, sau khi phân biệt một chút hồi đáp:

- Chúng ta vừa qua khỏi Hoàng Nham, sắp đến...

- Được rồi, đội các ngươi từ bỏ nhiệm vụ này.

Nữ nhân không chút lưu tình nói:

- Đoàn xe của người ta hiện tại đã qua Ninh Ba rồi, sắp sửa xuống khỏi đường cao tốc rồi.

Nam cảnh sát quay đầu nhìn đồng hồ đo tốc độ 140km/h, sau đó ảm đạm thở dài, cúp điện thoại rồi nói ra:

- Được rồi, phía trước tiến vào khu phục vụ đi, người ta đã sắp đến Hàng Châu rồi.

Mấy cảnh sát bên trong những chiếc xe còn lại đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo cũng chỉ có thể lắc đầu cười khổ.

Một canh giờ trước, bọn họ nhận được mệnh lệnh nhiệm vụ, nói người đàn bà kia rời khỏi huyện Ôn Lạc muốn đến Hàng Châu, cấp trên ý bảo bọn họ bảo vệ dọc đường, quả quyết không thể để cho nữ nhân này có nửa điểm sơ xuất.

Ai ngờ bọn họ vội vàng lái xe lên đường cao tốc, kết quả ngay cả bóng dáng người ta cũng không thấy, lúc này, bọn họ mới đến Hoàng Nham, nhưng người ta đã đến Hàng Châu rồi...

- Đáng tiếc.

Tên cảnh sát nhận được mệnh lệnh hủy bỏ nhiệm vụ tựa hồ đồng thời lắc đầu thở dài, trên thực tế, bọn họ rất muốn nhìn xem nữ nhân đã từng thấy trên ti vi, trong thực tế rút cuộc là xinh đẹp đến mức nào?

Người ta là thần tiên lão bà à! Hay là nữ nhân giàu có nhất, quyền thế nhất trên địa cầu! Loại nhân vật trong truyền thuyết này, chỉ cần có thể nhìn một cái từ xa, là có thể khiến cho bọn họ cảm thấy thỏa mãn rồi.

Đáng tiếc, ngay cả ước mong nhỏ bé đó cũng không thể thực hiện.

Cho nên, hơn mười chiếc xe cảnh sát nối đuôi nhau lái vào khu phục vụ, nhưng bọn họ không biết, sau khi bọn hắn tiến vào khu phục vụ không tới năm phút đồng hồ, một chiếc xe màu đen nhìn cũng tầm thường, chạy với tốc độ mỗi giờ 80 km nơi đang chạy qua phía ngoài khu phục vụ.

Trên xe, Lâm Mạn Ny lộ ra nụ cười điềm tĩnh, nếu nhìn kỹ, tựa hồ còn có chút đắc ý.

Quỷ vương đang lái xe chú ý tới nụ cười trên mặt Lâm Mạn Ny, có chút buồn cười nói:

- Chủ mẫu, đám cảnh sát này cũng thật là ngu, nếu như người ngồi trên chiếc xe kia là ngài, ai dám chạy tốc độ nhanh như vậy chứ?

- Ha ha... Bỏ rơi bọn họ cũng tốt, tránh cho lần nào đi đâu cũng ồn ào.

Đôi mắt Lâm Mạn Ny khẽ nheo lại, tay phải nhẹ nhàng xoa lên bụng mình, đưa mắt nhìn bầu trời bao la bên ngoài cửa sổ xe, rù rì lẩm bẩm:

- Đây là bé trai hay bé gái đây?

Sự thật chứng minh Diệp Dương Thành không phải là bất lực mà là rất được, ít nhất khi hắn từ trên bụng Mễ Lệ Tư Thần Hoàng bò xuống, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đang thở hổn hển nằm trên giường, không ngần ngại để lộ thân hình bốc lửa của mình trong tầm mắt Diệp Dương Thành, sau đó dùng một loại ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.

- Ngươi không phải nói muốn suy nghĩ hay sao?

Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cảm giác mình rất bị đả thương, nàng không ngờ khiêu khích đơn giản như vậy liền trực tiếp ép buộc Diệp Dương Thành, như vậy... Coi như là nhận lời tỏ tình của nàng hay sao?

Diệp Dương Thành rầm rì mặc quần áo vào, hết sức bình tĩnh liếc mắt nhìn Mễ Lệ Tư Thần Hoàng còn đang nằm trên giường, lại liếc mắt nhìn dấu vết trinh nữ của nàng còn lưu lại trên giường, bĩu môi nói:

- Làm một người đàn ông, ngươi nói ta bất lực là điều không chấp nhận được!

Mễ Lệ Tư Thần Hoàng trừng mắt, nhìn Diệp Dương Thành từ trên xuống dưới, đánh giá một lần, sau đó dùng một loại giọng nói chất vấn:

- Nhưng, ngươi thật sự được sao?

- Có được hay không thử qua mới biết được.

Diệp Dương Thành đang mặc quần áo liền dừng tay lại, tiếp theo, ánh mắt không kiêng sợ rơi vào người Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, sau đó thuận tay cởi bỏ y phục vừa mới mặc vào, một lần nữa bò lên giường.

Diệp Dương Thành không thể không thừa nhận, vóc người của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng quả thật rất tuyệt, trong mấy nữ sinh phát sinh quan hệ với hắn, nàng là người có dáng vóc nổi trội nhất.

Nhưng, độ mẫn cảm của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng tựa hồ cũng cao hơn đám người Lâm Mạn Ny không ít, khi Diệp Dương Thành đưa tay nhẹ nhàng lướt qua cái bụng phẳng của nàng, hắn thậm chí có thể thấy làn da vốn trắng nõn của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, trong nháy mắt nổi lên một tầng phấn hồng.

Nhưng rõ ràng hồng thủy đã lan tràn, nàng vẫn lộ ra vẻ mặt khiêu khích:

- Ngươi rốt cuộc có được hay không? Muốn lên vội vàng à!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.