Ai Nói Đó Là Yêu

Chương 22: Chương 22




Edit: Hong Van

Beta Tiểu Tuyền

Chẳng qua là sau khi trải qua thiên tân vạn khổ, nàng tức giận chạy mất từ trong Tiểu thế giới của Huyền Vũ, nhưng đã quên mất vật này rồi.

Lại nói tiếp, nguyên nhân căn bản hắn vào Vân Mộng Trạch rốt cuộc cũng là vì nàng...... Vừa nghĩ như vậy, oán giận trong lòng cũng giống như Vu linh gặp được Kim Ô, bị phân phát từng chút một.

Đúng tại lúc này, nàng chợt thanh tĩnh, trông thấy trong mắtTrường Thiên có ý cười chợt lóe rồi biến mất, lập tức hiểu người này lại muốn thừa cơ làm nàng mềm lòng.

Quả nhiên đối nghịch cùng hắn, thì phải lưu ý cẩn thận khắp nơi.

Quanh thân Mộc Chi Tinh bị một tầng ánh sáng xanh bao phủ, nàng nhận ra đây là Ất Mộc chi lực được đan thành lưới củaTrường Thiên. Mộc Chi Tinh bị trói ở trong cũng không đau đớn, ngược lại đang rung đùi đắc ý, có mấy phần hưởng thụ.

“Hiện tại muốn thi thuật?”Con ngươi của nàng đảo vòng vòng.

“Nàng cho rằng thời gian rất đầy đủ sao? Dung hợp càng nhanh, nàng có thể hấp thu tinh lực càng sớm.” Trường Thiên một tay bắt lấy Mộc Chi Tinh, chỉ chỉ giường êm: “Nằm trên đó đi thôi.” Sau đó nhận được ánh mắt tràn đầy không tín nhiệm của nàng.

Hắn nhíu mày, khuôn mặt tuấn lãng lập tức lộ ra vẻ hết sức nghiêm nghị: “Đây là đại sự bực nào, sao ta lại có thể nói đùa chứ?”

Nhìn không giống giả bộ, Ninh Tiểu Nhàn cắn môi, mè nheo nằm lên giường êm. Kết quả hắn tự tay đến cởi quần của nàng ra, ngón tay vô cùng linh hoạt, trước khi nàng kịp ngăn lại thì đã cởi ra được một nửa. Nàng nhanh chóng đẩy móng vuốt sói của hắn ra, hỏi như là đề phòng cướp: “Chàng làm cái gì?

Trên mặt hắn tràn ngập vô tội: “Một lát nữa sẽ phải đưa vào trong thân thể của nàng,ta không có cách nào làm cách y phục cả.”

Hắn nói thật sao? Ninh Tiểu Nhàn hí mắt ước định tính đáng tin trong lời nói của hắn, nhất thời nửa tin nửa ngờ. Trường Thiên mặt không đổi sắc nói: “Lấy Phúc Vũ Đỉnh ra đi.”

Lò luyện đan Cùng Kỳ đã ra khỏi Thần Ma Ngục, lập tức nhào về phía Trường Thiên, lã chã chực khóc: “Nửa tháng không gặp, Thần Quân đại nhân, ta nhớ ngài muốn chết!”

Trường Thiên đưa tay lên bắt được nó, mở ra nắp lò cho Mộc Chi Tinh vào trong. Đã ra khỏi Vân Mộng Trạch, Mộc Chi Tinh cũng không còn năng lực tự do xuyên qua không gian, tất nhiên là trốn không thoát PhúcVũ Đỉnh rồi.

Sau đó, trong lòng bàn tay của hắn nổi lên ngọn lửa màu trắng bạc, thiêu đốt  bên trong Phúc Vũ Đỉnh. Ninh Tiểu Nhàn nhìn ra lần này ngọn lửa mà hắn sử dụng không phải là Huyền Minh thần hỏa, ngược lại là Tất Phương thần hỏa. Nghĩ đến hắn muốn dùng phương thức luyện đan để đề luyện Mộc Chi Tinh, cho nên không thể dùng ngọn lửa bá đạo giết người được, ngược lại là Tất Phương thần hỏa có năng lực thôi phát tân sinh,sinh sôi năm tháng sẽ thích hợp hơn.

Quả nhiên một khắc sau, nắp lò bay lên, ngay sau đó một đoàn ánh sáng xanh từ đó nhảy ra, vội vàng bỏ chạy ra ngoài. Trường Thiên đã chờ nó hồi lâu, làm sao có thể để nó chạy trốn? Hư không nắm chặt, liền nắm được đoàn ánh sáng xanh đang giãy giụa không ngừng kia vào trong lòng bàn tay.

Đoàn ánh sáng xanh này, chính là tinh túy Mộc hệ được lấy ra từ thân thể Mộc Chi Tinh, trải qua chiết xuất cao độ của Phúc Vũ Đỉnh, đã thuần túy đến gần như trở thành thể rắn. Hắn nhìn Ninh Tiểu Nhàn, thấy nàng vẫn là y phục chỉnh tề, không khỏi cau mày nói: “Tự nàng cởi, hay là ta giúp nàng?”

Nàng co lại thành một đoàn: “Muốn làm cái gì?” Trong bụng mơ hồ biết được, sinh ra sợ hãi.

“Ất Mộc chi lực của nàng lưu trữ ở chỗ nào, thì sẽ phải đưa vào từ nơi đó!”

Quả nhiên! Ất Mộc chi lực chạy ra ngoài nhiều lần như vậy, nàng tất nhiên biết cổ lực lượng này bình thường giấu ở nơi nào. Nàng lắp bắp nói: “Không thể chọn tuyến đường đi đan điền sao?”

Trường Thiên nâng đoàn ánh sáng xanh trong tay, có hai phần hơi không kiên nhẫn nói: “Tốn thời gian đưa vào càng dài, hiệu lực càng thấp, nàng muốn hao tổn đến khi nào?”

Nhìn vẻ mặt chính khí của hắn, Ninh Tiểu Nhàn túng quẫn đến muốn khóc, lại chỉ tự mình cởi bỏ váy quần. Hai đùi trắng nõn thon dài lập tức lộ ra trong không khí.

Hai người họ không phải là chưa từng hoan hảo qua, nhưng là đang trong thời kỳ nghiêm túc thế này...... Thật không được tự nhiên mà! Nàng nhắm hai mắt không nhìn hắn, lại có thể cảm nhận được bàn tay của hắn ma sát da thịt nhạy cảm của nàng, không khỏi run rẩy, rồi sau đó hắn dùng âm điệu mềm nhũn nói: “Tiểu ngoan,mở chân ra một chút!”

Sắc mặt nàng đã hồng đến như sắp rỉ máu, nhưng vẫn làm ra vẻ trấn định mà mở hai chân đang khép chặt, rồi sau đó cảm giác được bàn tay hắn che kín vị trí chân tâm của nàng. Ngay sau đó, một cổ cảm giác mát mẻ từ dưới xuyên vào trong thân thể, kích thích nàng lập tức rùng mình, không nhịn được thân ngâm một tiếng.

Âm thanh mới vừa thoát ra thì nàng lập tức ngậm chặt đôi môi đỏ mọng, hận không thể kiếm cái lỗ trên mặt đất rồi chui vào, lại không thể trách cứ Trường Thiên, ai bảo Ất Mộc chi lực lại hãm hại hố cha mà ẩn nấp ở trong Hội Âm Huyệt? Đó là bộ vị ẩn mật nhất của phái nữ.

Nàng đang tâm viên ý mã, Trường Thiên duỗi bàn tay kia ra đập nhẹ trên đầu nàng một cái: “Chuyện gấp đã đến trên đầu rồi mà còn dám suy nghĩ lung tung? Thu liễm tâm thần dẫn đạo tinh tôi ra ngoài, ta sẽ giúp nàng một tay.”

Cơ hội chỉ có một lần, lúc trước bọn họ ở Vân Mộng Trạch đánh sống đánh chết, không phải là vì hôm nay sao? Nàng hít sâu một hơi, mạnh mẽ thu nhiếp tinh thần. Một khi chìm vào nội thị, là có thể trông thấy tinh tôi của Mộc Chi Tinh mới đi vào không ngừng du tẩu ở bên ngoài Hội Âm Huyệt, giống như mồi nhử nước chảy bèo trôi.

Ất Mộc chi lực bên trong thân thể nàng vẫn còn tồn tại, sở dĩ không có cách nào để nàng tự do điều phối sử dụng, chính là bởi vì … cấp bậc của lực lượng này quá cao, tính trơ quá mạnh mẻ, chỉ có ở thời điểm hai người song tu mới có thể có một phần đi ra ngoài du tẩu một phen. Nếu như nàng muốn bình thường sử dụng loại lực lượng này, sẽ phải thuần hóa được nó.

Mộc ChiTinh có đồng căn đồng nguyên với Ất Mộc chi lực, hấp dẫn lẫn nhau. Ở trong Vân Mộng Trạch,Trường Thiên có thể dựa vào Ất Mộc chi lực dụ dỗ được Mộc Chi Tinh mà không có một ai có thể bắt được, đủ để nói rõ lực hấp dẫn của Ất Mộc chi lực đối với Mộc Chi Tinh, ngược lại cũng là giống nhau. Mặc dù Ất Mộc chi lực trong thân thể Ninh Tiểu Nhàn đã làm ổ thành một đoàn rất lâu rồi, nhưng ở sau khi cảm nhận được hơi thở của Mộc Chi Tinh gần trong gang tấc, rốt cục cũng ngốc ngốc dục động.

Trước tiên nó phân ra vài lực lượng thử du tẩu ra ngoài thăm dò, vừa mới tiếp xúc cùng tinh túy của Mộc Chi Tinh, lại ngây ngẩn cả người giống như con người, hiển nhiên là sự vui mừng này có chút lớn, sau đó chính là cả một đoàn đã bay hết ra ngoài rồi chụp lên, nơi nào còn có vẻ cao lãnh lúc trước?

Tinh túy của Mộc Chi Tinh quay đầu bỏ chạy, Ất Mộc chi lực tự nhiên đuổi theo không buông. Nhưng Ninh Tiểu Nhàn cảm thấy dưới bụng đau đớn, suýt nữa hoảng sợ kêu ra tiếng, đây chính là lực lượng tinh tú mênh mông mạnh mẽ đang đi thông qua kinh mạch hẹp hòi. Lúc này Trường Thiên cũng nhẹ nhàng ồ lên một tiếng, chẳng qua hắn đã kịp phản ứng lại, một mặt độ nhập thần lực trợ giúp hướng dẫn, về mặt khác đợi đến khi Ất Mộc chi lực dốc toàn bộ lực lượng, thì lấy thần lực tạm thời phong ấn Hội Âm Huyệt.

Mặt của NinhTiểu Nhàn đều xanh rồi, cắn răng nói: “Khốn kiếp, sao chàng không nói cho ta, nó lại đau như thế này?” Loại đau đớn này, xấp xỉ lan khắp toàn thân, mỗi một mạch máu cũng như muốn tươi sống căng nổ ra, cho dù là nàng có lực nhẫn nại đối với đau đớn kinh người, nhưng cũng cảm thấy được cơ hồ không thể chống đỡ được.

Trường Thiên cho mấy viên đan dược nhanh chóng tu bổ kinh mạch, đả thông khí huyết vào trong miệng nàng, vừa nói: “Ta cũng không ngờ đến trong thân thể nàng lại tích chứa tinh tú lực khổng lồ như thế. Nàng cũng mới chỉ hai mươi mấy tuổi, thật không biết là tích lũy từ khi nào. Lúc trước khi song tu chẳng qua chỉ dẫn động một tia, cũng không nguy hại thân thể. Nhưng là khi dụ dỗ toàn bộ ra ngoàinhư vậy, giống như bỗng nhiên lũ về bất ngờ làm vỡ đê, mà kinh mạch của nàng chính chính là đập lớn, không thể chịu nổi sự đánh sâu vào như vậy!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.