Ai Nói CV Không Thể "Cưa"

Chương 45: Disappeared from me




Hệ thống phát tin thứ nhất: Thiên Tước Lập Phong và Lăng Ba Tiên Tử ấp trứng Tuyết Vực Tuyệt Thế — Một đôi Băng Nguyên Tuyết Long Bảo Bảo.

Hệ thống phát thông báo thứ 2: Thiên Tước Lập Phong và Lăng Ba Tiên Tử tìm ra nhiệm vụ bí mật ở tiên hồ Động Đình, mở ra Lữ quán Long tộc Thẩm phán, tặng kinh nghiệm nhân vật x00000000.

“Rầm” một tiếng, đem Lăng Tử Tiên sợ tới mức thiếu chút nữa ngã văng khỏi ghế.

“Sửu Sửu cậu làm sao thế?” Lăng Tử Tiên nhảy ra, đỡ Mạc Sầu đã ngã lăn từ ghế xuống.

Còn không có va chạm vào Mạc Sầu, Lăng Tử Tiên đã bị cô nàng nhéo áo, đồng thời chịu ánh mắt đầy căm tức.

“Sửu Sửu, cậu làm gì vậy?” Lăng Tử Tiên hỏi cô bạn, không hiểu mình chọc gì cô nàng!

“Con điên này, sao mà só thơm thế, lại bắt được anh Thiên Tước Lập Phong?” Lần đầu tiên, Mạc Sầu mất bình tĩnh.

Lăng Tử Tiên ngu ngơ trong chốc lát, nắm chặt cổ tay Mạc Sầu, mượn sức kéo qua.

Mạc Sầu mất cảnh giác, cánh tay bị bẻ quặt ra sau lưng chốc lát, vị trí 2 người tráo đổi.

“Bà khốn kiếp, thừa lúc người ta chưa chuẩn bị!” Mạc Sầu ồn ào, mang đậm phong cách “Tiết Nhiễm”.

Lăng Tử Tiên bĩu môi. “Là cậu ra tay trước, tớ chỉ gậy ông đập lưng ông.”

Buông Mạc Sầu, Lăng Tử Tiên đối đầu, đương nhiên cũng chẳng quan tâm đến kênh Thế giới đang sôi trào.

Hai người đối diện, đều lặng yên, nhưng khí tức xung quanh lại không thường chút nào.

Lấy tịnh chế động, các cô đều đang chờ 1 thời điểm thích hợp nhất, chỉ có 1 cơ hội duy nhất để các cô tấn công, cho nên không thể để cho đối thủ có lợi thế.

Bàn về định lực, hai người không hơn kém, đương nhiên, cũng có chuyện ngoài ý muốn phát sinh.

Điều này xuất phát từ di động của Lăng Tử Tiên.

Chuông di động đột nhiên vang lên, là ca khúc của “Tiêu dao”, mag sắc thái cổ điển, hơn nữa 2 người đang online, bối cảnh đang có nhạc nền, 2 người đang gương cung bạt kiếm đồng thời dừng lại.

Mục tiêu của Mạc Sầu là Lăng Tử Tiên, mục tiêu của Lăng Tử Tiên lại là chiếc di động trên bàn, cho nên Lăng Tử Tiên vội vươn tay đến điện thoại, còn, Mạc Sầu dùng chân ngăn.

Tay Lăng Tử Tiên thủ chưa chạm đến điện thoại, chân Mạc Sầu đã đá vào ngực cô, Lăng Tử Tiên vội vã lùi lại né, chân đã muốn đi tới của nàng ngực, nàng linh hoạt sau này nhất lui, mới không có làm cho Mạc Sầu thực hiện được. Đại văn học

Theo sau Mạc Sầu tầm mắt cũng là dừng ở điện thoại di động phía trên, bay ra đi chân thành một cái tiện lợi công cụ, chân theo trên bàn câu dẫn, đánh thẳng Lăng Tử Tiên di động.

Đương nhiên Lăng Tử Tiên cũng không có ngồi suông, đã nhìn thấu động tác Mạc Sầu, ngay lập tức sẽ dụng chiêu y chang.

Mạc Sầu thấy tình thế không ổn, nhanh chóng tóm lấy điện thoại, rồi khi Lăng Tử Tiên giơ chân, cảm thấy chững lại, điện thoại bay sang bên,

Kết quả là, hai người thu chân, dùng thân trên, chính thức cạnh tranh.

Phòng ngủ của nữ sinh không nhỏ, 3 cô cũng ở sạch, nên không gian khá rộng.

Tiết Nhiễm hiện có mặt, bằng không đã sớm tìm một chỗ an toàn, dùng máy quay cảnh chiến đấu ngàn năm có một. Đương nhiên cũng là vì muốn tránh trường hợp bị ăn đòn.

Thường xuyên qua lại, Mạc Sầu cố hết sức, bỗng nhiên: “Thiên Tước tìm cậui…”

Lăng Tử Tiên sửng sốt, Mạc Sầu nhanh tay mở QQ Thiên Tước Lập Phong, thậm chí còn mở webcam/

Tốc độ cực nhanh, Lăng Tử Tiên sững sờ .

Ngay tại khi cô nhanh chóng tắt cửa sổ, kế điệu hổ ly sơn của Mạc Sầu đã thành công .

“Lam Boss, Tiên Tiên hồng hạnh vượt tường!” Mạc Sầu đã ấn phím gọi, hét vào ống nghe.

Cơ hồ cùng lúc đó, di động Mạc Sầu cũng vang, cô cũng không phòng tránh, thì nó đã rơi vào tay Lăng Tử Tiên.

“Trả điện thoại lại cho tớ.” Mạc Sầu biến sắc, nói nhanh.

Lăng Tử Tiên mặt thối, Mạc Sầu bật dậy, nhanh như gió lướt đến trước mặt cô.

Cuối cùng, Lăng Tử Tiên cầm di động chạy ra ban công.

“Nè, anh Lam, ngượng quá, có chút chuyện xảy ra.” Lăng Tử Tiên điều chỉnh hô hấp, nói với Lam Táp.

Tiếng cười cười khúc khích truyền vào tai, không hiểu sao mặt Lăng Tử Tiên ửng đỏ.

“Để ý Mạc tiểu thư có bị thương không, Âu Dương tính kế em đấy.” Lam Táp thật ra nghe được toàn bộ chuyện 2 cô. h.

Nghe vậy Lăng Tử Tiên lập tức xấu hổ, nói: “Anh ta dám tính kế tôi, Lam tiên sinh có thể ra mặt giùm không?”

“Ukm… Có thể.” Giọng Lam Táp rất dễ nghe.

Cảm giác căm tức đã trôi hết, bị giọng dịu dàng của Lam Táp nói mà mịt mờ đầu óc, đồng thời cũng không để ý tình huống bên kia tai nữa.

Mạc Sầu di động hét toáng vào đối hương, nếu không phải có cuộc gọi đột ngột này, cô đã không bị đánh thảm như thế.

NND, xương cốt toàn thân đều ở đau!

“Cái kia… Lam tiên sinh, anh gọi điện thoại đến có chuyện gì sao?” Tạm dừng một lát, Lăng Tử Tiên rốt cục phục hồi tinh thần lại, hỏi.

“Hiện giờ có rảnh không?” Lam Táp hỏi, Lăng Tử Tiên hơi ngạc nhiên, anh lại tiếp lời. “Tôi đang ở trước cổng trường.”

Lăng Tử Tiên dùng 10 giây để tiêu hóa hết câu nói, rồi cầm điện thoại, bất chấp hình tượng, đi dép lê chạy vội ra ngoài.” Đằng sau Mạc Sầu cầm di động chạy theo.

Ngoài cỏng lớn, một anh chàng điển trai, mặc áo trắng nhìn di động cười mỉm, khiến ai cũng phải chú ý

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.