Ai Nói CV Không Thể "Cưa"

Chương 43: Cho em một lối thoát




Cuối tuần, cả phòng ngủ đều tĩnh lặng, dưới lầu cũng thế, nhất là tầng 5, không thể nghe tiếng gì.

Bời vì hôm qua không vui, Lăng Tử Tiên tý nữa ngủ liền một mạch.

Thế cho nên, cô quên luôn hôm nay là ngày cuối cùng của sự kiện.

Tiết Nhiễm lại bị bố già gọi về nhà, kiểm tra xem con gái cưng đi làm ăn ngon ngủ khỏe không.

Kỳ thật nhà Tiết Nhiễm nhiều tiền, tự nhiên ra ngoài kiếm việc, chả khác nào đi chịu tội.

Bất quá đừng nhìn bộ dạng Tiết Nhiễm thế mà nhận xét, cô là một người có chủ kiến. Dù sao ở cái xã hội này, không vì mình từ nhỏ có cuộc sống khá giả mà chơi bời lêu lổng?

Nếu đã là người trưởng thành, được cho đọc nhiều sách thế, đương nhiên cũng muốn trau dồi kỹ năng bản thân, cô không định trở thành tiểu thư chỉ biết hưởng thụ, hết ăn lại uống.

Cho nên đi làm, trên miệng thì cứ kêu là cưa đổ đại thúc, nhưng Mạc Sầu, Lăng Tử Tiên đều hiểu, đó mới là mục tiêu của cô bạn.

Hiển nhiên Lăng Tử Tiên không như Tiết Nhiễm, đại khái là còn chưa nghĩ sâu xa đến thế, nên còn chả quan tâm việc ký hợp đồng chính thức.

Nằm ườn trên giường, thở dài lần thứ 53, trừng mắt nhìn trần nhà, bụng đói cũng chẳng quan tâm.

Có một số việc khó mà nắm chắc, nhưng nó cứ khiến người ta phải để tâm.

Thí dụ như: Lam Táp.

Nghĩ đến Lam Boss, 2 tai Lăng Tử Tiên hơi ửng đỏ, muốn cô dùng từ ngữ để tóm tắt ngài Boss, thật sự là khó có từ ngữ để miêu tả.

Tổng kết lại, là hoàn hảo!

Hoàn mỹ chẳng phải người, mang hơi thở thần bí, khêu gợi người ta lại gần, từng chút, từng chút khám phá, nhưng lại sợ đến gần lại bị chán ghét.

Theo cách nhìn của cô, Lam Táp hẳn là thuộc loại người khó tiếp cận, càng đến gần càng xa cách, đây có thể là điểm dễ nhận ra nhất.

Nhưng từ cái ngày hình như là hẹn hò mà có khi không phá ấy, lại thêm cô nàng Tiết Nhiễm luôn miệng nhắc nhở càng khiến cô hoang mang.

Với Lam Boss… Hình như… Cũng có gì đó…

Nhưng mà Lam Boss với ai chẳng đối xử như thế? (Tiên Tiên, con lo quá rồi, Lam Boss chỉ có “hẹn hò” với con thôi. >

Nếu thư có một ít là thế.. Muốn thử một tý…

Vừa nghĩ “thử”, Lăng Tử Tiên giật mình, lông tơ dựng thẳng đứng.

Cào tóc, cào tường, cô liên tục tự mắng xấu xa, lại xuất hiện ý nghĩ ghê tởm ấy, giống như bôi bẩn thánh thần vậy.

Quả thật nghĩ nhiều thì đến cả việc như thế này còn tưởng tượng ra nổi!

Lăng Tử Tiên thở dài, nằm lăn trên giường, trùm chăn kín mít, còn nghĩ nữa có khi hành động luôn..

Đến lúc đó Lam Boss không cần đuổi, cô cũng nhảy từ trên lầu cao nhất xuống.

“Cứ cho là được thưởng nhiều, nhưng cậu đừng có hành hạ người ở dưới đi?” Giọng Mạc Sầu lạnh nhạt, Lăng Tử Tiên giạt mình, cả người nổi da gà.

Lăng Tử Tiên đá chăn ra, xem nhẹ cái câu quái dị Mạc Sầu vừa nói, khó hiểu hỏi: “thưởng gì?”

“Tiêu Dao.” Mạc Sầu nhanh chóng trả lời.

Vừa nghe Lăng Tử Tiên đã không thích, hôm qua bị Cô nương Hồng Diệp chửi rủa đã không vui, nên chẳng còn để ý event đã kết thúc, bây giờ lại nghe đoạt giải vui là phải.

Cô nương Hồng Diệp thuộc loại xoen xoét không nhưng, đã vaajy còn chửi không có văn hóa, thô thiển.

Lăng Tử Tiên đương nhiên là chửi được, nhưng là kiểu nói tục giảng thanh. CHửi bậy chỉ khiến người ta cảm thấy mình vô văn hóa, vô học, mà cô lại không thích những người hay chửi bậy, nhất là con gái.

Răng còn chưa đánh, chưa thèm rửa mặt, Lăng Tử Tiên ngồi trước máy tính.l

Có thể giữ được vị trí thứ 3, thật là không tồi, hơn nữa, vị trí này vẫn giữ nguyên, cho đến khi có hoạt động mới.

Nhưng mà, vừa vào trò chơi, Lăng Tử Tiên không cười nổi.

Vừa thấy bảng xếp hạng:

Thứ 3 — Thời gian thấm thoát & Xích Luyện Tiên Tử

Thứ 2 — Khuynh Tẫn Thiên Hạ & Lăng Ba Yêu Nữ



Thứ 1 — Thiên Tước Lập Phong & Lăng Ba Tiên Tử

Thứ nhất, thứ nhất, thứ nhất…

Trong mắt Lăng Tử Tiên hiện giờ chỉ có 2 chữ “thứ nhất” màu đỏ, dụi mắt, vẫn là “thứ nhất”, dụi lần nữa vẫn là thứ nhất.

“Đừng tra tấn đôi mắt nữa, cậu xem đúng rồi đấy, là thứ nhất.” Mạc Sầu như đang nói kháy ý.

“Sao lại thế này?” Lăng Tử Tiên kinh ngạc, suýt lăn từ ghế xuống, nhìn chữ “thứ nhất” màu đỏ rực, tý nữa là cắn phải lưỡi.

“Chính là như cậu đã thấy.” Mặt Mạc Sầu thờ ơ, nhưng khóe môi hoi nhếch lên, cười khẽ. “Chúc mừng, thưởng cho thứ nhất không ít đâu.”

Kinh nghiệm thưởng cho vị trí đứng đầu luôn luô là nhiều nhất, tặng thưởng cũng thế, nháy mắt Lăng Tử Tiên đã thăng ba cấp.

Chẳng qua hiện tại Lăng Tử Tiên, đã chẳng còn quan tâm nữa.

Cô muốn hiểu rõ, sao lại đứng thứ 1, tại sao chứ? Cô nhớ rõ ràng, cô và Thiên Tước Lập Phong đang giữ vị trí thứ 3, sao giờ lại là thứ 1?

Nhìn đến biểu tượng bên cạnh tên Thiên Tước Lập Phong, Lăng Tử Tiên nhanh chóng chạy vội qua—

[Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] Anh cả

[Trò chuyện mật][Thiên Tước Lập Phong] ?

[Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] Vì sao lại đứng đầu?

[Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] Vì sao

[Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] Vì sao

[Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] Có phảihệ thống BUG

Lăng Tử Tiên liên tục đánh “vì sao”, rồi chỉ bằng 1 câu, Thiên Tước Lập Phong đánh bại cô hoàn toàn

[Trò chuyện mật][Thiên Tước Lập Phong] Tiên Tiên, tối hôm qua em ngủ mơ, tặng anh 1 bộ trang bị cấp thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.