Ai Nói Bánh Kem Chỉ Có Vị Ngọt?! (Cả Đám Nam Nhân Các Ngươi! Hối Hận Cũng Đã Muộn Rồi!)

Chương 54: “Hình Nhạn Lai, Lễ bộ Thị Lang! Ta nhớ kỹ! Nàng chờ ta đến kinh thành gặp nàng!”





"Ha hả." Bần đạo khẽ mỉm cười, trong lòng tự nhủ: "Thật ra làm như vậy dĩ nhiên có thể phòng ngừa bọn họ lợi dụng tài nguyên mười hai hành tỉnh mà kiêu ngạo, nhưng mà vì sao ta không có cảm giác là đang an ủi cô cô nhỉ? Nàng thân là mẫu thân, vì thế thương yêu con mình đó là một chuyện thiên kinh địa nghĩa. Con nàng có thể lấy lãnh thổ sáu hành tỉnh phong cho, nàng ta khẳng định sẽ cao hứng. Ít nhất con lớn của nàng khi còn làm hoàng đế không khả năng hào phóng đến như vậy, mang đất đai bản thân cấp cho thân đệ đệ."

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, mẫu thân mang cặp mắt đỏ hồng trở lại, nàng rất thương cảm nói với ta: "Cô cô ngươi đã đồng ý. Chẳng qua từ nay về sau tỷ muội chúng ta sẽ rất khó gặp mặt nói chuyện nữa rồi, ta chán ghét chính trị chết tiệt."

"Ài, nhân sinh thường đã có tám chín phần không như ý, mẫu thân cũng không cần đau lòng quá mức, nếu có thời gian ngài vẫn có thể thường xuyên đi thăm cô cô mà Thậm chí ngài an trí cô cô ở trong cung thất cũng được, hết thảy y theo bộ dạng trước kia thôi." Bần đạo khuyên lơn: "Mẫu thân, ta hiện tại cáo từ, ngài nên bảo trọng giữ gìn sức khỏe."

"Ngươi lại muốn đi?" Mẫu thân kinh ngạc nói: "Mới trở về có một ngày đã đi?"

"Bất đắc dĩ thôi, số mạng ta trời sinh đã phải lao lực." Bần đạo cười khổ nói: "Ta có chuyện cần phải đi Tây Phương Thập Nhị Lĩnh, lần này chỉ là đi ngang qua nơi đây, cho nên trở về thăm các mọi người một chút. Gần đây Giáo Đình đang làm ồn ào, ngài cũng đã nhìn thấy, ta cũng phải bận rộn đối phó mà."

"Hiểu rồi, ngươi đi đi." Mẫu thân miễn cưỡng nặn ra một khuôn mặt tươi cười, nói: "Sự tình trong nhà đã có ta, ngươi có thể yên tâm, mấy ca ca của ngươi còn say rượu chưa tỉnh, ngươi không cần kinh động bọn họ, trực tiếp đi đi."

"Dạ." Bần đạo sau đó cáo biệt phụ thân, cầm lên mệnh lệnh thu hồi lãnh địa mười hai hành tỉnh, bước lên hành trình đi về phương tây. Ta cưỡi Cái Thứ bôn ba vài ngày, đi tới nơi ở của thúc thúc, tổng bộ quân đoàn Chu Tước, thành Chu Tước. Ở chỗ này ta thấy thúc thúc Long Khiếu Vân và đường ca Long Thanh Vân.

Bọn họ thấy ta đột nhiên đến cảm thấy rất giật mình, còn tưởng rằng xảy ra đại sự gì đó, khi biết được ta chỉ tùy tiện tới đây vui đùa, thuận tiện nhắn nhủ mệnh lệnh của phụ thân một lúc mới thở phào nhẹ nhỏm. Ta tiện tay đưa mệnh lệnh của phụ thân cho bọn hắn đi xử lý, hai người bọn họ vô cùng hưng phấn tiếp nhận luôn.

Đối với bọn họ mà nói, loại chuyện cầm giấy tờ đi xét nhà thì cực kỳ có hứng thú, bọn họ đã nhiều năm bị mười hai lãnh chủ đòi độc lập hành hạ không ít, lần này vừa lúc mượn cơ hội này đòi lại vài phần mặt mũi. Về phần ta thì thừa dịp bọn họ hưng phấn đi chung quanh xét nhà, làm một vòng tìm tới tổng bộ Liệt Hỏa thần giáo ở trong thành Chu Tước.

Tổng bộ này vốn là Quang Minh Giáo Đình sử dụng, quy mô khổng lồ với hai màu xanh vàng rực rỡ, hiện tại bị Liệt Hỏa Giáo chiếm dụng, điêu khắc, bích hoạ biểu hiện Quang Minh giáo nghĩa đều thay đổi toàn bộ thành của mình, triệt để chiếm lĩnh nơi đây. Có tiền thì mọi chuyện dễ làm, có tài lực bên ta ủng hộ, nơi này hiện tại đã hoàn toàn biến thành tổng bộ Liệt Hỏa Giáo. Chung quanh có vô số cây đuốc cả ngày thiêu đốt hừng hực, làm cho cả tòa tổng bộ sáng lên một mảnh đỏ bừng. Chỉ tính riêng tiền để đốt mớ đuốc này đã hao phí không biết bao nhiêu tiền của.

Bởi vì ta có huy chương đặc biệt của Liệt Hỏa thần giáo, cho nên đi vào là được bọn hắn nhiệt tình tiếp đãi, dễ dàng gặp được Liệt Hỏa đấu sĩ Mạt Khắc. Hắn thấy ta đến rất là ngạc nhiên, chờ khi bần đạo nói rõ ý định đến đây. Hắn không nói hai lời, trực tiếp dẫn ta đi gặp giáo chủ.

Ba người chúng ta gặp mặt ở trong một gian trong mật thất, giáo chủ thấy đại ân nhân tới tự nhiên là cung kính và khách khí một hồi. Mạt Khắc thay ta giải thích ý định muốn đi Hỏa Nguyên Giới cho giáo chủ biết, thiếu chút hắn bị hù chết, vội vàng ngăn cản: "Đại nhân, nơi đó không phải là địa phương chơi đùa, nhiệt độ bình thường lên tới một hai ngàn độ, sắt cứng bỏ vào đó cũng có thể trực tiếp hóa thành nước thép đó?"

"Đúng vậy. Ta thật ra đã đi qua một lần, ai dà, không tới mấy phút đồng hồ đã kiên trì không được." Mạt Khắc cũng khuyên: "Ta biết ngài rất lợi hại, nhưng mà thân thể cương thiết của ta đây ẩn chứa Hỏa hệ năng lượng mạnh mẽ cũng chịu không được, ngài đừng có đi tới đó tham gia náo nhiệt mà?"

"Ha hả, Mạt Khắc, ngươi còn có điều không biết." Bần đạo cười híp mắt nói: "Thật ra ta cũng là chuyên gia chơi lửa." Vừa nói ta vung tay lên, trong lòng bàn tay thả ra một đạo Tam Muội chân hỏa.

Giáo chủ và Mạt Khắc đều là đại hành gia cả đời đùa với lửa, tự nhiên kiến thức rộng rãi. Mặc dù bọn họ không biết tên loại hỏa diễm này, nhưng từ năng lượng ba động mạnh mẽ là có thể nhận ra được vài điều, cho nên bọn họ nhìn một cái liền nhận ra Tam Muội chân hỏa ở trên tay của ta vô cùng lợi hại. Mạt Khắc sợ hãi than: "Hỏa diễm mạnh quá, sợ rằng uy lực so với Minh hỏa Địa ngục và Thánh hỏa Thiên giới còn mạnh hơn không ít."

"Có hỏa diễm như vậy hộ thân, Liệt Hỏa Nguyên Giới đã có thể đi vào được rồi." Giáo chủ không khỏi bội phục nói: "Không nghĩ tới đại nhân còn nhỏ tuổi mà đã lợi hại như vậy, xem ra là ta lo xa rồi."

"Ha hả, giáo chủ quá khen, cũng chỉ là vận khí mà thôi." Bần đạo khiêm tốn nói.

"Ha ha, chỉ dựa vào vận khí mà tạo ra cao thủ đến cỡ này." Giáo chủ cười nói: "Đã như vậy xin mời đại nhân đi theo ta, ta triệu tập nhân thủ mở ra cánh cửa không gian nối thông Hỏa Nguyên Giới cho ngài." Dứt lời hắn đứng dậy làm ra tư thế xin mời.

Không lâu sau, chúng ta đi đến một gian phòng rất lớn. Nơi này có một cái tế đàn đặt ở chính giữa, chỗ đó đã có hơn mười vị Đại pháp sư lớn tuổi mặc hồng bào đứng chờ chúng ta, nhìn thấy chúng ta đến vội vàng hành lễ, đặc biệt là ta, bọn họ mang theo thần sắc cảm kích và cung kính y như triều bái thần minh vậy. Hiển nhiên trong lòng bọn họ đều biết, Liệt Hỏa thần giáo sở dĩ có ngày hôm nay là nhờ có ai.

Tiếp theo, giáo chủ trả lại thiết bài Hỏa Tổ cho ta, sau đó chính thức bắt đầu nghi thức. Khi các đại sư liên thủ thi triển, một cánh cửa không gian đỏ rực từ từ mở ra. Giáo chủ nói với ta: "Đại nhân. Cánh cửa này chúng ta chỉ có thể kiên trì 30 phút đồng hồ, kính xin ngài nhanh chân đi rồi trở về."

"Ha hả, đa tạ nhắc nhở, ta nghĩ nhiêu đó là đủ rồi." Bần đạo cười nói. Vừa nói xong, ta đã hóa thành một đạo cầu vồng trực tiếp bay vào trong cánh cửa.

Bước ra khỏi cánh cửa không gian, trước mắt ta là một thế giới toàn là lửa đỏ, dưới chân không có thổ địa, chỉ có biển dung nham vô tận. Có vài tên người lửa đi lại tứ tán trong đó, chuyển động một hồi lại đâm đầu vào trong nham thạch không xuất hiện nữa. Biển dung nham không có bình tĩnh, đôi lúc sẽ có một làn không khí từ phía dưới xông lên, thanh âm xì xì vang lên liên tục ở trên mặt biển tạo thành một dòng suối phun rực rỡ bắt mắt.

Loại khí thể này màu sắc đỏ thẩm, nhiệt độ đặc biệt cao, sau khi phun ra sẽ có rất nhiều sinh vật nguyên tố tụ tập qua đó, tham lam hấp thu năng lượng Hỏa hệ hùng hậu ở bên trong, giống như đang hưởng thụ một bữa ăn ngon vậy. Ở trong biển dung nham mịt mờ này, bần đạo cảm thấy mình cực kỳ nhỏ bé, muốn ở trong thế giới này đi tìm mấy đối tượng cần gặp kia, sợ rằng còn khó hơn mò kim đáy biển.

Cũng may bần đạo đã sớm chuẩn bị, ta lấy ra lệnh bài Hỏa Tổ, đưa vào đó một đạo năng lượng chân hỏa, nhất thời bên trên lệnh bài hồng quang đại thịnh, đồng thời tản mát ra một cỗ ma lực có ba động đặc biệt, ta cố ý truyền cỗ ma lực ba động này lan ra rất xa rất xa, nói ít cũng phải bao phủ phương viên vài ngàn dặm.

Việc này vốn rất khó lường, biển dung nham coi như bình tĩnh đột ngột sôi trào lên, mặt ngoài nổi lên vô số làn sóng rung động, rất nhiều bọt khí theo đó xông ra. Tiếp theo là vô số đầu sinh vật nguyên tố từ dung trong biển dung nham xông lên, số lượng chi chít nhìn không thấy bến bờ. Đa số là người lửa, cũng có rất nhiều sinh vật hình dáng khác.

Thế nhưng khiến cho bần đạo cảm thấy thất vọng, chính là thực lực của bọn họ không cao, hiển nhiên nơi này chỉ là địa phương sinh vật Hỏa hệ cấp thấp sống, cho nên sinh vật cao cấp tìm không thấy. Nhưng mà tốc độ nơi này truyền tin phi thường nhanh chóng, khí tức Hỏa Tổ mặc dù vừa mới xuất hiện một hồi, tin tức kia đã truyền đi khắp Hỏa Nguyên Giới.

Bởi vì bần đạo cảm giác được ở ngoài mấy vạn dặm có khí tức của mấy người cực kỳ cường đại từ trong ngủ say tỉnh lại, đang nhắm về phía ta bay tới. Chỉ qua vài chục lần hô hấp bọn họ đã đi tới trước mặt ta. Đám sinh vật này có bảy tên, ba đầu Hỏa phượng hoàng, hai con Hỏa long và hai gã người lửa khổng lồ.

Bọn chúng đều có một thân hoàng kim, hỏa diễm màu vàng trên làn da không ngừng thiêu đốt. Hỏa phượng hoàng sải cánh dài chừng mấy trăm mét, uy mãnh tuyệt luân. Hỏa long ngoại hình rất giống loài rồng Đông Phương, chỉ là không có sừng như Đông Phương cự long mà thôi, thoạt nhìn thì bớt đi vài phần hung mãnh, tăng thêm vài phần khả ái. Nhưng mà bọn hắn khả ái là có hạn độ, bởi vì thân thể bọn hắn dài tới mấy ngàn mét và thô to cỡ vài trăm mét chứ? Nhìn thấy mấy con quái vật lớn như vậy mà kêu là khả ái cũng không tốt cho lắm.

So sánh xuống thì hai gã người lửa xem như đặc biệt thon thả rồi, thân cao hơn hai trăm thước, thân thể hùng vĩ bộ dáng phi thường rung động. Đặc biệt là trên người bọn họ cũng có một kiện khải giáp kiểu dáng tinh mỹ, trên tay là một thanh trọng kiếm hai tay, bọn họ được võ trang đầy đủ lộ ra vẻ đặc biệt uy mãnh.

Theo sau bảy vị cường giả ngang cấp với Thiên sứ mười cánh phủ xuống, nhiệt độ chung quanh ta đột nhiên tăng nhanh, những sinh vật nguyên tố nho nhỏ vội vàng tránh né vào trong biển dung nham, sau đó lặn ra thật xa mới dám dừng lại nhìn. Nhiệt độ cao đến mức có thể nhiễu loạn không gian ổn định, Truyền Tống Môn ở sau lưng ta lóe lên vài tia sáng rồi triệt để biến mất. Bần đạo trong lòng cười khổ, thầm nhủ: "Thiệt tình mà, chút nữa làm sao trở về đây?"

"Các hạ, có thể đưa lệnh bài trên tay ngài cho chúng ta nhìn một chút hay không." Một vị người lửa khổng lồ mở miệng nói.

"Dĩ nhiên, ta mang tới vốn là muốn các ngươi nhìn mà." Bần đạo vừa cười nói vừa ném lệnh bài qua cho hắn.

Hắn nhận lấy nói cảm ơn! Rồi bắt đầu dùng thần thức cẩn thận phân biệt khí tức bên trong đó. Hắn phân biệt xong tiện tay giao cho người bên cạnh, theo thứ tự từng người một, cho đến khi tất cả bảy tên đều phân biệt qua một lần.

Khi bọn hắn phân biệt xong lại có thêm vài sinh vật nguyên tố hỏa hệ cường đại khác phủ xuống nơi này, bọn hắn có cấp bậc ngang với Thiên sứ sáu cánh hoặc Thiên sứ tám cánh. Tổng số có tới vài ngàn, thật sự kinh khủng rồi. Cũng may nhân vật cấp bậc mười cánh không có xuất hiện, hiển nhiên Hỏa Nguyên Giới chỉ có bảy đại nhân vật cấp bậc Thiên sứ mười cánh.

Thế nhưng. Có thể có bảy cũng đã là thật to nằm ngoài ngoài ý liệu của ta, ta nhớ được Hỏa Tổ nói với ta khi hắn bị phong ấn, thủ hạ cấp bậc Thiên sứ mười cánh đã bị giết toàn bộ, không nghĩ tới chỉ qua vạn năm ngắn ngủi nơi này lại xuất hiện bảy vị cường giả cấp bậc Thiên sứ mười cánh, quả thực làm cho ta hưng phấn.

Phải biết rằng thực lực chỉ có thể dựa vào xem xét năng lượng trong cơ thể nhiều ít mà đoán, thứ đó lại không thể đại biểu hoàn toàn sức chiến đấu của bọn họ. Lực chiến đấu không chỉ có liên quan đến năng lượng, đồng thời còn liên quan đến thuộc tính cùng với kỹ xảo chiến đấu.

Giống như thiên sứ hiển nhiên là sinh vật quang hệ, lực chiến đấu so với sinh vật nguyên tố đồng cấp có năng lượng hỏa hệ thì yếu nhược hơn. Dù sao Hỏa hệ là chủng loại pháp thuật đặc biệt lấy lực phá hoại mạnh mẽ trứ danh. Dĩ nhiên thiên sứ có độ khôi phục sức khỏe cũng là đệ nhất thiên hạ, sinh vật Hỏa hệ đã chết là xong, nhưng mà thiên sứ lại có thể chuyển sinh, cho nên hai bên có ưu có khuyết, không thể nói ai mạnh ai yếu được.

Mà bảy vị sinh vật Hỏa hệ này nếu như liên thủ nhất định có khả năng lực tranh đấu với một vị chủ thần mười hai cánh. Hơn nữa thắng nhiều bại ít, cộng thêm mấy ngàn tên cường giả ở phía sau bọn họ, có một đám tiểu đệ với lực chiến đấu cường hãn ủng hộ thì rất là kinh khủng. Chỉ dựa vào bọn họ, nữ thần Tự Nhiên cùng với ta, ba phương liên thủ tuyệt đối có thể chống lại Da Cáp Đức và tất cả quân đội dưới tay hắn.

Hiện tại vấn đề chính là nhìn xem bọn hắn có chịu nghe Hỏa Tổ hiệu lệnh như xưa hay không? Nếu như mọi sự tốt đẹp, khà khà, câu chuyện coi như đã được giải quyết một nửa. Nghĩ tới đây, trên mặt bần đạo kìm lòng không đậu lộ ra một nụ cười vui vẻ. Vừa lúc đó, bảy người bọn họ cũng kiểm tra xong tấm lệnh bài, hơn nữa còn đang dùng tinh thần lực tiến hành thương lượng.

Cuối cùng, vẫn là vị người lửa kia lên tiếng: "Xin hỏi, tấm lệnh bài này ngài lấy được như thế nào?"

"Hỏa Tổ cấp cho ta." Bần đạo cười nói. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Thật sự là Hỏa Tổ? Quá tốt rồi, chúng ta lại nhận được tin tức của hắn lần nữa." Bảy tên kia kích động nói, ngay cả một đám phía sau bọn họ cũng ồn ào không dứt, hiển nhiên, bọn hắn tôn kính Hỏa Tổ không hề thay đổi.

"Xin hỏi Hỏa Tổ ở đâu? Ngài ấy tại sao chưa quay trở về gặp chúng ta?" Một đầu Hỏa phượng hoàng khẩn cấp hỏi.

"Hắn tạm thời không tới được." Bần đạo cười khổ nói, sau đó ta kỳ quái chỉ vào cái lệnh bài hỏi: "Phía trên này không có tin tức Hỏa Tổ lưu cho các ngươi? Hắn cũng nên để lại lời gì đó cho các ngươi mới đúng chứ?"

"Có, phía trên nói ngài ấy hiện tại có việc không thể rời đi, cần phải thêm một ít thời gian mới được, còn nói người cầm được lệnh bài trải qua là được ngài ấy truyền thừa, ngài ấy nói chúng ta trợ giúp tên nhân loại mà trên người có khí tức Hỏa Tổ." Một tên người lửa trả lời.

"Chúng ta đã cảm nhận được khí tức Hỏa Tổ trên người của ngươi, ngươi khẳng định chính là người kia." Một con Hỏa long nói.

"Thật là nói nhảm, không có Hỏa Tổ truyền thừa, một người bình thường làm sao có thể đứng ở chỗ này, hắn đã sớm hóa thành tro bụi rồi." Một con Hỏa long khác nói.

"Ngươi mới nói nhảm, chẳng lẽ không có Hỏa Tổ truyền thừa, người bình thường không tới được đây sao? Hắn hoàn toàn có thể dùng ma đạo khí. Suy nghĩ không chu toàn thì đừng có nói lung tung, bởi vậy có thể thấy được, ngươi mới đúng là ngu ngốc." Hỏa Long bị mắng lập tức lên tiếng phản kích.

"Được rồi, câm miệng hết đi. Không nên để cho khách nhân mới tới chê cười." Một đầu Hỏa phượng hoàng ngăn cản bọn họ tranh chấp, hiển nhiên đầu Hỏa phượng hoàng này là có uy tín nhất, bởi vì sau khi nàng nói xong, hai con rồng kia lập tức ngậm miệng.

Sau đó Hỏa phượng hoàng nói với ta: "Ngại quá, bọn họ thường thích đấu võ mồm, không cần để ý tới làm gì. Đúng rồi, Hỏa Tổ nói ngươi giúp ngài ấy một ân huệ lớn, có thể nói cho chúng ta biết tình huống cụ thể không? Chúng ta muốn biết tình trạng Hỏa Tổ gần đây, biến mất một cái đã qua mấy vạn năm, khiến cho chúng ta lo lắng muốn chết."

"Đúng vậy, đúng vậy, nói nhanh lên đi." Sáu sinh vật nguyên tố khác cũng cùng nhau thúc giục.

"Ừ." Bần đạo trầm tư một lát, cảm thấy nói thật tựa hồ mới có lợi hơn, bọn họ nếu như biết Hỏa Tổ trúng bẫy rập bị người chim nhốt, khà khà, khẳng định sẽ rất nhiệt tình trợ giúp ta đối kháng người chim.

Mặc dù ta biết Hỏa Tổ sẽ không trực tiếp nói cho thủ hạ biết bản thân bị nhốt, chủ yếu vì giữ mặt mũi cho mình thôi. Nhưng mà ta vì mục tiêu hoàn thành đại kế, bần đạo đành phải ủy khuất hắn một lần vậy, mang mọi chuyện ra phơi sáng cho các hài tử hắn thấy. Hắc hắc, đôi lúc bần đạo cảm giác mình thật sự là tà ác.

Hắc hắc, không lý đến hắn nữa, sau đó ta mang quá trình trước sau Hỏa Tổ bị ám toán cùng với thời gian gặp gỡ với ta, tất cả nói ra rõ ràng. Sau khi bọn họ biết Hỏa Tổ gặp tao ngộ bi thảm, cả đám lập tức nổi giận đùng đùng quát tháo to như sấm nổ, hận đến mức muốn hiện tại giết lên Thiên Giới tìm người chim tính sổ.

"Đám người chim đáng giận, lần trước chính là bọn hắn giết chết hai vị huynh trưởng của chúng ta, không trách được Hỏa Tổ lại đột nhiên biến mất, thì ra ngài ấy vì muốn báo thù cho các ca ca mới trúng ám toán. Chúng ta không thể tha thứ cho đám khốn kiếp này." Một con Hỏa long giận dữ hét lên: "Trực tiếp giết lên Thần Giới luôn đi."

"Câm miệng ~!" Đầu lĩnh Hỏa phượng hoàng nổi giận mắng: "Ngu ngốc, trước tiên phải cứu Hỏa Tổ ra, không có lão nhân gia dẫn dắt, chỉ mấy người chúng ta làm sao đánh thắng được chủ thần mười hai cánh? Căn bản là đi chịu chết thôi."

"Đúng, trước tiên cứu Hỏa Tổ quan trọng hơn." Những người khác cũng đồng ý quan điểm của Hỏa phượng hoàng.

"Nhưng mà chúng ta làm sao mới cứu được Hỏa Tổ đây?" Hỏa long bị trách cứ hỏi lại.

"Ta không biết!" Hỏa phượng hoàng nói rất dứt khoát làm cho mọi người nhục chí một trận, sau đó nàng lại hỏi ta: "Xin hỏi ngươi có biện pháp gì không?"

"Khó khăn." Bần đạo cười khổ lắc đầu nói: "Dù sao cũng là phong ấn do ba vị chủ thần đỉnh cấp hợp lực bố trí. Trừ phi có nguồn lực lượng gần bằng bọn họ, nếu không tuyệt đối đánh không phá nổi, nếu như nó không đủ lợi hại thì đã không trói buộc được Hỏa Tổ."

"Đáng giận. Chẳng lẽ không có một chút biện pháp sao?" Hỏa phượng hoàng không cam lòng hỏi.

"Ờ thì…?" Bần đạo hơi suy tư, nói: "Các ngươi ở chỗ này cho toàn thể nhân vật có thực lực đồng cấp với thiên sứ sáu cánh trở lên đồng thời xuất động, tiến hành điên cuồng oanh tạc nhược điểm trên phong ấn khoảng vài ba năm là phá được phong ấn rồi."

"Tốt, vậy chúng ta sẽ đi ngay bây giờ." Hỏa long khẩn cấp nói.

"Không được." Bần đạo và Hỏa phượng hoàng cùng nhau nói: "Ngàn vạn lần không thể đi."

"Tại sao?" Hỏa long kia khó hiểu hỏi, những người khác cũng mờ mịt nhìn qua.

Bần đạo giải thích: "Chỉ cần các ngươi vừa động vào phong ấn kia, đám người chim sẽ cảm giác được ngay, rồi chạy tới ngăn cản, kết quả cuối cùng sẽ rất khó liệu. Nhất định sẽ dẫn đến một cuộc đại chiến, rồi tám phần là các ngươi bị đánh bại, địa phương phong ấn Hỏa Tổ đất cũng bị bọn họ dời đi, sau này các ngươi muốn đi tìm sẽ rất khó khăn đó."

"Đáng giận, cứu thì không thể cứu, vậy thì chúng ta phải làm gì?" Hỏa long gấp gáp hỏi.

"Chờ là biện pháp tốt nhất, Hỏa Tổ nói hiện tại hắn đã tìm được cách phá giải phong ấn, chỉ cần cho hắn thời gian tự nhiên hắn sẽ phá phong." Bần đạo cười nói: "Mặt khác, chỉ cần ngày hôm đó chúng ta gom đủ ba vị chủ thần đỉnh cấp đồng loạt ra tay, tự nhiên có thể trực tiếp cứu Hỏa Tổ ra."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.