Ai Nguyện Cùng Ta

Chương 42: bồng lai (3)




Dịch: Hàn Phong Vũ

Với cái tự tin này của Lý Thu Bình, biểu hiện trên nét mặt Hạ Thiên Kỳ có phần hơi hoảng sợ, hắn đưa tay sờ sờ lên trán theo bản năng rồi lên tiếng hỏi lại:

"Không thể không thừa nhận là tôi đã quá xem thường ông, hoặc cũng có thể nói rằng tôi thật sự hơi có chút tự cao tự đại, thế nào cũng không thể nghĩ ra được rằng ông như vậy mà lại có thể nuôi dưỡng ra một con quỷ vật có cấp lên đến hàng lệ quỷ, chỉ có điều có một số chuyện mà tôi không thể nào hiểu được."

Lý Thu Bình thấy Hạ Thiên Kỳ có biểu hiện hoảng sợ nên càng không sợ hãi điều gì nữa, lúc này ông ta nhìn về phía Hạ Thiên Kỳ bằng ánh mắt như đang nhìn một cái xác chết không hơn.

"Mày còn gì muốn hỏi nữa thì cứ hỏi cho hết đi, trước đó tao đã từng nói là sẽ cho mày chết sau khi biết rõ mọi chuyện."

"Có thể bồi dưỡng ra quỷ vật cấp lệ quỷ và quỷ mị lên đến cấp tương đương với lệ quỷ, chẳng lẽ ông chính là quản lý của đệ nhất Minh Phủ sao?"

"Bây giờ còn không phải, chỉ có điều cũng sẽ rất nhanh thôi, thực lực của đệ nhất Minh Phủ so với đệ tam Minh Phủ yếu ớt nhỏ bé kia của các người hùng mạnh hơn rất nhiều, nếu như không phải do cấp trên còn có điều phải kiêng dè trước mắt, đệ tam Minh Phủ đã sớm không còn tồn tại trên đời này nữa."

"Tôi thật không thể nào hiểu được, cả ba nhà Minh Phủ vì cái gì lại phải cùng nhau ganh đua sinh tồn lớn đến như vậy, lại còn có cái gì đó gọi là cạnh tranh công bằng tốt đẹp. Mang từng khu vực mà tự mình chịu trách nhiệm phân chia nhỏ ra, sống chết có số mệnh vậy thì chẳng lẽ nào có thể như vậy chứ?"

"Thực hiện nhiệm vụ do Minh Phủ ủy nhiệm là có thể thu được bao nhiêu điểm vinh dự? Lại còn có bao nhiêu khó khăn to lớn trước mắt? Giải quyết nhiệm vụ thần bí trong hiện thực có thể thu được bao nhiêu điểm vinh dự, lại có bao nhiêu mức độ khó khăn nữa đây?

Việc ghi chép tính toán này thì ngay cả một tên nhóc con cũng có thể tính toán ra, mày nói thử có thể có cạnh tranh hay không?"

Nói đến chỗ này, vẻ khinh thường trên mặt Lý Thu Bình đối với Hạ Thiên Kỳ càng trở nên rõ rệt hơn nữa.

"Xem ra việc nhận một nhiệm vụ riêng trong ba nhà Minh Phủ căn bản không phải là chuyện bí mật gì, thậm chí còn là nguyên do chính để ba nhà Minh Phủ cạnh tranh với nhau, hiện tại xem như tôi đã hiểu được rõ ràng."

Hạ Thiên Kỳ lộ ra một vẻ giật mình, trước đó thì hắn cảm thấy rằng nhận nhiệm vụ riêng tư để kiếm thêm một chút điểm vinh dự cũng chính là chuyện đi đường tắt, nếu như bọn họ đã có thể nghĩ nhiều đến như vậy thì chắc chắn là những người khác tất nhiên cũng có thể nghĩ đến chuyện này.

Có lẽ đây cũng là lý do vì sao mà những nhiệm vụ thần bí trong hiện thực thật sự lại ít đến như vậy, vốn dĩ nguyên nhân dẫn đến việc khó tìm như vậy, bởi vì tất cả đều bị người của ba nhà đứng sau lưng phân chia ra hết.

"Quản lý của ông là ai?"

"Vấn đề của mày đúng là không ít chút nào, mang theo những điều này trước khi chết quan trọng với mày lắm hay sao?"

Thấy vấn đề của Hạ Thiên Kỳ còn rất nhiều, Lý Thu Bình không nhịn được mà cảnh giác bắt đầu dâng lên.

"Việc giải thích của ông đối với tôi nói thế nào cũng không phải là chuyện gì xấu xa lắm, đừng cho là tôi không biết ông không muốn cho tôi biết rõ ràng tất cả mọi chuyện trước khi chết, mà chỉ là đang ở đây cố tình trì hoãn thời gian."

Ý đồ của Lý thu Bình hoàn toàn bị Hạ Thiên Kỳ nhìn thấu, từng thớ cơ trên mặt ông ta cứng nhắc co giật một cái. Chưa hề có ý định sẽ tìm cách nói dối nhiều thêm nữa, mà chỉ trả lời lại:

"Chủ quản của tao tên gọi là Ngô Hạp Hậu, người khác đều gọi ông ta là Hầu tử."

"Hóa ra gã Hầu tử xấu xí kia chính là Lão đại của ông, trong buổi họp hằng năm ngày hôm đó tôi đúng thật là đã phân biệt ra rất tốt rồi, nếu không thì cũng sẽ không xảy ra chuyện như ngày hôm nay."

"Đến hiện tại mày mới nghĩ được như vậy thì cũng chậm mất rồi, chỉ có điều nếu như ngày đó mày có quan sát kỹ càng hơn thì cũng sẽ không nhận ra tao cũng có mặt ở đó, vì người ở chỗ đó cũng có vài người giống như bọn bây, muốn tranh giành thông tin về nhiệm vụ linh dị từ chỗ tao, cho nên tao làm sao có thể lấy khuôn mặt này để xuất hiện chứ."

Ý tứ của Lý Thu Bình rất rõ ràng, chỉ có điều có thể dễ dàng nhận ra ông ta đang cố tình cho Hạ Thiên Kỳ biết, trong cuộc họp hàng năm ngày ấy ông ta có mang một chiếc mặt nạ da người để ngụy trang.

Mà thứ đồ vật gọi là mặt nạ da người này, hắn cũng đã từng nghe được từ chỗ Lãnh Nguyệt, đây là một trong những kỹ năng mà dưỡng thi nhân có thể nắm giữ, lột hết phần da mặt của thi thể ra, sau đó chế tác ra thành mặt nạ da người để có thể dễ dàng ngụy trang che dấu thân phận của mình.

"Cảm ơn sự phối hợp của ông, những vấn đề cần hỏi của tôi đã hỏi xong hết rồi."

Lúc này Hạ Thiên Kỳ nhún nhún hai vai, giống như là đang chuẩn bị hành động.

Thấy thế, Lý Thu Bình không nhịn được mà lui về phía sau từng bước một, lạnh giọng nói:

"Mày cho là mày đang ở đây để thẩm vấn phạm nhân hay sao! Nói cho mày biết, tao đã sớm không còn chút kiên nhẫn nào để chơi với mày lâu hơn được nữa, bây giờ mày có thể chết đi được rồi!"

Nói xong, Lý Thu Bình lại niệm một chuỗi dài ríu rít trong miệng mình, giống như là đang triệu hồi cái gì đến nơi này vậy, khóe miệng Hạ Thiên Kỳ có hơi nhếch lên, trên mặt có hơi lộ ra một vẻ tươi cười xảo quyệt:

"Ông cảm thấy rằng tôi sẽ để cho ông triệu hồi quỷ vật đến đây dễ dàng như vậy hay sao?"

Lời còn chưa dứt, trong thân thể Hạ Thiên Kỳ tràn ra hàng loạt làn sương mù màu đen dày đặc khiến cả người hắn bị bao phủ vào bên trong. Sau đó, một hơi thở kinh khủng sặc mùi máu tanh nồng như bùng nổ vang dội trong màn sương mù đen dày đặc kia, đến khi toàn bộ thân thể Hạ Thiên Kỳ hiện ra thêm một lần nữa, đôi mắt của hắn đã sớm nhuộm một màu đỏ tươi như máu.

Cùng lúc đó, phép triệu hồi của Lý Thu Bình cũng hoàn thành, trước người ông ta xuất hiện ba con hủ thi thân thể mục rữa, đám hủ thi này giống như những con rối gỗ đứng thẳng tắp cứng nhắc trước người Hạ Thiên Kỳ, trong miệng bọn chúng không ngừng phát ra tiếng cười "khùng khục".

Chỉ có điều ba con Quỷ vật này thoạt nhìn qua trông có vẻ như là đang cười, nhưng mà sau khi Lý Thu Bình nhìn thấy loại biến hóa trên người Hạ Thiên Kỳ. Lập tức kêu lên như khó có thể tin được:

"Mày mày mày... Mày là cấp lệ quỷ!"

"Nếu như không phải như vậy thì ông sẽ nghĩ rằng tôi vì cái gì mà có thể hiểu rõ đó chỉ là một vỏ bọc bên ngoài, lại còn không sợ chết mà muốn chui đầu vào? Vì tôi không thể nào chết được!"

Từ lúc đạt được hai mươi điểm vinh dự trong cuộc họp hằng năm kia, từ lúc còn ở lại thành phố Ngô Nguyệt thì hắn đã lập tức dùng toàn bộ để tăng cường thêm sức mạnh.

Lúc đó đầu tiên là hắn lấy ra ba điểm vinh dự thử cường hóa thử xem một chút để【 cường hóa khống chế sức mạnh】, kết quả phát hiện ra rằng 【cường hóa khống chế sức mạnh】hoàn toàn chính là cường hóa khả năng【khống chế sức mạnh】, cũng chính là mấu chốt để thăng tiếng lên cấp lệ quỷ mà hắn đang hướng đến.

Cho nên hắn không chú do dự mà mang toàn bộ điểm vinh dự cường hóa mặt này, mang 【cường hóa khống chế sức mạnh】tăng lên tới sáu cấp, mà còn lại hai điểm vinh dự thì lại được hắn dùng để cường hóa【khả năng phục hồi sức mạnh/ khả năng nhận biết】, mang khả năng này cường hóa một hơi tăng lên đến sáu cấp.

Mà sau khi cường hóa, Hạ Thiên Kỳ lại kinh ngạc phát hiện ra bản thân mình đã đạt đến cấp lệ quỷ, hơn nữa với luồng sương mù màu đen tản mác ra từ trong cơ thể của hắn, hắn cũng đã có thể khống chế được vài phần.

Sỡ dĩ vẫn luôn luôn chưa từng hiển lộ ra đến bây giờ, ngay sau khi phát hiện ra Lý Thu Bình kia cũng chính là lão Lý cố tình xuống tay với hắn, đơn giản cũng chỉ là muốn moi ra vài điều từ chính miệng của ông ta mà thôi.

Mà mục đích hiện tại của hắn đã đạt được rồi, cho nên tự nhiên cũng sẽ không cần phải sắm vai đầu heo ăn thịt lão hổ nữa.

"Đồ khốn nạn quỷ tha ma bắt nhà mày!"

Lý Thu Bình đã bị dọa cho sợ đến mức choáng váng, ba con quỷ vật mà ông ta triệu hồi đến đây mặc dù rất mạnh, nhưng để đối phó với một Hạ Thiên Kỳ cấp lệ quỷ, thì lại hoàn toàn không có đến nửa điểm để chiến thắng.

Những đường vân đỏ như máu hiện ra che kín trên mặt Hạ Thiên Kỳ, hai cánh tay to lớn mạnh mẽ cũng khiến cho ống tay áo hắn rách toạc ra, có một thứ ánh sáng màu đỏ thẫm u ám lưu chuyển phía trên.

"Chết đi!"

Hạ Thiên Kỳ bước ra từng bước một kéo theo một lớp sương mù màu đen bao bọc toàn thân, trong nháy mắt đã đi đến phía trước mặt ba con Hủ thi kia, sau đó không làm phí đến một chút thời gian nào, cả ba con hủ thi lập tức biến thành một khối thịt nát, sau đó lại bị làn sương mù dày đặc tràn ra từ hắn hoàn toàn hấp thu không còn một mảnh vụn.

Mà trong lúc Hạ Thiên Kỳ ở đây đối phó với ba con Hủ thi kia, Lý Thu Bình đã nhanh chân chạy trốn đến bên cạnh cửa, từ lúc ở trong Âm dương phong thủy bí quán, sở dĩ ông ta có thể dễ dàng bị Hạ Thiên Kỳ chế ngự, cũng vì ông ta có tình tỏ ra yếu ớt, mặc dù sở trường của ông ta là điều khiển nuôi dưỡng quỷ vật, nhưng mà tốc độ chạy trốn của ông ta khi có chuyện xảy ra cũng không tồi, ngoài việc này ra thì tự bản thân ông ta cũng có vài phần sức mạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.