Ai Mới Là Quỷ Vương

Chương 8: Không chỉ mất thẻ công tác




Chủ Nhiệm sư phụ đi lại vào lớp, bà vừa đưa mắt đã nhận ra ta, liền mỉm cười với ta một cái.

"Tốt, các học sinh yên lặng nào. Trước đây một đoạn thời gian vì học viện có một chút an bài nên bạn Trường Cung gần đây không đi học, bây giờ chúng ta hãy hoan nghênh bạn Trường Cung đã trở lại lớp."

Trong phòng học vang lên tiếng vỗ tay rào rào.

Ta đứng dậy hướng mọi người cảm ơn. "Cám ơn mọi người."

"Tốt lắm, hy vọng bạn Trường Cung lấy được thành tích tốt ở giải đấu cuối kỳ."

Ta cũng hy vọng a, đây chính là nguyên nhân để ta cố gắng luyện tập trong thời gian vừa qua, đồng thời cũng là nhiệm vụ mà Địch sư phụ giao cho ta, không biết có thể hoàn thành được không.

"Hôm nay chúng ta sẽ không học các kiến thức mới nữa, chủ yếu sẽ giảng cho các em một chút về phương pháp và quy tắc của trận đấu sắp tới. Mọi người phải chú ý nghe, cái này rất có hữu ích cho mọi người trong giải đấu sắp tới."

Bởi vì tân sinh năm nhất không cần tham gia giải đấu này cho nên học sinh năm hai chúng ta cũng là lần đầu tiên tham gia.

Sư phụ bắt đầu giảng giải các luật lệ khi thi đấu.

Ngày mai nói là trận đấu kỳ thật mới chỉ tiến hành bắt thăm, chính thức trận đấu phải ngày kia mới bắt đầu.

Quy tắc trận đấu như sau: 1. Trận đấu dựa trên nguyên tắc công bình, vì để đệ tử thể hiện trình độ ma pháp của mình nên không cho phép sử dụng huyễn thú ( điểm ấy đúng là đối với ta rất có lợi, ta cũng không dám sử dụng huyễn thú nữa. )

2. Trận đấu dựa theo từng năm học tiến hành, hàng năm tiến hành chỉ duy nhất một lần, 100 học sinh xếp đầu sẽ được về nhà nghỉ hè, xếp sau 100 thì phải tiếp tục ở lại trường học tập chờ tới học kỳ sau khai học ( vì có thể về nhà nghỉ ngơi ta nghĩ mọi người đều sẽ liều mạng cả, ha ha )

3. Trận đấu dựa theo phương pháp bắt thăm để tiến hành, trừ học sinh năm hai lần đầu tiên tham gia, học sinh năm ba trở đi đều có tuyển thủ "hạt giống" . Có thể trực tiếp tiến vào vòng trong

4. Các trận đấu sẽ tiến hành theo bốc thăm mà mình có. Trước tiên phân tổ, mỗi tổ 10 người, nói cách khác, ở vòng sơ loại mỗi người phải đánh chín trận, mỗi tổ sẽ có 5 người tiến vào vòng trong, lại bốc thăm để tiếp tục đánh, cho đến khi có quán quân mới thôi ( sơ loại đúng là phi thường kịch liệt đó )

5 Trận đấu chỉ điểm tới là thôi, cố ý đả thương người tính là thua, bị đánh bay ra khỏi đài đấu tính là thua, chạm tới kết giới trên không trung tính là thua, chủ động ....nhận thua cũng tính thua. Nếu hết thời gian thi đấu không phân thắng bại thì kết quả sẽ do sư phụ giám sát phán định.

6 Quán quân của năm có thể khiêu chiến á quân ở năm trên, nếu quán quân năm dưới chiến thắng thì có thể trực tiếp lên lớp. Quán quân năm thứ 5 sẽ được miễn khảo thí nhập học và trực tiếp vào thẳng hoàng gia cao cấp học viện. Nếu khiên chiến và chiến thắng được quán quân năm thứ 5 cũng được hưởng ưu đãi này.

7 Quán quân của năm được thưởng 100 toản thạch tệ, á quân được thưởng 50 toản thạch tệ. Đệ tử khiêu chiến và chiến thắng quán quân năm trên sẽ được thưởng gấp bội hiện kim.

Nghe xong quy tắc trận đấu, ta cảm giác rất công bình. Phần thưởng quán quâncũng không ít a, quán quân được tận 100 toản thạch tệ, cũng chính là 10000 kim tệ a, Nếu ta cũng được quán quân thì có thể về nhà cho lão ba lão mụ một cái ngạc nhiên rồi, hắc hắc.

Sư phụ tiếp tục giảng thêm một chút chú ý trong trận đấu Sau đó nhắc nhở mọi người trong trận đấu nhất định phải cố gắng, hết sức phát huy sở học. Nhất định phải cho lớp A chúng ta được vẻ vang, Nếu chưa đạt được trong 100 hạng đầu thì nhất định sẽ tìm thấy trừng phạt của huấn luyện ma quỷ.

Tan học rồi, trong lúc ta đang say sưa trong giấc mộng tiền thưởng, Mã Khắc đi tới đánh ta 1 cái.

"Lão đại, nghĩ cái gì đó, đã tan học rồi , đi thôi."

"Ta lúc này mới phục hồi tinh thần. "A, đi nào."

Vừa mới ra khỏi phòng học đã gặp lại Ác Khắc.

"Trường Cung, tiểu tử ngươi gần đây chạy đi đâu mất thế, chẳng thấy tới trường." Ác khắc vỗ ta một cái, cười hỏi, trông giống như là một hảo bằng hữu a.

"Ta quen ngươi hả??" Ta trong lòng thầm nghĩ.

"Ờ ờ, lần trước đánh nhau với Hải Nhật huyễn thú của ta bị chết, tâm tình ta thật sự không tốt nên học viên cho ta nghỉ ngơi một thời gian để bình tâm." Sớm biết sẽ có người hỏi nên ta đã chuẩn bị sẵn sàng, hắc hắc.

"A! đúng là ngươi cần phải nghỉ ngơi a, huyễn thú bị chết thật là đáng thương. Từ nay về sau sẽ tìm thấy một con khác thôi mà. Ngày mai phải đánh rồi cần phải cố gắng lên nhé. Nếu mà gặp ta, ta sẽ không có hạ thủ lưu tình, ta hy vọng sẽ có thể công bằng đánh với ngươi một trận. Ngươi biết không, trận đấu lần trước của ngươi và Hải Nhật ngươi lại có thể trụ vững một thời gian dài như vậy, vì thế ngươi giừo đã thành sự kiêu hãnh của học sinh năm hai chúng ta rồi đó." Nguyên lai là sợ ta cướp lấy vị trí thủ tịch năm hai của hắn a , có lẽ thật sự phải cướp lấy thôi ( Người ta căn bản là không nghĩ xấu như ngươi )

"Cám ơn, ta sẽ cố gắng, gặp được ngươi ta cũng nhất định không có thủ hạ lưu tình."

"Vậy chúng ta cùng phải cố lên, ta phải đi trước đây."

"Lão Đại, Tiểu tử này chắc có ý đồ gì đây" Mã Khắc nhìn theo bóng lưng của Ác Khắc nói.

"Nói thật, thực lực của hắn cũng rất mạnh đó!" Bất quá so với ta vẫn còn cách một đoạn, dù sao ma pháp lực của ta cũng đã ngưng tụ xong, hạng nhất như hắn mà nói thì còn kém xa.

"Hừ, ta xem hắn cũng có thể thế thật." Mã Khắc bĩu môi.

"Không phục a, trên lôi đài mới thấy được, đi thôi, chúng ta cứ đi ăn cơm đã, sau đố trở về nghỉ ngơi cho tốt. Xem bốc thăm ngày mai vận khí thế nào.

Ta và mã Khắc ăn xong thì cùng trở về ký túc xá. Chợt gặp lại vài đệ tử đang đi tới.

Thật sự là oan gia ngõ hẻm, là Hải Nhật và muội muội của hắn Hải Nguyệt, còn vài đệ tử năm trên nữa.

Hải nhật đi tới trước mặt ta, nhìn ta, trong mắt hắn phát ra một tia dò xét quan sát ta cũng không kém hắn, trừng mắt nhìn lại.

Vừa rồi lúc ăn cơm nghe Mã Khắc nói từ lần xảy ra chuyện lần trước, Hải Nhật luôn luôn rất biết điều, rất ít lộ diện tại học viện. Mã Khắc cũng không có tới làm phiền Hải Nguyệt nữa, hắn đúng là hảo bằng hữu của ta.

"Trường Cung, ngươi tiến bộ rất lớn đó. Ta bây giờ cũng nhìn không thấu ngươi rồi. Ta tới chủ yếu là để xin lỗi ngươi, lần trước thật sự là không phải, làm cho huyễn thú của ngươi..."

Ta giơ tay lên, ngăn cản hắn tiếp tục nói. " Chúng ta gặp lại trên lôi đài, lúc đó ta nhất định sẽ không thua ngươi nữa đâu." Nói xong ta lôi Mã Khắc tiếp tục đi về kí túc xá.

Phía sau truyền tới thanh âm của Hải Nhật: "Tốt, ta sẽ chờ."

"Lão đại, ngươi vừa rồi thật sự là quá xuất sắc, thật là phong độ, "

"Đi, mau trở về ngủ thôi, ăn no ta cũng mệt rồi "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.