Ái Khanh, Trẫm Muốn Làm Kẻ Thứ Ba

Chương 47: Tiền Sắt Không Rõ




Trời xanh nhè nhẹ, những lọn mây trắng gợn thành đám trông như một cây kẹo bông gòn màu trắng. Khuynh Giao thích thú nhìn ra cửa sổ máy bay cảm giác hệt như cô đang di chuyển trên mây. Chốc chốc đôi môi nhỏ xinh kia lại thốt lên mấy câu cảm thán:

" Đẹp quá "

Cô mặc một chiếc váy liền màu thiên thanh, đội mũ vành màu trắng điểm nơ đỏ, chân đi giày hộp nhạc màu nâu. Hắn vận một chiếc áo phông tay lỡ và quần jeans thoải mái, chân đi giày thể thao. Hắn thi thoảng quay sang nhéo má trêu cô, cô nhăn mũi đánh lại. Ai ai nhìn thấy cũng thầm tấm tắc đẹp đôi.

Cô ngắm cảnh còn Tống Thần Vĩ ngồi ngắm cô. Hắn cho rằng cảnh đẹp ngoài kia có ngắm bao nhiêu lần cũng không phải của hắn, nhưng Khuynh Giao thì khác - cô là của hắn. Kì quan đang ngồi bên cạnh đủ cho hắn ngắm rồi, cảnh đẹp khác không liên quan.

Thi thoảng hắn lại hỏi cô:

" Có khát không? "

" Đói chưa? "

Khuynh Giao lắc đầu. Dĩ nhiên là dù có đói bao nhiêu cũng phải chờ đến Hàn Quốc thưởng thức đồ ăn luôn một thể. Từ trước đến giờ cô chỉ được xem trên tivi nào canh kim chi, nào thịt nướng, nào canh xương hầm, nào bánh gạo cay...v.v. Ực, cô phải ăn cho bằng hết ngần ấy mới về được.

Khuynh Giao nhe răng cười:

" Lát nữa tới Hàn Quốc sẽ ăn bù a~"

Quãng đường tới Hàn Quốc nói dài không dài nói ngắn, Khuynh Giao mới ban nãy cười cười nói nói bây giờ đã dựa vào vai hắn ngủ ngon lành. Thế là " kì quan " xinh đẹp kia báo hại hắn ngồi yên mấy giờ bay liền không nhúc nhích.

Lâu rất lâu sau chợt cô nghe thấy giọng nói rất thân thuộc:

" ngủ xấu chưa kìa."

Khuynh Giao hé mắt liền thấy gương mặt cực đại điển trai đập thẳng vào mắt. Éc, hóa ra là nói cô. Mọi người trên máy bay đã tản xuống phi trường gần hết, chỉ có cô vẫn ngủ say ngồi cạnh hắn. Khuynh Giao luống cuống:

" Con đã ngủ quên sao?"

Tống Thần Vĩ cong môi ánh mắt chứa đầy hàm ý trêu chọc:

" Còn chảy đầy nước miếng vào vai áo ta nữa "

Khuynh Giao vội vã lau miệng, hai má đỏ bừng như  trái cà chua chín, aaaa thật là, tại sao lại có thể để chuyện xấu hổ này xảy ra chứ. Một cô gái ăn mặc gọn gàng và đi ngủ nhể dãi lên vai người yêu...

Cô thề may mà mọi người đã tản hết nếu không cô sẽ tự đào hố chui xuống đất mất.

Tống Thần Vĩ lắc đầu. Đúng là ngốc  nói gì liền tin răm rắp cái đó. Hắn mặc kệ cô dãy dụa kéo tay bước thẳng xuống máy bay, tay khác xách hành lí. Lí do phải kéo cô đi là cô ngại không dám xuống. Đương nhiên hắn không quan tâm tới chuyện cô xấu mặt trước ai đó, Khuynh Giao đẹp trong mắt hắn là đủ rồi.

Lịch trình của hai người họ là:

* Seoul * - > * Pusan * -> * Jeju *.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.