Ái Khanh, Thị Tẩm!

Chương 52: Bị thương




Are you ready ?

Sáng hôm sau như đã hứa đúng 5h nó mò mẫm thức dậy. Nó thừa biết giờ này mà muốn 5 con hà mà kia thức dậy chỉ có một cách đó là ... Bấm chuông báo cháy. Nghĩ bụng nó mở cửa phòng đi ra cái chuông báo cháy và ............ Bấm . 

Tức thì một tràng chuông âm ĩ vang lên theo thứ tự nào ... hắn - Demi - Ken - Py - Key chạy lòng vòng kiếm chỗ cháy mặt mày thì hoảng loạn cả lên trong khi nó đứng cười như tâm thần. Và rồi cuối cùng 5 người kia cung tìm ra thủ phạm đó là :

- DIỆP NHÃ KỲ HÂN - cả năm người la toáng lên khi phát hiện nó là thủ phạm

- Thế nào ? Không làm vậy sao mấy người chịu chui ra khỏi mền hử ? - nó mạnh miệng đớp lại

- Có cần thiết là bấm chuông báo cháy không ? - Ken phát bực

- Chẳng lẽ bắt tui đi mỗi phòng lôi mấy người dậy ? - nó cãi bướng

- Liệu hồn đó - bọn kia mượn câu của cô chủ nhiệm đớp lại nó

- Xía ! Lo đi thay đof tăms rửa chứ đunwgs đos sanh sự - nó nói xong thì chuồn thẳng vô phòng rồi đi tắm. Bọn kia cũng giải tán đi về phòng.

Sau khi tắm rửa xong nó bước ra khỏi nhà tắm với bộ quần áo hết sức là cute đơn giản chỉ là một chiếc áo sơmi sọc đỏ tay lửng và quần jean kiểu ngố. Nó cũng chả trang điểm gì nhiều cứ việc chảy suông rồi búi lên là xong. Nó tha ít son màu hồng cam rồi đeo chiếc túi xéo nhỏ màu đen để cất giấy tờ. Nó rảnh rỗi vến thêm cái balo màu trắng viền hường để đựng đồ chứ cái vali không chắc hẳn không đủ để đồ cho nó. Trong lúc nó con tranh thủ kiểm tra đồ đạc thì Lam Anh cô nương vẫn đang lựa đồ mặc ra sân bay. Nói chớ lựa hồi thì nhỏ cũng chỉ mặc cái áo lửng màu xanh biển với quần short đen thường thui. Nhỏ cũng không hơn gì nó búi tóc cao lên là ok. Nhỏ thì xách thêm cái balo nhỏ của Vascara đựng ít đồ lặt vặt với giấy tờ này nọ. Thế rồi Anh Anh cùng với nối kéo vali xuống lầu. Cả hai đứa như nhau đều mang giày bata, nó thì màu trăngs viền đỏ còn Py thì trắng tinh khôi. Vừa xuống dươis lầu thì :

- Hello ! - Key xã giao. Hôm nay anh chàng cũng lãng tử phết nào la quần jean này, áo thun trắng này, khoác thêm cái áo len nữa mới chịu chứ. 

- Ờ - nó với Py hờ hững trả lời

- Bà kia đâu ? - Key thắc mắc

- Ai bik - Py tiếp tục

- Chịu xuống rồi hả ?- Key lờ lun hai người bọn nó ầm sang khiêu khích hắn từ trên lầu đi xuống

- gần 5h45 rồi mày biết không ? - hắn đi thẳng vô bếp lấy chai nước chat thèm nhìn mặt thằng bạn mà trả lời. Nhìn kỹ mới thấy hôm nay Trung ca bày đặt mặc quần sooc màu vàng nhá, áo thun trắng viền xanh dương nhá. Ngựa hết biết hèn !

- Đôi kia con chưa chịu xuống nữa trời ? Mấy giờ bay thế ? - nó hỏi phong long

- 6h30 có mặt là vừa rồi 7h15 gì thì bay ! - hắn đáp ứng thắc mắc của nó

- Ủa xuống hết rồi hả ? - Demi từ trên lầu đi xuống nhí nha nhí nhanh với bộ yếm màu cafe sữa dạng quần shock áo thun trắng bên trong.

- Chứ ai như mày ? - Py đớp hàng ngay và luôn

- Hihi ! - cô nàng chữa ngượng

- Đi thui ! Kêu taxi Ik - Key chả thèm chào ai mà lo mỗi chuyện đi chơi. Bữa nay anh hai Py bụi bẫm thật mặc cả cái quần jean mài rách tả tơi

- Đang kêu này ! - Key ngán ngẫm

Thế rồi taxi đã tới, cả lũ nhanh chóng lên xe rồi kéo ra Tân Sơn Nhất chuẩn bị đi chơi. Theo lẽ thi đã có Cát Tình nhưng tối hôm qua cô nàng lại nhắn tin cho nó nói là chưa giải quyết xong công việc nên bảo tụi nó cứ đi đi nên nó cũng đành chịu.

Tới sân bay cả bon nhanh chóng thu hút mọi ánh nhìn chủ yếu là vì mấy em hám trai cứ đú theo bọn Minh, Khôi vs hắn làm Demi phát bực quay sang tát cả gáo nước vào mặt một nhỏ lén phén sang Minh :

- Này ! Mấy cô có suy nghĩ và sĩ diện không ? Bạn trai tôi đã không ngó ngàn đến cô vẫn lén phén theo là sao ? 

- Cô ảo tưởng sức mạnh ư ? Cô có biết mình xấu lắm không mà xưng là bạn trai của anh chàng này hả ? - nhỏ đó tự tin cãi bướng

- Bình thường nó không có rảnh rỗi mà xen vào mấy chuyện này đâu. Bênh nó tiếng đi. Nó đang ghen ák - nó thủ thi với Minh khi thấy anh chàng chả mấy chú tâm. Lập tức anh chàng di giá ra hiện trường giải quyết vụ việc

- đi thui em yêu đôi co với hạng người này làm chi ? - Minh nhấn mạnh từng chữ Bỉ mặt cô nàng tự tin thái hoá kia rồi kéo Demi đi đồng thời hôn nhẹ lên má nàng một cái làm mặt Linh Linh đỏ ửng lên. Còn nhỏ kia thì tức xịt khói là cái chắc

- Em ghen hả ? - Minh hỏi nhỏ Demi

- Anh bớt đê nhá ! - nhỏ lấy lại bình tĩnh ngày nào trả lời gấu. Rồi chạy lên chỗ nó :

- Này - nhỏ bắt chuyện với tỉ tỉ

- Thế nào ? Cưng biết ghen rồi àk ? - nó chọc tức nhỏ 

- Mày điên hả ? - cô nàng nhanh chóng phản biện hùng hổ

- Ai trước đây chửi tao mắc cái monkey chi mà hơn thua với con Quỳnh Lam đeo theo thằng chó Bảo Thiên trong khi bây giờ lại đi tranh đấu với mấy nhỏ tầm thường này thế nhỉ ? - nó khơi chuyện xưa

- Sao tao biết ? - nhỏ lảng tránh

- Mày dạo này thay đổi nhỉ ? - Py từ đâu bay lại nhiều chuyện 

- Yeah cái coi - nó vừa vừa Yeah hùng hồn với Py rồi cả hai cùng chọc quê nàng Kim Linh

Thế rồi tụi nó cứ om sòm tùm lum chuyện mãi đến lúc lên máy bay. Theo sắp xếp thì Demi ngồi cùng Minh, nó với Py ngồi chung còn hai ông nội kia ngồi cùng.

Đường bay chả có bao xa hầu hết hành khách thì ăn sáng trừ bọn hắn với ba tụi nó thì mỗi người cái tai nghe và cái đồ bịch mắt rồi ngủ suốt quá trình ngồi trên máy bay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.