Ai Động Vào Ống Nghe Của Tôi

Quyển 1 - Chương 41: Là Tôi !!




Thanh cao như Ninh Văn Phong, không thèm nhìn đám hậu duệ thần ma, thậm chí vương tọa Vĩnh Hằng Quốc Độ, thì tất nhiên gã cũng không vừa mắt gì những Trần Lạc giả mạo.

Ninh Văn Phong ngồi trên ghế phẩy quạt lông, cười khẩy nói:

- Một Trần Lạc chẳng ra chi đột nhiên đồn đãi ầm ĩ trong vô tận hải, cái gì năm lần bảy lượt nghịch thiên mà đi, mập mờ với các chúa tể thần ma, xảy ra quan hệ với Bàn Cổ Nữ Đế, còn bị Nữ Oa nương nương theo đuổi ngược. Những tin đồn ngu xuẩn vậy mà cũng có người tin.

- Buồn cười là có người giả mạo Trần Lạc, nực cười, rất nực cười.

Cái gọi là vật họp theo loài, mấy công tử Ninh gia Trường Lạc phường trong đó có một số thanh cao. Bọn họ cho rằng đám hậu duệ thần ma, thậm chí vương tọa Vĩnh Hằng Quốc Độ dựa vào cơ nghiệp tổ tông để lại mới có thành tựu ngày nay. Những người giả mạo Trần Lạc thì càng kỳ cục, đê hèn, nếu không tại sao đi giả mạo người khác?

Đương nhiên trong mấy công tử Ninh gia không phải ai cũng tự cho mình siêu phàm, thanh cao, có người thông minh hiểu thấu, ví dụ Ninh gia tứ công tử. So với Ninh gia ngũ công tử, lục công tử, thất công tử Ninh Văn Phong thì Ninh gia tứ công tử khá lý trí.

Ninh gia tứ công tử nói:

- Thất đệ, không thể nói vậy. Tuy mấy Trần Lạc này có khả năng là Trần Lạc giả, nhưng mỗi người thật sự có bản lĩnh.

Một lão thượng nhân đảo Trường Lạc nói:

- Tứ công tử nói đúng. Theo lão hủ được biết thì mỗi Trần Lạc tu vi kỳ dị chí cường, thần thông vô cùng quảng đại. Trần Lạc áo tím giết nhiều cao thủ Như Ý Phong gia trong đảo Vận Mệnh. Trần Lạc áo lam giết nhiều cao thủ Nhân Vương Mộ gia. Trần Lạc áo trắng ở bến cảng đảo Thiên Khải đánh tơi bời thái tử huyết tộc Ma Nham Túc, hơn mười lão vu yêu, thật ghê gớm.

- Ha ha ha ha ha ha!

Ninh Văn Phong cười khẩy nói:

- Kỳ dị chí cường thì sao? Thần thông quảng địa rồi sao? Nếu có bản lĩnh vì sao giả mạo người khác? Loại người không có lòng tự trọng thì tu vi cao mấy, thực lực mạnh mấy cũng chỉ bình thường.

- Nơi này nhiều người miệng tạp, Văn Phong nói chuyện hãy lựa lời.

Ninh Chương là một trong tam kiệt Trường Lạc phường, cũng là tam nhi của Ninh lão gia tử, tam thúc của Ninh Văn Phong. Trong Trường Lạc phường Ninh Chương có uy vọng rất lớn, gã nói một câu Ninh Văn Phong liền im thin thít.

Lý Trường Phong đứng sau lưng Ninh Văn Phong luôn ngước nhìn ba Trần Lạc trên tầng hai. Nói thật là lúc mới vào cửa Lý Trường Phong suýt tưởng Trần Lạc mặc áo lam chính là Trần Tiểu Nhị có ơn lớn với gã, vì quá giống, quần áo cũng giống y như đúc. Nếu Lý Trường Phong không nhớ rõ trên tay áo Trần Tiểu Nhị có mấy cái nút thì Lý Trường Phong đã tưởng Trần Lạc áo lam chính là Trần Tiểu Nhị mà gã vừa gặp bên ngoài.

Lý Trường Phong không hiểu, vì sao đang yên lành có nhiều Trần Lạc như vậy, nói thật thì gã không quan tâm ai thật ai giả. Một vì Lý Trường Phong không biết Lạc gia điên cuồng trong truyền thuyết, cũng không muốn biết. Lý Trường Phong chỉ biết rằng trong mấy Trần Lạc này có một người có ơn lớn với gã.

Đám người trong tửu lâu xì xầm bàn tán, nói nhiều nhất đương nhiên là về Trần Lạc.

- Trong tin đồn về Trần Lạc có nói tự nhiên vương tọa Vũ Hóa Phi từng thua dưới tay Lạc gia đúng không?

- Đâu chỉ thua, nghe nói bị Trần Lạc tiêu diệt mấy lần, không biết có thật không.

- Chắc xạo, nếu tiêu diệt Vũ Hóa Phi mấy lần thì sao hắn còn đứng đây được?

- Đúng rồi, ta cảm thấy tin đồn về Trần Lạc là giả. Trong lời đồn nói Trần Lạc bị Nữ Oa nương nương theo đuổi, điều này có thể không? Căn bản là xạo, Nữ Oa nương nương là ai? Đó là Nhân Mẫu.

- Chẳng lẽ các ngươi tin những lời đồn xạo ve kêu về Trần Lạc?

- Tạm không bàn đền tin đồn có thật không, cứ cho là giả đi nhưng bản lĩnh của mấy Trần Lạc là thật. Ở bến cảng đảo Thiên Khải Trần Lạc áo trắng chỉ một giây suýt giết hết hơn mười lão vu yêu, thái tử vương tước Ma Nham Túc cũng bị đè đầu đánh. Có thể tưởng tượng bản lĩnh của mấy Trần Lạc này lớn cỡ nào.

Trong tửu lâu, đám người Long Tuyền ngồi cùng với nhau, biểu tình cực kỳ khó xem. Đặc biệt Ma Nham Túc, ngay bến cảng đảo Thiên Khải bị Trần Lạc áo trắng đánh té xuống đất trước mắt bao người làm gã mất hết mặt mũi. Ma Nham Túc nhìn chằm chằm Trần Lạc áo trắng trên tầng hai, hận không thể lao qua xé xác đối phương. Nhưng Ma Nham Túc không dám, một là Long Tuyền không cho phép gã làm vậy, hai vì gã đã đánh nhau với Trần Lạc áo trắng, đối phương có lực lượng kỳ dị chí cường sâu không lường được, khiến gã e ngại.

- Vũ Hóa Phi, ta hỏi ngươi lần nữa, ngươi không nhận ra ai là Trần Lạc thật sự được sao?

Vũ Hóa Phi lắc đầu, từ lúc gã vào tửu lâu Nhất Phẩm trang thấy ba Trần Lạc thì tư duy đã hỗn loạn. Vũ Hóa Phi nhìn ba Trần Lạc trên tầng hai, ánh mắt đầu tiên nhìn ai cũng không giống thật, nhưng xem kỹ lại thấy giống, khiến gã rất nhức đầu.

- Có lẽ ta không phân biệt được nhưng một người thì có thể.

- Ai?

- Ngự Nương.

- Ngự Nương? Ngươi nói là Ngự Nương bí ẩn của Nhất Phẩm trang?

- Chính xác.

- Ngự Nương này xuất quỷ nhập thần, ta đến mấy lần chưa từng gặp nàng.

Thái tử Kỳ Lân khó chịu nói:

- Nghe đồn Ngự Nương có khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, vô cùng quyến rũ, thân hình nóng bỏng. Một ánh mắt liếc nhìn, một nụ cười làm hồn người điên đảo, được tiếng là đệ nhất vưu vật vô tận hải. Ta ngưỡng mộ Ngự Nương đã lâu. Nghe nói Long công tử từng gặp Ngự Nương, nữ nhân kia thật sự hấp dẫn như trong truyền thuyết?

- Đúng vậy!

Long Tuyền nghiêm túc nói:

- Tuy ta không biết Ngự Nương có xứng là đệ nhất vưu vật trong vô tận hải không nhưng nàng là vưu vật yêu diễm nhất Long Tuyền ta từng gặp. Thái tử, nếu ta đoán đúng thì ngươi rất nhanh sẽ được gặp Ngự Nương.

- A? Sao Long công tử nói vậy?

Long Tuyền cười cười. Thái tử Kỳ Lân đang định hỏi chợt tửu lâu rối loan, đưa mắt nhìn thì thấy một nữ nhân từ trên lầu ba đi xuống. Nữ nhân có sợi tóc dài màu đỏ cuộn sóng rũ xuống, chỉ mặc váy đỏ trơn, lõa vai, cặp ngực căng tròn ẩn hiện, mông vêu thấp thoáng sau váy dài. Váy xẻ tà lên trên, đôi chân thon dài ẩn hiện theo bước chân.

Khuôn mặt yêu diễm, ánh mắt quyến rũ, tóc dài màu đỏ, váy dài lụa mềm, thân hình yêu kiều hoàn mỹ phô bày. Nữ nhân một tay vịn cầu thang gỗ, một tay bưng ly thủy tinh chân dài chậm rãi đi xuống. Người trong tửu lâu nhìn nàng ngơ ngẩn, dù là đám người Trường Lạc phường, nhóm Long Tuyền Vĩnh Hằng Quốc Độ, những lão Hành Giả tu hành vạn năm, mấy chục vạn năm cũng nhìn nàng trân trân.

Đẹp, quá đẹp!

Diễm, quá diễm!

Mị, quá mị!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.