Ai Đâm Sau Lưng Tui Vậy?

Chương 40-2: Xin lỗi, anh không nên bỏ ớt vào đường vì nó làm anh cay muốn khóc và cũng đau tim




Thời gian thấm thoát, nháy mắt đã đến mùa đông.

Hiện tại chính đàn Sở Giang xuất hiện cục diện rất phức tạp, vẫn có ba phó bí thư tỉnh ủy.

Ngoài phó bí thư kiêm chủ tịch tỉnh Lộ Trọng Cường, một phó bí thư khác nữa là Hách Quốc Dân vẫn đang đảm nhiệm, ngoài ra, phó bí thư mới nhậm chức ở trung ương cũng đã đến nhậm chức được mấy tháng, tỉnh ủy bố trí như vậy, không thể không gây nhiều tranh cãi.

Theo yêu cầu của trung ương mấy năm trước, việc sắp xếp phó bí thư đảng ủy các cấp có yêu cầu rất nghiêm ngặt, nguyên tắc là chỉ có một bí thư chuyên trách, hiện tại ở Sở Giang có hai bí thư chuyên trách, điều này đặc biệt làm cho người ta phải chú ý.

Sắp xếp như vậy, cũng đem đến cho chính đàn Sở Giang rất nhiều thay đổi, bộ máy tỉnh ủy hiện tại của Sở Giang có nguy cơ phải điều chỉnh, điều này có thể nói là rất chắc chắn.

Trước mắt, tiêu điểm mà mọi người tập trung bàn luận chính là trung ương rút cuộc sẽ điều chỉnh bộ máy Sở Giang như thế nào, hiện tại trung ương đã chính thức đưa ra khẩu hiệu: “Trung Nguyên quật khởi”, con đường Trung Nguyên quật khởi phải đi như thế nào, việc này đầu tiên phải xem trung ương điều chính bộ máy mấy tỉnh ở Trung Nguyên.

Cục diện chính đàn Sở Giang trước mắt làm cho người ta ý thức được rằng, rất có khả năng Sở Giang sẽ liên lụy tới việc điều chỉnh lãnh đạo chủ chốt đảng chính phủ, hoặc có thể nói là tranh thủ điều chỉnh, nhận thức như vậy, ít nhiều sẽ làm cho chính đàn Sở Giang trở nên bất an.

Công việc của ban tổ chức tỉnh ủy Sở Giang mấy tháng gần đây phát triển nhanh chóng, nhất là công tác cải cách cán bộ, mấy thành phố phía bắc Sở Giang triển khai hừng hực khí thế.

Ở Đức Cao, việc tuyển chọn 15 cán bộ bổ sung vào các thành phố trực thuộc và huyện thị phía dưới đã hoàn tất, lần tuyển chọn này ở Đức Cao một lần nữa được đánh giá cao, cán bộ được tuyển chọn ra có năng lực cá nhân vượt trội, thành tích công tác xuất sắc, rất được lòng dân, có thể nói là cán bộ trẻ tuổi tài ba.

Nhưng nhiều người trong lớp cán bộ này, nếu theo trình tự cất nhắc truyền thống, vì bị hạn chế bởi lí lịch kinh nghiệm, việc cất nhắc của bọn họ gặp đủ loại chướng ngại. Lần tuyển chọn toàn thành này, phút chốc quét dọn đi toàn bộ những chướng ngại này, làm cho lớp cán bộ trẻ có thể bộc lộ hết tài năng, tiến lên vị trí lãnh đạo.

Trong đó đáng kể đến nhất chính là cục trưởng cục lâm nghiệp huyện Lễ Hà Mông Hổ, sau lần tuyển chọn thất bại trước, anh ta lại tham gia lần tuyển chọn này. Cuối cùng cũng thành công, được ban tổ chức bổ nhiệm làm phó chủ tịch huyện, ủy viên thường vụ huyện Lâm Hà.

Mông Hổ nhậm chức ở Lâm Hà, lập tức được sắp xếp quản lý công tác nông nghiệp, lâm nghiệp và kinh tế nông thôn, xây dựng quy hoạch thành phố...đồng thời hỗ trợ công việc hàng ngày cho chủ tịch huyện.

Sau khi Mông Hổ nhậm chức ở Lâm Hà, trong mấy thàng gần đây biểu hiện xuất sắc, anh ta chủ yếu động não vào những ngành truyền thống, dựa vào ưu thế nguồn lực vốn có của Lâm Hà, hợp tác với bộ ngành liên quan của tỉnh, làm một trung tâm nghiên cứu nuôi dưỡng động thực vật và căn cứ trồng củ tam thất, một loại thảo dược quý báu.

Đồng thời, dưới sự thúc đẩy của Mông Hổ, tổng cộng bảy xã, thị trấn huyện Lễ Hà sang năm chuẩn bị thực hiện sản nghiệp hóa trồng hoa cỏ và trồng củ tam thất.

Để giành được nguồn tài chính cho sản nghiệp hóa, sở lâm nghiệp và sở nông nghiệp tỉnh bỏ ra 30 triệu để hỗ trợ, chính phủ Lâm Hà cũng ra mặt để vay của ngân hàng thương nghiệp 50 triệu, tổng cộng có 80 triệu đầu tư vào dự án sản nghiệp hóa, nghiễm nhiên là có thể làm lớn.

Động tác của Lâm Hà rất nhanh. Đây là việc mà Đàm Dương tìm mọi cách để làm bằng được.

Đàm Dương sớm đã nhắm vào ngành hoa cỏ viên lâm và trồng trọt thảo dược truyền thống, Lễ Hà đi phía trước, nhưng trong quá trình thực hiện sản nghiệp hóa, ít nhiều cũng gặp phải một chút vấn đề.

Đàm Dương ở Lâm Hà vẫn luôn nỗ lực tiến vào ngành này, làm mấy thí điểm ở một số thị trần, bới vì từ trước đến gió không có tiền đầu từ, ngoài ra biên độ đầu tư và ủng hộ của chính phủ vẫn chưa đủ, cho nên vẫn chưa làm nên trò trống gì.

Nhưng lần này, thành phố tuyển chọn cán bộ, Đàm Dương chủ động yêu cầu danh ngạch, người anh ta nhắm chính là Mông Hổ.

Mông Hổ được bổ nhiệm làm phó chủ tịch huyện Lâm Hà, Đàm Dương ngay lập tức ủy thác trọng trách, hai người về tư tưởng và quan niệm rất hợp nhau, mới có vài tháng, ngành trồng trọt và trồng hoa mang đặc sắc Lâm Hà đã phát triển nhảy vọt.

Những động thái của Mông Hổ ở Lâm Hà, khiến cho Dịch Minh Hoa ở Lễ Hà cảm thấy bị uy hiếp, đồng thời cũng cảm thấy hối hận, vì chuyện này mà anh ta đặc biệt gọi điện cho Trần Kinh.

Trong điện thoại, anh ta tiếc cho Mông Hổ vì bị điều đi, trong lời nói có chút phê bình kín đáo vấn đề kiến thiết lại Lâm Hà.

Trần Kinh thản nhiên nói:
-Lão Dịch, bí thư Đàm có lòng không có dạ, anh ta nhắm trúng nhân tài của Lễ Hà, anh có thể quan tâm đến nhân tài của Lâm Hà mà! Ngoài ra, Lễ Hà các anh có nhân tài mà vẫn chưa tận dụng, thì để cho các huyện khác dùng, việc này nên trách người ta hay nên trách bản thân các anh đây?

Một câu nói của Trần Kinh khiến cho Dịch Minh Hoa không còn lời nào để nói.

Trần Kinh nói:
-Lão Dịch, miếng ngon cải cách cán bộ, Lâm Hà hiện tại đã được thưởng thức rồi! Lễ Hà chúng ta còn là huyện cải cách sớm hơn, vậy mà lại bị huyện khác ăn mất, việc này không thể không nói là một tiếc nuối lớn.

Dịch Minh Hoa nghe mà rùng mình.

Anh ta và Trần Kinh đi lại nhiều năm như vậy, Trần Kinh nói có ý gì, anh ta hoàn toàn có thể đoán được.

Nghe được ý tứ trong lời nói của Trần Kinh, anh ta có thể không hài lòng lắm với Lễ Hà, hoặc anh ta tự bất mãn với chính mình.

Điều này làm cho Dịch Minh Hoa cả kinh rất lớn, anh ta có tật giật mình, về vấn đề sử dụng Mông Hổ, anh ta giở trò, sự việc anh ta cho rằng không có chút sơ hở, nhưng rốt cuộc là có chuyện gì, anh ta vẫn dấu ở trong lòng!

Trần Kinh hiện tại đột nhiên lạnh lùng với anh ta, trong lời nói lại có chút phê bình, anh ta tự nhiên rất nhanh ý thức được vẫn đề nằm ở chỗ nào.

Đương nhiên, trong trường hợp như vậy, không thể vạch trần lẫn nhau, nhưng Dịch Minh Hoa hiểu rằng, trong vấn đề Mông Hổ, anh ta không thể giấu nổi Trần Kinh.

Trần Kinh và Đàm Thanh lại rất ăn ý nhau, việc này không thể không khiến anh ta nhớ đến câu nói mà lúc Trần Kinh thị sát Lễ Hà đã nói:
-Cán bộ như Mông Hổ, có thể cho anh ta không gian lớn hơn nữa...

Thật ra lúc đó, thái độ của Trần Kinh rất thâm thúy, đáng tiếc lúc đầu Dịch Minh Hoa không hề để ý đến điều này.


Sau tết Nguyên Đán, một năm mới bắt đầu.

Công việc một năm qua của Trần Kinh có thể khép lại rồi.

Hiện tại công việc trong lòng Trần Kinh ngoài việc làm tốt tổng kết cuối năm ra, chính là năm nay tết phải đến thủ đô, phải đến Phương gia mà trước đây hắn chỉ nghe qua, tưởng tưởng tượng trong đầu nhưng chưa hề được biết đến.

Con dâu xấu cuối cùng cũng phải gặp bố mẹ chồng.

Trần Kinh bây giờ là con rể xấu cuối cùng cũng phải gặp bố mẹ vợ.

Năm mới bắt đầu, Trần Kinh 29 tuổi, chạm vào ngưỡng tuổi 30 rồi, ở tuổi này của hắn, là một nhân vật chính trị mà nói, là tuổi đẹp nhất để kết hôn, nếu như không kết hôn thì rất có khả năng ảnh hưởng đến việc thăng tiến.

Một chuyện khác, Trần Kinh phải nghĩ đó là vẫn đề công tác sau tết.

Trước mắt trong ban tổ chức hội nghị mấy lần, về vấn đề phát triển phòng giám sát cán bộ, thái độ của lãnh đạo trong ban ngày càng rõ ràng.

Theo yêu cầu tình thế phát triển, trước mắt phòng giám sát cán bộ chỉ lập một phòng đã không còn phù hợp với yêu cầu nữa rồi.

Phòng giám sát cán bộ cũng nên phân tách giống như phòng tổ chức và phòng cán bộ, thời cơ lập phòng giám sát 1, phòng giám sát 2 đã chín muồi, ban đang chuẩn bị công tác làm về vấn đề này.

Nếu phòng giám sát bị phân tách, Trần Kinh phân tích mình có thể có vài khả năng.

Một khả năng là rời khỏi ban tổ chức, xuống dưới địa phương nhậm chức. Khả năng khác là đảm nhiệm trưởng phòng của một phòng giám sát, tiếp tục chủ trì công tác cải cách cán bộ trước mắt, tiếp tục giải quyết những vấn đè khó giải quyết mà tổ chức gặp phải.

Trần Kinh đoán, cơ hội mình được giữ lại làm trong ban tổ chức là khá lớn.

Bởi vì, trước mắt quân hệ giữa bí thư tỉnh ủy Sa và Mễ Tiềm rất hài hòa, cơ bản đều do Trần Kinh chủ đạo thúc đẩy.

Cục diện trước mắt của tỉnh ủy phức tạp như vậy, Trần Kinh cho rằng quan hệ giữa Sa Minh Đức và Mễ Tiềm vẫn cần tiếp tục gắm bó phát triển.

Không thể không nói, quan hệ giữa Sa Minh Đức và Mễ Tiềm dịu đi, đem đến thay đổi rất lớn cho những thay đổi rất lớn, đặc biệt là buông lỏng công tác tổ chức, làm cho tình hình Sở Giang đổi mới hoàn toàn, bầu không khí chính trị thay đổi rất nhiều.

Sa Minh Đức là một lãnh đạo rất có năng lực và có sức tưởng tượng, còn Mễ Tiềm lại là một người cương trực công chính, rât bảo thủ, rất ổn trọng, hai người đều có một lòng muốn làm tốt mọi việc, thay đổi hiện trạng của Sở Giang, làm cho Sở Giang trở nên tốt đẹp hơn, có sức cạnh tranh hơn, đây có lẽ là việc mà cả hai người đều muốn.

Nhưng, hai người trong việc xử lý cụ thể vấn đề, thì có bất đồng tương đối lớn, hai người đều có cá tính rất mạnh, bản chất đều không chịu thua, khi gặp vấn đề chống lại, hai người đều không chịu lùi bước.

Trong tình huống như vậy, Trần Kinh ở giữa có vai trò bôi trơn, có lợi cho việc đạt được thỏa hiệp thống nhất trong một số vấn đề.

Nhưng, những vấn đề bên trên chỉ là do Trần Kinh tự tưởng tượng ra.

Ngày thứ ba đi làm sau tết Nguyên Đán, Sở Giang đột nhiên có tin đồn.

Tin đồn này chính là bí thư Sa không hài lòng với việc sau khi Uông Minh Phong dời đi, tỉnh ủy sắp xếp mấy thư kí khác vào, anh ta đã bịa ra đủ loại lý do để đuổi những thư kí chuyên trách đó đi, nhưng gần đây, thư kí thứ ba của anh ta lại được buông tha.

Vào thời điểm như vậy, liền có tin đồn, nói là thư kí mà bí thư Sa nhắm chính là trưởng phòng giám sát cán bộ ban tổ chức tỉnh ủy Trần Kinh.

Còn có một tin đồn khác nói, thư kí trước đây của Sa Minh Đức là Uông Minh Phong đã đề cử trưởng phòng giám sát cán bộ Trần Kinh cho anh ta.

Trong chốc lát tin tức này được truyền đi khắp Sở Giang với tốc độ chóng mặt, có người hiếu kỳ còn tìm bí thư thành ủy Đức Cao Ngũ Đại Minh để tìm hiểu về vấn đề này.

Ngũ Đại Minh lúc đó nói:
-Trần Kinh? Trần Kinh đúng là một thư kí tốt, có tài hoa, có năng lực, nếu tô là bí thư tỉnh ủy, tôi cũng muốn chọn hắn làm thư kí cho tôi!

Ngũ Đại Minh nói vậy đã làm cho tin đồn phong thanh ban đầu bùng nổ lên rồi.

Trần Kinh vốn dĩ đã là nhân vật làm mưa làm gió ở Sở Thành rồi, hiện tại nhân vật làm mưa làm gió này lại được Ngũ Đại Minh ra sức ủng hộ, từ đó có thể thấy, vị trí thư kí của Trần Kinh ở Sở Giang đã chắc như đinh đóng cột.

Hơn nữa trước đây Trần Kinh còn có luận văn được đăng trên tập san nổi tiếng nội đảng "Cầu Chân”, hắn cũng được công nhận là bản lĩnh viết văn thâm hậu, năng lực lý luận vững chắc, rất giỏi quy nạp tổng kết, tư duy linh hoạt, mà những tố chất này đều là những tố chất mà một thư kí ưu tú nên có.

Trong chuyện này quan trọng nhất là hắn và Uông Minh Phong là cùng một mạch, hai người quan hệ rất thân, điểm này mới là mấu chốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.