Ai Đâm Sau Lưng Tui Vậy?

Chương 30: Kế hoạch kinh doanh cấp tốc người yêu




Chính đàn Hòanh Châu truyền miệng một tin tức.

Tổ công tác ban tổ chức tỉnh gây kinh ngạc ở Hòanh Châu, quan hệ giữa tổ trưởng tổ công tác tỉnh ủy, trưởng phòng giám sát cán bộ Trần Kinh và trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân thành phố, Thiệu Quân đang rất căng.

Nguyên nhân là do tổ công tác phái người đi ủy ban nhân dân thành phố muốn điều tra, nhưng lại bị từ chối, thậm chỉ mấy nhân viên tổ công công còn bị hai phó trưởng ban thư kí đuổi ra ngoài, vì chuyện này, Trần Kinh giận tím mặt, trực tiếp gọi điện tới lãnh đạo thành phố xả giận, hơn nưa còn chỉ tiên Thiệu Quân tới tận cửa giải thích ngọn nguồn sự tình cho hắn.

Còn Thiệu Quân lại không để ý tới yêu cầu của Trần Kinh, lại đi cùng chủ tịch Mã Khẳng về bên dưới thị sát.

Vì vậy khiến cục diện căng thẳng, tất cả mọi người đều đang bàn luận sôi nổi chuyện này, rất nhiều người hiểu chuyện đều muốn xem chuyện này rốt cục sẽ xử lý như nào.

Người của Hoành Châu này rất kiêu ngạo, nhất là chính đàn, từng ấy năm, Hoành Châu trên phương diện quán triệt chính sách, từ trước tới nay đều là trên có chính sách, dưới có đối sách.

Hoành Châu có văn hóa của Hoành Châu, người Hoành Châu có logic của người Hoành Châu. Phần lớn logic của họ đều là Hà Thụ Quân mang tới, hoặc có thể nói, vì Hà Thụ Quân quản lý Hoành Châu, khiến việc người Hoành Châu tự làm theo ý mình là chuyện bình thường.

Cứ xem thời gian gần đây thì biết, bởi vì vấn đề Hoành Châu, tỉnh ủy đã phái rất nhiều tổ công tác thậm chí lãnh đạo cấp quan trọng của tỉnh ủy cũng từng tự mình về, nhưng tất cả những động tác đó Hoành Châu đều không phản ứng lớn lắm.

Hoành Châu vẫn cứ là Hoành Châu như trước. Hoành Châu vẫn vẫn hành theo trật tự cố hữu của nó.

Mà tình huống như vậy, cũng khiến Hoành Châu chẳng coi tổ công tác do Trần Kinh làm tổ trưởng ra gì.

Trần Kinh nổi tiếng ở tỉnh, nhưng ở Hoành Châu thì rất ít người biết. Với Hoành Châu, cấp bậc của lãnh đạo trước kia tới đây cao hơn Trần Kinh, nhưng cũng chẳng giải quyết được vấn đề, cũng không làm gì được bộ máy Hoành Châu. Một trưởng phòng như Trần Kinh thôi thì có thể có tác dụng gì?

Nhất là Trần Kinh còn mạnh mẽ yêu cầu trưởng ban thư ký ủy ban nhân dân thành phố Thiệu Quân đích thân giải thích tình huống với hắn. Điều này khiến rất nhiều người cho rằng Trần Kinh rất không hiểu phân lượng của bản thân, Trần Kinh chẳng phải tự mình tìm việc không vui sao?

Thiệu Quân chính là không để ý đến Trần Kinh thì đã sao? Một trưởng phòng như Trần Kinh có thể làm gì Thiệu Quân sao?

Cho nên không khoa trương mà nói, lúc chính đàn Hoành Châu mọi người đang bàn luận việc này, trong lòng ai cũng ít nhiều miệt thị, thậm chí là châm chọc tổ công tác ban tổ chức tỉnh.

Nhưng gần đây đã xảy ra một sự kiện khiến mọi người mở rộng tầm mắt.

Ban tổ chức tỉnh ủy hạ lệnh, yêu cầu thành ủy Hoành Châu lập tức cách chức trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân Hoành Châu, Thiệu Quân, xử phạt Thiệu Quân tạm thời cách chức, để xem biểu hiện về sau.

Lúc lệnh của tỉnh ủy xuống, Thiệu Quân còn đang đi thị sát với chủ tịch Mã Khẳng, mệnh lệnh xuống tới thành ủy, Bí thư thành ủy Tôn Thiên Thạch gọi điện cho mấy lãnh đạo quan trọng của tỉnh ủy để xác nhận, sau đó ông ta trực tiếp điện thoại cho Mã Khẳng truyền đạt mệnh lệnh của tỉnh ủy, Thiệu Quân bị cách chức ngay tại chỗ.

Tin tức này khiến toàn thành phố chấn động, còn Trần Kinh lúc này, với danh nghĩa tổ công tác ra mặt giải thích việc cách chức của Thiệu Quân.

Trần Kinh trong quá trình giải thích đã nói rõ ràng nguyên nhân của việc Thiệu Quân bị cách chức, quan trọng là vì không coi tổ công tác ra gì, không nghiêm túc đối với yêu cầu của tổ công tác…

Lời giải thích của Trần Kinh vừa đưa ra, rất nhiều người Hoành Châu đều kinh ngạc rơi mắt.

Đoàn khảo sát, đoàn nghiên cứu, đoàn điều tra…. tới Hoành Châu, cũng chưa từng thấy chuyện như vậy. Một câu không hợp tác đã bị cách chức, đây đúng là quá hống hách rồi…

Rất nhanh, đã có người lên tiếng bất bình vì Thiệu Quân bị cách chức, trong đó Trưởng ban tổ chức thành ủy Hoành Châu, Trần Vinh hành phản ứng kịch liệt nhất.

Sau khi bí thư Thành ủy Hoành Châu, Tôn Thiên Thạch hạ lệnh, Trần Vinh Thành rõ ràng yêu cầu mình muốn khiếu nại chuyện này lên trên, chẳng lẽ vì không nể mặt tổ công tác, chút chuyện như hạt đỗ hạt vừng như vậy mà bị cách chức, điều này không thể chấp nhận được.

Hơn nữa Trần Vinh Thành còn thể hiện, Thiệu Quân là cán bộ trẻ rất có năng lực, rất đáng được bồi dưỡng, đối với việc cách chức cán bộ như vậy, nên phải có một cách nói có sức thuyết phục hơn.

Ngôn luận này của Trần Vinh Thành cũng không mang lại phản ứng lớn lắm, tỉnh ủy trực tiếp tiến hành cảnh cáo nghiêm trọng đối với hành vi này, yêu cầu Trần Vinh Thành tới tỉnh ủy đi giải thích.

Hai động tác mạnh mẽ của tỉnh ủy trước sau cùng lúc khiến Hoành Châu yên tĩnh lại.

Còn tổ công tác ban tổ chức cũng chính thức bắt đầu công tác đâu vào đấy.

Lãnh đạo chủ chốt của thị ủy bao gồm lãnh đạo Thành ủy, Uỷ ban nhân dân, hội đồng nhân dân thành phố và Mặt trận Tổ quốc đều bị tổ công tác yêu cầu tiến hành nói chuyện riêng.

Mục đích của việc nói chuyện này có hai điều, một là điều tra vấn đề, hai là khảo sát cán bộ.

Địa điểm làm việc của tổ công tác là nhà khách Nam Viên, còn lãnh đạo chủ chốt của thành phố lần lượt từng người đều bị triệu đến điều tra hoặc nói chuyện.

Toàn bộ tầng năm của nhà khách Nam Viên đã áp dụng quản chế. Ở cầu thang tầng năm thậm chí còn trang bị thêm cảnh sát có vũ trang gác, phô trương như vậy khiến nơi trú của tổ công tác trở nên cực kỳ nghiêm túc.

Mà không khí tiến vào giai đoạn khẩn trương nhất chính là thời điểm ngày hôm sau, sau khi tổ công tác nói chuyện với những lãnh đạo chủ chốt của ủy ban nhân dân thành phố.

Tỉnh ủy thông báo, yêu cầu cách chức phó chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố, Cung Kiến Hoa, tạm thời không sắp xếp công tác cho Cung Kiến Hoa, mà sắp xếp đi trường Đảng tỉnh ủy học lớp đào tạo ngắn hạn.

Mà sau khi tỉnh ủy thông báo, Trần Kinh đại biểu tổ công tác thống báo những vấn đề liên quan của Cung Kiến Hoa.

Căn cứ báo cáo thể hiện, trong lúc Cung Kiến đảm nhiệm chức phó chủ tịch thành phố, quần chúng phản hồi rất kịch liệt. Trong việc xử lý công tác của nhiều hạng mục như kế hoạch hóa gia đình, văn hóa giáo dục…Cung Kiến Hoa không hoàn thành trách nhiệm, có rất nhiều quyết sách sai lầm, dẫn đến công tác tương quan của Hoành Châu trì trệ không tiến.

Ngoài ra, quan trọng nhất là, nhiều phương diện phản ứng Cung Kiến Hoa tồn tại những vấn đề kinh tế nhất định vi phạm pháp luật. Nhất là những vụ án quan trọng như đề án thi cấp 2 trong công tác giáo dục, tiền xây dựng trường được quyên từ quỹ Hy Vọng bị tham ô…Cung Kiến Hoa là lãnh đạo, nhưng cũng không xử lý xác đáng.

Tổng hợp những nguyên nhân này, tổ công tác cho rằng ông ta không còn thích hợp đảm nhiệm chức phó chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố. Tổ công tác báo cáo tình hình với tỉnh ủy, tỉnh ủy quyết đoán quyết sách, cách chức phó chủ tịch thành phố của Cung Kiến Hoa, quyết định tiếp tục giáo dục đồng chí này.

Trần Kinh phát thông báo này ra, chính đàn Hoành Châu rốt cục chấn động rồi.

Giờ phút này mọi người mới hiểu, tổ công tác ban tổ chức tỉnh lần này xuống là làm thật, trong vòng ba ngày cách chức 2 lãnh đạo chủ chốt.

Một trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân thành phố, một Phó chủ tịch thành phố, hai người đó tuy rằng không phải ủy viên thường vụ thành ủy, nhưng cũng là cán bộ có sức ảnh hưởng rất lớn.

Ngoài ra, trưởng ban tổ chức thường vụ, ủy viên thành ủy, Trần Vinh Thàn cũng bị cảnh cáo nghiêm trọng, nếu không phải anh ta phanh lại đúng lúc, dừng cương trước bờ vực, phỏng chừng lúc này cũng lành ít dữ nhiều, phỏng chừng cũng là đối tượng bị miễn chức.

Trần Kinh dùng thời gian ba ngày, khiến chính đàn Hoành Châu biết được thủ đoạn mạnh mẽ và sự cứng rắn quả quyết của mình.

Trên tay hắn giống như cầm một lệnh bài gọi hồn, lệnh bài vung lên, là có thể câu hồn lấy mạng.

Dùng thuật ngữ cờ vây mà nói, Trần Kinh trận này chính là cường thủ gây hoa mắt.

Cường thủ vừa ra tay, toàn bộ nhà khách Nam Viên như bị bao phủ bởi một sắc thái thần bí, sự nghiêm trang tỏa ra từ sắc thái thần bí này khiến người ta không thể coi thường.



Tỉnh thành, Phó bí thư thành ủy Hoành Châu, Triệu Thiên Kim lần này vào tỉnh thành có thể nói hoảng sợ như chó chết chủ.

Mấy ngày này ông ta ở Hoành Châu có thể nói một ngày dài như một năm.

Vốn ông ta cho rằng, tổ công tác ban tổ chức tỉnh ủy hẳn là không thể có động tác gì lớn, tất cả Hoành Châu còn phải làm từng bước, cuối cùng mỗi vấn đề tập hợp với nhau, bí thư thành ủy Tôn Thiên Thạch và Chủ tịch thành phố Mã Khẳng, hai người này rất dễ chính là lưỡng bại câu thương.

Tới lúc đó, Triệu Thiên Kim ông ta cho dù nhân dịp đó mà vào, con dâu nhiều năm cuối cùng cũng thành mẹ chồng rồi.

Nhưng hiện tại, thế cục của Hoành Châu có chút thay đổi rồi. Động tác của Trần Kinh ở Hoành Châu liên tiếp, khiến Triệu Thiên Kim thất kinh, tất cả ý muốn của ông ta một khoảng khắc liền biến thành bọt biển, biến mất không thấy tăm hơi.

Cho nên mặc dù Đường Kiếm Bình dặn ngàn dặn vạn dò, bảo ông ta không có việc gì không được tới tỉnh thành, nhưng ông ta thực sự không kìm được, lại tới tỉnh thành.

Vẫn là quán ăn cũ kia, Triệu Thiên Kim tới đặt một phòng, trong phòng nhiệt độ điều hòa vừa hợp, từ từ ăn một bàn thức ăn rất phong phú.

Nhưng Triệu Thiên Kim lúc này chẳng có tâm trạng nào mà thưởng thức, trong lòng ông ta đầy cả giác nôn nóng…

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, không biết bao lâu “đông, đông”

Triệu Thiên Kim nghe thấy tiếng đập cửa, ông ta vui mừng ra mở cửa.

Đường Kiếm Bình mặc sơ mi trắng, bên dưới là quần xanh, cả người phong độ khí khái đứng ở cửa.

- Trưởng ban thư ký.
Triệu Thiên Kim cúi đầu nói, trên mặt tươi cười, thần thái trở nên bình tĩnh hơn.

Rất kỳ quái, Triệu Thiên Kim bất kể nội tâm chấn động như nào, bất an như nào, nhưng chỉ cần gặp Đường Kiếm Binh, đủ loại suy nghĩ tiêu cực của ông ta lập tức tiêu tan.

Đường Kiếm Bình bước vào không nói một lời, Triệu Thiên Kim ở phía sau nhẹ nhàng đóng cửa, quay đầu lại nói:
- Trưởng ban thư kí, gần đây chắc ông bận lắm, tôi tháy ông có chút tiều tụy, dường như không nghỉ ngơi tốt.

Đường Kiếm Bình cười nhạt, ngồi ở chủ vị, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt bàn nói:
- Hai người ăn thịnh soạn như vậy, quá xa xỉ.

Triệu Thiên Kim nói:
- Không xa xỉ, không xa xỉ, hôm nay tôi muốn mời trưởng ban thư kí ngồi lâu một chút, học hỏi chút kinh nghiệm.

Sắc mặt Đường Kiếm Bình hơi đổi, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, tựa hồ hơi tức giận, ông ta nói:

- Học hỏi kinh nghiệm? học kinh nghiệm gì? Hoành Châu ngồi không yên, chạy đến tỉnh thành học kinh nghiệm? Tôi thấy anh bỏ gần tìm xa, hoảng không chịu nổi một ngày mới đúng. Nếu không sao lại học kinh nghiệm của tôi vào lúc này?

Triệu Thiên Kim mặt hơi đỏ lên, ông ta lấy lại bình tĩnh nói:

- Trưởng ban thư ký, ông không biết, tổ công tác mà ban tổ chức tỉnh ủy phái đến lần này, trưởng phòng Trần Kinh kia rất ngang ngược càn rỡ, cậu ta đây là muốn làm gì? Là phải làm loạn cục diện Hoành Châu sao? Tôi còn không tin, tỉnh ủy lại có ý đồ đó?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.