Ai Bắt Nạt Ai?

Chương 47




Em rất muốn quên anh, lại sợ hãi thật sự đã quên anh.

Khi đó dũng cảm bao nhiêu mới yêu thương anh...

Dũng cảm bao nhiêu, mới buông tha cho anh.

Quả nhiên là tình trường thất ý chức trường đắc ý.

Sau Tết âm lịch nương theo hào quang của Lâm tổng, tôi lại tiếp hai hợp đồng, xem như trong giới làm việc đứng vững gót chân, trung tuần tháng tư Beata cũng quay về Đài Loan kết hôn, dưới sự tiến cử mạnh mẽ của cô ấy, tiếp nửa tháng sau tôi thay thế chức vị của cô ấy, thăng làm quản lý tiêu thụ trong công ty.

Ngày thăng chức tôi hào khí muôn vàn, mời toàn bộ phòng tiêu thụ đến tiệm ăn. Trong tiệc, nhóm các cô bé nhân viên vừa mới tiến vào công ty cũng mượn rượu thêm can đảm, bà tám hề hề hỏi, "Chị Beata cũng kết hôn, không biết quản lí khi nào mới tới chuyện tốt?"

Tôi bất động thanh sắc hớp một hớp rượu, tránh nặng tìm nhẹ, "Đừng lo lắng, đến lúc đó sẽ không quên thông báo cho mấy đứa."

Mấy năm nay, bạn bè đồng nghiệp bên người kết hôn kết hôn, từ chức từ chức, trong phòng chỉ còn lại có tôi một nữ quản lý lớn tuổi chưa lập gia đình.

Sau khi về nhà đứng trước gương trái phải quan sát một hồi, tính toán tiền gởi ngân hàng, suy nghĩ tương lai một chút, tôi nói cho bản thân, trên đời này, ai không có ai, ngày cũng qua được như nhau.

Tình yêu cái thứ này, tôi nếm qua, cũng nếm đủ, nên thành thành thật thật đi qua cuộc sống củi gạo dầu muối đi thôi.

La Lỵ tâm tình rất cao, từ năm trước cô ấy mà bắt đầu hưng trí bừng bừng lôi kéo chồng mình hỏi thăm tất cả tư liệu sinh vật giống đực độc thân bên cạnh, nhiệt tâm làm bà mối càng sẽ không thiếu.

Ba mẹ lòng như lửa đốt, sau Tết âm lịch tần suất điện thoại từ ba ngày một cuộc, bay lên đến gần như một ngày ba bận, hận không thể đem tôi đóng gói khiên trở về để kết hôn, nếu không lại đem cái gọi là thanh niên tài tuấn này gửi qua đường bưu điện đến Thượng Hải.

Tôi không chút để ý lay lay vài tờ tư liệu thông tin nhà trai trên tay, khách mời La Lỵ là quân sư quạt mo của tôi, hận không thể chọn cho tôi một người đàn ông tốt có một không hai, nhanh chóng nhóm lên mùa xuân thứ hai của tôi.

"Cậu nghiêm túc chút, cẩn thận lựa chọn, trăm ngàn đừng bỏ lỡ đối tượng tốt!" Cô ấy hô lớn "Thanh lý gấp! Thanh lý mặt bằng đại hạ giá" nhiệt tình thúc đẩy cả ngày ở bên người tôi lởn vởn.

Tôi chỉ cười khổ, đương nhiên sẽ không thật sự chọn lựa lấy như vậy, tôi tự mình hiểu lấy, cũng không phải phim truyền hình lúc 8 giờ, trước không đề cập tới mấy thanh niên tài tuấn tài giỏi này thật sự sẽ đi coi mắt, còn có thể để ý tôi, tôi đem tâm trạng giữ thăng bằng, đã làm tốt chuẩn bị được chọn lựa, thuận theo tự nhiên là tốt rồi.

"Không cần tiêu cực như vậy, tình cảm có thể bồi dưỡng, làm không tốt sao có thể gặp được Mr Right chân chính của cậu."

Tôi bất đắc dĩ chọc chọc hai cái cúp E của cô ấy, "Mình không phải tiêu cực."

Tôi chỉ là rất rõ ràng, nhiệt tình của tôi đã bị hết sạch. Không phải không muốn lại nỗ lực trong tình yêu, chỉ là đánh mất lại năng lực chế tạo ái tình, tôi đã không biết nên đi yêu một người như thế nào.

Tôi từng yêu qua một người, tuy rằng chỉ là một khúc nhạc rỗng, nhưng sau khi cùng anh tôi sẽ không có lại tình yêu hoàn chỉnh. Cho dù hiện tại lại thích một người, tôi cũng sẽ có nhiều giữ gìn, cẩn thận không cho bản thân bị thương, lại cũng vô pháp giống như trước kia phấn đấu quên mình.

Tôi chỉ muốn tìm một người có thể cùng tôi bình tĩnh vượt qua nửa đời sau, tôi sẽ cùng anh ta kết hôn, có lẽ sẽ sinh hai đứa con, cùng nhau phấn đấu mua một căn nhà, nếu điều kiện kinh tế cho phép, tôi hy vọng có thể nhanh đổi một công viêc tiền lương không cần cao như vậy, nhưng là phải thoải mái chút...

Đối với tình yêu như lời La Lỵ, theo ý tôi đến cũng không hề quan trọng.

La Lỵ trầm mặc một lát, vỗ vai tôi, "Manh Manh, cậu có phải còn chờ cậu ta hay không? Cậu ta đã phí mười năm thời gian của cậu, bây giờ còn rất hào hoa phong nhã, sớm đem cậu làm ‘tạc nhật hoàng hoa’ (hàng quá đát), cậu đừng ngu ngốc như vậy nữa..."

Tôi lắc đầu cắt ngang cô ấy, "Mình biết được, mình chờ không nổi."

Chung Ý khi biết tôi khôi phục thân phận độc thân trong vòng nửa năm sau đó bay tới Thượng Hải hai lần, mỗi lần lưu lại thời gian trên dưới một tuần, đối với chức vị của chúng tôi hiện tại mà nói, đã là hết sức hiếm có, mỗi một lần nghỉ ngơi điều kiện tiên quyết là liên tục tăng ca gần một tháng, đem toàn bộ công tác an bài cho tốt mới có thể xuất hành.

Ngay từ đầu, tôi không phải là không có cân nhắc thử cùng anh kết giao.

Chỉ là không biết vì cái gì, đợi đến lúc thật sự đối mặt với anh, đem Chung Ý xem như là cha của mấy đứa con tương lai đối đãi, lại luôn luôn có một loại cảm giác tội ác nói không nên lời.

Từ trước tới nay, anh luôn lấy một loại hình tượng lam nhan tri kỷ xuất hiện ở bên người tôi, ôn hòa mà không mang theo tính công kích, tôi có thói quen thổ lộ tâm sự với anh xem như là chị em tốt, anh là người hiểu biết tôi nhất trên đời này...

Giữa nam nữ với nhau bởi vì khác biệt cùng mông lung mới có tò mò đi truy đuổi, có lẽ ở trước mặt anh tôi quá thông suốt, cho nên tôi trước sau không có cách nào cùng anh trở thành người yêu.

Chung Ý lần thứ hai chạy đến hình như hiểu ra, anh còn thật sự ảo não nói, "Lúc trước nên giữ lại chút cảm giác thần bí, cuối cùng vẫn là cự ly mới nảy sinh ra vẻ đẹp a."

Tôi cười nhẹ không nói.

Anh cúi đầu nhìn tôi, xoa xoa cằm, "Dù sao em còn không có kết hôn, hay để anh nếm thử vài lần, không chừng ngày nào đó em lại đột nhiên điện báo đến?"

Tôi gật đầu, "Không chỉ là điện, còn có cửu thiên huyền lôi nữa."

Anh cầm cổ tay của tôi, "Phụ nữ vẫn là đẫy đà chút mới xinh đẹp, suốt ngày giống như đàn ông lên núi xuống biển bôn ba, chi bằng theo anh về thành phố F? Dưới ngành anh còn thiếu chủ quản, em trước hết ủy khuất một năm, em có chân rết, chịu liều mạng, cũng đủ chịu khó, một năm sau biểu hiện không tệ, anh hộ giá cho em thăng chức."

Tôi rút tay về, cười nói, "Ngài đây là đục khoét nền tảng a?"

"Đúng, đục chính là em đó."

Tôi thật sự cân nhắc, lắc đầu.

Trong công ty lăn lộn nhiều năm như vậy, tôi hiểu được một cái đạo lý. Không phải cơ hội gì đều phải nắm, phải làm theo khả năng. Bạn ở vị trí quen thuộc này ngây ngốc lâu, người khác nhìn đến là năng lực, nếu tùy tiện đổi một vị trí xa lạ người ta nhìn ra thường thường là không có năng lực, kết quả ngay cả lui về chỗ ban đầu còn không thể được.

Đương nhiên, nếu là dựa vào Chung Ý một đường hộ giá, cũng không phải là không thể được, nhưng nếu nói như vậy, tôi tình nguyện bản thân mình một lần nữa từ tầng dưới chót làm lên, cũng không muốn mất đi chủ tâm của mình.

Lính nhảy dù dựa theo quan hệ là tôi phản cảm nhất, bản thân không muốn, tôi cũng không nguyện làm.

Chung Ý thấy thái độ của tôi kiên quyết, hít một hơi, "Quên đi, em có quyết định của mình anh cũng sẽ không miễn cưỡng, cũng miễn cưỡng không được, tuy nhiên em nếu mệt mỏi, cũng đừng lại cậy mạnh, phụ nữ ngẫu nhiên yếu thế cũng không nhất định là nhận thua, tóm lại đàn ông thích nữ tính dịu dàng chút."

Tôi hết mức phối hợp anh nhận tội, "Được rồi được rồi, em sẽ không lại bạc đãi chính mình, đại gia ngài ít dong dài đi."

Anh rất là hưởng thụ, thế này mới lôi kéo hành lý vừa lòng trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.