Ái Bất Hối

Chương 65: Mọi người chuẩn bị xuất phát




“Đương nhiên, đương nhiên.” Dumbledore gật đầu,“Cậu bé nói cho tôi biết một ít tin hữu dụng tức mà thôi Severus, tôi sẽ không để cậu bé Prince đi làm cái gì — không phải cậu bé là một vương tử sao? Vương tử là cần kỵ sĩ bảo vệ cùng hưởng thụ hạnh phúc a.”

“Hừ.” Snape nặng nề phun ra, không cần ông ấy nói anh cũng sẽ cho con mình có được cuộc sống tốt nhất — đối với một người khi còn nhỏ sống ở nhà bị bạo lực, Severus Snape biết rõ anh nhất định phải đối với con mình thật tốt, làm cho cậu bé có được tốt nhất, vô luận là tại vật chất vẫn là trên tinh thần, cho con có được cơ hội học tập cùng với đủ áo cơm, cùng với…… tất cả thứ hài tử đều nên có được, cha mẹ yêu — nhưng là, vì sao…… Đứa bé này sẽ có quan hệ với Potter?! Snape phẫn hận muốn Avada mình — Potter?! Một Potter?! Merlin a! Ai nói cho anh biết đây không phải là thật?!

“Cha,” Giọng Prince thanh thúy mềm mại,“Ba ba đã nói với con hai người là vừa thấy đã yêu. Khi ba vừa vào học, con còn trông thấy đoạn trí nhớ này a!” Trong mắt tiểu hài tử vô tội lộ ra vui sướng,“Cha nhìn chằm chằm ba ba, ba ba cũng chằm chằm vào cha, ba ba nói lúc đó hai người vừa thấy đã yêu!”

Vừa thấy đã yêu?!

Snape bị cách nói này kinh hãi mà Dumbledore giả ho hai tiếng — đại khái ông ấy là bị sặc bởi nước miếng của mình sau đó rất vô tội đưa tới Prince liếc trắng mắt.

“Ân…… Ba ba cũng đã nói với con cha thường xuyên cứu ba, mỗi lần càng làm cho ba cảm thấy là bị yêu!” Prince là tuyệt đối không sợ hãi a,“Hơn nữa…… Vi muốn cùng ba ba có hài tử, thỏa mãn khát vọng có một gia đình của ba ba, cha còn đi kế thừa trang viên Prince a!” Cậu thè lưỡi,“Cụ nội — chính là ông Prince, ba bà Eline, còn nói nếu muốn tìm được Prince …… Ân…… Chính là độc dược có thể sinh ra con thì để con họ Prince, cho nên con liền thành Prince Prince — chính là con yêu họ Snape hơn a!”

Yêu mến họ Snape?

Đáy lòng độc dược đại sư đắng chát, anh đã từng không biết dòng họ trọng yếu, khi anh trở thành một Slytherin sau cũng đã từng phẫn hận với một nửa máu Muggle trong cơ thể mình từ nội tâm — là một nửa dòng máu này làm cho anh tại Slytherin không có chỗ dựa, cũng là một nửa dòng máu làm cho những Gryffindor thô tục lỗ mãng cho anh là người phản bội hỗn huyết, càng thêm đem những trò đùa dai tăng trên người anh, đương nhiên, cũng là một nửa máu này cho anh biết mình nhất định phải cố gắng, nhất định phải có thành tựu – mà để cho anh chán ghét nhất không phải một nửa dòng máu này mà là nơi phát ra của nó — Tobias Snape, cha của anh, một hỗn đản, một tửu quỷ.

Nhưng dù cho Tobias Snape là hỗn đản, huyết thống cũng không cắt đi được.

Snape như thể đưa thân vào một vòng tròn quái dị — anh chán ghét huyết thống Muggle của mình nhưng là anh lại không thể không cảm ơn người mang đến mạng sống cho anh, dù cho cái mạng này hiện tại cũng không thuộc về anh.

Kỳ thật, từ trong nội tâm Severus Snape khát vọng nhất cũng chỉ là một ngôi nhà nhỏ, một bạn lữ hiểu mình, một đứa con tri kỷ — từng, hắn hy vọng người bạn lữ là Lily nhưng Lily thật sự là quá hoàn mỹ, anh không thể…… Cũng không dám đi thổ lộ khát vọng nội tâm với cô.

Nhưng mà…… Hiện tại, anh rõ ràng chiếm được một…… Một cơ hội — trước mắt chính là con của anh, đứa con có huyết mạch của anh, chính là…… Lại là một Potter — một Potter!?

Điều này làm cho anh tiếp nhận như thế nào a?

Huống chi…… Anh căn bản cũng không có tư cách…… Không có quyền lợi đi đạt được thứ mình khát vọng!

“Chuyện tương lai con cũng không biết đến nhiều lắm, bất quá từ khi con có trí nhớ, cha vẫn luôn đối với con cùng ba ba rất tốt,” Prince ôm khuôn mặt đỏ bừng nói,“Tuy nhiên ba ba luôn nói với con –‘Prince, cha con không quan tâm cha con ta, anh ấy tính toán kết hôn với vạc’, nhưng là……” Mặt của cậu đỏ hơn,“Mỗi khi ba nói như vậy, cha sẽ kéo ba về phòng ngủ!”

“A! Kéo về phòng ngủ!” Dumbledore đột nhiên xen vào,“Làm cái gì?”

“Ai nha, ông Albus, ông thật bát quái!” (bát quái: tò mò, hóng hớt) Prince nhảy dựng lên, tính Gryffindor thể hiện ra,“Con mới không nói cho ông biết cha nói muốn ba ba một lần nữa sinh một em trai cho con!” Sau đó, Prince quay đầu thần bí cười với Snape thấp giọng nói,“Cha, con cho cha biết a, cha tương lai nói đã đem dược sinh tử trộn lẫn tại trà sữa ba ba uống.”

Ầm! Trong lòng Snape triệt để ngã hôn mê — hiện tại, chỉ có Bế quan bí thuật mới có thể duy trì bình tĩnh: “Ta giả thiết đây không phải là ta, ít nhất tương lai theo ta hiện tại…… quan hệ không lớn?”

“Cha! Đó chính là cha! Tương lai cha cũng là cha!” Prince trừng,“Khi nào thì mang ba ba lại đây a? Con nhớ ba ba!”

Đúng vậy, Severus Snape, ngươi phải bình tĩnh! Phải biết rằng, hài tử luôn không muốn xa rời mẹ — hiển nhiên, cứu thế chủ Potter hẳn là…… người sinh con, không có sai, xác thực là như vậy không sai! Snape kiến thiết tâm lý cho mình, anh thật không biết tại sao mình sẽ cùng cứu thế chủ ở một chỗ! Chẳng lẽ không phải tính toán im ắng chết đi sao? Như thế nào lại…… Nha! Không! Anh làm sao có thể đối với con Lily làm ra loại chuyện đó.

Thừa nhận a! Nếu như ngươi thật sự làm loại chuyện…… Ngươi chính là tên khốn kiếp, hỗn đản — dựa vào cái gì…… Dựa vào cái gì ngươi còn có tư cách đến thống hận người cha ngược đãi vợ con của ngươi?!

Snape lâm vào thật sâu tự chán ghét mà không ngờ rằng mình sẽ bị Prince đấm cho một đấm — nắm tay hài tử rất nhỏ cũng rất nhẹ nhưng là đánh vào người…… Rất kỳ quái, phi thường kỳ quái…… Anh nhìn đứa bé kia, mà cậu bé cũng trừng anh.

“Cha, con không biết làm sao cha sẽ như vậy — trong trí nhớ của con cha hoàn toàn không giống, nhưng là…… Như cha vậy là vì cái gì?” Prince bình tĩnh chất vấn,“Con đã xuất hiện tại trước mặt cha, con đã trong này — tương lai con sẽ sinh ra, con sẽ lớn lên, con sẽ kế thừa Prince, con sẽ trở thành độc dược đại sư còn trẻ, còn ưu tú hơn cha — đây đều là cha nói với con. Nhưng là hiện tại cha biểu hiện…… Thoạt nhìn…… Giống như là không muốn con!” Trong đôi mắt xanh to của cậu bé chứa đầy nước mắt,“Chẳng lẽ, cha thà rằng để cho con không có cơ hội sinh ra cũng muốn ở đây ngẩn người? Còn là nói…… Cha thật sự rất ghét con?”

Nước mắt đúng là vũ khí có lực sát thương nhất với cha mẹ, dù cho đứa bé này đến từ tương lai nhưng là cậu bé khóc cùng thương tâm lại làm cho Snape cảm động — đây là ấn ký huyết thống, anh nhớ rõ miêu tả về ma pháp này.

Kỳ thật tương lai là khó thay đổi nhất mà hay thay đổi cũng là tương lai.

Snape bối rối lau nước mắt cho Prince, anh cũng không biết mình có nên thỏa hiệp không — trên thực tế, đối với cứu thế chủ, ấn tượng của anh cũng chỉ có là “con Potter” Cùng với “con Lily” mà thôi. Là “ con Potter”, anh có tư cách cũng có lý do đi hận, càng không cần anh giải thích cái gì có thể cho anh định tội — bởi vì cậu ta cực kỳ giống thằng cha hỗn đản của mình; Là “ con Lily”, anh nhất định phải bảo vệ an toàn của cậu ta thậm chí theo bên cạnh chỉ đạo cậu ta, cho cậu ta có thể ở trong chiến tranh tương lai bảo vệ mạng mình tốt — bởi vì cậu ta là Lily dùng tính mạng thủ hộ, là tính mạng Lily kéo dài. Đối lập như vậy khiến anh không nhìn thấy một thiếu niên tên là “Harry Potter” rốt cuộc là ai, nhưng là…… Được rồi, anh xác thực nghĩ ích kỷ một chút, bởi vì…… cậu bé tên là Prince này, anh muốn đứa bé này!

Phù thủy chính là như vậy. So với dã thú, thậm chí càng quan tâm “Gieo”, hài tử chính là hạt giống của bọn họ bởi vì bọn họ xác thực mất đi quá nhiều cơ hội cùng năng lực. Cho nên, khắc tại trong khung chính là truyền thừa huyết thống, đây là tất cả bản chất cơ bản nhất mà phù thủy có đủ — trừ phi, là kẻ điên, nếu không sẽ không có ai cự tuyệt một hài tử, một phù thủy mới.

Đương nhiên, Snape là phù thủy, còn là một phù thủy chưa từng có người yêu, càng chưa từng có con, lại là một nam phù thủy trưởng thành, anh đương nhiên biết rõ hài tử đối với mình là như thế nào — mặc dù, anh có lẽ cũng không chuẩn bị tư cách đi có, chính là…… đứa nhỏ này đứng ở trước mặt anh, anh tại sao không thể đi…… Bảo vệ đứa bé này? Bảo vệ cậu bé, cho cậu bé sinh ra, cho cậu bé lớn lên, bồi dưỡng thành độc dược đại sư trẻ tuổi nhất toàn thế giới, cậu bé sẽ kế thừa gia tộc Prince, sẽ có được vô thượng vinh quang……

Chính là…… Muốn anh đi theo nói với cứu thế chủ như thế nào? Nói –“Potter, đứa bé này là cậu cùng ta sinh, cho nên ta giả thiết cậu không muốn cho cậu bé biến mất, như vậy hiện tại bắt đầu, cậu có thể theo ta thử có được một hài tử như thế nào”?!

Cái này thật đúng là buồn cười!

“Như vậy, Prince, nói cho cha biết, cha cùng ba ba của con ở chung như thế nào?” Snape rốt cuộc tìm lại được thanh âm của mình, anh muốn biết, hơn nữa cũng phải biết rõ chuyện này rốt cuộc phát sinh như thế nào — tương lai là như vậy, như vậy anh đương nhiên có thể khẳng định chúa tể hắc ám bị tiêu diệt, mà anh và cứu thế chủ yêu nhau — được rồi, trên thực tế anh thật sự không có cách nào khác tưởng tượng, đây là một chuyện rất đáng sợ, so với về chuyện ma vương sống lại còn đáng sợ hơn rất nhiều.

“Ân…… Ở chung rất tốt.” Prince trừng mắt nhìn,“Kỳ thật ba ba nói, là vì năm thứ ba, Sirius trốn thoát từ Azkaban, cha giúp Sirius bắt được Peter mà làm cho ba ba sinh ra hảo cảm với cha, sau đó Sirius luôn tìm đến cha gây phiền toái mà ba ba cũng biết bọn họ lúc đi học đã giúp cha mình đùa dai — còn có Remus, Remus về sau thành Black gia …… Ách…… Chủ mẫu, hắc hắc……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.