Ai Bảo Ta Không Thể Cưới

Chương 30: Nghe danh Thần Long giáo




“Khá tốt, không có bị rớt cấp.” Sau khi kiểm tra một chút lão Lý phát hiện chỉ là rơi hơn mười lọ thuốc, còn lại trang bị thì không mất cái nào, lão Lý thầm kêu may mắn, xem ra vận khí của hắn cũng không tệ lắm. Chỉ là khi nhìn lại chiến đao trong tay, lập tức có cảm giác khóc không ra nước mắt.

Vốn là đi đánh thuê kiếm chút tiền lại mất luôn vũ khí, lão Lý nhàn nhạt thở dài, bất quá kỳ quái là hắn cũng không hối hận, nghĩ lại vừa rồi chứng kiến Liễu Tình Tình bị thương ngã xuống đất, chính mình lại bị tức giận đến nổi mất lý trí, thậm chí muốn đem Boss chém chết vì Liễu Tình Tình báo thù.

“Vậy cái này chắc là hiệu ứng mỹ nữ a.” Nghĩ mãi mà cũng không rõ, hắn liền lấy đại một lý do ‘Nam nhân thì không muốn chứng kiến mỹ nữ bị thương.’

Đang lúc nhàm chán, lão Lý nhận được truyền tin của Liễu Tình Tình: “Vô Phong, đến nơi đóng quân đi.” Thu được tin nhắn, lão Lý lập tức đi tới nơi đóng quân của Âm Vang Mân Côi chiến đoàn, tất cả mọi người đều đã tập trung ở đại sảnh, lão Lý hít một hơi, nói: “Ài, tất cả mọi người đều bị “tiễn” về à, lần này tổn thất thật đúng là lớn nha.”

Trông thấy tất cả mọi người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình, lão Lý nghi hoặc hỏi: “Sao nhìn ta như vậy? Làm ta cảm thấy không được tự nhiên chút nào.” “Ai nói cho ngươi biết chúng ta thất bại trở về ?” Liễu Tình Tình kỳ quái hỏi. “Ân? Vậy sao các ngươi lại trở về nhanh như vậy? Ta nhớ được ở bên đó cách Thiết Lô Bảo hơn một giờ đi xe a.”

Nghe được lão Lý nói, mọi người toàn bộ bó tay rồi, Liễu Tình Tình cố nén ý cười, nói với lão Lý: “Chiến đoàn nếu như đã xin được nơi đóng quân, thành viên sẽ có kỹ năng truyền tống trở về , ngươi …ngươi không biết?” Trông thấy lão Lý vẻ mặt mê mang, mọi người cũng nhịn không được nữa liền bất cười.

Chờ mọi người cười xong, lão Lý mới hiểu rõ tình hình lúc đó. Sau khi Boss đem lão Lý tiêu diệt liền hiện ra nguyên hình, nhưng cả người lâm vào trạng thái suy yếu, mọi người thấy Boss xuất hiện liền điên cuồng vây công, cuối cùng Boss bất hạnh ngã xuống dưới một phát Xuyên Giáp của Linh Nhi, để lại một đống trang bị cùng tiền tệ rồi đi đầu thai.

“Đúng rồi Vô Phong, vừa rồi dường như vũ khí của ngươi bị đánh nát? Phải không?” Vân Đạm Phong Khinh bỗng nhiên hỏi. Nghe được Vân Đạm Phong Khinh hỏi, lão Lý lắc đầu cười khổ, đem Hợp Kim Chiến Đao đưa cho mọi người xem. Mọi người nhìn thấy dòng chữ đỏ tươi ‘không thể sửa chữa’ đều nói không ra lời.

“Thực xin lỗi.” Liễu Tình Tình thấp giọng nói với Lý Phong. “Cô nàng ngốc, có cái gì mà xin lỗi , đáng tiếc lão tử không có tự mình chém cái tên Châu Phi kia giúp ngươi báo thù, hơn nữa …” “Hơn nữa cái gì?” Nghe được lão Lý nói, Liễu Tình Tình đỏ mặt cúi đầu nhẹ giọng hỏi, mà mọi người chung quanh cũng dựng cao lỗ tai nghe ngóng.

“Hơn nữa …ngươi đã đáp ứng sẽ bồi thường tất cả tổn thất mà… tính ra thì ta cũng không có thiệt thòi” ‘PHỐC’ vài âm thanh phun trà vang lên, mà chính Liễu Tình Tình đang ngượng ngùng chờ đợi biểu hiện của lão Lý thiếu chút nữa bị nghẹn chết, ai cũng không ngờ rằng lão Lý lại nói ra được một câu kinh thiên động địa như vậy.

Thở phì phì trừng mắt liếc lão Lý, Liễu Tình Tình căm giận nói:“Yên tâm! Tổn thất của ngươi chúng ta nhất định sẽ bồi thường !” Nói xong liền giậm chân đi ra khỏi đại sảnh. “Nàng sao lại tức giận như vậy?” Mặt mũi lão Lý tràn đầy mê mang hướng các nàng xung quanh hỏi, mọi người trợn trắng mắt, đều lười giải thích với cái tên đầu gỗ trước mắt này.

Không bao lâu sau, Liễu Tình Tình liền mặt lạnh như băng đi tới, cũng không nói cái gì trực tiếp liền hướng lão Lý xin Giao Dịch

Lôi Xà 2 [ Truyền Thuyết ]: Công Kích 181-190, bền:3890/3890 [Công kích nhỏ nhất 7, Tốc độ công kích 9, Lực lượng 5, giá trị [liên kích] 20, 4% tỷ lệ thêm hiệu ứng Tê Liệt, liên tục 2 giây, phạm vi công kích 5%, thời gian cooldown [liên kích] giảm bớt 0.7 giây, bổ sung kỹ năng: Lôi Đình Trảm. Lỗ khảm 3 cái, MP 60, Tốc độ công kích 2, Lực lượng 3, cần đẳng cấp 40[ Tử Sắc ] ]

Ngoại trừ Lôi Xà, trên thanh giao dịch còn có 150 Tử Tinh tệ, lão Lý cũng không lập tức nhận lấy, mà thâm dò hỏi Liễu Tình Tình: “Ngươi … ngươi tức giận?” “Không có, chúng ta bây giờ hợp đồng đã kết thúc, đây là thù lao cùng bồi thường của ngươi, xin ngươi nhanh chóng nhận lấy rồi đi đi, Âm Vang Mân Côi chiến đoàn chúng ta còn muốn họp, sẽ không thể tiễn Phong tiên sinh ngươi.”

Nghe được Liễu Tình Tình ngữ khí băng lãnh ra lệnh đuổi khách, lão Lý mặt không biểu tình, nói: “Tình Thiên tiểu thư, theo như hợp đồng ngươi chỉ cần giao 1 Kim Tinh tệ, tương đương 100 Tử Tinh tệ mà thôi, hiện tại lại dư ra 50 Tử Tinh tệ, xin ngươi thu hồi đi.” Nghe được lão Lý nói, Liễu Tình Tình lập tực tức giận, đem 50 Tử Tinh tệ thu về. “Hẹn gặp lại.” Cũng không quay đầu lại, lão Lý quyết đoán rời khỏi nơi đóng quân.

Chứng kiến Lý Phong vừa rồi sắc mặt thay đổi, Liễu Tình Tình cảm thấy lời của mình có chút quá mức, nhưng bản tính nữ nhân làm cho nàng không thể nhận sai, khi lão Lý thật sự rời đi dứt khoát như vậy, Liễu Tình Tình lập tức cảm thấy ủy khuất vô cùng. Chứng kiến loại tình huống này, những người khác lặng lẽ rời khỏi đại sảnh, chỉ còn Vân Đạm Phong Khinh ở lại bên cạnh Liễu Tình Tình.

“Vân tỷ, ta có phải hơi quá đáng không?” Liễu Tình Tình bỗng nhiên hỏi, trong giọng nói mang theo vô vàn ủy khuất. Nhẹ nhàng lắc đầu, Vân Đạm Phong Khinh ôm lấy Liễu Tình Tình, cũng không nói chuyện, tùy ý để Liễu Tình Tình khóc lóc.

Ra khỏi nơi đóng quân, lão Lý tâm tình cực độ khó chịu, đi tới kho đồ lật tới lật lui một phát liền logout . Tháo mũ xuống, phát hiện mọi người vẫn còn ‘phấn đấu’, chỉ có lão Lục đang logout để ăn mì.

Chứng kiến Lý Phong mặt mũi u ám, Lâm Đồng liền vội hỏi lão Lý xảy ra chuyện gì, lão Lý đơn giản kể lại một chút, nghe xong, Lâm Đồng vỗ vỗ bả vai lão Lý, dùng loại ngữ khí bất lực nói: “Tứ ca, Tình Thiên chỉ sợ là đối với ngươi có chút ý tứ, ngươi lần này thế mà làm làm nàng thương tâm như vậy , quá khờ khạo đôi khi cũng là cái tội a.”

Nghe Lão Lục nói, Lý Phong có chút khó tin tưởng: “Khả năng không lớn a, người ta một đại mỹ nữ như thế nào lại để ý đến ta chứ? Ngươi lấy lý do cũng nên lấy cái nào khiến ngươi ta dễ tin một chút đi.” Nhìn Tứ ca trước mắt, Lâm Đồng cảm thấy tên đầu gỗ này chỉ sợ là đến Phật Tổ cũng không thể khai sáng cho hắn được rồi, lắc đầu, hắn không để ý tới lão Lý nữa liền nằm xuống login.

Trông thấy lão Lục không để ý tới chính mình, Lý Phong chỉ có thể rầu rĩ đi ra ngoài .

Bước chầm chậm tới vườn trường, lão Lý cảm thấy tinh thần tốt hơn rất nhiều, hai bên lâm viên buổi chiều có không ít cặp đôi đang hẹn hò, cái vườn trường nhỏ này vào buổi tối lập tức biến thành thánh địa của mấy cặp uyên ương này.

Thật vất vả mới tìm được một chỗ không người, lão Lý liền nằm xuống thảm cỏ cảm thụ từng cơn gió đêm, tuy bây giờ máy lạnh hầu như là nhà nào cũng có, thế nhưng lão Lý vẫn ưa thích cái loại gió mát tự nhiên này.

Đang hưởng thụ cái yên tĩnh khó có được này, bỗng nhiên ở lùm cây truyền đến tiếng nói chuyện. “Đã lâu như vậy, chẳng lẽ ngươi vẫn không rõ tình cảm của ta? Ta thật sự rất thích ngươi, cho ta một cơ hội, ta nhất định sẽ hảo hảo yêu thương ngươi, tin tưởng ta.” Một giọng nam trầm trầm trong bụi cây vang lên.

“Tạ học trưởng, hảo ý của ngươi ta xin nhận, nhưng thật sự chúng ta không thích hợp, xin ngươi đừng lãng phí thời gian trên người ta nữa.” lần này là một giọng nữ như tiếng chim hoàng oanh, mà tiếng bước chân của hai người cũng chầm chậm tới gần.

“Chết tiệt, muốn tìm một chỗ yên tĩnh cũng không có, thiệt là xui xẻo.” Nghe được tiếng bước chân chậm rãi tới gần, lão Lý biết rõ cái không khí thanh tĩnh nơi đây lại bị phá nát rồi. “Không có khả năng , ta không tin, ngươi đang gạt ta , nói cho ta biết là ngươi đang gạt ta !” Nam tử tựa hồ bị đả kích cực mạnh, không ngừng gào rú. “Thả ta ra, ngươi đang làm gì đó, buông tay, nếu không ta sẽ la lên đó !” Thanh âm kinh hoảng của nữ sinh truyền đến, hai người lúc này cũng ra khỏi lùm cây, tiến tới trên thảm cỏ.

“Ta không tin, ta đối với ngươi mối tình thắm thiết như thế chẳng lẽ ngươi không cảm giác được?” Tên nam tử này mặt một bộ âu phục, mang theo mắt kiếng gọng vàng gắt gao nắm lấy cánh tay nữ sinh, hai mắt đỏ ngầu giận dữ.

Người nam nhân trước mắt này lão Lý biết, hắn học trên lão Lý một khóa, bề ngoài luôn ra vẻ như là tổng giám độc một đại công ty nào đó, được bình chọn là một trong mười nam nhân lí tưởng nhất để trở thành bạn trai trong trường.

“Lập tức buông tay, ta sẽ coi như chưa từng xảy ra việc gì.” Nữ sinh đang quay lưng về phía lão Lý lạnh lùng nói ra, lão Lý cảm giác được giọng nói này có chút quen thuộc, nhưng lại không nhớ ra là ai. “Không, trừ phi ngươi đáp ứng ta, bằng không thì hôm nay ta sẽ không buông tay!” Nam tử phảng phất đã có chút phát điên. “Ngươi như thế nào …” Không đợi nữ sinh nói xong, hai người chợt nghe một tiếng ho khan truyền đến.

“Cái kia, hai người các ngươi muốn ồn ào chia tay cũng tốt, muốn ồn ào quay lại cũng được, nhưng có thể hay không đến nơi khác đi, các ngươi nhao nhao quá.” Rốt cục lão Lý nhịn không được, hắn cũng không thời gian diễn màn anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng hai người này ở chỗ này thật sự ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm tình hưởng thụ trời đêm của hắn.

Nghe được Lý Phong lên tiếng, hai người đồng thời nhìn về phía hắn. Một tên mặc quần bãi biển, áo T-shirt, chân đi dép lào, tóc như tổ chim. “Ngươi nói cái gì? Tại đây không có chuyện của ngươi, cút ngay!” Rõ ràng nam tử đối với chuyện lão Lý ngang nhiên xen vào vô cùng căm tức.

“Hắc hắc, ta nói cái gì ngươi cũng không biết? Ta nhìn ngươi nhiều năm học tập như vậy thật uổng phí. Lão tử hảo tâm giúp ngươi giải thích một chút, vừa rồi câu kia của ta có nghĩa là: Các ngươi quá ồn, làm hại lão tử ngủ không được, các ngươi từ nơi nào đến thì chạy trở về nơi đó. Rõ chưa?”

Nam tử bị lão Lý chọc cho sôi máu, đang muốn cãi lại, nữ sinh đột nhiên thốt lên: “Là hắn !?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.