Against The Rules

Chương 7




Tết năm 2005 trải qua trong thanh bình, sau tết chuyện chính trị lớn đầu tiên của tỉnh A, chính là chuẩn bị cho đại hội nhân dân toàn tình, theo quy tình tiêu chuẩn, đồng chí Liễu Tuấn sẽ chính thức tuyển cử làm tỉnh trưởng chính phủ nhân dân ở tỉnh A.

Có điều tin đồn truyền đi trước năm mới không tiêu tan, mà lại càng trở nên mạnh mẽ. Ít nhất đã có quá nửa số thành phố truyền tin nói trên đại hội lần này sẽ xuất hiện một tình huống chấn động, một số nhà quan sát nói đầy thần bí, tỉnh trưởng tỉnh A chưa biết là mang họ gì đâu.

Cán bộ Liễu hệ đều nghe thấy tin đồn này, nói trong lòng không sốt ruột là giả, nhưng không ai dám đi hỏi Liễu Tuấn. Ngược lại vị chính chủ kia lại thản nhiên như không, chẳng có gì khác thường.

Chỉ có trước năm mới Yêu Hải Anh từ Tống Đô gọi điện cho Liễu Tuấn, nói cho y biết động tĩnh của mấy tỉnh kia, nhất là Hồng Thiên Kính của An Phong là tích cực nhất, thậm chí còn công khai đưa tuyên bố trước cán bộ, nói nếu đại hội nhân dân tuyển cử Uông Quốc Chiêu làm tỉnh trưởng, hắn sẽ thăng quan một cấp, tới tỉnh làm lãnh đạo.

Vốn sau khi Liễu Tuấn "thường phục vi hành", cán bộ An Phong xuất hiện chút hành động khác thường, nhưng Hồng Thiên Kính biểu diễn một phen, những cán bộ bất mãn với hắn đều im lặng, không ai dám hành động tùy tiện nữa.

Tác phong của Hồng Thiên Kính cực kỳ bá đạo, bao năm qua rất nhiều cán bộ nếu trái đắng trong tay hắn, nhất là khi chấp chính An Phong càng dùng thủ đoạn bài xích người khác phe tới cực điểm. Phàm là cán bộ "không chịu nghe lời" đều cho đi ngồi uống trà hóng mát hết. Một vị bí thư khu ủy lão thành chỉ vì đề xuất ý kiến bất đồng với Hồng Thiên Kính trong một lần hồi nghị đã bị cho ra chính hiệp làm thư ký trưởng. Chẳng may lần này Lưu Phi Bằng thắng, đuổi được Liễu Tuấn đi, thì Hồng Thiên Kính được trọng dụng là chắc chắn, lúc này mà chọc giận hắn chẳng phải có lợi gì. Liễu Tuấn nghe điện thoại của Yêu Hải Anh chỉ cười nói một câu "không cần lo".

Đại hội nhân dân càng tới gần, mọi người càng trở nên căng thẳng, nếu Liễu Tuấn bị thất tuyển thật, thì dù cho y uy thế ra sao, trước kia có thành tích huy hoàng thế nào, đều không thể vớt vát lại lần thất bại này. Vì y không phải là tỉnh trưởng "nhảy dù" xuống, mà là cán bộ công tác ở tỉnh A gần 10 năm, dưới tình huống đó mà thất tuyển chỉ nói lên một vấn đề: Năng lực của Liễu Tuấn không ổn, không được quần chúng cán bộ chấp nhận. Các tin đồn truyền bá mù trời, công tác của tỉnh A vẫn tiền hành đúng trình tự.

Sau tết, bí thư tỉnh ủy và tỉnh trưởng lần đầu tiên trao đổi là việc an bài nhân sự. Dù sao sau đại hội nhân dân tỉnh A, là đại hội nhân dân các thành phố, một số biến động nhân sự cần phải an bài. Lưu Phi Bằng giữ đúng trình tự, an bà nhân sự có trọng lượng, trước tiên trao đổi với tỉnh trưởng.

- Ha ha, tỉnh trưởng tới rồi, nào, mời tỉnh trưởng ăn cam...

Vì mới đầu tháng giêng, không khí năm mới còn rất đậm, văn phòng của Lưu Phi Bằng cũng bày biện chút hoa quả bánh kẹo mời khách. Lưu Phi Bằng vừa thấy Liễu Tuấn đã niềm nở mời mọc.

Liễu Tuấn mỉm cười đi tới ngồi xuống bên cạnh Lưu Phi Bằng, bóc một quả cam ăn hai múi.

- Hôm nay tôi mới tỉnh trưởng tới là muốn thương lượng một chút vấn đề điều chỉnh cán bộ mấy thành phố. Hiện giờ bí thư của Nguyên Nam và Tống Đô do hai đồng chí Uông Quốc Chiêu và Sài Thiệu Cơ kiêm nhiệm, cũng được gần nửa năm rồi, cứ để thể này là không ổn. Hôm nay chúng đưa một phương án sơ bộ thôi.
Đợi Liễu Tuấn ăn hết quả cam, Lưu Phi Bằng dập tắt điếu thuốc nói.

Liễu Tuấn gật đầu:
- Hai đồng chí này cứ kiêm chức mãi đúng là không tốt lắm, không tiện cho việc triển khai công tác ở Tống Đô và Nguyên Nam, tôi đồng ý với bí thư. Bí thư cho rằng đồng chí nào tới thay thế thì hợp?

- Bên phía Nguyên Nam, tôi thấy để đồng chí Ngô Hưng Bình tới đi, trong thời gian công tác ở Ngọc Lan, đồng chí Ngô Hưng Bình biểu hiện không tệ. Đồng chí ấy theo đồng chí Cù Hạo Cẩm thời gian dài, kinh nghiệm phong phú, tôi thấy nên cho đồng chí ấy cơ hội rèn luyện.
Lưu Phi Bằng nói.

Đặc điểm của Ngô Hưng Bình là rất trầm ổng, bất kể một chuyện gì chưa làm rõ ngọn nguồn là không tùy tiện tỏ thái độ, đó là thói quen tốt đi theo lãnh đạo lớn nhiều năm. Lưu Phi Bằng đề bạt Ngô Hưng Bình cũng âf có ý lấy lòng Cù Hạo Cẩm.

Long Thánh Hán thị trưởng Nguyên Nam vốn là thân tín của Thai Duy Thanh, hiện giờ Thai Duy Thanh thất thể, ngày tháng của Long Thánh Hán khá gian nan, ở Nguyên Nam rất khiêm nhường, cho dù Uông Quốc Chiêu ở tận trên tỉnh, Nguyên Nam có hành động gì trọng đại, Long Thánh Hán đều gọi điện xin chỉ thị mới làm, giữ đúng thân phận cấp dưới. Cho dù là như thế không phải là có thể thuận thế tiếp nhận được chức bí thư thành ủy.

Liễu Tuấn nói:
- Ừm, tôi thấy đồng chí Ngô Hưng Bình tới là rất hợp lý.

Lưu Phi Bằng đã đem Nguyên Nam thành hậu hoa viên của mình, Liễu Tuấn không muốn tranh chấp gì với hắn ở chuyện này, hiện giờ y không có hứng thú mấy với Nguyên Nam.

Lưu Phi Bằng hỏi:
- Tống Đô do ai tới chủ trì công tác thì thích hợp? Tỉnh trưởng có nhân tuyển chưa?

Hiện giờ Tống Đô là cái nôi bồi dưỡng cán bộ Liễu hệ, Lưu Phi Bằng cũng giữ đúng quy tắc, không xen vào. Mâu thuẫn thì mâu thuẫn, một số công tác phải hiệp thương mới được, không thể hành động theo cảm tính.

- Tôi thấy Tống Đô không nên có thay đổi lớn, giải quyết tại chỗ đi. Đồng chí Tô Kiệt làm thường vụ phó thị trưởng ở Ngọc Lan một thời gian, lại làm thị trưởng ở Tống Đô, am hiều tỉnh hình, năng lực không tệ. Ý của tôi là để đồng chí ấy đảm nhận công tác của thành ủy, còn công tác chính phủ có thể do đồng chí Cừu Dụng Chi chủ trì.

Cừu Dụng Chi hiện là trưởng phòng tổ chức của Tống Đô, Liễu Tuấn an bài như thế, thêm vào Tô Kiệt đã đổi trận địa, Tống Đô hoàn toàn nắm trong tay Liễu Tuấn.

Lưu Phi Bằng hạ quyết tâm không can thiệp, nên bố trí nhân sự Tống Đô cũng chỉ gật đầu tán thành.

Hôm nay hắn mới Liều Tuấn tới đây chủ yếu là vì nhân tuyển bí thư Đại Hồ, Tào Tiến tuổi gần 60, sức khỏe ngày càng tệ, để ông ta làm bí thư thành ủy, là thiếu trách nhiệm với công tác của Đại Hồ.

- Tỉnh trưởng, đồng chí Tào Tiến của Đại Hồ nên để an tâm dưỡng bệnh rồi, tôi thấy nên đưa đồng chí Đỗ Như Phúc tới thay thế.

Đỗ Như Phúc hiện giờ là thị trưởng Đại Hồ, Liễu Tuấn từng có ý để Hàn Kính Vũ tới Đại Hồ chủ trì công tác, Lưu Phi Bằng kiên quyết không chịu nhượng bộ, cứ thế lâm vào bế tắc, làm Tào Tiến mang bệnh công tác thêm liền vài tháng.

Lưu Phi Bằng hiện giờ đề xuất Đỗ Như Phúc ra là một biện pháp trung gian, Đỗ Như Phúc vốn là cán bộ do Thai Duy Thanh đề bạt lên, đương nhiên không tân cận như Tào Tiến, nhưng ít nhất cũng không phải người của Lưu phái hay Liễu phái, mọi người đều lùi một bước, đợi ban bệ Đại Hồ ổn định đã rồi quyết định nước cờ tiếp theo.

Liễu Tuấn nghĩ một lát rồi gật đầu:
- Ừm, tôi thấy Đỗ Như Phúc cũng được, người này tương đối có tư tưởng, có thể làm việc. Đại Hồ đưa ra kế hoạch kiến thiết công viên trên mặt nước đã bắt đầu, công tác tiền kỳ do Đỗ Như Phúc chủ trì, để đồng chí ấy tiếp tục chủ trì công tác của Đại Hồ, có lợi cho triển khai công việc.

Lưu Phi Bằng trong lòng có chút khó chịu, dù là trao đổi, nhưng ngữ khí của Liễu Tuấn không khỏi có chút quá đáng.

Điều chỉnh cán bộ phải do bí thư tỉnh ủy làm chủ, sao nghe như bí thư đang chưng cầu ý kiến của tỉnh trưởng? Đương nhiên chút khó chịu này chỉ thoáng qua, Lưu Phi Bằng chẳng so đo từng li từng tí một.

- Tỉnh trưởng, bên phía hội đồng nhân dân tỉnh, còn thiếu một nhân tuyển phó thư ký trưởng, tôi nghĩ, công tác của hội đồng nhân dân rất quan trọng, phải bố trí một cán bộ đủ tài. Chức vụ phó thư ký trưởng này còn kiêm ủy viên tài chính, cần phải có một đồng chí có kinh nghiệm kinh tế mới được. Tôi thấy Vương Cam của An Phong không tệ, có thể đảm nhận vị trí này.
Lưu Phi Bằng thong thả nói tới tên Vương Cam.

Vì lần trước Liễu Tuấn "vi hành" An Phong, đã nói chuyện riêng với Vương Cam. Chiêu số nho nhỏ này có tác dụng rất lớn, giữa Hồng Thiên Kính và Vương Cam sinh ra chia rẽ không thề hàn gắn. Từ sau đó trở đi Hồng Thiên Kính luôn đề phòng Vương Cam, tựa hồ sau một đêm Vương Cam trở thành tâm phúc của Liễu Tuấn, chuẩn bị ra đòn với Hồng bí thư hắn.

Hiện giờ Lưu Phi Bằng đích thân điểm danh muốn đưa Vương Cam tới hội đồng nhân dân tỉnh, chính là muốn nhổ cái gai này cho Hồng Thiên Kính.

Liễu Tuấn trầm ngâm không lên tiếng ngay, một lúc sau mới nói:
- Bí thư, tôi cho rằng tạm thời không nên điều động đồng chí Vương Cam thì hơn. Đồng chí ấy ông tác ở An Phong nhiều năm, phối hợp ăn ý với đồng chí Hồng Thiên Kính. Còn về trong công tác khó tránh khỏi xung đột, đây là chuyện bình thường. Đồng chí Hồng Thiên Kính là người đứng đầu, phải có lòng dạ bao dung.

Lời này bằng với phê bình Hồng Thiên Kính bài trừ người khác phái rồi.

Lưu Phi Bằng nghiêm túc nói:
- Đây là việc điều động công tác bình thường, không liên quan gì tới chuyện bao dung của đồng chí Hồng Thiên Kính cả. Chính vì đồng chí Vương Cam biểu hiện không tệ, nên mới đưa tới hội đồng nhân dân tỉnh chủ trì công tác.

Liễu Tuấn bình thản nói:
- Bí thư, việc điều động này tôi giữ ý kiến của mình.

Lưu Phi Bằng nhíu mày lại khẽ gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.