Against The Rules

Chương 55




Tháng 6, Liễu Tuấn xuất hiện ở thành phố Minh Châu.

Lần này Liễu tỉnh trưởng tới đây để tham gia "diễn đàn Hoa Đông". Chủ đề năm nay là làm sao tăng cường hợp tác kinh tế trong khu vực Hoa Đông. Ngoài ra còn có tỉnh trưởng tỉnh S, tình F, Đông Hải và Liễu Đông đều tới.

Phía bên Minh Châu lễ số rất chu đáo, tuy Trịnh Hạo không đích thân tới sân bay đón tiếp, nhưng phái một phó thị trưởng dẫn đội tổ chức nghi lễ hoan nghênh, biểu thị nhiệt liệt chào đón Liễu Tuấn tới.

Tới tham dự hội nghị này đều là các tỉnh trưởng, thành phố Minh Châu an bài bọn họ ở khách sạn Thu Thủy.

Đoàn người Liễu Tuấn vừa tới khách sạn chưa lâu, thị trưởng Trịnh Hạo liền tới bái phỏng.

Tư liệu cho thấy, Trịnh Hạo năm nay 51 tuổi, làm thị trưởng Minh Châu hai năm trước, khuông mặt gầy gò, đeo kính, trông qua có phong độ trí thức. Khi gặp Liễu Tuấn mặc đồ tây mầu thẫm, trông khỏe khoắn mạnh mẽ.

Chưa tới 50 đã lên làm thị trưởng Minh Châu, Trịnh Hạo có thể coi là điển hình của phái trẻ.

Tất nhiên cái "trẻ" này không thể so với Liễu nha nội.

Liễu Tuấn và Trịnh Hạo không phải lần đầu tiên gặp mặt, đã gặp nhau nhiều lần ở các hội nghị TW, nhưng đa phần chỉ gật đầu chào hỏi. Vì tới tham dự diễn đàn Hoa Đông, Liễu tỉnh trưởng có tìm hiểu lý lịch của Trình thị trưởng.

Trịnh Hạo quê ở Đông Hải, bằng thạc sĩ, tinh thông kiến thiết kinh tế. Trịnh Hạo trước nay đều công tác ở Minh Châu, từ nhà máy đi lên, đã từng làm công tác đoàn, đảm nhận khu trưởng, lý lịch rất phong phú.

- Xin chào, hoanh nghênh Liễu Tỉnh trưởng.

Trong phòng khách nơi nghỉ chân của Liễu Tuấn, Trịnh Hạo tươi cười bắt tay Liễu Tuấn lắc liên tục, rất là thân thiết.

- Chào Trịnh thị trưởng.

Liễu Tuấn cũng tươi cười, rất khách khí.

Ánh đèn chớp lên, phóng viên đi theo bấm máy lia lịa, đón chừng ngày mai sẽ cho đăng trên Nhật báo Minh Châu.

- Liễu tỉnh trưởng bộn bề công việc bỏ thời gian ra tới dự hội, là sự ủng hộ to lớn với công tác của chúng tôi. Tôi đại biểu cho thành ủy, chính phủ và toàn thể cán bộ quần chúng Minh Châu, nhiệt liệt hoan nghênh và cám ơn Liễu tỉnh trưởng.

Hai bên chia chủ khách ngồi xuống, Trịnh Hạo mỉm cười nói.

Trịnh Hạo luôn tò mò về vị tỉnh trưởng trẻ nhất nước này, từ khi Liễu Tuấn nổi lên trong thể chế, y liền thành đối tượng mọi người nghiên cứu, nhất là với đại tướng trung kiên của Minh Châu hệ như Trịnh Hạo, càng nghiên cứu tỉ mỉ. Đương nhiên, vì thân phận khác nhau, trọng điểm nghiên cứu có khác biệt.

Là một thị trưởng thành phố kinh tế số một trong nước, Trịnh Hạo chủ yếu nghiên cứu phương án kinh tế của Liễu Tuấn. Minh Châu nền móng chắc chắn, được nhà nước hỗ trợ lớn, thu được thành tích là điều hết sức hiển nhiên. Trịnh Hạo làm thị trưởng Minh Châu, tất nhiêu thỏa chí hài lòng, rất nổi bật trong người đứng đầu chính phủ tỉnh thành. Nhưng Liễu Tuấn chấp chính mỗi nơi đều không lâu, toàn hai ba năm, mà đên kinh tế lạc hậu mau chóng đi lên, làm người ta rất kinh ngạc.

Ví như Tiềm Châu, Ngọc Lan, đơn thuần luận về ổng lượng kinh tế hoàn toàn không thể so với Minh Châu. Có điều mấy năm qua thế phát triển phi tốc, làm ai cũng phải nhìn với con mắt khác. Nhất là hai thành phố này đều hạn chế giá nhà đất, không dựa vào việc bán đất duy trì kinh tế phát triển cao, phải nói là kỳ tích.

Trịnh Hảo hiểu rất rõ, không bán đất duy trì được kinh tế tăng trưởng tốc độ cao là khó khăn thế nào.

- Trịnh thị trưởng khách khí quá, lần này tôi tới là để học tập kinh nghiệm phát triển kinh tế và quan điểm tiên tiến của Trịnh thị trưởng và các đồng chí của Minh Châu, hi vọng có thể thông qua tham khảo kinh nghiệm quý báu của các đồng chí, gợi mở cho kiến thiết kinh tế ở tỉnh A.

Liễu Tuấn đáp đúng theo tiêu chuẩn của quan trường.

Trịnh Hạo xua tay, nói:
- Liễu tỉnh trưởng khiêm tốn quá, kinh tế tỉnh A dưới sự chỉ đạo của Liễu tỉnh trưởng tiến bộ rõ ràng, chính sách dân giàu tỉnh mạnh mà Liễu tỉnh trưởng phát biểu trên ĐTH TW có gợi mở lớn với tôi, quả nhiên không thẹn là cao thủ kiến thiết kinh tế.

Lời này của Trịnh Hạo cũng có một phần là suy nghĩ chân thực, thông qua nghiên cứu, hắn phát hiện đường lối chấp chính của Liễu Tuấn rất mạch lạc, không thần bí chút nòa. Tới mỗi nơi là ra sức sửa đường, đẩy mạnh mời gọi đàu tư. Có điều khác với những cán bộ lãnh đạo bình thường, đó là Liễu Tuấn làm rất triệt đệ, không phải là mầu mè bên ngoài. V như ở Tiềm Châu, vay tiền làm đường, trong ba năm cải tạo mạng lưới giao thông Tiềm Châu rất tốt, từ tuyến đường cấp quốc gia tới đường xa cấp huyện, đều làm với tiêu chuẩn nghiêm khắc nhất, hiện giờ Tiềm Châu chính là thành phố có mạng lưới giao thông phát triển nhất tỉnh A.

Trừ những cách thức cố định này, pháp bảo của Liễu Tuấn kỳ thực nằm ở kiến thiết đội ngũ cán bộ, kiến lập quy tắc và quán triệt thực thi. Trong nhiệm kỳ của mình, cán bộ địa phương nơi y chấp chính thực sự đoàn kết, mục tiêu mọi người rất rõ ràng, đồng tập hiệp lực phát triển, giảm đấu tranh nội bộ xuống mức thấp nhất, đoàn thể phát huy hiệu của cực lớn.

Trịnh Hạo ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng hết sức thán phục tầm nhìn và cách làm của Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn hiểu rõ dựa vào sức một mình, thế nào có hạn, cho nên y nhắm vào một mục tiêu chủ yếu, tóm chặt lấy không buông, qua mấy năm lập nên quy tắc, rèn nên đội ngũ cán bộ, liền thực hiện được mục tiêu liên tục phát triển.

Liễu Tuấn còn trẻ có thể làm được như vậy, quả nhiên không phải may mắn.

Lần đầu tiên chính thức gặp gỡ Trịnh Hạo, Liễu Tuấn tất nhiên phải khiêm tốn cẩn thận, nếu dựa vào tuổi tác mà nói, tất cả những người đứng đầu chính phủ cấp tỉnh, đều là tiền bối của Liễu Tuấn. Khiêm tốn, cẩn thận là điều đương nhiên.

Hai viên quan lớn tiến hành trò chuyện thân thiết, tiếp đó Trịnh Hạo cho hay, Vu chính cục rảnh, cũng sẽ tới bái phỏng Liễu tỉnh trưởng.

Vu chính cục, tất nhiên là ủy viên cục chính trị, bí thư thành ủy Minh Châu: Vu Hướng Hoành.

Liễu Tuấn hiện giờ là ủy viên dự khuyết TW, địa vị trong đảng kém Vu Hướng Hoành rất xa, thông thường mà nói, phải do Liễu Tuấn tới tận nơi bái phỏng Vu Hướng Hoành. Có điều y là khách, Vu Hướng Hoành là chủ nhà, tới bái phỏng những tỉnh trưởng bọn họ cũng có thể chấp nhận được.

Liễu Tuấn đúng theo tiêu chuẩn ngôn ngữ ngoại giao, biểu thị cám ơn Trịnh Hạo, nói mình rất vui mừng được gặp gỡ Vu chính cục.

Những hành trìnhnày, văn phòng chính phủ tỉnh A và văn phòng thành ủy Minh Châu đã trao đổi hội đàm nhiều lần, an bài thỏa đáng lắm rồi.

Trịnh Hạo căn giờ rất chuẩn xác, hai người sau khi nói chuyện chừng nửa tiếng, hắn liền mời Liễu Tuấn dùng cơm tối.

Tiệc tối được đặt ở nhà ăn của khách sạn Thu Thủy, trừ Trịnh Hạo và Liễu Tuấn, bên chính phủ Minh Châu bày ra đội ngũ khách bồi lớn, ba vị phó thị trưởng, thư kí trưởng chính phủ, chủ nhiệm văn phòng thành phố, cùng với lãnh đạo có liên quan của chính hiệp, hội đồng nhân dân, cán bộ phụ trách chủ yếu các ban ngành trực thuộc chính phủ đều tham dự.

Còn đoàn đậi biểu Liễu Tuấn đem từ tỉnh A thì chỉ có mỗi nữ phó tỉnh trưởng Hầu Vĩnh Hồng là cán bộ cấp phó tỉnh. Công tác phân quản của Hầu Vĩnh Hồng là du lịch, thương nghiệp, vật tư, kế hoạch sinh sản. Lần này mặc dù tham dự diễn đàn thảo luận lần này không phải là khảo sát chính thức, có điều liên quan tới năm tỉnh một thành của Hoa Đông, Liễu Tuấn hi vọng hợp tác với tỉnh thành khác. Công tác này do Hầu Vĩnh Hồng phân quản, mời cô ta đi cùng là rất hợp lý.

Trừ Hầu Vĩnh Hồng còn có Ngô Thừa Quân chủ nhiệm văn phòng chính phủ, chủ nhiệm ủy ban thương mại, cục trưởng cục du lịch cùng người đứng đầu ban ngành liên quan theo Liễu tỉnh trưởng cùng tới dự hội.

Cả đoàn đại biểu chỉ có 20 người.

Theo Ngô Thừa Quân biết, đoàn đại biểu tỉnh A là nhỏ gọng nhất, các tỉnh S, F, Đông Hải và Liêu Đông có quy mô lớn hơn nhiều. Trừ tỉnh trưởng ra, ít nhất có 2 vị phó tỉnh trưởng, 1 phó chủ tịch chính hiệp và phó chủ tịch hội đồng nhân dân. Quy mô nhỏ nhất trong đó là đoàn đại biểu Đông Hải cũng tới trên 40 người, quy mô lớn nhất là tỉnh S có trên 70 người, giống như đoàn đại biểu mời gọi đầu tư.

Minh Châu là thành phố hoạt động thương nghiệp tấp nập nhất, có sức hấp dẫn lớn với nhân sĩ tỉnh khác, nhân cơ hôi này tới du lịch, mua sắm, là hoạt động giải trí không tệ.

Rất nhiều tỉnh thành coi chuyện đi họp là một loại phúc lợi, phân phối cho "cán bộ có công".

Ngô Thừa Quân đem những tình huống này báo cáo đúng sự thật cho Liễu Tuấn.

Vì Lăng Nhã kiến nghị, Liễu Tuấn cho Ngô Thừa Quân một cơ hội, Ngô Thừa Quân cũng rất quết đoán, lập tức nắm chặt lấy, theo sát Liễu Tuấn. Tạm thời được Liễu Tuấn thừa nhận, để lại vị trí chủ nhiệm văn phòng chính phủ. Ngô Thừa Quân biết chức trách của đại quan gia là thu thập tình huống liên quan, kịp thời báo cáo với Liễu Tuấn. Còn các tình huống đó có dùng được hay không lại là chuyện khác.

Cần phải thể hiện thái độ của thân tín đích hệ, đó là điều cơ bản sinh tồn trên quan trường.

Từ tình hình hiện thực của tỉnh A mà xét, quyết định này của Ngô Thừa Quân vô cùng chính xác. Hạ bệ Hồng Thiên Kính, trúng tuyển tỉ lệ phiếu cao, đã thể hiện hoàn toàn sự uy thế của Liễu Tuấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.