Ách Nô

Quyển 1 - Chương 9-2: Băng hình giám sát




Tần Mục mỉm cười, cầm lấy cặp công văn, vừa đi vừa nói:
- Mở cửa xe.
Từ một công tử ăn chơi cả ngày không phải lo việc gì biến thành tài xế, Đậu Đức không tức giận cho được, hắn cắn răng kẽo kẹt, trong lòng thầm suy nghĩ, đợi Tần Tĩnh trở về, nhất định sẽ làm Tần Mục biết tay, nếm mùi khổ sở.
Mấy ngày qua Tần Mục đã rất chăm chỉ nghiên cứu quyển sách "Kết cấu mạng lưới", nghĩ tới một vài vấn đề, hôm nay là chủ nhật, vừa vặn phải đến chỗ Hạ Chân thương lượng. Hắn đã tiết lộ tin tức sẽ lưu lại kinh thành cho Hạ Chân, khiến Hạ Chân vô cùng vui mừng, chuyện này không chỉ cho Tần Mục một lý do lưu lại, trọng yếu hơn là hắn đã móc nối được với họ Tần, đây có thể nói là một loại đột phá.
Hai người gặp mặt, nói chuyện cho tới trưa, một số luận điểm Tần Mục đề xuất khiến Hạ Chân cảm giác rất mới mẻ. Vốn hắn giữ Tần Mục lại kinh thành chỉ là một thủ đoạn chính trị, nhưng hiện tại Hạ Chân lại phát hiện mình rất có con mắt nhìn người.
Tần Mục đề xuất, phòng mới thành lập, mặc dù treo danh hiệu của bộ Tin Tức và quân đội, nhưng bản thân nhất định phải có tính độc lập đầy đủ. Đối với phát triển kỹ thuật inte, kỹ thuật điện tử, Tần Mục có ánh mắt chiến lược đương đại không có, nếu thường xuyên có người chỉ tay năm ngón với hắn, sợ rằng Tần Mục sẽ phiền não muốn chết. Cũng may phòng này mới chỉ là giai đoạn thí nghiệm, Hạ Chân suy nghĩ một chút liền đồng ý, nhưng dặn dò Tần Mục, không nên làm việc quá đặc thù, không nên làm trường hợp đặc biệt.
Hai người lại tiếp tục thương thảo về chuyện trang bị nhân viên cho phòng mới, trừ số nhân viên phải có, nhân viên văn phòng định ra là sáu người. Ngoài Tần Mục, năm người khác cũng do Hạ Chân an bài. Tần Mục cho rằng, lần này vị trí của Hạ Chân ở trong bộ Tin Tức chắc chắn có thể tăng lên một chút, phòng mới thành lập sẽ rất dễ dàng kiếm được thành tích, sợ rằng có không ít người sẽ chú ý đến nơi này.
Buổi trưa, Hạ Chân vốn định giữ Tần Mục lại ăn cơm, nhưng Tần Mục một lần nữa từ chối khéo. Hạ Chân biết ý tứ của Tần Mục, hiện tại không phải lúc lọt vào tầm mắt của một số người, liền mỉm cười tiễn Tần Mục đến cửa. Trong lòng Tần Mục cũng có chút đắc ý, trước khi trọng sinh hắn chỉ là một phó cục trưởng chạy việc lăng xăng, hiện tại phó bộ trưởng còn phải đưa hắn ra cửa.
Thời gian hơn một tháng, nhẹ nhàng trôi qua. Tần Mục đi xuống lầu, thấy cốp sau của chiếc xe Audi đang mở, cây thuốc lá Trung Hoa bên trong bị mở ra, Đậu Đức tựa bên cạnh xe hút thuốc, trong lòng hắn chợt cười lạnh. Đây là nơi nào chứ, những người ở đây là nhân vật như thế nào, dám lộ đồ ra ở đây, người chủ ý có thể lấy những thứ này công kích Hạ Chân hoặc là Tần Mục. Tên đầu bò Đậu Đức này, cũng không biết Tần Tĩnh dạy bảo hắn thế nào, khoảng thời gian còn lại này, Bát ca này nhất định sẽ tận tình dạy dỗ ngươi.
Tần Mục đột nhiên cảm giác mình có chút dục vọng, thì ra tận sâu trong lòng hắn vẫn có ham muốn muốn chỉnh đốn người khác.
Thấy Tần Mục đi ra ngoài, Đậu Đức cũng không động đậy. Người còn chưa tới, xe cũng chưa đi, hắn không tin Tần Mục dám làm gì hắn. Dù nói thế nào, trước khi Tần Mục tới đại viện, ông ngoại cũng là người yêu thương hắn nhất.
Tần Mục mỉm cười, nhìn thoáng qua cây thuốc Trung Hoa nói:
- Thích hút thuốc sao?
Vẻ mặt hắn rất ôn hòa, khiến Đậu Đức bất giác mất cảnh giác, gật đầu.
- Hút thuốc lá nhiều không tốt, có hại cho cơ thể.
Tần Mục mỉm cười, kéo ca pô xe xuống nói:

- Đi thôi, Bát ca mời cậu ăn cơm. 
Đậu Đức nhất thời không biết Tần Mục đang có chủ đích gì, nhìn sắc mặt hắn lúc sáng rất nghiêm khắc, rất tiểu nhân đắc chí, làm sao hiện tại lại trở nên tốt như vậy? Nhưng có Tần lão gia tử đè áp, Đậu Đức vẫn đàng hoàng khởi động xe, hỏi:
- Đi ăn ở đâu, Vương Phủ Tỉnh hay là...
- Cứ đi thẳng, đến chỗ nào tôi nói với cậu.
Tần Mục lấy điện thoại ra, bấm một số điện thoại, đợi bên kia bắt máy, liền cười nói:
- Cô khỏe chứ, Hà trưởng ban, tôi là Tần Mục đây.
Hà Tinh chủ trì chuyên mục Thăm hỏi tiêu điểm, đã trở thành chuyên mục hoàng kim mà các cán bộ cả nước đều phải xem. Vì vậy địa vị của nàng ở Đài Loan lên như thuyền gặp nước, cộng thêm một chút thủ đoạn của cha mẹ, tự nhiên thuận lợi thăng lên cấp bậc trưởng ban. Tần Mục đã lâu không liên hệ với Hà Tinh, hôm nay đột nhiên gọi điện, chuyện này khiến trái tim Hà Tinh đập nhanh bất thường, tựa hồ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
- Tần Mục...
Hà Tinh cảm thấy giọng nói của mình có chút run rẩy, vội vàng ho khan một tiếng, trấn định tâm tình, đổi giọng nói:
- Người bận rộn như anh, còn nhớ đến tôi sao, làm sao lại đột nhiên gọi điện cho tôi? Có phải có chuyện gì muốn nhờ truyền thông nên tìm tôi hỗ trợ không?
Tần Mục nhất thời cứng họng, chuyện hắn lợi dụng Hà Tinh không phải lần một lần hai, kể từ khi đến thế giới này, hắn đặc biệt thích dùng chiêu trò tạo thế, Hà Tinh trở thành người để hắn lợi dụng không chỉ một lần mà là ba lần. Nghĩ lại hắn cũng thấy mình có lỗi với nàng, nàng giúp nhiều như vậy, ngay cả bữa cơm cũng chưa mời nàng ăn.
- Không có, không có. Tôi không phải mới từ bên ngoài trở về kinh thành sao, vừa vặn hôm nay có cơ hội, không biết có vinh hạnh mời Hà trưởng ban ăn bữa cơm hay không?
Tần Mục ngượng ngập nói, khiến Đậu Đức ở bên cạnh bĩu môi.
Còn không phải là kẻ tâm địa gian xảo sao! Trong lòng Đậu Đức tràn đầy khinh bỉ, nhưng hắn từng nghe mấy huynh đệ nghị luận, trước khi tiểu tử Tần Mục này nhận tổ tông có mấy nữ nhân, dáng người không tệ, luôn kề cận bên cạnh. Người nào cũng có năng lực, còn chưa nói đến Chu Tiểu Mai và Lưu Đan, Ngô Cúc ở Australia đã thành lập một công ty, Cầu Tiểu Thiền là khu trưởng khu quy hoạch ở Liêu Bắc, bốn nữ nhân này, bất cứ người nào cũng ít nhiều có địa vị ở Tần gia. Mấy huynh đệ nói ra đầy hâm mộ, nam nhân nuôi tình nhân là chuyện rất dễ dàng, nhưng không dễ dàng chính là, nữ nhân này còn có thể trợ lực rất lớn cho nam nhân, hơn nữa còn không yêu cầu hồi đáp.
Tần Mục nghiêng đầu nhìn thấy vẻ mặt của Đậu Đức, liền nói với Hà Tinh địa điểm ăn cơm:
- Mộng Ngải Thiên Đường.
Mộng Ngải Thiên Đường là một nhà hàng tổng hợp rất lớn, nói là nhà hàng cũng không chuẩn xác, bởi vì nơi này còn có phòng tập thể hình, phòng nghỉ, phòng ăn, giải trí...là một hội sở cao tầng. Đối với loại nhân vật thiếu gia như Đậu Đức, đương nhiên biết rõ, qua một ngã rẽ, liền đi về hướng Mộng Ngải Thiên Đường.
- Lão thập, sắc mặt cậu có vẻ không tốt lắm?
Tần Mục nhìn phía trước, thản nhiên nói.
- Bát ca, chúng ta thương lượng chuyện này có được không, có thể đưa thẻ tín dụng để tôi dùng trước hay không?
Đậu Đức ngoặt xe xong mới nhớ tới, Mộng Ngải Thiên Đường là nơi không cho thiếu nợ. Mặc dù có Tần Mục đỡ đòn phía trước, nhưng Đậu Đức là kẻ rất xem trọng thể diện, ngại để người khác đưa tiền? Như vậy không phù hợp với phong cách của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.