Ách, Công Chúa Điện Hạ

Chương 28: 28: “dì Hàn Thật Sự Đã Trở Về Rồi Sao”




“Sau đó thì sao? Chú không giúp ông ta nghĩ thêm cách khác sao?” Tôi hỏi.

Chú Lê lắc đầu: “Tuổi thọ của con người đều do trời định, há có thể tùy tiện sửa đổi bằng sức2người? Loại chuyện này cũng chỉ có chú họ cháu dám làm, chứ không có bản lĩnh như ống ấy, hơn nữa chủ còn muốn sống lâu thêm mấy năm cơ.” Tôi gật gù đáp: “Xem ra9chắc là không mượn thành công rồi! Bằng không cũng sẽ không phải chết.” Chú Lê lại hừ lạnh: “Không, tuy rằng ông ta không thành công ở chỗ chủ, nhưng chắc đã mượn được từ chỗ6người khác

Nếu không năm kia ông ta đã chết rồi, sao tới giờ mới qua đời chứ?” Tôi buồn bực nói: “Lẽ nào ông ta nỡ mượn tuổi thọ của chính con trai mình ư?”

Chú Lê lắc0đầu một cách bất đắc dĩ: “Ông ta không nỡ mượn của con trai mình, nhưng mà ông ta lại hi vọng chú mượn từ người khác...”

“Hả? Vậy ông ta cũng quá thiếu đạo đức rồi!” Tôi7kinh ngạc.

Chú Lê gật đầu rồi tiếp tục nói với tôi: “Đây cũng không chỉ đơn giản là thiếu đạo đức đầu, đây là hai tính mạng của người ta, sao chú có thể giúp ông ta được? Thật ra trước kia Lưu Hải Phúc là khách hàng cũ của chú

Mỗi năm, tập đoàn Hải Phúc của ông ta đều sẽ tìm chú để bố trí phong thuỷ

Nhưng từ sau năm chủ từ chối ông ta, ông ta không còn tới tìm chủ nữa.” Tôi cực kì tò mò hỏi: “Vậy ông ta mượn thọ của ai ạ?” Chú Lê lắc đầu trả lời: “Không rõ lắm, có điều thời nay có tiền là có thể bắt quỷ đẩy cối xay

Chỉ cần ông ta chịu bỏ tiền, dĩ nhiên sẽ có người cống hiện ra mấy năm tuổi thọ của bản thân

Có điều độ nguy hiểm của việc thể này rất lớn

Có lẽ có người cảm thấy bản thân còn trẻ, thiểu mấy năm tuổi thọ không phải vấn đề gì lớn

Nhưng mà bọn họ cũng không biết nếu sửa đổi tuổi thọ, vận số cũng sẽ có biển hóa

Chỉ sợ hơi hơi gặp phải một kiếp số nhỏ trong đời cũng có thể từ giảm thọ trở thành đoàn thọ”

Tôi hiểu ý của Chú Lê là gì

Nếu người thường bị lừa dối mượn thọ, rất có khả năng là thả con cá rô để cổ con săn sắt, vì lợi ích trước mắt mà xem nhẹ kiếp nạn ngày sau.

Lúc ấy chúng tôi chỉ coi chuyện này như chuyện phiếm để tán gẫu vài câu, ai ngờ không đến mấy ngày, người giàu có mới nổi Lưu Duệ kia lại tìm tới cửa xin Chú Lê giúp đỡ..

Anh ta gặp Chú Lê cũng không giấu giếm gì, thẳng thắn kể hết toàn bộ vụ việc cho Chú Lê, hi vọng Chú Lê có thể giúp mình giải quyết nguy cơ trước mắt

Hóa ra Lưu Hải Phúc vừa chết được mấy ngày, biệt thự của nhà họ Lưu đã bắt đầu không yên ổn

Mỗi tối đều có thể nghe thấy có người đi tới đi lui ở dưới lầu, đôi khi còn quãng đồ đập chén..

Người nhà họ Lưu thật sự chịu không nổi, bèn mới tiến sinh Viễn Quang luôn xem phong thủy cho nhà bọn họ đến

Vị tiên sinh Viễn Quang này tới biệt thự nhà họ Lưu cũng chẳng nói gì, chỉ bảo đêm đó bọn họ đừng về nhà, tất cả cứ giao cho ông ta xử lý là được.

Thời trẻ Lưu Duệ vẫn ở nước ngoài tiếp thu nền giáo dục của phương Tây, cho nên vốn dĩ không quá tin tưởng những việc này

Nhưng hiện giờ trong nhà mình đã xảy ra chuyện như vậy, khiến anh ta không thể không tin có một số việc đúng là khoa học không giải thích được

Vì thế anh ta nghe lời vị tiên sinh Viễn Quang này, dẫn người nhà ra ở khách sạn một đêm..

Anh ta vốn tưởng rằng vị tiên sinh Viễn Quang này có thể giải quyết được tất cả

Vì suy cho cùng, lúc còn sống cha anh ta rất tin tưởng vị đại sư này

Kết quả vào sáng sớm hôm sau, khi anh ta về đến nhà lại nhìn thấy vị tiên sinh Viễn Quang kia úp mặt xuống đất nằm không động đậy! Lúc ấy Lưu Duệ sợ quá, lập tức bẩm 120 gọi xe cứu thương

May mắn là được cứu chữa kịp thời nên vị tiên sinh Viễn Quang kia không gặp nguy hiểm đến tính mạng, nhưng ông ta bị nhồi máu não đột ngột nên tê liệt cả người, không nói ra được dù chỉ một câu hoàn chỉnh

Cuối cùng ông ta nằm trong phòng bệnh, chảy nước miếng nói cho Lưu Duệ, bảo anh ta nhanh chóng đi tìm Lê đại sự cứu mạng! Nghe xong, Chú Lê trầm từ rất lâu rồi mới từ từ nói với Lưu Duệ: “Trước đây tiên sinh Viễn Quang có từng nói là thứ gì làm ầm ĩ ở trong nhà cậu không?” Lưu Duệ bất đắc dĩ lắc đầu: “Ông ta không chịu nói! Lúc ấy tôi cho rằng chắc chắn ông ta có thể giải quyết

Dù sao lúc cha tôi còn sống rất tin tưởng ông ta, nhưng không ngờ sẽ biến thành thế này..

Tôi nghe trợ lý của cha tôi hồi còn sống nói, trước đây ông cũng thường xuyên lui tới với ngài, nhưng từ khi quen vị tiên sinh Viễn Quang này thì rất ít liên hệ

Hiện giờ tiên sinh Viễn Quang cũng bảo tôi cầu cứu ngài, nói vậy ngài nhất định là cao nhân có bản lĩnh thật rồi.”

Chú Lê xua xua tay và nói với anh ta: “Cha cậu và tôi đã quen biết nhiều năm

Tuy nói mấy năm nay chúng tôi ít lui tới nhưng đó cũng chỉ là vì quan điểm khác biệt

Giữa chúng tôi cũng không chất chứa thù hận gì? Lưu Duệ nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm: “Vậy là tốt rồi! Xin Lê đại sự giúp tôi việc này

Giờ căn nhà kia tôi cũng chỉ có thể để trống, căn bản là không dám ở tiếp.” Sau đó Chú Lê bảo anh ta kể lại tỉ mỉ kỹ càng cho chú nghe, ngoài nghe thấy âm thanh lạ trong nhà, còn có việc lạ nào xảy ra nữa không? Lưu Duệ ngẫm nghĩ rồi lắc đầu: “Trừ nghe thấy tiếng đi lại ra, chỉ có tiếng đồ làm bếp trong phòng bếp bị quăng quật vang vọng thôi..

Ngoài những cái đó thì thật sự là không có việc lạ nào khác.” Vốn là mấy ngày trước nhà bọn họ vừa mới xử lý xong chuyện hậu sự của Lưu Hải Phúc

Thể xác và tinh thần của mọi người đều rất mỏi mệt, cho nên tất cả đều ngủ sớm

Nhưng ai ngờ ngủ đến nửa đêm, Lưu Duệ đột nhiên bị vợ lay tỉnh, nói là dưới lầu có người! Lúc ấy Lưu Duệ cũng ngẩn ra, bọn họ ở biệt thự độc lập, hệ thống phòng trộm vô cùng chặt chẽ, đáng lẽ không có trộm mà vào được! Nhưng Lưu Duệ cẩn thận nghe ngóng, cũng có thể nghe được dưới lầu có người đang đi qua đi lại, hơn nữa nghe tiếng còn là một người đàn ông

Người giúp việc nhà họ ngủ ở dưới lầu, nhưng tiếng bước đi của bà ấy không nặng nề như vậy, cho nên chắc chắn không phải người giúp việc nhà họ đi lại ở dưới

Nghĩ đến đây Lưu Duệ bèn lấy gậy bóng chày đằng sau cánh cửa ra rồi chậm rãi đi xuống lầu..

Khi Lưu Duệ xuống đến dưới lầu lại phát hiện dưới lầu không có một bóng người, tiếng bước chân vừa rồi cũng đột nhiên im bặt

Lúc này người giúp việc nhà bọn họ vừa nghe Lưu Duệ xuống lầu, lập tức mặt mày hoảng sợ mở cửa chạy ra khỏi phòng nói với anh ta: “Căn nhà này có ma!”

Ngay từ đầu Lưu Duệ cũng không tin, anh ta kiên trì cho rằng có thể là có ăn trộm mò vào trộm đồ, nhưng về sau mỗi đêm âm thanh này đều xuất hiện, đôi khi dậy sớm còn thấy trong phòng bếp bị làm cho loạn và ngầu, giống như bão quét qua.

Sau đó Lưu Duệ đành phải trích video trong camera giám sát ở lầu một ra xem, lúc ấy tất cả mọi người ở đó đểu choáng váng, chỉ thấy trong video có một bóng đen mơ hồ đi qua đi lại giữa lầu một và phòng bếp, đến sau khi Lưu Duệ xuống lầu hắn mới biến mất tại chỗ

Lần này chính bản thân Lưu Duệ cũng tin trong nhà có ma, vì vậy anh ta nhanh chóng mời tiên sinh viên Quang mấy năm nay vẫn luôn giúp cha mình xem phong thuỷ tới, thế mới có chuyện sau đó..

Nghe xong, Chú Lê nói với anh ta: “Trước tiên cậu đừng lo lắng, ngày mai tôi đến bệnh viện gặp Viễn Quang rồi nói tiếp.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.