Ác Ma Cũng Đi Làm

Chương 119-2: Mang thai




Đưa Tần Liên Sơn và Đạt Hề Minh đi quanh một vòng, Tần Vô Song thận trọng dặn dò:
- Sơn động này giờ đã là cơ mật của Tần gia, trừ ba người chúng ta ra bất cứ ai cũng không được biết bí mật về sơn động này.
Tần Liên Sơn và Đạt Hề Minh gật đầu, họ đương nhiên hiểu về điều lợi điều hại. Loại bí mật này đương nhiên càng ít người biết càng tốt.
Tại khu vực trung tâm của sơn động, Đạt Hề Minh nhìn thấy một tảng đá xanh lớn thì kinh ngạc:
- Vô Song, đệ xem tạo hình của tảng đá này xem, thật kỳ lạ, nhìn giống như một con hổ đang nằm vậy. Thợ điêu khắc giỏi nhất thiên hạ e là cũng không thể làm được sinh động, tinh xảo thế này!
Tần Vô Song thầm cười khổ, đó đâu phải điêu khắc đá, nó vốn là một con linh thú, nhưng lại bị Thạch Hóa Thuật là cho thành ra thế này thôi.
Đương nhiên, với Đạt Hề Minh không rõ sự tình thì sự kinh ngạc này cũng không có gì lạ, dù sao nhìn cũng có phần cổ quái.
Tần Vô Song cũng không giải thích, hắn đương nhiên tạm thời sẽ không nói hết bí mật của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Mà Tần Vô Song hắn cũng đã hấp thụ hết phần linh lực tẩy lễ ở Đệ nhất hoàn và Đệ nhị hoàn rồi. Không có phần linh lực đó người khác đương nhiên không thể khởi động được trận pháp Đệ tam hoàn, càng không thể hình thành sự trao đổi linh lực.
Vì thế Tần Vô Song cũng không cần phải lo lắng gì. Chỉ là, căn thạch thất này ít nhiều cũng có phần cổ quái, hắn cũng không muốn phụ thân và tỷ phu động chạm linh tinh. Hắn nói:
- Phụ thân, gian thạch thất này có phần kỳ quái, mọi người bình thường nếu vào sơn động đừng một mình vào đây để tránh bị tổn thương bởi các cơ quan chưa biết. Những nơi khác con đã đi xem, mọi người đều có thể vào. Gian thạch thất này có thời gian thì phong tỏa nó lại, đợi lần sau con về rồi khám phá sau.
Tần Vô Song lúc này đương nhiên đã là nòng cốt của Vương phủ, hắn đã nói vậy thì Tần Liên Sơn và Đạt Hề Minh đương nhiên không có gì phải nghi ngờ, đều gật đầu làm theo như vậy. Đi loanh quanh một vòng rồi tất cả trở về đường cũ.
Tần Vô Song ở lại Vương phủ thêm mấy ngày. Hôm đó tìm gặp riêng và đưa cho Đạt Hề Minh một viên Cực phẩm Tiên Thiên Sơ Linh Đan.
- Tỷ phu, uống viên đan dược này vào đảm bảo trong vòng một năm huynh sẽ đột phá cảnh giới Tiên Thiên. Sau khi uống, huynh ngày đêm dụng công tu luyện, sẽ thấy hiệu quả của nó. Hi vọng lần sau đệ về, Vương phủ Tần gia chúng ta sẽ có thêm một Tiên Thiên cường giả!
Đạt Hề Minh mừng rỡ:
- Vô Song, đan dược này thần kỳ vậy sao?
- Tử Bào Võ Thánh uống nó xong đã ngay lập tức thành Tiên Thiên cường giả. Một năm sau cảnh giới Tiên Thiên đã bì kịp với cảnh giới Tiên Thiên mấy chục năm của Võ Thánh tiền nhiệm. Sự thần kỳ của đan dược này, tỷ phu cho rằng như thế nào?
Đạt Hề Minh cảm thán:
- Vô Song, đệ đúng là người như tên, quả thật là thiên hạ vô song. Trong lịch sử Bách Việt Quốc ta e là chẳng có được thiên tài kiệt xuất như đệ! Ta thật may mắn vì hôm đó đã gặp được hai tỷ đệ ở Phong Trạch Lâu, quận La Giang. Đây là may mắn cả đời của Đạt Hề Minh ta. Không những tìm được người bạn đời tâm đầu ý hợp mà còn có thể gánh trọng trách trong Đạt Hề Thế gia, khiến ta có được sự đột phá khó tin trên con đường tu hành võ đạo!
Trong Đạt Hề Thế gia, Gia chủ Đạt Hề Hằng có hai người con trai. Đạt Hề Minh tiêu sái, phóng khoáng, Đạt Hề Dương chính chắn, vững vàng. Dường như Đạt Hề Dương đã được công nhận chắc chắn sẽ kế thừa vị trí của Đạt Hề Hằng, mọi người cũng cho rằng tiền đồ của Đạt Hề Dương sẽ hơn Đạt Hề Minh.
Chỉ là "cố ý trồng hoa hoa không nở, vô tình cắm liễu liễu xanh um", Đạt Hề Minh không được mọi người coi trọng bỗng chốc lại gây chấn động. Không những địa vị tăng cao mà tu vi cũng bỏ xa Đạt Hề Dương, có được địa vị vinh quang mà Đạt Hề Thế gia có nằm mơ cũng không nghĩ đến.
Đạt Hề Thế gia đến nay danh tiếng đã nổi lên, có lẽ trong tương lai không xa sẽ được sắc phong gì đó. Mọi thứ này đương nhiên là nhờ có Đạt Hề Minh.

Lần này Tần Vô Song ở nhà khoảng một tháng rồi mới từ biệt mọi người trở về Tinh La Điện.
Hắn biết, dự đoán của Đại Điện chủ trên đường về lần trước tuyệt đối không được coi thường. Không có lửa làm sao có khói? Thiên Cơ Tông đã cấu kết với đệ tử Cửu Cung Phái của Đế quốc Xích Long thì chắc chắn chẳng có ý gì tốt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bên trong chắc chắn có điều mờ ám. Là đệ tử Tinh La Điện, hắn nhất định phải trở về nhận lệnh. Khi Tần Vô Song trở về Tinh La Điện thì các đồng môn cũng đã trở về từ lâu rồi.
Điều khiến Tần Vô Song không ngờ đến là, chín người tính từ Vi Dực trở xuống, Chu Phù, Triệu Mục Chi, Đặng Bá Hổ, Miêu Trung Hiệp, Lục Thiếu Nam, Hoàng Triêu Dương, Lữ Đằng và Giản Duệ đều đã bắt đầu tu luyện Thiên Canh Bắc Đẩu Trận.
Trận pháp này được mở ra hình thành các loại tổ hợp, mỗi người đều nhất thiết phải thành thục trận pháp ở các vị trí khác nhau để đảm bảo bất cứ lúc nào, bất cứ bảy người nào cũng đều tập hợp lại thành Thiên Canh Bắc Đẩu Trận.
Các Đệ tử Trung tâm khác của Tinh La Điện thì phân thành nhiều tổ khác cũng luyện tập Thiên Canh Bắc Đẩu Trận.
Đại Điện chủ nay đã bế quan, Truân Trung Trì chủ trì mọi việc hàng ngày của Tinh La Điện. Truân Trung Trì hành sự nghiêm khắc, nhanh nhẹn rất có khí phách và thủ đoạn.
Không chỉ các Đệ tử Trung tâm phải tu luyện trận pháp, mười Điện tiền Sứ giả, còn cả các Trưởng lão và Pháp vương cũng phải tu luyện trận pháp này.
Đương nhiên, dù là Pháp vương hay Trưởng lão thì cũng chẳng có một người oán thán. Vì khi Đại Điện chủ trở về đã thông cáo toàn điện, trong thời gian Đại Điện chủ bế quan, Nhị Điện chủ Truân Trung Trì sẽ có toàn quyền xử lý mọi sự vụ lớn nhỏ của Tinh La Điện. Mệnh lệnh Trác Bất Đàn đã đưa ra, trên từ Điện chủ, dưới đến Đệ tử Sơ cấp đều phải chấp hành. Nếu có kẻ nào vi phạm thì đã có gia pháp chờ hắn.
Đây cũng chỉ là nguyên nhân ở một phương diện, quan trọng nhất là vì Đại Điện chủ đã triệu tập và tiết lộ cho những người cấp cao Tinh La Điện về tình hình nghiêm trọng hiện nay, để họ nhận thức được rằng, rất có thể tiếp theo đây, mảnh đất phía Đông này sẽ xuất hiện sự thay đổi chưa từng có. Mà biến động đó rất có thể đến từ sự can thiệp của Xích Long, Đế quốc Thượng phẩm.
Có áp lực đó, sau khi lĩnh ngộ được sự tinh diệu của Thiên Canh Bắc Đẩu Trận, còn ai dám không tu luyện? Ai nấy cũng dốc hết sức nỗ lực khổ luyện.
Không khí của cả Tinh La Điện tuy có phần nghiêm trọng nhưng lại có được sự đoàn kết chưa từng có. Ngay cả Tam Điện chủ Chung Vô Ẩn bình thường không hòa hợp lắm với Truân Trung Trì cũng không nói gì, thậm chí còn thầm bật đèn xanh giúp Truân Trung Trì giải quyết không ít vấn đề phiền phức.
Tất cả đương nhiên là kết quả của việc Triệu Mục Chi đã có lời với sư phụ của mình. Dù nói thế nào thì Tần Vô Song cũng đã cứu Triệu Mục Chi hắn hai lần, phần thưởng cuộc thi lần này hắn cũng không hề bị chịu thiệt thòi, không có sự đả kích hay bài xích, đương nhiên cũng khiến Chung Vô Ẩn an tâm nhiều.
Thân là Điện chủ, tâm tình ôn hòa, tâm cảnh đương nhiên càng nâng cao. Những khúc mắc trước nghĩ không thông nay đã được giải quyết hết.
Chung Vô Ẩn biết, vấn đề sắp tới không phải là sự tranh chấp nội bộ Tinh La Điện mà là sự tranh chấp sinh tồn của Đế quốc Đại La trong ba nước phía Đông. Một khi Đế quốc Xích Long đã nhúng tay vào thì cục thế Đế quốc Đại La sẽ trở nên rối loạn, thậm chí không thể cứu vãn được.
Thực lực của Đế quốc Thượng phẩm tuyệt đối không phải thứ mà những Đế quốc Trung phẩm có thể coi thường, giữa hai đối tượng có một khoảng cách chí mạng.
Nếu không thì hàng nghìn năm nay cũng không đến nỗi chỉ có ba Đế quốc Thượng phẩm. Đế quốc Trung phẩm thì nhiều nhưng lại chỉ có ba Đế quốc Thượng phẩm. Có thể thấy thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm cần có thực lực cường hãn, cần cả thực lực tổng hợp nhiều mặt, còn cả một chút vận số nữa!
Tần Vô Song trở về khiến lứa đệ tử trẻ tuổi Tinh La Điện trở nên náo nhiệt. Đến nay, các Đệ tử Trung tâm này đã không còn có hiềm khích gì với Tần Vô Song như trước nữa mà đã có thái độ tiếp nhận. Trải qua nhiều lần hoạn nạn có nhau như vậy, tình nghĩa giữa các đồng môn cũng được nâng cao lên nhiều.
Truân Trung Trì được Trác Bất Đàn mật báo, biết trên đường Tần Vô Song gặp phải sự uy hiếp của Cửu Cung Phái và Chúc Đại Trung, hơn nữa còn suýt bị uy hiếp đến tính mạng. Vì thế Truân Trung Trì vẫn luôn ôm một bụng đầy hỏa khí. Thấy Tần Vô Song về liền gọi ngay hắn đến:
- Vô Song, nghe nói tên Chúc Đại Trung từng có ý đồ muốn giết con?
Tần Vô Song giận dữ gật đầu:
- Đúng là thế! Hắn cấu kết với Cửu Cung Phái, không khác gì một tên nô tài, nhân phẩm ti tiện. Sư phụ, Thiên Cơ Tông và Cửu Cung Phái quan hệ mờ ám, e là thật sự chúng có ý dẫn sói vào nhà!
Truân Trung Trì vẻ mặt nghiêm trọng, gật đầu nói:
- Chuyện này đúng là không thể không đề phòng. Thời gian này, trên dưới Tinh La Điện chúng ta đều nỗ lực chuẩn bị cho chuyện này. Con cũng thấy rồi, Thiên Canh Bắc Đẩu Trận của con đã được phát triển ra khắp Tinh La Điện. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, chúng ta chuẩn bị kỹ việc ứng phó cũng không phải chuyện thừa. Chỉ hi vọng lần bế quan này của Đại Điện chủ thành công. Một khi Tinh La Điện xuất hiện một Linh Võ Đại viên mãn, cục diện ít nhiều cũng sẽ tốt hơn. Nếu không, dù chúng ta có chuẩn bị sẵn sàng thế nào, nếu Đế quốc Xích Long nhúng tay vào thật, có một tên Linh Võ Đại viên mãn đến thì cũng khiến cho cả Tinh La Điện chúng ta sứt đầu mẻ trán.
Thấy Vô Song trầm ngâm không nói gì, Truân Trung Trì nhấn mạnh:
- Vô Song, không phải ta nói dọa đâu. Một Linh Võ Đại viên mãn tuyệt đối có thực lực uy hiếp cả Tinh La Điện. Huống hồ Cửu Cung Phái có đến mười hai Cao Linh võ giả, Linh Võ Đại viên mãn có tận ba người! Đó là chưa bao gồm đám Chiến linh thú cấp Cao Linh Võ Cảnh.
- Chỉ riêng một Cửu Cung Phái đã có thực lực đáng sợ như vậy sao?
Tần Vô Song hít vào một hơi lạnh.
- Đúng thế, chỉ Cửu Cung Phái thôi đó. Hơn nữa, Đế quốc Xích Long cũng có rất nhiều các tông phái khác nữa. Tuy không bằng Cửu Cung Phái nhưng Cao Linh võ giả cũng có không ít. Cao Linh võ giả của cả Đế quốc Xích Long có lẽ phải đến hai mươi người.
Khẩu khí của Truân Trung Trì có chút không cam tâm, nhưng cũng có chút bất lực. Đối diện với thực lực mạnh mẽ của Đế quốc Xích Long, dù ba nước phía Đông có hợp lại cũng vẫn còn khoảng cách không nhỏ, huống hồ Đế quốc Thiên Trì còn định bày trò.
Tần Vô Song trầm ngâm một lúc rồi hỏi:
- Sư phụ, Cửu Cung Phái có ba Linh Võ Đại viên mãn, đấy là chưa gồm Chiến linh thú cấp Linh Võ Đại viên mãn phải không?
Truân Trung Trì lắc đầu cười khổ:
- Chiến linh thú Linh Võ Đại viên mãn? Đế quốc Xích Long không có. Có lẽ chẳng có quốc gia nào của nhân loại có cả!
- Tại sao vậy?
Tần Vô Song hỏi.
- Như con biết đấy, sức chiến đấu của linh thú bình thường yếu hơn nhân loại cùng cấp bậc một chút, trừ một số các Chiến linh thú mạnh hơn cao thủ nhân loại cùng cấp. Nhưng thường thì Chiến linh thú khi đến cấp Cao Linh Võ Cảnh thì rất khó thăng cấp nữa. Một khi có được một con linh thú Linh Võ Đại viên mãn thì có thể xem thường đa số Linh Võ Đại viên mãn nhân loại khác rồi!
Tần Vô Song nghe mà vừa kinh ngạc vừa hưng phấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.