Ác Ma Ca Ca

Chương 10-2





Hấp dẫn bần đạo chú ý là một quyển trục trắng như tuyết, ngoại trừ phía trên có đính bảy viên ngọc màu lam sáng như sao ra thì không còn bất kỳ trang sức hoặc là hoa văn nào khác. Bề ngoài của nó cực kỳ trang nhã và chất phác. Thế nhưng những thứ vây chung quanh nó đã cho thấy giá trị của nó không hề tầm thường.

Khi bần đạo mừng rỡ cầm lên cẩn thận nhận thức một lát, sau đó hưng phấn cười nói với Vong Ưu: "Ha ha, thật sự là Thất Tinh Nô Thú Hoàn, không nghĩ tới ở đây lại có bảo bối như vậy."

"Thứ gì mà làm cho chàng vui mừng đến thế?" Vong Ưu cười cười đi tới, nói: "Nói cho ta nghe đi."

"Hắc hắc, chính là một quyển Nô Thú Hoàn, chẳng qua cấp bậc cực cao. Nó có thể bắt giữ quái vật cấp bậc tổng chỉ huy Thiên sứ đó. Ngoại trừ cái Thất Tinh Nô Thú Hoàn này ra, ta còn không có nghe nói ai sở hữu nổi trang bị nào có uy lực khủng bố cỡ này đâu. Đây chính là trang bị chỉ có trong truyền thuyết thôi, ta còn tưởng rằng nó căn bản không hề tồn tại, không nghĩ tới hôm nay có thể tận mắt nhìn thấy nó." Bần đạo cười hì hì nói: "Ngươi có ý kiến gì hay không?"

"Hả?" Vong Ưu bỗng nhiên hưng phấn không thôi nói: "Nói cách khác, chúng ta có thể lưu lại Hàn Băng ma thần rồi? Ha ha, quả thực quá tốt rồi."

"Này…" Miểu Miểu đột nhiên cắt đứt lời chúng ta: "Thất Tinh Nô Thú Hoàn này chính là bảo vật siêu cấp, nếu như không có thần thú thích hợp, các ngươi đừng có làm chuyện lãng phí." Khi chúng ta đại chiến với Hàn Băng ma thần nàng còn chưa có tĩnh lại, cho nên không biết gì về thực lực Hàn Băng ma thần.

"Ha hả." Bần đạo tự tin cười nói: "Chúng ta sẽ bắt một con ma thú Băng hệ, ngươi có thể tự đánh giá xem nó có đáng để vận dụng Thất Tinh Nô Thú Hoàn hay không? Nếu như ngươi nói không xứng, chúng ta sẽ không sử dụng. Thế nào?"

"Ài, khẩu khí thật lớn nha!" Miểu Miểu khinh thường nói: "Lấy thực lực của ngươi thì có thể bắt được loại ma thú mạnh mẽ gì chứ?"

"Có cần đánh cược một phen không?" Bần đạo cười híp mắt nói.

"Được thôi." Miểu Miểu không hề nhượng bộ nói: "Nhất định phải là ma thú do tự ngươi bắt giữ, rồi ta sẽ xem xét có phù hợp điều kiện hay không! Ta hi vọng ngươi không nên đánh chủ ý lên bất kỳ một bảo bối nào ở trong U Thủy Thần Cung."

"Thành giao." Bần đạo lập tức gật đầu, cười nói: "Phải thế nào mới tính là phù hợp điều kiện đây?"

"Hừ." Miểu Miểu khinh thường nói: "Ngươi muốn làm thế nào cũng được, đến lúc đó tự ta sẽ đánh giá nó!"

"Tốt." Vong Ưu lập tức nói: "Như vậy đi, nếu như phu quân thắng, sau này Miểu Miểu tỷ tỷ cũng phải nghe lời phu quân tựa như đối đãi với ta vậy, được không?"

"Chuyện này..." Miểu Miểu do dự một chút rồi nói: "Được rồi, dù sao các ngươi cũng không thắng nổi. Ma thú có cấp bậc phù hợp điều kiện còn không phải các ngươi có thể đối phó. Hơn nữa chúng nó thưa thớt vô cùng, khi lão chủ nhân tạo thành Thất Tinh Nô Thú Hoàn từng bỏ công đi tìm vài chục vạn năm cũng không có một con thích hợp. Làm sao các ngươi có thể bắt được chứ?"

"Vậy ngươi cứ từ từ mà đánh giá." Bần đạo cười nói: "Đi theo ta." Nói xong ta lập tức bước ra ngoài cung điện, đồng thời ta bảo hai mươi bốn đầu Thần Quái dẫn Hàn Băng ma thần tới đây.

Chúng ta đứng trên quảng trường ngoài cung điện chờ đợi, lát sau nhìn thấy hai mươi bốn đầu Thần Quái mang Hàn Băng ma thần bay tới. Lúc này thương thế trên người Hàn Băng ma thần đã tốt lắm, ngay cả bộ lông toàn thân đã mọc dài trở lại, bộ dáng phi thường uy vũ. Chỉ tiếc ma lực của hắn đã bị phong ấn, lại bị Tỏa Liên trói thành bánh chưng, căn bản không có năng lực giãy dụa. Hắn không biết vận mệnh của mình sẽ ra sao, còn cho rằng chúng ta đang định giết hắn cho nên tâm tình rất là khẩn trương.

Nhóm Thần Quái thả Hàn Băng ma thần xuống trước mặt chúng ta, bần đạo cười ha hả nói với Miểu Miểu: "Ngươi nhìn tên Hàn Băng ma thần này có thích hợp không?"

"A?" Miểu Miểu đầu tiên là vui mừng, sau đó khuôn mặt buồn bực cười khổ nói: "Thật là đáng giận, các ngươi làm sao có thể bắt được một đầu ma thú mạnh như vậy chứ? Hơn nữa còn là Băng hệ, ông trời ạ, nó với U Thủy Thần Cung quả thực là tuyệt phối. Có hàn khí của hắn phụ trợ, lực chiến đấu của ta có thể gia tăng lên rất nhiều đấy. Ngươi làm cho nhân gia lấy cớ chối bỏ cũng không có."

"Ha hả, ở trong mắt ta trí lực hoàn toàn trọng yếu hơn thực lực." Bần đạo cười ha hả nói: "Đã như vậy, Vong Ưu, ngươi tự mình dùng Thất Tinh Nô Thú Hoàn thu nhận hắn đi. Sau này để cho hắn làm thần thú thủ hộ U Thủy Thần Cung."

"Nhưng đây không phải là chuẩn bị cho sư môn chàng hay sao?" Vong Ưu cười híp mắt nói.

"Hắc hắc." Bần đạo ngại ngùng nói: "Ân sư cũng không bảo ta bắt sống Hàn Băng ma thần, ta lúc ấy nhờ có tình huống ngẫu nhiên mới bắt sống được hắn. Nếu không chúng ta làm gì có biện pháp bắt giữ hắn nổi, ta đây làm sao tặng không cho người khác được? Bây giờ bản thân chúng ta có năng lực làm được tự nhiên nước phù sa không chảy qua ruộng người ngoài rồi."

"Ha hả." Vong Ưu cười cười, ngay sau đó buồn bực nói: "Đáng tiếc ta bây giờ đã mất hết ma lực, căn bản không có biện pháp vận dụng Thất Tinh Nô Thú Hoàn ."

"Ta tới." Miểu Miểu lập tức cướp lời nói: "Ta thu phục cũng giống như chủ nhân thu phục, bảo đảm hắn tuyệt đội nghe lời Vong Ưu muội muội."

Bần đạo tiện tay đưa Thất Tinh Nô Thú Hoàn qua cho nàng, nói: "Động thủ đi."

"Ừ." Miểu Miểu rất dứt khoát trực tiếp ném lên trên đầu Hàn Băng ma thần. Nô Thú Hoàn xoay quanh đầu Hàn Băng ma thần, sau đó nhẹ nhàng quấn lấy cổ hắn. Trong giây lát Thất Tinh Nô Thú Hoàn phát ra từng đạo ánh sáng chói mắt, lập tức tinh thần Hàn Băng ma thần giằng co kịch liệt. Chỉ tiếc ma lực của hắn đã bị phong ấn, cho nên giãy dụa không có hiệu quả. Thế nhưng tinh thần lực của hắn còn đầy đủ nên có thể chống cự Thất Tinh Nô Thú Hoàn xâm nhập vào trong ý thức hắn.

Nhưng mà so sánh với nhau, Miểu Miểu vốn là lão yêu quái sống trên trăm vạn năm hiển nhiên tinh thần lực càng thêm biến thái. Hàn Băng ma thần chống cự không có kéo dài bao lâu đã bị Miểu Miểu xung kích sụp đổ. Hồi lâu tia sáng tan biến hết, ánh mắt Hàn Băng ma thần nhìn chúng ta bắt đầu biến thành ngoan ngoãn, lệ khí trong mắt cơ hồ triệt tiêu sạch sẽ.

Nhìn thấy tình cảnh như thế, bần đạo lập tức hạ lệnh: "Thả hắn ra đi." Có Miểu Miểu trấn giữ, dù có mười gã Hàn Băng ma thần cũng không làm được chuyện gì, vì thế ta rất yên tâm hạ lệnh.

Nhóm Thần Quái ngay sau đó thả Hàn Băng ma thần ra. Hàn Băng ma thần vừa mới được tự do liền thư lỏng gân cốt, sau đó vẻ mặt phức tạp nhìn qua chúng ta không nói một câu.

Bần đạo và Vong Ưu nhìn thoáng qua, sau đó tò mò hỏi Miểu Miểu: "Vì sao Thất Tinh Nô Thú Hoàn vẫn không thể hoàn toàn thuần phục hắn?"

"Ngu ngốc." Miểu Miểu lập tức khinh thường nói: "Cái này gọi là giữ lại ý thức, làm như vậy hắn sẽ giữ lại được toàn bộ trí lực, kỹ xảo chiến đấu cùng với các loại kiến thức. Nô Thú Hoàn bình thường không có lợi hại như thế, khi sử dụng chúng nó ít nhiều sẽ làm tổn thương trí tuệ thần thú.

Mặc dù làm như vậy bây giờ sẽ khiến cho hắn có chỗ không phục. Nhưng mà chỉ cần đối xử với hắn đủ tốt, sau này hắn tự nhiên sẽ nghe lời."

"Không ngờ lại thần kỳ đến thế!" Bần đạo không để ý tới thái độ Miểu Miểu, mà tò mò nói với Hàn Băng ma thần: "Hàn Băng ma thần, khi ngươi chỉ huy quân đội ở trên quãng đường Hàn Băng kia rốt cuộc là có chuyện gì? Ngươi biến ra từ đâu hả?" Vấn đề này đã khốn nhiễu bần đạo thời gian rất lâu mà vẫn không tìm ra đáp án.

"Hừ." Hàn Băng ma thần hừ lạnh một tiếng, không có phản ứng gì với ta. Hiển nhiên vì ta không phải chủ nhân của hắn, hắn không có nghĩa vụ giải thích nghi hoặc cho ta. Bần đạo cũng không có cách nào xử lý hắn.

"Hàn Băng ma thần, phu quân ta đang hỏi ngươi đó." Vong Ưu bất mãn nói: "Nói mau."

Vong Ưu bây giờ chính là chủ nhân Hàn Băng ma thần, cho nên hắn không dám không nghe, mau chóng hồi đáp: "Những thứ kia là do ta dùng ma lực chế tạo."

"Làm sao có thể tạo ra nhiều như vậy?" Vong Ưu giật mình nói: "Cũng có hơn ngàn vạn binh lính đó, ma lực ngươi đủ dùng sao?"

"Ta lợi dụng nguyên tố có sẵn trên Băng sơn. Cho nên không phải hao phí nhiều sức lực, hơn nữa ở trong hoàn cảnh đó ta chỉ cần tu luyện một lát là bổ sung lại đầy đủ ma lực mất đi. Vì thế ta căn bản không lo lắng đến vấn đề ma lực." Hàn Băng ma thần giải thích. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

"Vậy ngươi đồng thời có thể chế tạo ra bao nhiêu quân đội?" Vong Ưu vội vàng hỏi tới.

"Không biết, dù sao lần trước ta chế tạo nhiều nhất ước chừng mấy trăm vạn con Băng long." Hàn Băng ma thần nói.

"Nói cách khác, chỉ cần có đầy đủ ma lực, đầy đủ thời gian ngươi có thể sản xuất ra vô cùng vô tận Băng long chiến sĩ?" Vong Ưu vui mừng nói.

"Có lẽ thế." Hàn Băng ma thần gật gật đầu nói.

"Quá tốt rồi." Vong Ưu hưng phấn nói: "Ngươi ở nơi này có thể bổ sung ma lực không?"

"Không thể." Hàn Băng ma thần vẻ mặt đau khổ nói: "Nơi này ma lực Thủy hệ rõ ràng cao tới mức kinh người, nhưng mà ta không có hấp thu được, có phải các người nên giúp ta giải khai phong ấn hay không?"

"Không phải là vấn đề của bọn họ." Miểu Miểu tiếp lời: "Linh khí nơi này là do ta khống chế. Toàn bộ đều được ta tế luyện qua rồi, trừ phi Nguyên thần của ngươi mạnh hơn ta, nếu không ngươi sẽ không có biện pháp hấp thu."

"Là do ngươi?" Hàn Băng ma thần kinh hãi, giật mình nói: "Trời đất, vậy ngươi mạnh đến mức nào đây?"

"Miểu Miểu tỷ tỷ, giúp hắn bổ sung một chút ma lực đi, ta phải nhìn xem hắn có thể lợi dụng Thủy nguyên tố ở trong U Thủy Thần Cung chế tạo ra được bao nhiêu Băng long chiến sĩ." Vong Ưu nói với Miểu Miểu.

"Chuyện này thì đơn giản." Theo Miểu Miểu nói dứt lời, Hàn Băng ma thần liền cảm thấy linh khí bốn phía hung hãn như bầy rắn, điên cuồng lao vào trong cơ thể hắn. Quá nhiều linh khí tạo thành khí lưu, thậm chí nhấc lên một trận gió lốc vần vũ trên bầu trời.

"Rống." Giây lát sau Hàn Băng ma thần đã khôi phục lại trạng thái sinh long hoạt hổ như trước kia.

"Được rồi, đừng có la nữa." Vong Ưu cười nói: "Ngươi thử xem có thể lợi dụng Thủy nguyên tố nơi này chế tạo Băng long hay không?"

"Không thành vấn đề." Hàn Băng ma thần đáp ứng một tiếng, sau đó nhẹ vung tay lên. Chỉ thấy trên quảng trường đột nhiên hiện ra một đầu Hàn Băng Ma Long. Con Băng long này còn lớn hơn so với chúng ta thấy qua lúc trước, sải cánh dài hơn trăm mét, tạo hình uy vũ, toàn thân sáng chói, nanh vuốt sắc bén, hiển nhiên không phải là hạng dễ đối phó.

"Thật là không kém nha!" Miểu Miểu kêu lên: "Mặc dù thực lực còn không đạt tới cấp bậc thứ thần, nhưng mà xê xích không xa lắm. Nếu có mười mấy vạn con thế này tạo thành quân đoàn khẳng định lực lượng rất lợi hại. Tiểu Bạch, chuẩn bị cho ta nhiều một chút."

"Tiểu Bạch?" Bần đạo và Vong Ưu nghe thấy tên mới của Hàn Băng ma thần, lập tức cười lớn lên, ngay cả chúng nữ đứng phía sau ta cũng cười ầm lên. Đường đường Hàn Băng ma thần hung danh tứ phương, hiện nay lại bị đặt cho cái tên buồn cười như thế, thật sự là làm cho người ta buồn cười muốn chết.

"Rống rống." Hàn Băng ma thần gấp đến độ gào thét ầm ầm tỏ vẻ kháng nghị.

"Kêu la cái gì hả?" Miểu Miểu bất mãn nói: "Ngươi một thân trắng như tuyết, lại nhỏ như vậy, dĩ nhiên phải gọi là tiểu Bạch rồi."

"Ha ha." Chúng ta lại cười ầm lên lần nữa.

"Rống." Hàn Băng ma thần cũng nhịn không được nữa, căm tức bác bỏ: "Ngươi cả người trong suốt, hơn nữa còn nhỏ hơn ta, ta có thể gọi ngươi tiểu Thâu sao?" (Thâu còn có nghĩa là Trộm - ^_^)

"Tiểu Thâu?" Bần đạo cười ha ha nói: "Thì ra Miểu Miểu cũng là đồng hành với Tam Hại chúng ta đây."

"Ha ha." Đám người Vong Ưu ôm bụng cười té rớt xuống mặt đất.

"Đáng giận, lại dám nói ta là tiểu Thâu." Miểu Miểu thẹn quá thành giận, trực tiếp gầm lên: "Xem ra ta phải cho ngươi một chút màu sắc mới được, làm ngươi biết nơi này ai mới là lão đại. Ngươi rớt xuống cho ta !" Vừa nói dứt lời, không thấy động tác Miểu Miểu như thế nào, chỉ thấy Hàn Băng ma thần từ trên không trực tiếp rớt xuống. Thì ra mặt nước dưới chân hắn đột nhiên sinh ra một cỗ hấp lực mạnh mẽ. Hàn Băng ma thần không kịp đề phòng liền bị kéo vào trong lòng núi.

Tiếp theo chúng ta cảm thấy mặt đất dưới chân run rẩy từng đợt, hiển nhiên Hàn Băng ma thần ở dưới đó khẳng định không có yên ổn gì rồi, chẳng qua là tình hình cụ thể ra sao chúng ta không đoán nổi.

Thời gian trôi qua chừng năm phút đồng hồ, bóng dáng Hàn Băng ma thần bắt đầu nổi lên trên mặt nước, chỉ là lần này hắn trực tiếp nằm trên mặt đất. Một thân lông trắng vô cùng sạch sẽ, quả thực không nhiễm một hạt bụi. Cái đầu cong cong hơi mất tự nhiên, nhìn qua thì giống như con gấu bông bị ném vào trong máy giặt quần áo vậy.

Sau đó Miểu Miểu phi thường đắc ý nhìn qua chúng ta, cười híp mắt nói: "Tiểu Bạch !"

Hàn Băng ma thần nằm trên mặt đất chật vật thở hổn hển, nhưng mà vừa nghe thấy Miểu Miểu lên tiếng chào hỏi, hắn thế mà bị dọa cho sợ hãi cả người tái mét. Sau đó há miệng hô một tiếng, phun ra một ngụm nước.

"Ha hả." Chúng ta vội vàng che mặt cười vang.

Thế nhưng Miểu Miểu lại bị chọc tức, nàng tức giận nói: "Ta đặt tên cho nhà ngươi lại cả gan không đáp ứng, ngươi có phải muốn tắm thêm một lần nữa hay không?"

"Đừng, ta đáp ứng ta đáp ứng." Hàn Băng ma thần đau khổ nói: "Ngươi tha cho ta đi, ta sau này sẽ gọi là tiểu Bạch."

"Hì hì." Miểu Miểu lập tức tươi cười đắc ý, nói với chúng ta: "Các ngươi nhìn đi, hắn đồng ý rồi đó. Ta cũng biết hắn sẽ thích cái tên ta đặt mà."

"Ngươi đủ mãnh liệt." Bần đạo dở khóc dở cười nói. Trong lòng tự nhủ, thì ra đây lại là một tiểu ma nữ? Tính tình nàng ta và Vong Ưu hình như khá giống nhau, hai ma nữ tổ hợp lại một đội ta vừa nghĩ tới đã muốn nhức đầu rồi.

"Hì hì." Miểu Miểu cười cười, nói với Hàn Băng ma thần: "Tiểu Bạch, còn nằm trên mặt đất làm gì? Chẳng lẽ đợi ta mời làm việc hay sao? Mau chóng đứng lên chuẩn bị cho ta một quân đoàn Băng long, ta muốn nhiều hơn nữa."

"Rống." Hàn Băng ma thần bất đắc dĩ đứng dậy bắt đầu công việc cực khổ chế tạo Băng long.

Hàn Băng ma thần không hỗ là siêu cấp chủ thần, hắn vừa thi triển pháp thuật là có hiệu quả ngay lập tức, từng nhóm Hàn Băng Ma Long được hắn chế tạo ra xếp thành hàng trên quảng trường. Bần đạo đoán chừng tốc độ làm phép của hắn một lần không tới một giây, đúng là quá ngắn. Mỗi lần như thế có thể trực tiếp tạo ra hơn vạn con Hàn Băng Ma Long cường hãn. Đây là bởi vì hắn phải ngưng tụ Thủy nguyên tố làm trì hoãn tốc độ, nếu như lợi dụng Băng sơn có sẵn tốc độ của hắn còn có thể mau hơn gấp mấy lần.

Thế nhưng sử dụng Thủy nguyên tố chế tạo Hàn Băng Ma Long uy lực mạnh kinh người, mỗi con rồng có thể đánh ngang tay với ba năm đầu Thạch tượng quỷ. Mà thực lực mỗi con Băng long lúc trước Hàn Băng ma thần chế tạo phải năm ba đầu mới có khả năng đối kháng với một con Bảo Thạch Thạch tượng quỷ. Từ đó có thể thấy được, uy lực Hàn Băng Ma Long được gia tăng không chỉ mười lần.

Hai tay Hàn Băng ma thần không ngừng huy vũ, cả bầu trời từ từ bị vô số thân ảnh Hàn Băng Ma Long bao phủ. Thân thể bọn chúng phát ra hàn khí đóng băng toàn bộ mặt biển.

Bần đạo lúc này mới kinh ngạc phát hiện, nước biển chung quanh Thiên Không Thành trong lúc vô tình đã biến thành loại nước bình thường, linh khí ẩn chứa bên trong đã tiêu tán rồi, không còn ở trạng thái sềnh sệch như trươc kia nữa. Ta tò mò hỏi Miểu Miểu: "Miểu Miểu, ta cảm thấy linh khí trong nước biển đang bị mất dần là sao?"

"Ha hả, đó là do ta thu hồi lại." Miểu Miểu giải thích: "Ngươi phải biết thân thể của ta là nước tạo thành, ở tại thời điểm cần thiết ta mới hiện ra hình dáng thế này, còn lúc tu luyện ta sẽ hòa tan bản thân vào trong biển rộng. Làm như vậy mới có thể hấp thu linh khí nhanh chóng. Khi thân thể của ta tan vào biển rộng, nước biển mới trở nên sềnh sệch và giàu có linh khí như ngươi thấy lúc trước. Lúc nãy ta đã đem thân thể tách ra khỏi nước biển. Vì thế nước biển tự nhiên khôi phục lại trạng thái bình thường."

"Hả? Cả biển rộng chính là bản thể của ngươi hòa tan, vậy thì bản thể ngươi to lớn đến mức nào rồi?" Bần đạo sợ hãi than. Phải biết rằng, tại Vị Diện này chúng ta đã bay mất mấy ngày mới tới đây, thế mà vẫn chưa từng nhìn thấy đầu đuôi ở chỗ nào, có thể thấy được không gian ở đây lớn cỡ nào. Đồng thời điều đó cũng nói rõ bản thể Miểu Miểu tuyệt đối là to lớn đến mức kinh khủng.

"Không biết, bây giờ còn có một phần thân thể chưa có tụ tập về đầy đủ, chờ đến khi tất cả tập hợp xong ta sẽ cho ngươi biết một chút." Miểu Miểu cười nói.

Còn chưa có tập hợp đầy đủ đã lớn như vậy rồi, bần đạo vừa nghe câu này trực tiếp hết chỗ nói. Thực lực kinh khủng của Đại thần thượng cổ quả nhiên không phải hạng như ta có thể tưởng tượng nổi.

"Miểu Miểu tỷ tỷ." Vong Ưu đột nhiên hỏi: "Ngươi cần nhiều Hàn Băng Ma Long để làm cái gì vậy?"

"Ta sẽ giấu bọn chúng ở trong thân thể, đợi đến khi gặp phải địch nhân tự nhiên phát huy ra tác dụng." Miểu Miểu cười nói: "Ta trước kia thích nhất là cảm giác chỉ huy thiên quân vạn mã khi dễ người khác. Đáng tiếc khi đó ta biến ảo ra sinh vật thực lực không mạnh lắm, không có lợi hại như đám Hàn Băng Ma Long này."

"Vậy ngươi rốt cuộc muốn bao nhiêu ?" Hàn Băng ma thần ở một bên kêu khổ nói: "Hiện tại đã tạo ra mấy trăm vạn đầu rồi, còn chưa đủ sao?"

"Dĩ nhiên không đủ, vẫn không thể nào đủ." Miểu Miểu khinh thường nói: "Ngay cả một tòa thành nho nhỏ thế kia cũng có thể chứa được mấy trăm vạn Thạch tượng quỷ. Thân thể ta đây nói ít cũng phải trang bị vài tỷ Hàn Băng Ma Long mới được nha?"

"Trời đất ơi!" Hàn Băng ma thần vừa nghe thiếu chút nữa trực tiếp bất tỉnh nhân sự, hắn vội vàng cầu khẩn: "Thể tích Hàn Băng Ma Long lớn gấp mười lần Thạch tượng quỷ, ngài có nên suy nghĩ lại một chút không?"

"Điều này cũng đúng..." Miểu Miểu sau đó nói: "Nhưng mà ít nhất cũng phải trang bị vài trăm triệu quân đội mới được ."

"Trời đất thánh thần ơi, vài trăm triệu? Ta sẽ tươi sống mệt chết đó." Hàn Băng ma thần buồn bực nói.

"Không cần biết, linh khí chỗ của ta tùy ý ngươi dùng, bảo đảm ngươi dùng không hết." Miểu Miểu cười nói: "Nếu mệt vẫn có thể nghỉ ngơi, dù sao ta cũng không vội."

Hàn Băng ma thần bất đắc dĩ, chỉ biết buồn bực tiếp tục công việc cực khổ kia. Vong Ưu tò mò nói: "Nhưng mà nhiều Hàn Băng Ma Long như vậy, ngươi thật sự chứa nổi sao?"

"Hì hì." Miểu Miểu cười cười nói: "Chứa không được cũng không sao, cùng lắm thì ta biến Hàn Băng Ma Long dư thừa trở lại thành Thủy nguyên tố là được."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.