Á Tử Ca

Chương 39




Chương trình bốc thăm trúng thưởng nhanh chóng tìm được chủ nhân may mắn. Đó là một cô gái tóc màu bạch kim, diễn viên nổi tiếng Hollywood Annie Rose. Cô là người 3 năm liền giành giải Cành cọ Vàng.

Giải thưởng Cành cọ vàng (Palme d"Or) là giải thưởng cao quý nhất do ban giám khảo Liên hoan phim Cannes (Pháp) trao cho bộ phim hay nhất của năm, bầu trọn trong số các phim tham gia.

Annie Rose chính là ngôi sao hot nhất nhì hiện tại, và hôm nay, cô lại may mắn trúng giải thưởng Bentley T1 này khiến cho mọi người đều ngán ngẩm, người so với người sao quá khác biệt? 

Giải thưởng được trao tận tay ngay tại trận, không khí buổi triển lãm đã được nâng lên không ít. William xem đồng hồ, hắn gật đầu.

Ngay lập tức hình ảnh chiếc Delivery Fly bay đi khi nãy xuất hiện trên màn hình lớn, sự tập trung của mọi người nhanh chóng hướng về phía các chiếc tivi 200 inch treo ở bốn phía trong hội trường.

Họ đang thấy thời điểm chiếc Delivery Fly giảm vận tốc và độ cao, sau đó hạ xuống trước sân của một ngôi nhà khá bình thường. Cũng cùng lúc đó, một cậu thanh niên chạy tới quan sát DF. Cậu ta khá tò mò, sờ sờ mó mó.

Tiếng DF vang lên:

- Xin quý khách xác nhận đơn mua hàng.

- Ồ, được.

- Mời kiểm tra nhận dạng hình ảnh, giọng nói và mật mã nhận hàng.

Mọi người thấy cậu ta lấy ra một bức hình rồi quét vào bộ phận nhận diện, sau đó lấy một chiếc điện thoại ra phát lại một đoạn ghi âm. Nhưng đến lúc mật mã nhận hàng thì cậu ta lại không có cách nào, hắn đành nhập một loạt cái ký tự mà hắn nghĩ chính xác. Nhưng sau 3 lần sai mật mã, chiếc DF vang lên cảnh báo:

- Hình ảnh quét 2D vô hiệu, yêu cầu quét bằng ảnh không hợp lệ.

- Giọng nói đã được ghi lại bằng thiết bị điện tử, yêu cầu nhận diện giọng nói không khớp.

- Mật mã không đúng. Quý khách không thể nhận hàng. Nếu quý khách biết chủ nhân người đặt hàng xin thông báo tới họ. Sau 15 phút, DF-01 sẽ rời đi. Xin nhắc lại, sau 15 phút, DF sẽ rời đi.

Mọi người dưới hội trường đều gật gù, chiếc thiết bị giao hàng bay này có bộ phận an ninh rất tốt. Xem ra người thanh niên kia không phải là người đặt hàng rồi. Hắn định làm gì tiếp theo?

Họ vừa nghĩ thế thì thanh niên này đột nhiên rút ra một con dao lớn và một loạt thiết bị kỹ thuật. 

Hóa ra hắn định tháo chiếc DF này và lấy cả phần hàng mà nó đang giao.

Các vị khán giả trợn mắt, nhưng giọng của William vang lên trấn tĩnh:

- Mọi người yên tâm, chiếc DF sẽ không làm các vị thất vọng đâu.

Đúng như hắn nói, những gì diễn ra làm mọi người há hốc mồm mà không còn gì để nói.

Khi thanh niên này dùng dây thừng buộc chiếc DF lại thì nó ngay lập tức nổi lên còi báo động: Hành vi không an toàn! Hành vi không an toàn!

Người thanh niên mặc kệ nó, hắn tiếp tục buộc chiếc DF lại.

Chiếc DF nhanh chóng gửi tín hiệu cầu cứu xung quanh, đồng thời cũng cầu cứu cảnh sat gần nhất, kèm theo hình ảnh trực tiếp quá trình gây án và hình ảnh của người này.

Người thanh niên có lẽ cũng biết đã bị quay lại quá trình gây án, hắn hơi hoảng loạn, sau đó cầm dao và các dụng cụ định xử lý chiếc DF này.

Nhưng khi hắn chém vào chiếc DF thì hắn lại há hốc mồm. Đúng vậy, chiếc thiết bị giao hàng này đâu phải làm cho vui, nó có khả năng chống tấn công bằng các vũ khí, đặc biệt còn có cả khả năng chống đạn.

Hắn muốn tháo rời? Các phần lắp ráp đều được gắn chết, hắn có muốn tháo cũng không được. 

Rất nhanh, chỉ sau 5 phút hắn loay hay, người dân xung quanh nghe thấy tiếng yêu cầu hỗ trợ và cả cảnh sát khu vực gần nhất cũng nhanh chóng đến bắt tên tội phạm này.

Vì sao hắn không ôm cả chiếc DF mà chạy? Đơn giản vì nó nặng tới mấy trăm Kg, đâu có dễ mà mang đi.

Wiliiam nhìn thấy khuôn mặt ngạc nhiên của mọi người thì rất đắc ý, hắn tiết lộ thêm:

- Camera an ninh của DF có khả năng kết nối nhanh chóng đến bất cứ khu vực có cảnh sát gần nhất, đồng thời tất cả những quá trình gây án và đối tượng cũng được ghi hình lại. Chưa kể dù người đó có mang cả chiếc DF đi thì nó cũng có chức năng định vị, kẻ trộm sẽ không thể trốn thoát được.

Mức độ an ninh cao cấp cùng với khả năng tự bảo vệ tối đa đã giúp cho DF trong vài năm tới sẽ là thiết bị giao hàng được yêu thích nhất.

- Còn một chi tiết nhỏ các vị có thể không để ý, mọi người mời nhìn lên phía trên bên trái, đúng vậy, nó có ghi lại vị trí và quãng đường DF vừa bay được. Felix, anh có thể cho tôi biết nó đã đi được bao xa trong vòng 15 phút không?

- Ồ, chỉ với 15 phút đã đi được 75 Km? Thật khó tin. 

- Đúng thế, 75 Km nếu dùng ô tô hoặc xe máy giao hàng chắc chắn không đạt được vận tốc này. 

Điều đó có thể thấy ưu điểm cực lớn của thiết bị này.

Mọi người giật mình, tốc độ này quá nhanh đi. Cứ tưởng tượng bạn vừa bấm đặt hàng và đi pha trà, trà còn chưa kịp uống ngụm nào thì bạn đã được báo đồ đã tới rồi.

Cùng với phương thức giao hàng nhanh chóng, chỉ cần chưa quá 1 phút thì bạn đã nhận xong được món hàng. Kiểm tra hàng cảm thấy tốt, bạn chỉ việc quẹt thẻ, DF sẽ tự đồng trừ tiền vào tài khoản của bạn.

Giao – nhận hàng chưa bao giờ nhanh chóng đến thế.

Tiếp theo chương trình, chiếc DF số 2 được mang tới, các tính năng cứu hộ khẩn cấp và cảnh báo nguy hiểm cũng được trình diễn ngay tại chỗ.

Chưa cần kết thúc chương trình quảng bá, những đơn hàng đầu tiên của các công ty, tập đoàn bán hàng online đều nhanh chóng đặt hàng. Sớm một ngày thì họ cũng sẽ kiếm thêm được không ít tiền, đồng thời cũng có ưu thế cạnh tranh hơn so với các tập đoàn cùng loại. Đặc biệt, nếu đặt chậm thì sẽ không biết đợi bao nhiêu thời gian mới có đợt hàng thứ hai. 

Và đúng là như vậy, thiết bị DF đợt này cũng chỉ có 100 chiếc, và chỉ sau 20 phút, chiếc cuối cùng đã được bán đi.

Mọi người đều nhốn nháo, thắc mắc vì sao Volkswagen không sản xuất nhiều hơn.

William đáp:

- Các vị khách quý bình tĩnh, lô sản xuất thứ hai cũng sắp xuất xưởng rồi, dự kiến trong một tuần nữa sẽ có thêm 200 chiếc. Chúng tôi sẽ ưu tiên các đơn hàng đặt trong ngày hôm nay.

Mỗi công ty bán hàng trực tuyến đâu chỉ cần mua một chiếc, nhu cầu giao hàng của họ trong ngày 

là cực lớn, thậm chí 1000 đơn/ ngày cũng không nói quá. Chính vì thế ít nhất họ cũng phải có 10 chiếc DF để đảm bảo tốc độ giao hàng là nhanh nhất.

Nhưng nó cũng xứng đáng với số tiền bỏ ra, lúc trước 1000 đơn này cũng cần trung bình 100 shiper. 

Chỉ cần chiếc DF hoạt động tốt đẹp trong một tháng là họ sẽ nhận lại được đủ tiền của một chiếc DF rồi.

Mà một chiếc DF có phải chỉ dùng được trong một tháng đâu, nó có thời gian bảo hành 3 năm, đồng thời dự kiến tuổi thọ cũng đạt tới 8 năm. Như thế số tiền họ tiết kiệm được sẽ lên tới con số hàng trăm tỷ USD.

Có lợi như vậy tội gì mà không mua, không dùng.

Nhìn đám “khách quý” đang tranh nhau mua, Dương Tuấn Vũ nhếch mép cười sau đó cùng Vân Tú rời đi. Phần còn lại đã không còn có ý nghĩa gì đối với họ nữa rồi.



Khi mặt trời khuất bóng, ánh đèn lên thay thế, cũng là lúc đến thời điểm hai người Dương Tuấn Vũ – Vân Tú đến tham dự buổi gặp mặt với nhóm The Night.

Khi vừa vào phòng tiệc, không khí trong phòng không quá nghiêm túc như những gì Dương Tuấn Vũ nghĩ. Mọi người đều vẫn vui vẻ tự nhiên như mọi khi, chỉ khác ở chỗ hôm nay có một cậu nhóc đang xuất hiện trên màn hình tivi, ừm, là kết nối trực tuyến.

Hôm nay nữ chủ tịch của chúng ta cười vui vẻ cả tối, không khó để nhận ra sự đắc ý và sung sướng của cô khi những con số biểu thị đơn đặt hàng đã lên tới 4 chữ số rồi, thậm chí, nhu cầu của nó vẫn còn đang từ từ tăng dần.

Dương Tuấn Vũ cười:

- Có vẻ hôm nay cô là người hạnh phúc nhất ở đây rồi. Sao hả? Món quà tôi tặng không làm cô thất vọng chứ?

Katherine đang cười tươi nghe hắn nói thế thì hơi bối rối, cô cười ngượng:

- Đúng là rất cảm ơn anh. Chứng kiến buổi triển lãm hôm nay không làm anh hối hận vì đã đưa cho tôi dự án DF miễn phí chứ? 

Dương Tuấn Vũ lắc lắc ly rượu vang đỏ:

- Đó chính là để cô biết trước nay tôi đã làm ăn với ai thì người đó sẽ không chịu thiệt. Món quà đã tặng này để chứng minh thành ý của tôi, không có gì phải hối hận cả. Cô giàu có thì tôi cũng không nghèo đi được, đừng quên hiện tại 20% cổ phần của Volkswagen đang trong túi tôi, nó càng kiếm được nhiều tiền thì tôi cũng nhận được không ít.

Katherine nghe hắn nói thế thì nụ cười cứng lại. 

Flora cười quyến rũ, cụng ly với hắn:

- Cậu đúng là không chịu nhường nhịn em gái tôi một chút được sao?

- Không hiểu sao nhìn cái dáng vẻ đắc ý của chị ta là tôi lại muốn đá cho một cái. 

- Cậu. Ha ha … Em gái yêu quý, em đã mắc lỗi gì với cậu ta vậy?

Katherine nhét miếng bánh bông lan vào miệng nghiến răng nghiến lợi như đang nhai Dương Tuấn Vũ chứ không phải nhai một miếng bánh mềm mại, cô nói:

- Từ ngày đầu tiên tôi đáng lẽ phải biết anh chính là một tên khốn rồi chứ nhỉ?

- Giờ cô lại hối hận sao? Nhưng mà đã muộn rồi.

Nhận thấy hai người này có xu hướng sắp lao vào đánh nhau đến nơi, Vân Tú và Flora vội vàng mỗi người giữ một người.

Dương Tuấn Vũ uống “ực” hết ly rượu, “cạnh” hắn đặt mạnh xuống bàn:

- Nói đi. Rốt cuộc các người muốn cái gì ở cuộc gặp mặt này? Chúng ta đúng ra chẳng có điểm gì liên quan đến nhau cả. Các người muốn tôi gia nhập The Night?

Mọi người nghe hắn nói thế thì cũng nghiêm túc lên, Raymond điềm đạm giải thích:

- Cậu có vẻ hiểu lầm gì ở đây. Không phải chúng tôi cần hai người gia nhập đến mức phải cầu xin. Tôi chỉ có thể đảm bảo với cậu rằng, đến với The Night cậu sẽ nhận được nhiều ích lợi mà cậu muốn. Và tất nhiên, ở chiều ngược lại, chúng tôi cũng rất quan tâm đến lợi ích mà hai người mang lại. Đây chính là mối quan hệ lợi ích.

- Ồ, thì ra The Night chỉ cần lợi ích thôi sao? Vậy tôi có thể thuê các người làm việc được chứ? Tôi sẽ trả đủ tiền.

Katherine nhăn mày, cô nói:

- Những người ở đây không kẻ nào nghèo cả, chúng tôi không cần mấy đồng tiền đó của cậu. 

Vân Tú cũng không đồng ý:

- Mọi người đừng nói chuyện như vậy. Anh! Anh nói thế làm mọi người nghĩ anh đang xúc phạm họ đấy. Chẳng phải anh đã nói …

Dương Tuấn Vũ ngắt lời:

- Lúc anh nói với em khác, hiện tại khác, anh nhận ra rẳng họ chính là muốn những kỹ thuật hiện đại mà anh có chứ không phải muốn bản thân anh gia nhập.

Nghe hắn nói vậy mọi người đều hơi cúi mặt xuống hoặc quay đầu tránh đi.

Vân Tú cũng cứng họng, cô ngạc nhiên nhìn xung quanh, thấy mọi người đều im lặng thì cô ngỡ ngàng. Thì ra những gì họ nghĩ lại là như vậy, thế thì nếu cô vào trong nhóm này chẳng khác nào một kẻ vô dụng, đi “ké” Dương Tuấn Vũ sao?

Katherine thấy Elise như vậy thì vội nắm lấy tay cô, Katherine lắc đầu:

- Không phải như chị nghĩ đâu.

Flora thở dài:

- Cậu nói không sai, đúng là chúng tôi rất hứng thú với những thứ mới mẻ kỳ diệu mà cậu tạo ra, thậm chí cũng đã đặt không ít giả thuyết về cậu. Tuy vậy, điều cậu nói là chưa đủ. Chúng tôi không phải một nhóm chỉ hoạt động dựa vào lợi ích như Raymond nói, ở The Night các thành viên đều rất quan tâm đến nhau, mọi người vì một người, một người vì mọi người. Tôi tin hai người tuy tiếp xúc không nhiều với chúng tôi nhưng cũng đủ hiểu điều đó là sự thật. 

Nhóm nào, tổ chức nào cũng có mục đích và lợi ích riêng của nó, nhưng muốn duy trì được lâu bền thì cần tình cảm gắn kết tất cả lại.

Vân Tú bối rối, cô không biết phải làm thế nào, những lúc như vậy cô lại quay sang nhìn Dương Tuấn Vũ.

Dương Tuấn Vũ đang chăm chú nhìn ra cửa sổ, không biết hắn có nghe lọt lời nào của Flora nói không. Mọi người đợi hắn lên tiếng nhưng chỉ nhận được sự im lặng, khi tất cả sắp mất hết kiên nhẫn thì hắn nói:

- Tôi muốn The Night giúp tôi thực hiện ước mơ của mình. Nếu được thì tôi gia nhập, nếu không thì xin lỗi, tôi sẽ từ chối.

Raymond xoa xoa ria mép, hắn nghĩ ngợi một lúc, sau đấy hỏi lại:

- Ước mơ của cậu là gì?

- Mọi người chấp nhận thì sẽ biết thôi.

- Cậu rất biết cách làm người khác khó xử nhỉ?

Dương Tuấn Vũ quay đầu lại, hắn lắc đầu:

- Không phải tôi thích làm người khác khó xử, chẳng phải tôi cũng không hỏi The Night có mục tiêu là gì sao? Vì thế tôi nghĩ các người muốn một thứ gì đó thì cần phải bỏ ra một cái giá tương xứng. Nếu đã không bỏ ra thứ gì thì tất nhiên sẽ chẳng nhận lại được thứ gì.

Katherine nói:

- Nếu anh có mấy cái ước mơ kiểu muốn thống trị thế giới hay đại loại như thế thì xin lỗi chúng tôi không thể giúp đỡ.

Mọi người cũng gật gù, đây cũng chính là vấn đề mọi người lo lắng ngày hôm qua.

Dương Tuấn Vũ bật cười:

- Nói thực tôi chẳng muốn giàu có cũng chẳng muốn làm một anh hùng gì cả. Tôi rất lười. Nếu được tôi chỉ muốn ước được nắm tay những người tôi yêu ngày ngày tháng tháng đi chơi khắp nơi. Nếu không có tiền thì chỉ cần cùng nhau ăn những bữa cơm đơn giản, như vậy là tôi rất mãn nguyện rồi.

Alethea nhíu mày:

- Nói như thế anh sao lại chọn con đường hiện tại?

Dương Tuấn Vũ lắc lắc ngón tay:

- Đừng muốn đào thông tin như vậy chứ? Được rồi. Mọi người biểu quyết đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.