7 Kiếp Nhân Duyên

Chương 60: Than phiền




Trong ký túc xá, Jaejoong vừa hỏi xong liền nhận được sáu con mắt lóe sáng của ba người, như thể sói đói nhìn thấy thịt, có ngưỡng mộ, có hèn mọn bì ổi, có… khinh bỉ cậu ngốc.

Nhưng câu trả lời lại vô cùng nhất trí đến mức thần kì:

—— Tức Mặc là đại đại đại đại, đại thần.

Cái gọi là đại thần, có rất nhiều người như Jaejoong trong việc học tập không ai địch nổi, lúc nào cũng là đại thần trong học tập, có rất nhiều người như Mập mạp, loại sinh vật chuyên giả làm người bạn của phụ nữ, đại thần hèn mọn bì ổi, có rất nhiều như Junsu, loại người mà dù làm bất kì việc gì tuyệt đối đều trở thành đại thần đen đủi, dùng hình tượng cẩu huyết của nhân vật nam chính mà kết thúc việc.

Mà hiệp khách áo trắng ID Tức Mặc kia là đại thần trong server Sắc nước hương trời của《Phong Vân Online》train level cực nhanh, thao tác vô cùng chuẩn, làm người thì… Trầm mặc ít nói (Này ⊙﹏⊙‖∣°), trình độ xuất quỷ nhập thần đủ để cho người nhìn đã mắt.

Mập mạp ba người bọn họ không hề xóa nick, bắt đầu chơi từ lúc Phong Vân ra đời, liều sống liều chết chơi đến bây giờ, tuy còn chưa siêu việt đến mức đạt 100 cấp nhưng cũng coi là cao thủ trong trò chơi, ai nghĩ vị đại thần kia vừa lên cấp 20 liền bắt đầu ẩn mình, về sau ngắn ngủi nửa năm luyện lên cấp 147, trở thành đệ nhất cao thủ trong game, còn là bang chủ bang phái đệ nhất —— Hiệp cốt nhu tràng[1].

“Anh ta nhất định là dùng auto.” Mập mạp cắn vải tức giận bất bình, “Hay thực chất anh ta chính là GM.”

(#‵′) 凸

Mập mạp, cậu rõ ràng là đang hâm mộ đến ghen tị nha!

Jaejoong oán thầm, cậu không hiểu sao lại rất có hảo cảm với vị hiệp khách áo trắng đã thuận tay cứu vớt cậu kia, theo lời Dae Chil nói thì đây đại khái là tình tiết chim non.

Bởi vậy, chẳng lẽ cậu đã coi đại thần Tức Mặc là mẹ rồi sao?

“Mập mạp, cậu gặm cái gì vậy?” Junsu cẩn thận nghiên cứu cả buổi cũng không nhận ra.

“Hẳn là…” Mập mạp nhìn nhìn, “Tất?”

“Tất của cậu… Hình tứ giác sao?” Dae Chil nói trúng trọng tâm, hai người khác liên tục gật đầu.

Bạn học Mập mạp – Người bạn của phụ nữ run rẩy mở thứ gặm cả buổi, một đóa cúc vô cùng lớn nở rộ trước mắt mọi người, nhìn cánh hoa màu vàng kim óng ánh, nhìn lá cây xanh mơn mởn, nhìn đoạn dây thun lộ ra…

Cái này rõ ràng là quần tứ giác siêu nổi tiếng của Mập mạp, nick name là “Tiểu cúc hoa” nha.

“KaO! Đây không phải là quần lót của tớ sao!!”

“Vậy tớ đang mặc cái gì????”

“Có lẽ, cậu đang mặc tất nha, chắc là sẽ hơi rộng.”

Cho bên, tác dụng khác của tất thật ra là… Khụ khụ… Condom?

Dae Chil trầm mặc mỗi lần mở miệng đều tạo nên Kỷ nguyên hà, sau đó là tràng cười vang.

Buổi tối thứ sáu náo nhiệt cứ như vậy trôi qua trong lúc Mập mạp cùng Dae Chil cường bạo nhau rồi lại phản cường bạo.

Thứ bảy không có giờ, Junsu đến câu lạc bộ bóng đá, Mập mạp cùng Dae Chil vì còn chưa nộp luận văn môn triết nên sáng sớm đã bị mời đi uống trà, lúc Jaejoong rời giường, ký túc xá không còn một bóng người, ôm gối nằm trên giường một hồi, trong đầu không biết tại sao lại hiện ra hình tượng đại thần áo trắng bồng bềnh.

Lúc đại thần miểu sát con thỏ thật sự rất đẹp trai nha.

Tuy Mập mạp, Junsu, Dae Chil đều có thể giải quyết một con Thỏ điên chỉ có 10 cấp trong một giây đồng hồ, nhưng cảm giác lại không giống với đại thần.

Giống như kiểu trước mặt là một con quỷ Nhật Bản, đại thần một phát súng, hoa lệ thổi họng súng, giải quyết xong.

Mập mạp bọn họ thì lại hèn mọn cầm lưỡi lê, đâm đâm đâm, đâm cả buổi mới giải quyết quái vật kia.

Ma xui quỷ khiến bật máy tính lên, đăng nhập trò chơi, hình ảnh trước mắt liền chuyển thành con phố Thịnh thế Đại Đường, đây là khung cảnh ở Đại lục Đá vụn, chung quanh có đủ loại cửa hàng, có rất nhiều là do NPC mở, chuyên bán các loại trang bị, hồng lam dược cùng các loại nhu yếu phẩm trong trò chơi, còn có một số cửa hàng nhỏ do người chơi sinh hoạt không thích chém chém giết giết mở.

Đi dọc theo con phố một lần, bạn học Kim Jaejoong đã bị cuộc sống nói dễ nghe thì an nhàn, nói khó nghe thì là không có việc gì làm đả động.

Đây quả thực cuộc sống lý tưởng của cậu nha!

Lúc trời nắng thì lấy ghế ra nằm phơi nắng ngoài cửa, lúc trời mưa thì ngồi dưới mái hiên ngắm mưa, lúc tuyết rơi thì nằm trong phòng sưởi ấm, lúc bình thường thì uống trà, chơi chim, tốt nhất là có thể nuôi mèo, giống với Ji Ji trong ký túc xá của bọn họ, có thể dùng làm gối rồi dùng để sưởi ấm tay.

Vì sao cậu không thể biến thành mèo (-_-!)

Jaejoong vẫn còn sợ hãi trong lòng với việc thiếu chút nữa bị con Thỏ điên miểu sát liền quyết định trở thành một thành viên trong nhóm người chơi sinh hoạt, dù sao PK ngày nào cũng có, cậu tùy tiện chụp màn hình lại, photoshop một chút, đổi thành tên mình vậy là có luận văn để nộp rồi.

Hào hứng đăng nhập diễn đàn, tìm hướng dẫn mở cửa hàng, Jaejoong đọc nhanh như gió một lượt, đọc xong cả người liền đơ ra.

Phong Vân cũng không yêu cầu cao đối với người chơi sinh hoạt, level 5 trở nên, cậu đã đủ rồi; đã rời Tân thủ thôn, cậu đã ra khỏi đó; có hảo hữu ba người trở nên, cậu vừa vặn có ba hảo hữu; còn có cần ba món bảo bối của cửa hàng…

Những cái này đều không vấn đề, nhưng chết tiệt, sao lại cần phải có một nghìn vàng là thế nào!!!

o(>﹏<)o Không muốn a.

Túi của cậu so với mặt của của cậu còn sạch sẽ hơn, cậu kiếm ở đâu ra một nghìn vàng a.

Càng nghĩ càng không vui, Kim Jaejoong chạy lên thế giới phát tiết.

Thế giớiLà Kim hoa không phải cúc hoa:

T^T Vì sao mở cửa hàng lại cần nhiều tiền như vậy, tôi rất nghèo nha, cầu biện pháp giải quyết ~~~~(>_<)~~~~

Thế giớiTổng đạo diễn phim ảnh:

Bán mình a, đáng tiếc cô là con gái, không thể làm nhân vật nam chính trong phim mới của tôi được!!

Thế giới』【Nam chính phim ảnh

Đạo diễn, anh không quan tâm đến tôi sao, anh thật sự thật sự không quan tâm đến tôi sao, anh thật sự thật sự thật sự không quan tâm đến tôi sao, không muốn a, trời xanh ơi, đất rộng ơi… 

Thế giớiLà Kim hoa không phải cúc hoa:

Tôi, không bán thân!

Thế giới』【Vi khuẩn có ích:

Tiểu Cúc Hoa đi phó bản đi, phó bản rơi vàng, có muốn cùng tổ đội với anh không, bọn anh lát nữa đến động U Minh giết U Linh Vương, còn thiếu một y sư.

Thế giớiLà Kim hoa không phải cúc hoa:

⊙﹏⊙b Tôi không phải Tiểu Cúc Hoa, còn có tôi mới cấp 5, đoán chừng cày phó bản sẽ bị quái miểu sát a!

Thế giớiCưỡi xe đạp đi chợ:

( ⊙ o ⊙ ) Hả!

Thế giớiGọi ta là Ama:

Bà mịe nó ( ‵o′) 凸

Thế giới』【Cưỡi xe đạp đi chợ:

Kim Hoa tỷ cấp 5???? Vậy chị làm thế nào để rời khỏi Tân Thủ thôn??                    

Thế giớiVi khuẩn có ích:

Bái phục, chẳng lẽ hệ thống BUG rồi sao?

Thế giớiLà Kim hoa không phải cúc hoa:

Tôi… không phải…

Thế giớiDung ma ma yêu Tử Vi:

Cầu vây xem, Cúc Hoa tỷ, chị miểu sát NPC sao, tạo phúc cho nhân loại là đây a!

Tin tức tân thủ cấp 5 xuất hiện ở phố Thịnh thế Đại Đường hỏi cách mở cửa hàng đã miểu sát phần đông người chơi, tin nhắn trên kênh thế giới điên cuồng chạy, Jaejoong khóc không ra nước mắt rời khỏi kênh, đám người kia, căn bản toàn là thành phần xem náo nhiệt, chẳng lẽ cậu thật sự phải đi cày phó bản kiếm vàng sao (Ô  ~~o(>﹏<)o)

Đang uể oải, cửa sổ chat đột nhiên nhảy ra, Jaejoong cho rằng hệ thống có thông báo, ấn mở, lại nhìn thấy mấy chữ to màu vàng óng ánh:

Tin nhắnTức MặcTúi càn khôn

Túi càn khôn là cái gì, Jaejoong hoảng hốt kéo bảng thuộc tính ra, bên trong túi quả nhiên có một túi gấm màu bạc, ấn vào trang bị, hệ thống lập tức nhảy ra thông báo:

Thông Báo: Người chơiLà Kim hoa không phải cúc hoađạt được thần khí Túi càn khôn, khắp chốn vui mừng.

Thế giới không ngoài ý muốn lại một lần nữa bùng nổ, toàn bộ server chỉ có một chiếc túi duy nhất không khống chế lớn nhỏ, chỉ cần có thứ này lúc miểu quái mặc kệ rơi cái gì đều không cần lo lắng liệu mình có bỏ qua thứ gì không.

Lại còn là thần khí nữa!

Đột nhiên nhớ tới đây là thứ đại thần áo trắng đưa cho mình lúc gặp mặt ngày hôm qua, Jaejoong 囧囧 mở túi càn khôn, sau đó liền bị đồ vật trong túi miểu sát.

Năm nghìn vàng, Thiên chi vũ, Thiên tàm ti, Thần ngọc trâm, cùng với một quyển gọi là bí tịch 【Bách khoa toàn thư về trà】

Cái này, cái này, cái này, quả thực là chuẩn xác làm theo mong muốn mở cửa hàng của cậu mà, ba món bảo bối, một nghìn vàng, cộng thêm một quyển bí tịch rách rưới, cậu hoàn toàn có thể mở một Trà lâu rồi.

Quả nhiên đại thần vừa ra tay là gạo xay ra cám.

Kim Jaejoong tay run run, ấn mở hảo hữu, tìm Tức Mặc:

ID: Tức Mặc  Chức nghiệp: Kiếm khách  Level: 147  Bang phái: Hiệp cốt nhu tràng

Không online a, nhìn ảnh đại thần màu xám, Jaejoong trong lòng mất mát, còn chưa cảm ơn anh ấy.

Không biết đại thần thêm hảo hữu được không, Jaejoong hít sâu một hơi ấn vào thêm hảo hữu, sau đó bất giác nhắm mắt lại, lòng bàn tay chảy mồ hôi.

Đinh!

Nghe thấy tiếng hệ thống nhắc nhở, Jaejoong mở to mắt, sau đó cả người ngã xuống giường.

Hệ thống nhắc nhở: Thao tác thất bại, Tức Mặc từ chối thêm bất kì ai làm hảo hữu

Vì sao, đại thần lại không thêm bạn (╯﹏╰)

Nhưng mà, đã có Túi càn khôn đại thần cho, Trà lâu của Jaejoong rất nhanh chóng mở cửa, bởi vì tiền nhiều như nước nên Trà lâu được xây ngay tại trung tâm phố Thịnh Đường, bên ngoài xây dựng dựa theo khách sạn Long Môn, hao tốn của Jaejoong cả buổi trưa mới hoàn thành.

Lúc viên gạch cuối cùng được đặt vào, hệ thống nhắc nhở: Công trình của bạn đã hoàn thành, mời đặt tên.

Jaejoong nhìn tòa nhà lung linh trước mặt, tự hào vô cùng, đây là chính tay cậu xây đó nha, đây là kết tinh tâm huyết của cậu nha, khó trách bọn Mập mạp mê game, tuy chỉ là thành tựu giả tưởng nhưng trong lòng vẫn nhịn không được đắc ý.

Suy nghĩ một lát, Jaejoong vươn tay đánh mấy chữ, sau đó quay trở lại nhìn.

Thông Báo: Trên phố Thịnh thế Đại Đường khai trương một Trà lâu mới – Tịch mịch vì ngươi, hoan nghênh người chơi ghé thăm, chủ tiệm: Là Kim hoa không phải cúc hoa.

Thế giớiNgươi điên ta ngốc:

OMG, ta có nhìn lầm không, Trà lâu??? Bí tịch Trà lâu đã bị người tìm thấy rồi sao? Bà đây đi ngàn dặm, miểu sát vô số quái vật chỉ vì bí tịch này mà không được là sao!!

Thế giớiTriền triền miên miên:

Bé Điên, bình tĩnh bình tĩnh, cái này chỉ có thể cho thấy nhân phẩm của em không tốt ╮(╯﹏╰)╭, hay là, chị dẫn em đến Trà lâu ngồi một lát?

Thế giớiNgươi điên ta ngốc:

Không muốn không muốn, người ta cũng muốn mở Trà lâu, Trà lâu Trà lâu, Miên Miên à, Trà lâu của em, ô ô ô ô ô ~~~~ 

Thế giới』【BT:

A, chủ tiệm không phải người vừa rồi nói không có tiền trên kênh thế giới sao?

Thế giớiDung ma ma yêu Tử Vi:

Đúng rồi, quả nhiên là Cúc Hoa tỷ a, không biết đặc sản của Trà lâu có phải trà hoa cúc không nhỉ!

Thế giớiRượu đỏ nấu thỏ;

Chủ tiệm này rất trâu bò nha, Túi càn khôn cũng lấy được, mới năm cấp đã rời khỏi Tân Thủ thôn, Trà lâu giờ lại còn tên là Tịch mịch vì ngươi, mình muốn biết người nọ là ai nha?

Thế giớiNgươi điên ta ngốc:

Cũng muốn biết, Trà lâu của ta nha!!!

Thế giớiMặc quần tam giác ra ngoài:

Tịch mịch, Tịch mịch, chẳng lẽ là đại thần Tức Mặc???

Thế giớiNgươi điên ta ngốc:

Làm sao có thể!!! Tôi ở trong bang Hiệp Cốt Nhu Tràng đây này, bang chủ chúng tôi mấy ngày không vào game rồi!!! Hơn nữa, bang chủ là của tôi!!

Thế giớiMặc quần tam giác ra ngoài:

Câu cuối mới là trọng điểm của cậu đúng không, 囧rz[1], nhưng cái tên thật sự rất ẩn ý nha!

Thế giớiLà Kim hoa không phải cúc hoa:

Tiệm mới bán hạ giá, hôm nay tất cả các loại trà đều giảm giá 50%

Không muốn bọn họ tiếp tục suy đoán lung tung về tên quán, Jaejoong dưới tình thế cấp bách liền sử dụng đòn sát thủ, mặc dù có ghen tị thế nào nhưng có tiện nghi mà không chiếm thì chính là kẻ ngu.

Cho nên, Jaejoong đứng trên tầng ba của Trà lâu, nhìn mọi người đông nghìn nghịt kéo vào Trà lâu, cảnh này hoàn toàn có thể sánh với cảnh mua vé tàu hỏa lúc gần Tết.

Bận rộn phục vụ một đoàn lại một đoàn khách hàng, Jaejoong để ý từng người chơi, nhưng người tới lui ra vào không ít bóng dáng áo trắng nhưng không ai là đại thần cả.

Chẳng lẽ, đại thần không thích uống trà? Cho nên mới đưa bí tịch cho cậu?

Hừ (ˉ(∞)ˉ).

“Tiểu Bạch Bạch, bọn tớ về rồi.” Giọng nói Mập mạp từ rất xa vang đến, Jaejoong ló mặt xuống chào một cái, lại rụt lại tiếp tục quản lý cửa hàng.

“Ủa, cậu làm gì vậy”’ Mập mạp đặt quyến sách xuống hỏi.

“Chơi game.”

Mập mạp liền giật mình, bình thường bảo Jaejoong chơi là muốn mạng cậu, vậy mà giờ lại chủ động chơi trò chơi?

“Cậu… miểu quái?”

“Không phải, tớ mở cửa hàng, trên phố Thịnh thế Đại Đường, là Trà lâu.”

“WTF?” Mập mạp cùng Dae Chil đồng thời khiếp sợ.

Trà lâu đó nha! Không phải quán gì khác mà chính là Trà lâu đấy!

Phong Vân có rất nhiều cửa hàng nhưng lại không có Trà lâu, bởi vì kỹ năng pha trà nghe nói phải tìm được bí tịch tên là 【Bách khoa toàn thư về trà】mới luyện được, mỗi loại trà lại có phương pháp chế biến riêng, có rất nhiều tác dụng như bổ sung HP, MP ngay lập tức, thậm chí còn tốt hơn lam dược, hồng dược, là mục tiêu mà phần đông người chơi hướng tới, nhưng từ khi bắt đầu trò chơi đến giờ vẫn chưa có ai tìm được bí tịch này.

Đã từng có một tiểu đội tên là “Vì trà mà sinh”, chuyên môn giết quái tìm bí tịch, cuối cùng thất bại mà lui.

Bạn học Kim Jae Jae có nhân phẩm thật tốt nha!!

“Sao cậu tìm được?’

“Tớ không tìm.” Nói cái này, Jaejoong cũng thấy rất 囧, cậu hoàn toàn là người bị hại mà, “Là đại thần Tức Mặc cho tớ, anh ấy lần trước cho tớ một cái Túi càn khôn, bên trong có quyển bí tịch này.”

“OMG, kẻ ngốc a, kẻ ngốc a.” Mập mạp vô cùng đau đớn, sao cậu lại không gặp được việc tốt như vậy, chẳng lẽ vì Jaejoong có số hưởng sao.

“Dae Chil, mau mở máy tính đi.”

“Làm gì vậy?” Dae Chil chất phác vẫn còn đang suy nghĩ nếu cậu đi uống trà, Jaejoong có thể giảm giá cho không.

“Đăng kí acc nhỏ, đi câu kẻ ngốc đi."

“Đi chết đi.”

Jaejoong ném gối ôm xuống, thế giới liền an tĩnh.

Quay đầu trở lại trò chơi, một ngày trong trò chơi bằng khoảng năm giờ ngoài đợi thực, hiện tại đã sắp đến nửa đêm, ngáp một cái định đóng cửa, chưa đi được hai bước liền sững sờ tại chỗ.

Ở một góc Trà lâu, gần cửa sổ có một vị hiệp khách áo trắng đang ngồi, cũng không gọi trà, chỉ lẳng lặng ở đó, thấy cậu tới liền thản nhiên nói:

“Chúc mừng.”

Không đợi Jaejoong trả lời, Tức Mặc đại thần liền nhảy xuống từ cửa sổ, biến mất không còn thấy tăm hơi như một cơn gió thoảng.

Lúc Jaejoong kịp phản ứng lại chạy đến bên cửa sổ nhìn thì phố Thịnh Đường vào ban đêm trống rỗng, ngoại trừ thỉnh thoảng có vài người chơi đang làm nhiệm vụ ra không hề thấy bóng dáng áo trắng như tiên hạ phàm kia.

Jaejoong mất mát đóng cửa tiệm, nhìn hai chữ ngắn gọn trong cửa sổ chat —— Chúc mừng.

Đối thoại của bọn họ luôn rất ngắn, từ lần gặp mặt đầu tiên đến khi nhắc nhở cậu mở Túi càn khôn, và cả lần chúc mừng này, cộng lại còn chưa đủ năm mươi chữ, nhưng vì cái gì mà hết lần này đến lần khác cậu nhìn đều cảm thấy cảm xúc bất ổn.

Mở danh sách hảo hữu tìm, quả nhiên, ảnh đại thần lại là màu xám.

Chẳng lẽ, đại thần đều xuất quỷ nhập thần như vậy sao?

Giống như Ultraman mãi mãi đợi đến lúc quái thú hoành hành mới xuất hiện tiêu diệt?

-_-|||

Jaejoong tư duy càng ngày càng hỗn loạn, vứt con chuột sang một bên, kêu to: “Tớ muốn gặp đại thần.”

Ầm!

Junsu ôm bóng đi vào cửa liền bị trượt chân, cả khuôn mặt vùi vào giày của Dae Chil, cậu không nghe lầm chứ, anh họ cậu? Muốn gặp đại thần?!

Cô à, Junsu thật có lỗi với cô, cháu không biết hyung lại có loại đam mê này, cháu không nên dụ dỗ hyung ấy chơi game a.

“Junsu, em nằm rạp trên mặt đất làm gì?”

Jaejoong gào thét xong liền thoải mái hơn nhiều, không hề biết câu nói kia của mình đã tạo nên ảnh hưởng lớn đến mức nào với ba người còn lại trong ký túc xá, tiếp tục hớn hở luyện kỹ năng.

“Ái phi miễn lễ bình thân.” Mập mạp bước đi thong thả đến trước mặt Junsu, sờ sờ mấy cái trên mông Junsu, gật đầu nói, “Hmm, mông ái phi càng ngày càng cong.”

Một trận PK oanh liệt lại một lần nữa diễn ra trong ký túc xá 419.

Mà nguồn gốc của trận PK, bạn học Kim Jae Jae vẫn còn đang mải miết kinh doanh Trà lâu nhỏ của mình, buôn bán càng ngày càng tốt, cậu còn thuê mấy người trên kênh thế giới đến chạy bàn, mình thì bắt đầu làm ông chủ chỉ ngồi vung tay, ngày nào cũng ngồi ở chỗ đại thần đã từng ngồi mà ngẩn người.

Trong trò chơi, người chơi rất ngạc nhiên với chủ Trà lâu – Nữ y sư xinh đẹp này, level rất thấp nhưng kỹ thuật chế biến trà lại rất tốt, ngày nào cũng ngồi cạnh cửa sổ giả làm hòn vọng phu, không thêm hảo hữu, cũng không đáp lời người khác.

Đúng là một tiểu mỹ nhân băng sơn a.

Thế giớiA đậu hoa:

Vị trí gần cửa sổ của Trà lâu sao lại không cho người khác ngồi?

Thế giớiVi khuẩn có ích:

Người mới tới không biết sao, chỗ kia nghe nói là dành riêng cho chủ Trà lâu, không thấy chủ quán ngày nào cũng ngồi chỗ đó à?

Thế giớiNgươi điên ta ngốc:

Trà lâu của ta TT

Thế giớiSiêu nhân mẹ nó:

Bé Điên vẫn còn chưa hết hi vọng à, bội phục, PK chủ quán đi, đoạt Trà lâu lại.

Thế giớiNgươi điên ta ngốc:

Cậu cho rằng tôi không muốn sao, nhưng là tôi! @# [$]%...

Nội tâm Bé Điên tiểu thư gào thét: Cậu cho rằng tôi không muốn sao, tôi là nữ thích khách cấp 78, miểu sát nữ Y sư có cấp 5 kia còn nhẹ nhàng hơn bữa ăn sáng, nhưng, nhưng, phó bang chủ chúng tôi hạ lệnh không ai được phép đụng vào Trà lâu, nếu không, nô dịch một tháng.

Thế giớiAASDFFG:

Phó bản Địa ngục chi lao, còn thiếu hai người, cần công kích từ xa, tổ đội a.



Jaejoong hàng ngày hóng kênh thế giới, thỉnh thoảng lại làm mấy loại trà có công hiệu đặc thù cho mấy kẻ cuồng cày level, thời gian còn lại đều dùng để ngẩn người.

Buôn bán của quán càng ngày càng tốt, thậm chí trên diễn đàn chính thức còn có giới thiệu về quán của cậu:

—— Tịch mịch vì ngươi, một Trà lâu phong cách, mỹ nữ chủ quán trầm mặc ít nói, kỹ thuật pha trà hạng nhất.

Dù pha trà thế nào đi chăng nữa, người kia vẫn không thấy tới.

Có lẽ, loài người phàm tục như bọn họ chỉ có một hai cơ hội được nhìn thấy đại thần a, Jaejoong hàng ngày đều ngồi ở vị trí kia đợi đại thần.

Mãi đến ——

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.